Truyện ngắn Mưa

Chân Nguyên

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/6/16
Bài viết
212
Gạo
0,0
Re: Mưa
Truyện này của bạn thật sự rất nhẹ nhàng, sâu lắng. Có gì đó xưa cổ giống những truyện bối cảnh thập niên 80 mình đọc vậy. Tình đến và đi rất nhanh chứ không cầu kì, tính toán như giờ. cuteonion32 Truyện hay lắm mà cho mình hỏi là nữ chính 17 tuổi, mới học violon thôi mà sao được gọi là "nghệ sĩ" hả bạn? Giải thích hộ mình với. Mình để dấu ngoặc kép ý là trích trong bài của bạn chứ không có ý gì khác đâu nha! :)
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Re: Mưa
Truyện này của bạn thật sự rất nhẹ nhàng, sâu lắng. Có gì đó xưa cổ giống những truyện bối cảnh thập niên 80 mình đọc vậy. Tình đến và đi rất nhanh chứ không cầu kì, tính toán như giờ. cuteonion32 Truyện hay lắm mà cho mình hỏi là nữ chính 17 tuổi, mới học violon thôi mà sao được gọi là "nghệ sĩ" hả bạn? Giải thích hộ mình với. Mình để dấu ngoặc kép ý là trích trong bài của bạn chứ không có ý gì khác đâu nha! :)
Hì. Một nghệ sĩ là người cảm thụ được cái nghệ thuật trong việc mình làm bạn à. Nó không liên quan đến tuổi đời hay là việc trình diễn trước đám đông. Nghệ sĩ ở đây chỉ đơn giản là một người hoạt động nghệ thuật thôi. Nói cách khác, bạn cũng là một nghệ sĩ khi đem đến cảm xúc thông qua con chữ, không phải sao?
 

Chân Nguyên

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/6/16
Bài viết
212
Gạo
0,0
Re: Mưa
Ồ, mình hiểu rồi. Sâu xa quá! Cảm ơn bạn nhiều. :)
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Re: Mưa
Truyện này của bạn thật sự rất nhẹ nhàng, sâu lắng. Có gì đó xưa cổ giống những truyện bối cảnh thập niên 80 mình đọc vậy. Tình đến và đi rất nhanh chứ không cầu kì, tính toán như giờ.
Bạn đọc truyện của những năm 80 rồi à Nguyên?
 

The Zest

Gà con
Tham gia
13/12/15
Bài viết
41
Gạo
0,0
Re: Mưa
Hôm qua em vô tình đọc được truyện ngắn của anh, có thể nói là em không quá ấn tưởng với cách viết. Nhưng điều đọng lại duy nhất trong lòng em là hình ảnh cô gái, không phải là cách xây dựng lên hình tượng này. Giống như người mua hàng sẽ quan tâm tới sản phầm hơn là cách tạo ra sản phẩm vậy. Em thích cự tĩnh lặng đến đặc biệt của cô gái, rất thích. Và em cũng không rõ lý do.

Với riêng cá nhân em, em không thích cách chia đoạn khá ngắt của anh cũng như cách dòng dấu câu của anh, nó khiến câu chuyện khá rời. Như anh đã nói ở trên thì truyện ngắn này vừa giống tản văn, vừa giống kí, nhưng em cho rằng nó chỉ là truyện ngắn, khác là ở chỗ anh chọn lọc nhiều vào phần con chữ nên lời văn mang hơi hướng trữ tình, nhưng trong xuyên suốt bài viết vẫn là các chi tiết nối tiếp nhau.

Em tham gia Gác khá lâu, nhưng ít bình luận mà chỉ đọc và like bài viết của mọi người, căn bản là em cảm thấy kinh nghiệm và sự hiểu biết của em còn khá non nớt, nói ra không tránh được sự sáo rỗng. Nên nếu lời góp ý của em có gì bất ổn thì mong mọi người sẽ giải thích thêm cho em.
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Re: Mưa
Hôm qua em vô tình đọc được truyện ngắn của anh, có thể nói là em không quá ấn tưởng với cách viết. Nhưng điều đọng lại duy nhất trong lòng em là hình ảnh cô gái, không phải là cách xây dựng lên hình tượng này. Giống như người mua hàng sẽ quan tâm tới sản phầm hơn là cách tạo ra sản phẩm vậy. Em thích cự tĩnh lặng đến đặc biệt của cô gái, rất thích. Và em cũng không rõ lý do.

Với riêng cá nhân em, em không thích cách chia đoạn khá ngắt của anh cũng như cách dòng dấu câu của anh, nó khiến câu chuyện khá rời. Như anh đã nói ở trên thì truyện ngắn này vừa giống tản văn, vừa giống kí, nhưng em cho rằng nó chỉ là truyện ngắn, khác là ở chỗ anh chọn lọc nhiều vào phần con chữ nên lời văn mang hơi hướng trữ tình, nhưng trong xuyên suốt bài viết vẫn là các chi tiết nối tiếp nhau.

Em tham gia Gác khá lâu, nhưng ít bình luận mà chỉ đọc và like bài viết của mọi người, căn bản là em cảm thấy kinh nghiệm và sự hiểu biết của em còn khá non nớt, nói ra không tránh được sự sáo rỗng. Nên nếu lời góp ý của em có gì bất ổn thì mong mọi người sẽ giải thích thêm cho em.
Hì. Mỗi người một cảm xúc mà. Truyện chỉ lấy sự nhẹ nhàng, yên tĩnh làm chủ đạo thôi. Chuyện tình của anh và cô đến và đi nhẹ nhàng, không dằn vặt như ngày nay. Em thích nhân vật cô anh cũng thích. ^^ Cảm ơn em hen!
 

YGinger

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
223
Gạo
180,0
Re: Mưa
Dạo mục truyện ngắn thấy avt anh Hiếu, đã đọc và bây giờ bắt lỗi trước, nhận xét sau. :3
sở hữu nhan sắc kiềm diễm từ mẹ
=> Kiều diễm.
nói: “để tôi cho em quá giang đi về.”
=> "Để..."
Làm sao có nhau? Hằng lên nỗi đau
=> Hằn lên...

Haiz, chẳng biết nói gì đây... Tính em không thẳng tuyệt đối nhưng cũng không giỏi nịnh. Thôi thì lại mất lòng nhau vậy. :))
Nội dung: cũ, nhạt, quá ư bình thường, không ấn tượng lắm.
Nhân vật: kiểu tiểu thư và anh bán xôi, bên vượt trội bên tầm thường, gặp nhau rồi thành tri âm, tiếc là yêu nhau không đến được với nhau. Vâng, nó cũng chẳng có gì đặc sắc.
Diễn biến truyện: hơi hời hợt, vốn nên lãng mạn lại chả thấy lãng mạn gì cả. Cuộc gặp gỡ giữa họ... thôi thì cứ cho trong tình yêu có cái gọi là "yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên" đi, nhưng ở đây cứ thấy gượng gạo, thiếu logic thế nào ý. Em thấy anh chưa nắm bắt được tâm lý nhân vật, đặc biệt là người con gái.
Nói ngoài lề một tý, con gái khi yêu thường mềm mỏng, cố chấp, trái tim để ở trên đầu... còn con trai thì mãnh liệt và lý trí hơn. Ở đây em thấy có vẻ họ chưa yêu nhau sâu đậm lắm nên mới không dám đấu tranh để được ở bên nhau. Cũng có thể cả hai quá hèn nhát, thiếu can đảm, suy nghĩ quá cổ hủ!
Anh, đã thời nào rồi còn tủi thân vì nghèo không dám yêu quá tầm với? Tại sao lại cứ im lặng? Tại sao không nói với cô một lời nào? Lúc đọc tới đoạn họ chia tay, em đã có suy nghĩ phải chăng cô đang chờ đợi một lời tha thiết từ anh? Nếu anh chịu ôm cô vào lòng, níu kéo cô lại một chút, chỉ một chút thôi... có khi họ đã chẳng đường ai nấy đi như vậy.
Cô, đây là thời phong kiến hay tư bản? Vì bị cha ngăn cấm mà chấp nhận buông tay sao? Nói thật là ghét nhất loại con gái chỉ biết khóc, khóc, và khóc! Một chút thử thách cũng không dám vượt qua thì yêu đương cái khỉ gì? Ban đầu tốt nhất đừng đồng ý, để bây giờ chia tay trong im lặng. Đàn ông cũng biết đau, làm tổn thương trái tim người ta vui lắm chắc?
Và em cũng đã nghĩ đến trường hợp cô sợ cha mình thủ tiêu anh, haiz... thật ra mà nói nếu cô suy nghĩ chu đáo một chút, cương quyết một chút, nghĩ ra kế sách vẹn toàn cho cả đôi bên thì sẽ không SE. Nói chung hai con người này ngu ngốc hết chỗ nói, chia tay cũng đáng đời!
Cách hành văn: đọc "Hoàng Tử Tí" em toàn suýt bị hụt hơi vì câu văn quá dài mà lại ít use dấu câu. Qua đây đọc thì hụt hẫng khó tả vì cách ngắt nhịp của anh, nó giống như anh đang liệt kê chứ không phải kể.
Tuy nhiên, truyện này lại mang một âm hưởng cổ điển, nhẹ nhàng, du dương như một bản ballad buồn. Nếu anh viết liền mạch hơn thì sẽ rất dễ đi vào lòng người, mặc dù chuyện tình của hai kẻ ngu trên nó cũng không hiếm gặp, tạm coi là một câu chuyện thực tế.
Khuyến khích anh ra thêm vài truyện nữa để em còn vào mổ xẻ. Tks! :3
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Re: Mưa
Trước mắt là cảm ơn em về bài cmt dài như vậy. Đoán chắc dài hơn bài anh viết. :3 :v Cơ mà phân tích ghê ác. :-bd
Nội dung: cũ, nhạt, quá ư bình thường, không ấn tượng lắm.
Chuẩn luôn. Cái này khỏi chỉnh.
Nói ngoài lề một tý, con gái khi yêu thường mềm mỏng, cố chấp, trái tim để ở trên đầu... còn con trai thì mãnh liệt và lý trí hơn. Ở đây em thấy có vẻ họ chưa yêu nhau sâu đậm lắm nên mới không dám đấu tranh để được ở bên nhau. Cũng có thể cả hai quá hèn nhát, thiếu can đảm, suy nghĩ quá cổ hủ!
Đó chính là tính cách của họ ấy. Cơ mà... 17 và 18 thì đấu tranh để ở bên nhau? Tình cảm này vẫn còn trong giai đoạn tình yêu tuổi học trò thôi. Chắc do cách anh diễn đạt khiến em có cảm giác họ lớn tuổi hơn chăng? Cá nhân anh nghĩ, thời nào cũng vậy, con trai khi chưa có khả năng kinh tế, cơ bản không có khả năng mở miệng ra đàm thoại với bố mẹ bạn gái.
Anh, đã thời nào rồi còn tủi thân vì nghèo không dám yêu quá tầm với? Tại sao lại cứ im lặng? Tại sao không nói với cô một lời nào?
Anh xây dựng tính cách nhân vật "anh" như vậy. Em ghét cũng đúng, thích cũng được. Anh không cố giải thích cho hành động im lặng của anh ấy, mỗi người tự cảm nhận thôi, rằng ảnh hèn, ảnh hiểu, whatever.
Lúc đọc tới đoạn họ chia tay, em đã có suy nghĩ phải chăng cô đang chờ đợi một lời tha thiết từ anh? Nếu anh chịu ôm cô vào lòng, níu kéo cô lại một chút, chỉ một chút thôi... có khi họ đã chẳng đường ai nấy đi như vậy.
Yeah, that could be.
Cô, đây là thời phong kiến hay tư bản? Vì bị cha ngăn cấm mà chấp nhận buông tay sao? Nói thật là ghét nhất loại con gái chỉ biết khóc, khóc, và khóc! Một chút thử thách cũng không dám vượt qua thì yêu đương cái khỉ gì? Ban đầu tốt nhất đừng đồng ý, để bây giờ chia tay trong im lặng. Đàn ông cũng biết đau, làm tổn thương trái tim người ta vui lắm chắc?
Thích cho câu đàn ông cũng biết đau.;;) Nói chung như anh nói ở trên, ghét cô cũng được, thương cô cũng không sao. Tùy em thôi. :)
Và em cũng đã nghĩ đến trường hợp cô sợ cha mình thủ tiêu anh, haiz... thật ra mà nói nếu cô suy nghĩ chu đáo một chút, cương quyết một chút, nghĩ ra kế sách vẹn toàn cho cả đôi bên thì sẽ không SE. Nói chung hai con người này ngu ngốc hết chỗ nói, chia tay cũng đáng đời!
Ha ha. Độc miệng chưa. Em thử cho anh biết "cô" nên có kế sách thế nào? Anh muốn biết.
Khuyến khích anh ra thêm vài truyện nữa để em còn vào mổ xẻ. Tks!
Cảm hứng nó tới thì anh viết thôi, anh không giỏi mảng này... :((:((:(( (Mảng kia cũng chưa chắc cơ mà vẫn là truyện dài, nên theo cho nó xong).
P/s: Anh sẽ sửa lỗi chính tả. ;) Thanks em lần nữa!
 
Tham gia
25/3/16
Bài viết
41
Gạo
0,0
Re: Mưa
Tôi rất thích các dấu phẩy, dấu chấm của bạn. Cách bạn dùng nó. Thật sự thích.
Các câu ngắn, ngắt đột ngột. Giống như, cảm xúc bị đứt đoạn. Thích cả cách bạn đặt tên tiêu đề nữa, rất ấn tượng.
Trong bảy phần, tôi thích phần cuối. Dù cho từ ngữ bạn chọn rất bình thường, nhưng nó lại khiến tôi thấy nao lòng. Chưa đau, nhưng day dứt.
Chúc truyện đông khách.

T.T.T.C
 
Bên trên