#881 - 3/9
Chúng em yêu chế, chế Ruồi

. _ Gia đình Quái Đản -kí *xoẹt xoẹt*
https://scontent-hkg3-1.xx.fbcdn.ne...=ec7d728960ef13103ac0e89f0f862be9&oe=566186E8
#882 - 4/9
Chị
Chim!
Dạo này e không dám nhắn tin cho c luôn đó ạ. Cứ có cảm giác sự thể hiện tình cảm của mình là nịnh bợ c mới buốn chứ c! Vẫn lời ngụy biện trước, e quý c vì c là chị Chim, chứ không phải màu nick ạ!
#883 - 6/9
Người làm tôi vui rồi lại làm tôi buồn.
Người làm tôi cười nhưng lại làm tôi luyến tiếc.
Có một thứ được gọi là "không nỡ"...
#884 - 6/9
Cậu xuất hiện như một liều vitamin vui vẻ.
Nhưng khi cậu đi, có phải, vitamin vui vẻ đã phản tác dụng rồi biến thành vitamin buồn chán không?
#885 - 7/9
Đi thôi, đi thôi, ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành
Đi thôi, đi thôi, cuộc đời khó tránh khỏi những vấp váp trắc trở,
Cũng đã từng khổ đau rơi lệ, cũng đã từng tan nát cõi lòng,
Đây là cái giá phải trả của tình yêu...
#886 - 8/9
Anh
Hex ơi, người em yêu không yêu em kìa, anh xử nó cho em đi!
#887 - 9/9
Đồng hồ trên màn hình đã nhảy sang 2:28 sáng. Tôi vẫn chưa ngủ được. Hôm nay trời cho mưa sau cả chục ngày trước hầm hập như lò hơi. Tôi không quá thích mưa, mỗi lần trời mưa trong lòng tôi lại có thứ gì đó cứ cồn cào nhộn nhạo. Lúc nãy dừng xe chờ đèn đỏ ngay cái vòng xoay to đùng, tôi ngước nhìn những hạt mưa rơi ngang ánh đèn đường, ngang mấy tấm panô quảng cáo, ngang những vệt sáng do những chiếc xe đang lướt qua vòng xoay để lại. Bất chợt tôi nhớ tới tấm hình trên tumblr tôi post đã lâu, tấm hình mà bạn tôi chiều nay lại up trên face...
"Chỗ em mưa rồi à? Nơi anh ở vẫn chưa.
Em quên anh rồi à? Anh thì vẫn chưa.
Cả thành phố ướt sũng mình trong cơn mưa chiều nay, anh lại như thói quen ngó qua ô cửa sổ để đoán xem em đang làm gì ở một nơi khác. Rồi mường tượng giờ này cả anh và em đang đứng đâu?"
Tấm hình với ba dấu tag #mưa #nhớ #em.
Trong 30s đứng chờ đèn đỏ ấy, chiếc máy nghe nhạc của tôi shuffle đến bài Promise me. Lúc tôi đang nghĩ về ba dấu tag kia cũng là lúc tôi nghe bên tai mình câu hát "And I will be thinking of you, every night and day just...". Ra là vậy, dù cho tôi có dặn mình kiềm chế đến đâu, chỉ cần một khoảnh khắc là đủ để hình ảnh của cô lại ngập tràn trong tâm trí tôi...
Bây giờ là 3:05. Tôi sẽ nhắm mắt lại, mong cho cơn buồn ngủ sẽ ập tới, cuốn phăng tôi đi. Cô ắt hẳn đang yên giấc ở một nơi nào đó. Và giấc mơ điên rồ nhất lúc này có lẽ "nơi nào đó" chính là ngay bên cạnh tôi lúc này nhỉ...