Mọi thứ trên thế giới này đều trải qua sự khắc nghiệt của dòng thời gian sẽ tàn dần và từ từ biến mất khỏi thế giới này nên không có gì là vĩnh cửu cả, tình yêu rồi cũng sẽ phai theo thời gian nếu tàn nhẫn hơn là anh mất trước em mất sau.
Chắn chắn có bạn nghĩ sao bi quan vậy, đơn giản thôi bởi vì tui thấy đời nó đen thế đấy ai thấy đời đẹp thì vào đối đáp với tôi. Chứ thật ra mới là học sinh thôi mà có những ý muốn như bà già alone một mình trong góc sân trường tui đâu muốn. Alone cũng là cái tội hả tui chỉ muốn chờ người bạn thân của tui thôi mà đâu cần chỉ chích thế. Nó trôi qua nhanh quá thoáng cái 12 năm rồi chắc thoáng cái thành bà già. Nó như ngọn nến cháy đau đớn dù mình nhận ra nhưng không thể quay trở lại. Dù mình muốn xuyên không như truyện cũng không được.
Nhưng phải trông người ta trước khi trông mình. Tuy mình là ngọn nến nhưng đở hơn đèn trước gió mà phải không mấy anh chị đùng một cái ngã lăn ra mà chết cho nên cũng phải cảm ơn ông trời cho mình sống lâu như vậy.
Alone là gì theo em trên thế gian này có 2 loại : alone giả tạo, alone trung thực. Là sao? Tức là loại giả cười hoặc gáng hòa đồng với những đứa trong lớp để khỏi bị tẩy chay và nhận xét , loại còn lại là tự biết thân phận mình mà ngồi một góc gặm bánh mì. Loại mới là sống ảo ngồi hàng giờ với ngàn đứa bạn và hạnh phúc với điều đó bán alone.
Có những đứa thì lợi dụng lẫn nhau để hỏi bài và bán thông tin. Những đứa ngoài mặt khen trong nói xấu. Rồi chính chủ nè :một câu chuyện ngắn : ờ thì một nhỏ mọt sách hạnh phúc với những cuốn sách và một người đàn ông hạnh phúc với những nụ cười giả tạo và ghen tị với cô luôn chế giễu cô.
- Này bộ ngồi mình không chán hả?
- Ông này hỏi ngu tui rất hạnh phúc khi ngồi ngắm những giọt mưa và những trang vở trắng.
Anh ngồi trầm ngâm mà không hiểu nổi cái triết lí đó bỏ đi trong một cách im lặng. Thời gian trôi qua cô vẫn không có lấy người bạn là quản lí của thư viện nhỏ nhưng giờ cô cũng hạnh phúc vì cô nhận ra quanh cô còn gia đình. Riêng chàng trai thì ngày càng cô đơn và bước trên con đường buồn bã râu đã dài. Anh bắt đầu thích ngắm những giọt mưa và nhớ cô. Thời gian lại tiếp tục trôi anh và cô đã gặp nhau hai con người cô đơn nhưng mọi thứ vẫn còn đó họ bắt đầu với nhau từ bước cơ bạn tình bạn chân thật mà cả hai khao khát. Câu chuyện hiếm hoi và lành mạnh giữa các cô cậu học trò.
Sến ?khỏi nói em cũng biết em sến rồi mấy anh chị nhưng mà mấy thánh fa bị thất tình như em than tí anh chị đừng để ý.
Chắn chắn có bạn nghĩ sao bi quan vậy, đơn giản thôi bởi vì tui thấy đời nó đen thế đấy ai thấy đời đẹp thì vào đối đáp với tôi. Chứ thật ra mới là học sinh thôi mà có những ý muốn như bà già alone một mình trong góc sân trường tui đâu muốn. Alone cũng là cái tội hả tui chỉ muốn chờ người bạn thân của tui thôi mà đâu cần chỉ chích thế. Nó trôi qua nhanh quá thoáng cái 12 năm rồi chắc thoáng cái thành bà già. Nó như ngọn nến cháy đau đớn dù mình nhận ra nhưng không thể quay trở lại. Dù mình muốn xuyên không như truyện cũng không được.
Nhưng phải trông người ta trước khi trông mình. Tuy mình là ngọn nến nhưng đở hơn đèn trước gió mà phải không mấy anh chị đùng một cái ngã lăn ra mà chết cho nên cũng phải cảm ơn ông trời cho mình sống lâu như vậy.
Alone là gì theo em trên thế gian này có 2 loại : alone giả tạo, alone trung thực. Là sao? Tức là loại giả cười hoặc gáng hòa đồng với những đứa trong lớp để khỏi bị tẩy chay và nhận xét , loại còn lại là tự biết thân phận mình mà ngồi một góc gặm bánh mì. Loại mới là sống ảo ngồi hàng giờ với ngàn đứa bạn và hạnh phúc với điều đó bán alone.
Có những đứa thì lợi dụng lẫn nhau để hỏi bài và bán thông tin. Những đứa ngoài mặt khen trong nói xấu. Rồi chính chủ nè :một câu chuyện ngắn : ờ thì một nhỏ mọt sách hạnh phúc với những cuốn sách và một người đàn ông hạnh phúc với những nụ cười giả tạo và ghen tị với cô luôn chế giễu cô.
- Này bộ ngồi mình không chán hả?
- Ông này hỏi ngu tui rất hạnh phúc khi ngồi ngắm những giọt mưa và những trang vở trắng.
Anh ngồi trầm ngâm mà không hiểu nổi cái triết lí đó bỏ đi trong một cách im lặng. Thời gian trôi qua cô vẫn không có lấy người bạn là quản lí của thư viện nhỏ nhưng giờ cô cũng hạnh phúc vì cô nhận ra quanh cô còn gia đình. Riêng chàng trai thì ngày càng cô đơn và bước trên con đường buồn bã râu đã dài. Anh bắt đầu thích ngắm những giọt mưa và nhớ cô. Thời gian lại tiếp tục trôi anh và cô đã gặp nhau hai con người cô đơn nhưng mọi thứ vẫn còn đó họ bắt đầu với nhau từ bước cơ bạn tình bạn chân thật mà cả hai khao khát. Câu chuyện hiếm hoi và lành mạnh giữa các cô cậu học trò.
Sến ?khỏi nói em cũng biết em sến rồi mấy anh chị nhưng mà mấy thánh fa bị thất tình như em than tí anh chị đừng để ý.
Chỉnh sửa lần cuối: