Duy Ngã Độc Tôn - Chương 869 - 870

CHƯƠNG 869: NGƯỜI ĐÁNH KHÔNG LẠI TA!

Những người chưa tận mắt thấy Tần Lập ra tay, hoài nghi Tần Lập là kẻ có
tiếng không có miếng. Những người trước đó chửi bởi Tần Lập, ngông cuồng làm
bậy, vào lúc này toàn bộ câm miệng tập thể.

Cường giả cảnh giới Đế vương, thật sự không phải bọn họ có thể tưởng tượng!

Dù là Liễu Thiên Khung cảnh giới Thần Vương, bởi mới bước vào cảnh giới này
không lâu, có chút có danh không thực, nhưng dù sao cũng là Thần Vương đó!

Trước kia ở thời đại mà Địa Tiên là người mạnh nhất Giới Hạ, quả thật mạnh
mẽ không thể tưởng tượng được!

Đặt ở nơi Thần Vực, võ giả cảnh giới Thần Vương cũng có địa vị cực cao!

Một cường giả như vậy, đặt trước mặt Tần Lập, không ngờ... đỡ không được
một chỉ của hắn!

Trên thế gian này, nếu đơn đả độc đấu, ngoại trừ Thông Thiên Đại Đế ra thì
còn có ai là đối thủ

Ba ngày sau, truyền đến tin tức Ngưu Bôn xông vào đại doanh Liên quân Thần
Vực ở phía đông. Sau một phen huyết chiến, chém giết bảy tám Thánh Chủ cuối
cùng dùng phương thức tự bạo trọng thương một Thần Vương!

Tin tức truyền về, Tần Lập im lặng một hồi sau đó phân phó:

- Sau này Liễu Thành sửa làm Ngưu Thành!

Ngày thứ tư, dưới Viêm Hoàng Sơn, một nam tử trẻ tuổi quần áo trắng tuyết,
xinh đẹp tới mức làm cho nữ nhân cũng phải đố kỵ. Người này chỉ đích danh, muốn
khiêu chiến Tần Lập!

Tuyệt thế cường giả tự xưng là người ứng vận khác, từ Giới Thượng đuổi tới
Giới Hạ, rốt cuộc tìm được Tần Lập!

- Tần Lập. Nhớ kỷ tên của ta, ta là Hoa Phong!

Nam tử xinh đẹp tới mức làm cho nữ nhân tự ti, không kiêu ngạo ngang ngược,
không ngông cuồng ta đây, chỉ là vẻ mặt khinh miệt nhìn Tần Lập, nhàn nhạt nói.

- Người là nữ giả nam trung phải không?

Tần Lập nhìn thoáng qua hầu kết nổi lên rõ ràng trên cổ Hoa Phong, mỉm cười
nói.

- Ngươi... Ngươi dám sỉ nhục ta!

Hoa Phong bỗng nổi giận, hắn tuyệt không thích tướng mạo này của mình. Nếu
như có thể, Hoa Phong thà rằng tự biến mình thành một nam nhân cao to thô kệch,
cũng không muốn mình có một bộ dạng khiến nữ nhân phải tự ti như thế này.

- Đã từng có rất nhiều người chế nhạo tướng mạo của ta...

Hoa Phong cắn răng, lạnh lùng nhìn Tần Lập.

- Bọn họ như thế nào?

Tần Lập rất phối hợp hỏi một tiếng, không biết vì sao khi đối mặt với Hoa
Phong, Tần Lập có một loại cảm giác không nhịn được cười. Mặc dù kẻ địch bao
vây xung quanh, bầu không khí Viêm Hoàng Sơn hết sức khẩn trưởng, nhưng Tần Lập
vẫn không nhịn được, tràn ngập cảm giác đùa cợt với mỹ nam tử trẻ tuổi này.

- Bọn họ, đều đã chết.

Hoa Phong nhìn bộ dạng Tần Lập không chút để ý, tức muốn nổ phổi. Đây là
Tần Lập người ứng vận được nói vô cùng kỳ diệu hay sao? Đây là Tần Lập được
xưng thay đổi thiên đạo pháp tắc Giới Hạ? Đây là Tần Lập đột phá đến cảnh giới
Đế vương?

- Ta

Tiếng quát của Hoa Phong như xuyên thấu ra từ hàn băng vạn năm, không chút
dấu hiệu đột nhiên ra tay!

Không sử dụng bất Kỳ binh khí gì, cứ thẳng một chưởng đánh về phía mặt Tần
Lập, hắn muốn dùng một chưởng đánh chết cái tên dám cười nhạo diện mạo của
mình.

Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập liền thu về, tiếp đó lao thẳng về
phía Hoa Phong.

Cận chiến hả? Ai sợ!

Bùm!

Một tiếng vang thanh thúy, hai người đấu một chưởng, thoạt nhìn giống như
hai kẻ vừa mới học võ thuật đang chiến đấu. Những người xem chiến, căn bản
không cảm nhận được không gian sinh ra bất kỳ dao động gì!

Chỉ có hai người Tần Lập cùng Hoa Phong, mới rõ ràng nhất. Thực lực hai
người đều đã đạt tới cảnh giới chí cao, đem tất cả lực lượng đều ẩn chứa trong
bàn tay, không chút lộ ra ngoài.

Nói cách khác, một tiếng thanh thúy vừa rồi, là do hai người trẻ tuổi cảnh
giới Đế vương, dùng hết mười phần lực lượng va chạm với nhau!

Chẳng qua đem tất cả lực lượng đều khống chế trong cơ thể, căn bản không lộ
ra ngoài một tia nào!

Người này, cũng đã bước vào cảnh giới Đế vương!

Trong lòng Tần Lập thầm nghĩ: khó trách tự tin như thế. Vừa nghĩ, nháy mắt
hai người đã giao nhau bảy tám hiệp.

Tần Lập không vận dụng lực lượng cực mạnh, Hoa Phong cũng không kém!

- Tiểu tử này... cuối cùng nhảy từ đâu ra?

Tần Lập cau mày, tránh khỏi một chưởng Hoa Phong đánh tới ngực, sau đó một
quyền hung hăng đánh vào bụng Hoa Phong.

- Tần Lập này cũng không phải chỉ có hư danh, nhưng ta có truyền thừa Lang
Gia, mới có thể tăng lên nhanh như vậy. Hắn là người trẻ tuổi sinh ra ở Giới
Hạ, dựa vào cái gì có được thực lực hôm nay? Truyền thừa gia tộc Thần Vương hay
sao?

Hoa Phong vừa đánh, trong lòng liền âm thầm phủ định suy đoán này.

Nếu gia tộc Thần Vương mạnh mẽ như thế, năm đó cũng không bị Thông Thiên
Đại Đế diệt mất!

Bùm bùm bùm bùm bùm bùm bùm bùm!

Giữa hai người đánh đi đánh lại, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng chỉ
còn lại hai cái bóng nhàn nhạt, làm cho những người ở phía dưới trợn mắt há
mồm.

- Tần tông chủ đang làm cái gì vậy? Hai cái võ phu đánh nhau hay sao?

- Thật là nhìn không hiểu mà, cảm giác như giữa quyền cước của bọn họ rất
có lực lượng, nhưng vấn đề là... ngươi nhìn không gian kìa, không có một chút
dao động nào!

- Đúng thế, ta là võ giả Lôi Kiếp, một kích toàn lực cũng có thể đánh bầu
trời ra một cái lỗ thủng mà?

- Thật là bí hiểm!

- Ta thấy cái này không có gì bí hiểm cả, mà là hai người đang thử lẫn
nhau?

Nghe nói có người đến khiêu chiến Tần Lập, vô số người liền chạy đến xem,
nhưng lại thấy được một màn làm bọn họ trợn mắt há mồm. Gần như không ai có thể
giải thích được vì sao lúc hai người đánh nhau, ngay cả không gian cũng không
đánh vỡ.

Dựa theo thực lực Tần Lập một chỉ bắn chết Thần Vương Liễu Thiên Khung,
điều này không đúng chút nào!

Lẽ nào, hắn thấy Hoa Phong diện mạo xinh đẹp, liền động tâm tư khác?

Người sinh ra loại ý nghĩ này, không khỏi nhìn về phía các phu nhân của Tần
Lập, thầm nghĩ nếu là thế, sợ rằng các nữ tử tuyệt sắc kia sẽ thương tâm muốn
chết?

Trong vô số người vây xem, chỉ có một số ít người, biểu tình trên mặt càng
ngày càng ngưng trọng.

Hô Diên Kiêu Dưởng, Hạ Văn Vũ, Ngọc Châu, Kiền Kính, bốn người này đã đạt
đến cảnh giới nửa bước Thần Vương, ánh mắt nhìn không chớp mỗi một hình ảnh hai
người đang chiến đấu.

Nam Cung Tử Lăng cũng chăm chú nhìn, chẳng qua cảnh giới của nàng kém một
chút, chỉ có thực lực Thánh Chủ đỉnh cấp, cho nên xem còn có chút không hiểu.

Nhưng điều đó cũng không cản trở nàng rõ ràng tính nguy hiểm giữa hai người
Tần Lập cùng Hoa Phong chiến đấu.

Hiển nhiên, Hoa Phong này tuyệt đối cũng là một cường giả cảnh giới Đế
vương! Nếu không, thậm chí không đỡ được một ngón tay của Tần Lập!

Mà hai người ngươi tới ta đi, ở trên bầu trời đánh nửa ngày, lại thành cục
diện bất phân thắng bại!

Điều này cũng đủ làm cho người ta kinh hãi. Hiển nhiên, Hoa Phong tự xưng
phải là người ứng vận này, thực lực cũng mạnh đến thái quá

Các nàng Thượng Quan Thi Vũ vừa bước vào cảnh giới Thánh Chủ, hoàn toàn
nhìn không hiểu chiến đấu giữa hai người. Nhưng các nàng hiểu rõ Tần Lập, biết
Tần Lập căn bản không phải loại người thích làm chuyện nhàm chán. Nếu không
phải thực lực Hoa Phong đủ chiến đấu với hắn lâu như thế, chỉ sợ chiến đấu đã
sớm kết thúc!

Chân chính sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng, là đám cường giả cảnh giới
Thần

Vương!

Lão già lông mi dài, Diệt Tuyệt Thượng Nhân, Ngao Thưởng Hải, Phong Tử
Tiệm, Mạc Thanh Sơn còn có mười mấy cường giả Thần Vương không gia nhập môn
phái Viêm Hoàng. Ngay từ đầu, bọn họ cũng chỉ cho rằng hai người đang thử nhau,
nhưng theo tốc độ chiến đấu giữa hai người càng lúc càng nhanh, rốt cuộc bọn họ
lĩnh ngộ ra: hai người này, căn bản đang dùng lực lượng bổn nguyên nhất chiến
đấu!

Hai người Tần Lập cùng Hoa Phong, khống chế lực lượng đã đạt tới một cảnh
giới cực cao. Mỗi một quyền, mỗi một cước của bọn họ, tất cả đều là lực lượng
cảnh giới Đế vương, nhưng sẽ không gây ra bất cứ dao dộng ảnh hưởng gì đến
không gian!

Nói không chút quá đáng, nếu như hiện giờ có một Thần Vương ngũ trọng đứng
ở cạnh hai người, bị tay chân hai người thôi qua một cái, khẳng định sẽ bị
trọng thương!

Về phần bọn họ, bất kỳ quyền cước của một trong hai người này, nếu bị đánh
trúng thì xem chừng có thể trực tiếp bị đánh nổ!

- Người rất mạnh!

Hoa Phong lại hung hăng đánh một quyền với Tần Lập, khóe miệng rốt cuộc
tràn ra một tia máu nhàn nhạt, cắn răng nói.

- Người cũng không yếu!

Tần Lập cảm giác được khí huyết trong thân thể đang sôi lên, đã bao lâu rồi
không đánh đến thống khoái đầm đìa như vậy? Cảnh giới Đế vương, tuyệt đối là
nơi đỉnh cao của tất cả võ giả, nắm giữ lực lượng cùng nguyên tố đều đã đạt tới
một cực hạn!

Hai người đều dùng lực lượng bổn nguyên đánh nhau, không sử dụng bất Kỳ
nguyên tố nào, bởi vì hai bên rất rõ ràng: sử dụng nguyên tố pháp tắc tự nhiên
chiến đấu, ngoại trừ có thể phá hỏng mảnh thiên địa này thành những mảnh nhỏ,
căn bản không tổn thương đối phương một cọng lông mao nào!

- Chẳng qua, Hoa Phong ta mới chân chính là người ứng vận!

Vẻ mặt tuấn mỹ của Hoa Phong hiện lên một tia kiên nghị chân chính Lang Gia
như ta, mới là tồn tại cực mạnh trên đời này!

Dù là Thông Thiên Đại Đế, cũng không được! Sớm muộn gì có một ngày ta sẽ
dẫm hắn dưới chân!

- Người thích danh hào người ứng vận như thế? Cho ngươi là được.

Ầm ầm ầm!

Hai người lại va chạm lần nữa, loại lực lượng bổn nguyên cùng cấp cảnh giới
Đế vương đánh tới làm cho hai người đều cực kỳ khó chịu.

- Ngươi... ngươi lại xem nhẹ danh hiệu người ứng vận như thế?

Hoa Phong sững sờ một lát, thiếu chút bị Tần Lập một chưởng đánh trúng
ngực, cắn răng mắng mt tiếng:

- Để tiện!

Nhưng trong lòng vô cùng kinh ngạc. Người ứng vận, đây không đơn giản là
một danh hiệu. Nếu như hiện giờ còn có ai phá Giới phi thẳng, như vậy sợ rằng
chỉ người ứng vận mới có thực lực này!

- Thông Thiên Đại Đế một mực tìm kiếm người ứng vận bù đắp mắt trận Thập
Địa...

Tần Lập nói ra nguyên nhân hắn không muốn làm người ứng vận:

- Hơn nữa, ta không thích mấy chữ này!

- Người ứng vận bù đắp mắt trận?

Vẻ kinh ngạc của Hoa Phong không giống giả vờ, tiếp đó cười lạnh nói:

- Ngu xuẩn!

- Ngu xuẳn? Bây giờ hắn còn muốn nuốt sống ta, đem ta luyện hóa, đoạt lấy số
mệnh trên người ta nữa đó.

Khi Tần Lập nghe Diệp Tử Kỳ nói đến chuyện về mình, cũng sững sốt nửa ngày,
thầm mắng Thông Thiên Đại Đế điên rồi hay sao? Hắn muốn luyện hóa ta? Không hổ
là chúa tể nơi Thần Vực mà, con mẹ nó đúng thật là một kẻ điên!

- Hiện giờ, chuyện Thông Thiên Đại Đế muốn làm nhất là muốn giết ngươi!

Hoa Phong vừa nói, bỗng nhiên sắc mặt biến đổi, thân hình lui ra, ngừng tay
không đánh lạnh lùng nhìn chằm chằm bốn phương tám hướng xa xa, ở chân trời xa
xôi, đội ngũ như thác lũ dùng tốc độ như tia chớp đánh tiến tới.

- Đám không nói chữ tín kia!

Hoa Phong bổng lạnh lùng mắng một tiếng, nhìn sang Tần Lập

- Chiếu theo ngươi nói, dù là ta đánh bại ngươi, Thông Thiên Đại Đế cũng
tuyệt đối không bỏ qua cho ta?

- Ngươi đánh không lại ta!

Tần Lập nhún nhún vai, coi như trả lời.

CHƯƠNG 870:
CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN!

- Cuồng vọng!

Khóe miệng Hoa Phong co quắp, bổng nói:

- Nếu không thì chúng ta so xem hai ta giết
nhiều người Liên quân Thần Vực hơn thế nào?

Tần Lập sững sờ, còn nói ta cuồng vọng,
ngươi càng cuồng vọng hơn cả ta nữa? Đây là Liên quân Thần Vực! Mười vạn người
tới đây, tùy tiện một người nào cũng là cảnh giới Thánh Chủ đó!

Trong đó Thần Vương càng vô số kể, ít nhất
cũng mấy trăm cái!

- Chuyện này không có quan hệ tới ngươi!

Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Từ đâu đến thì quay về nơi đó, đừng chen
vào vũng nước đục này!

Lúc này trong lòng Tần Lập đã đấy lên lửa
giận hừng hực. Ngay từ đầu, ta đã chưa từng trêu chọc bất kỳ thế lực nào nơi
Thần Vực, không chủ động khiêu khích Thông Thiên Đại Đế. Nhưng các ngươi, không
ngừng bức ép tạ từ Giới Thượng đến Giới Hạ. Hôm nay, lại phái ra quân đội đông
đúc như thế, muốn tiêu diệt cả nhà ta!

Tần Lập ta, hôm nay dù là chết, cũng sẽ
không lui ra sau nửa bước!

Lúc này, các nàng Thượng Quan Thi Vũ cùng
đoàn người Mạc Thanh Sơn cùng với cường giả các thành trì đối mặt Liên quân
Thần Vực xông lên như thủy triều, tất cả đều bay lên trời, tự xếp thành hàng,
đứng phía sau Tần Lập!

Mặc kệ trận chiến đấu này vì sao dựng lên,
cũng không để ý thực lực của đối phương mạnh tới mức nào. Hôm nay, đều phải
chiến! Phải tử chiến!

Cường giả nhân loại toàn Giới Hạ, coi như
đều tụ tập đến nơi cực Tây Trung Châu, nơi đã từng là chiến trường thời đại
Thái cổ! Mười mấy vạn năm trước, cũng đã tàn phá một lần, mãi cho đến giờ cũng
chưa hoàn toàn khôi phục lại.

Trận chiến đấu mười mấy vạn năm trước, tất
cả cường giả trung Châu gần như hao hết một tia sức lực cuối cùng, chảy cạn
giọt máu cuối cùng

Đổi lấy, là mười mấy vạn năm hòa bình cho
Giới Hạ!

Mà nay, nơi Thần Vực ùn ùn kéo tới, lúc này
bọn họ cuốn tất cả người Giới Hạ vào trong trận chiến tranh này. Như vậy, cứ
chiến đi!

Võ giả chân chính, tất cả đều có một trái
tim kiên cường, cùng với ý chí bất khuất!

Địch mạnh ta yếu, đó không phải cái cớ để
buông tha!

Hoa Phong cười lạnh, nhìn Tần Lập:

- Ngươi cho là lá gan của ta nhỏ hơn ngươi? Ngươi cho rằng hôm nay ta không
xen vào vũng nước đục này, ngày mai Thông Thiên Đại Đế sẽ bỏ qua ta? Đừng có
nằm mơ! Ta sẽ không đi! Ta không phải kề vai chiến đấu với ngươi, ta là đang...

Vừa nói, thân hình Hoa Phong hóa thành một đoàn ánh sáng, nhắm thẳng tới
trận hình Liên quân Thần Vực.

- Chiến vì chính ta!

Tiếng nói của hắn theo gió lan đi, khoảng khắc thân ảnh biến mất trong hư
không, rất nhiều người không nhịn được nhiệt huyết sôi trào.

Đúng thế, chúng ta đều chiến vì chính mình! Cũng là, chiến vì cả Giới Hạ!

- Trời ạ!

Có người đột nhiên nhìn qua phương hướng Hoa Phong vọt tới, không nhịn được
phát ra tiếng kinh hô hoảng sợ cực điểm.

Nơi đó một mảng quầng sáng lớn, như mặt trời vừa lên, ánh sáng trực tiếp quét
đi bóng tuổi. Mảnh ánh sáng này hung hăng đánh lên đám Liên quân Thần Vực vừa
xông tới, có không biết bao nhiêu cường giả Liên quân Thần Vực như lúa mạch bị
liềm cắt, ngã rạp thành từng mảnh!

Ở phía chân trời xa xa. truyền đến tiếng nói lành lạnh của Hoa Phong:

- Tần Lập, ngươi dám so không?

Tần Lập cười lạnh một tiếng, quay đầu lại
nói với các nàng Thượng Quan Thi Vũ:

- Tụ lại một chỗ. Nhớ kỷ phải bảo vệ mình
cho tốt!

Nói rồi, thả người cũng hóa thành một dải
ánh sáng, đồng thời như đáp lời Hoa Phong, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm xuất ra, Duy
Ngã Cửu Kiếm chém xuống. Một chiêu Sơn hà Vạn Lý che trời ngập đất trực tiếp
trấn áp tới một hướng Liên quân Thần Vực!

Sơn hà Vạn Lý cảnh giới Đế vương, quả thật
quá khủng bố. Một con sôngào mãnh liệt, như thiên hà đổ xuống, trực tiếp cuốn
đi mấy trăm võ giả cảnh giới Thánh Chủ. Dòng nước mãnh liệt này, lại khiến bọn
họ không có chút phản kháng!

Một tòa núi cao khí thế hùng hồn, trực tiếp
trấn áp cả một mảnh chiến sĩ Liên quân Thần Vực ở bên dưới. Ngoại trừ Thánh Chủ
đỉnh cấp cùng cảnh giới Thần Vương ra, những người khác thật đúng là pháo hôi!

Uy lực Sơn hà Vạn Lý mãnh liệt làm cho Liên
quân Thần Vực vỡ mật, bất luận con sông rít gào hay là ngọn núi khí thế hùng
vĩ, hoặc là thảo nguyên vô tận, bên trên đều tản ra kiếm ý kinh người!

Đó là kiếm ý đến từ võ giả cảnh giới Đế
vương!

Người nào có thể cản được?

- Tần Lập, đừng vội ngông cuồng. Tam Địa
Lâm Võ Vượng tới chém ngươi!

- Tam Địa Lâm Võ Đồng tới chém ngươi!

- Tam Địa Lâm Võ Huy tới chém ngươi!

- Tam Địa...

Trong nháy mắt, có hơn ba mười cường giả
cảnh giới Thần Vương đến tự tam Địa bay ra khỏi trung tâm, trực tiếp nhắm thẳng
về phía Tần Lập. Một cỗ uy áp khủng bố, bao trùm lên Tần Lập!

Dù cho ngươi là nhiều như vậy cảnh giới Đế
vương, thì sao chứ? Ta không tin nhiều cường giả cảnh giới Thần Vương như vậy,
còn không trấn áp được một Đế vương sơ cấp như ngươi!

Chẳng qua, hiển nhiên bọn họ còn đánh giá
thấp thực lực chân chính của Tần Lập!

Hơn ba mươi Thần Vương, trấn áp Đế vương
nhị trọng tam trọng bình thường, sợ rằng đã đủ rồi. Nhưng muốn trấn áp Tần Lập,
như vậy còn xa xa không đủ!

Tần Lập vận hành ngũ hành công pháp, lên
đến mức tận cùng!

Chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn
loại chiến Kỳ mạnh mẽ nhất thế gian này, mỗi một kiếm đều sẽ ẩn chứa ngũ hành
lực hùng mạnh. Địa, thủy, hỏa, phong... các loại nguyên tố tự nhiên đều bám
trên kiếm khí, chém về phía đám Thần Vương bên này.

Kẹt! Kẹt!

Thân thể Tần Lập bị mười mấy Thần Vương
trấn áp, bắt đầu xuất hiện vết nứt!

Vù!

Từ giữa sóng người Liên quân Thần Vực, lại
bay ra hơn ba mươi cường giả

- Tần Lập, ba mươi người không trấn được
ngươi, sáu mươi người còn không trấn được ngươi?

Trên bầu trời truyền đến một tiếng hét lớn:

- Chúng ta Thần Vương Ngũ Địa tới đây!

Trọng lực không thể chống cự, tăng lên bội
lần thân thể Tần Lập gánh vác cỗ trọng lực này, ép tới mức rút nhỏ vài phần!

- Còn... chưa đủ!

Tần Lập xoạt xoạt xoạt ba kiếm, chém ngang
eo sáu vị Thần Vương, máu tươi phun ra nhuộm đỏ cả bầu trời.

Tần Lập cắn răng nói:

- Có gan thì các ngươi cứ tiếp tục xông
lên! Hôm nay lão tử chết, đám khốn các ngươi cũng đừng muốn sống!

Ầm!

Tốc độ Tần Lập nhanh đến khó tin, vọt tới
trước mặt một Thần Vương, một quyền hung hăng nện lên bụng Thần Vương này, cười
lạnh nói:

- Người đến tự tam Địa? Ta thu lãi trước!

Tần Lập nói rồi, thân hình bùng nổ, nháy
mắt liền lui lại.

Ầm!

Vị Thần Vương Tam Địa bị Tần Lập một quyền
đánh lên bụng, thân thể khoảng khắc nổ tung. Cỗ xung kích mạnh mẽ làm cho không
ít người bị tai ương, tất cả đều bị thương trình độ nặng nhẹ.

- Lẽ nào nơi Thần Vực chúng ta không có
người hay sao? Lục Địa Thất Địa Bát Địa, ba Địa các ngươi mù hay sao? Vì sao
không tới hỗ trợ?

Trên cao, có người phẫn nộ rít gào.

Một đội Liên quân Thần Vực xông tới từ phía
bắc, tất cả đều đứng giữa không trung, đội hình nghiêm chinh, nhưng không hề có
ý muốn ra tay.

Hoắc Trung Võ cười ha ha, lớn tiếng nói:

- Các ngươi đánh, chúng ta chặn phía sau!

- Mẹ nó!

Tên võ giả kia vừa phun ra lời mắng, nháy
mắt tròng mắt mở to, đôi mắt tràn ngập sợ hãi ngày càng lớn.

Ầm!

Tần Lập một quyền hung hăng đánh lên đầu võ
giả này, đồng thời rốt cuộc không nhịn được phun ra một ngụm máu.

Hiện giờ, Thần Vương tham dự trấn áp hắn đã
tăng lên một trăm hai mươi!

Nếu không phải thân thể Tần Lập trải qua vô
số lần rèn luyện nếu không phải hắn ở trong Hoàng Kim Cung tu luyện hhiều năm
dưới áp lực mấy trăm đến sau này là cả ngàn lần, vậy thì lúc này coi như Tần
Lập là Đế vương tam trọng tứ trọng, cũng đã phải ngã xuống!

Thông Thiên Đại Đế muốn giết hắn, đã quá
mãnh liệt!

Mãnh liệt tới mức không tiếc hết thảy mọi
giá, cũng phải hủy diệt Tần Lập!

Chỉ nhìn những Thần Vương này, hoàn toàn
không sợ chết, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, là có thể cảm giác
được Thông Thiên Đại Đế quyết tâm.

- Tần Lập hộc máu rồi! Tần Lập hộc máu rồi!

Có Thần Vương tham dự trấn áp Tần Lập hưng
phán hô lớn.

- Mọi người cố lên, đừng che giấu, dùng
chiêu thức cực mạnh trút lên người hắn! Hôm nay nhất định phải đánh chết hắn ở
đây!

- Đúng! Không thể buông tha hắn, nếu không
sau này mọi người không ai qua ngày lành được!

Ngoại trừ Liên quân Lục Địa, Thất Địa, Bát
Địa một mực đứng nhìn bên ngoài. Thần Vương các Thánh địa khác ngày càng đông
đúc, tham dự vào đó!

Đối với bọn họ, hôm nay không giết được Tần
Lập, chẳng những lửa giận của Thông Thiên Đại Đế, bọn họ không thể thừa nhận
được, Tần Lập trả thù ngày sau, cũng không phải bọn họ muốn đối mặt!

Bởi vì, Tần Lập hắn... cũng là một Đế vương
đó!

Số lượng Thần Vương đã đạt đến ba trăm! Bầu
trời cũng bị ép cong xuống, ba trăm cường giả cảnh giới Thần Vương này giống
như một trái cầu thật lớn, bao quanh Tần Lập ở giữa.

Trên dưới trái phải tất cả phương hướng,
công kích Tần Lập, đồng thời tuôn ra khí thế mạnh mẽ nhất, muốn trán áp chết
tươi Tần Lập ở đây!

Ba người Diệp Tử Kỳ Hoắc Trung Võ cùng Liễu
Tiếu Vân gấp đến mức quay vòng vòng. Diệp Tử Kỳ chịu ân huệ Tần Lp rất lớn,
Hoắc Trung Võ cùng Liễu Tiếu Vân đều coi Tần Lập trở thành bằng hữu. Nhưng tình
huống lúc này, bọn họ không dám tiến lên cứu viện.

Diệp Tử Kỳ rơi nước mắt, cầu xin một người
trung niên mặc chiến giáp, vóc người cao lớn

- Lục thúc, ngài giúp hắn đi, hắn sắp chết
rồi!

Người trung niên thở dài một tiếng:

- Tiểu công chúa, chúng ta bỏ qua mệnh lệnh
như thế này đã là mạo hiểm rất lớn. Lẽ nào, công chúa thật sự muốn ba Thánh địa
Lục Thất Bát bị diệt tộc hay sao?

Diệp Tử Kỳ làm sao không biết, nhưng bảo
nàng trơ mắt nhìn Tần Lập chết đi. Nàng tự hỏi mình, nàng làm không được!

Nghĩ vậy, trong mắt Diệp Tử Kỳ hiện lên một
tia kiên quyết, nhìn người trung niên nói:

- Lục thúc, trở về nói cho phụ vương ta
biết, nói rằng Tử Kỳ bất hiếu...

- Con muốn làm gì?

Trung niên mặc chiến giáp cả kinh, vươn tay
ra, nhưng không bắt được Diệp Tử Kỳ. Thân hình Diệp Tử Kỳ đã hóa thành một dải
sáng, nhắm thẳng về phía đám Thần Vương vây quanh Tần Lập.

- Ngăn nó lại!

Trung niên kinh hoàng biến sắc, giọng nói
trấn định cũng run lên, nha đầu kia quả thật điên rời, như thế khôngphải đi
chịu chết hay sao?

Một Lão già áo xám bên cạnh người trung
niên, tốc độ càng nhanh hơn Diệp Tử Kỳ, vọt tới phía sau Diệp Tử Kỳ, chỉ một
cái lên sau cô nàng, nói:

- Công chúa, lão nô đắc tội rồi!

Khoảng khắc trước khi Diệp Tử Kỳ hôn mê,
nước mắt không nhịn được tràn mi.

Tần Lập, xin lỗi. Tử Kỳ không giúp được
huynh. Nếu huynh chết, Tử Kỳ nhất định báo thù cho huynh! Phàm là kẻ tham dự
vây giết huynh muội... một người cũng sẽ không bỏ qua... 

Báo cáo nội dung xấu