Hoàng Lan Trong Mưa - Cập nhật - Phong Nhi

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
…Chiếc xe ba gác xoành xoạch băng vào trong làn gió lạnh buốt
Hai thiếu khoảng cách sau dấu ... rồi kìa
Hai ơi út xin lỗi hai nhiều lắm tại vì internet nhà út bị lỗi nên lúc được lúc không giờ mới đọc được cho út xin lỗi nhiều lắm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Truyện hay truyện hay truyện truyện hay. Đại ca à, nam chính đáng yêu ấm áp mà sao "bà kia" lại mắng là lạnh lùng ạ? Em nghĩ (ý kiến cá nhân hoy) nên là ngốc, ngây thơ có vẻ chính xác hơn a... :)
^^ Nữ phụ thích nam chính từ hồi c1. Thôi thì cứ để cô ấy tát nếu nó làm cô ấy vui.
Hai thiếu khoảng cách sau dấu ... rồi kìa
Hai ơi út xin lỗi hai nhiều lắm tại vì internet nhà út bị lỗi nên lúc được lúc không giờ mới đọc được cho út xin lỗi nhiều lắm.
Uh huynh sửa liền mơn muội a.
Không tính mấy cái lặt vặt. Chỉ đồng quan điểm với chị Ngân đoạn "cố trấn tĩnh" thôi. Thấy chương này hay nhất từ đầu đến giờ.
Cảm ơn bà. Mà hình như tôi sửa ùi mà.
Haha thấy cũng hơi đáng đánh. Ai bảo em vô tình nhẫn tâm với bạn ý, làm con gái nhà người ta khóc hu hu.
Hehe đùa vậy thôi. Nói chung khi đã rơi vào mối quan hệ tay ba, tay bốn, thỉnh thoảng bị đấm, bị tát là không tránh khỏi em ạ.
Vâng em cũng đùa thui mà.
[/QUOTE]Chị nghĩ có thể dùng một trong những từ này: áo khoác, áo vét, áo gió.[/QUOTE]
Thực ra em muốn tìm từ liên quan đến Jacket cơ. Vì việc nhân vật mặc áo gì có liên quan một phần đến tính cách ạ. Em không miêu tả nam chính nhưng qua cách cậu ấy ăn mặc, qua cái nhìn của mọi người, qua công việc và những hành động để nói lên tính cách của Phong và Bảo Nhi.
À ra vậy. Chắc là vậy vì chỗ chị không thấy ai dùng từ này.[/QUOTE]
^^ Em cũng băn khoăn nhưng tạm cứ để vậy.
 

An Di.

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/10/16
Bài viết
139
Gạo
0,0
Mình chưa biết nên xưng hô ra sao cho đúng nên mạn phép gọi tớ - bạn nhé! :)
Mình xin có một vài cảm nhận cá nhân về câu chuyện này.
Truyện của bạn rất ý nghĩa, giàu tính nhân văn. Không chỉ đơn thuần viết về tình yêu trai gái bình thường mà đan xen đó là tình cảm gia đình, tình anh em.
Cách bạn tả cảnh, tâm trạng, đời sống nội tâm rất phong phú, xoáy sâu vào tâm can nhân vật.
Ngôn từ biến đổi linh hoạt, có tính chắt lọc cao, dễ ăn sâu vào tiềm thức độc giả.
Tuy nhiên tình tiết chưa cao trào lắm. Đơn thuần mới chỉ do sự ngăn cấm của cha mẹ hai bên (điều này là tâm lí hết sức bình thường của các bậc sinh thành). Nếu Hoàng Nam, Phương Thảo được tạo ra để làm chất xúc tác cho tình yêu cặp đôi chính thì mình thấy hai bạn này hơi hiền quá.

Mình để ý có vài điểm lưu ý bé tí tẹo sau đây.

Rằm tháng bảy năm đó, ngoại tôi gọi điện dặn Bảo Nhi qua nhà, Ngoại làm bánh trôi, và bánh chín tầng mây, mỗi chút lại tỷ mỉ dặn dò cô ấy cách làm.
sau dấu phẩy.

“Không trêu em nữa, thôi cả nhà ăn đi cho nóng”
Thiếu dấu kết câu.

Món su hào om xương sở dĩ hôm nay đặc biệt là bởi Bảo Nhi đã tỉ mỉ gọt su hào thành hình trái tim, hình tam giác, hình ngôi sao, còn cà rốt thì hình mặt cười, hình trái tim nho nhỏ.
Hơi lủng củng chút.
-> Món su hào om xương hôm nay sở dĩ đặc biệt...

tôi gọi điện cho mẹ lòng rối bời.
Câu hơi cụt.
-> Tôi gọi điện cho mẹ mà lòng không khỏi rối bời.

Về vấn đề thiếu dấu kết câu tớ thấy có một số chỗ vẫn chưa có nên chỉ đưa ra một vài ví dụ điển hình.

“Ai già rồi cũng đến lúc phải chết, chết không có nghĩa là hết, chỉ là ngoại đi trước các cháu một bước, lại chờ cháu ở nơi ấy mà thôi”
Thiếu dấu kết câu.

“Cô biết cháu là người tốt”
Thiếu dấu kết câu.

Nắng có thể tắt ở cuối trời, mưa có thể rơi suốt mùa đông, tôi vẫn sẽ bước tới nơi cuối cùng của con đường hạnh phúc này.
Mình cực kết câu này. :x

Tôi cũng không hiểu mình đang nghĩ gì, gió lạnh buổi sớm cứ tạt vào mặt tôi nhưng cũng không sao bớt nóng.Theo thói quen hàng ngày tôi vô thức phóng xe qua Tây Hồ, mặt nước mênh mông nhấp nhô từng đợt sóng. Tôi dừng xe lại bên bậc đá đi xuống dưới hồ, đứng lặng như thế hồi lâu, ngực như muốn nổ tung.
Cũng không sao -> vẫn không sao.
Thiếu khoảng trống sau dấu câu.

A… a … a a a a.
Thừa khoảng trống trước dấu câu.

Những ánh sáng lấp loáng chiếu xuống từ những tán cây lớn hai ven đường hắt lên kính xe.
Lặp từ.
-> Từng tia sáng lấp lánh chiếu xuống từ những tán cây lớn ven đường, hắt lên cửa kính xe...

Cô chỉ khẽ chau mày một giây, liền tươi tắn cười bước lên bục giảng.
Dấu phẩy xuất hiện làm tính bất ngờ của câu văn bị ngắt quãng.

Cả lớp tôi được bữa cười nghiêng ngả, nỗi im ắng của tiết học cũ bị phá tan. Hiệu ứng tạm thời của các tiết Triết Học là các nam sinh viên thường ngồi ở cuối lớp. Chúng tôi y chuẩn, lập tức tuyển tám mỹ nam của lớp nên ngồi hai bàn đầu, công việc tuyển gấp gáp này tưởng chừng đơn giản mà lại quá khó khăn, để chọn ra tám trong số hai mươi ba người đành phải nhờ đến những con mắt siêu thần của các bạn nữ lớp tôi. Cô cười chữa:
Đoạn này mình đọc xong được một phen vỡ bụng. :D

“Vâng ạ! Mẹ chưa ngủ sao?” Tôi đứng lên phía trước che cho Bảo Nhi đỡ thẹn.

“Hai đứa vào nhà đi, trời đêm nhiều sương lắm!” Mẹ nói chữa cho Bảo Nhi đỡ ngại.

Không biết nói sao nhưng mình thấy đọc lên hơi ngang.

hai ngon tay cái khẽ cọ xát vào nhau,
Ngón tay.

Tôi dột nhiên thấy nhớ ngoại
Đột nhiên.

“Hôm nay hai đứa lạ lắm đấy nha!
Thiếu dấu ngoặc kép.

Tôi liếc sang đã thấy Sương đang rón rén lấy đũa gắp bún
Hai phó từ cùng một câu thành ra hơi mang tính đánh nhau.

Buổi chiều tôi được em Sương đặc cách cho vào phòng để làm nhiệm vụ “đóng thế” và “duyệt”, tạm gạt những tâm tư rối bời, tôi bị mấy trò tinh nghịch của em Sương khiến cho tư tưởng cũng thoải mái trở lại.
Câu văn hơi dài.
-> Buổi chiều tôi được em Sương đặc cách cho vào phòng để làm nhiệm vụ “đóng thế” và “duyệt”. Tạm gạt những tâm tư rối bời sang một bên, tôi thấy tư tưởng thoải mái trở lại nhờ mấy trò tinh nghịch của em.

Ba giờ chiều bố đi làm về, bố lại cũng bị Sương lôi lên phòng “tập vai”.
Lại đánh nhau nữa rồi. Thường người ta hay nói lại bị hoặc cũng bị.
Nên bỏ từ bố đầu tiên.

trong đầu tôi lại nảy sinh một ước muốn… nhưng cuối cùng tôi lại chẳng biết phải làm sao. Bảo Nhi nhìn tôi chăm chú, không biết là cô ấy có đoán ra được suy nghĩ trong đầu tôi không?
Mấy dạo trước thấy anh này có vẻ nhát lắm nhưng bây giờ lại quay ngoắt 180 độ. Không biết có phải do mình hiểu sai ý tác giả không đây! :D

Buổi sáng hôm sau, Mẹ và Bảo Nhi chuẩn bị cơm từ giữa buổi sáng.
Lặp từ, sau dấu phẩy không viết hoa.
Mình hơi thắc mắc giữa buổi sáng là vào lúc nào nhỉ?

Sau bữa cơm bác Tùng và bố ngồi đàm đạo trong phòng bố,
Lặp từ.
-> Sau bữa cơm bác Tùng và bố ngồi đàm đạo trong phòng trà.

Tôi vốn là người yếu đuối
Anh này "vốn là người yếu đuối" mà nhanh nảy sinh "mong muốn" kể cũng hơi bạo.

con gia đình chúng tôi lục đục chuẩn bị chuyển nhà.
Con -> còn.

“Chỉ là bốn mươi cây số thôi mà! Chiều nào anh cũng sẽ đưa em về! Ba vạn buổi hoàng hôn nhất định anh không quên đâu!”
Câu này quá tuyệt! :x

Đó chỉ là cảm nhận chủ quan của mình, có thể không đúng vì là suy nghĩ một chiều mà. :)
Mình sẽ tiếp tục theo dõi và ủng hộ truyện. Good Luck. :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Nói chung thấy chương này hay nhất. Kiểu như là có diễn biến mới ý
 

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Mình chưa biết nên xưng hô ra sao cho đúng nên mạn phép gọi tớ - bạn nhé! :)
Mình xin có một vài cảm nhận cá nhân về câu chuyện này.
Truyện của bạn rất ý nghĩa, giàu tính nhân văn. Không chỉ đơn thuần viết về tình yêu trai gái bình thường mà đan xen đó là tình cảm gia đình, tình anh em.
Cách bạn tả cảnh, tâm trạng, đời sống nội tâm rất phong phú, xoáy sâu vào tâm can nhân vật.
Ngôn từ biến đổi linh hoạt, có tính chắt lọc cao, dễ ăn sâu vào tiềm thức độc giả.
Tuy nhiên tình tiết chưa cao trào lắm. Đơn thuần mới chỉ do sự ngăn cấm của cha mẹ hai bên (điều này là tâm lí hết sức bình thường của các bậc sinh thành). Nếu Hoàng Nam, Phương Thảo được tạo ra để làm chất xúc tác cho tình yêu cặp đôi chính thì mình thấy hai bạn này hơi hiền quá.

Mình để ý có vài điểm lưu ý bé tí tẹo sau đây.


sau dấu phẩy.


Thiếu dấu kết câu.


Hơi lủng củng chút.
-> Món su hào om xương hôm nay sở dĩ đặc biệt...


Câu hơi cụt.
-> Tôi gọi điện cho mẹ mà lòng không khỏi rối bời.

Về vấn đề thiếu dấu kết câu tớ thấy có một số chỗ vẫn chưa có nên chỉ đưa ra một vài ví dụ điển hình.


Thiếu dấu kết câu.


Thiếu dấu kết câu.


Mình cực kết câu này. :x


Cũng không sao -> vẫn không sao.
Thiếu khoảng trống sau dấu câu.


Thừa khoảng trống trước dấu câu.


Lặp từ.
-> Từng tia sáng lấp lánh chiếu xuống từ những tán cây lớn ven đường, hắt lên cửa kính xe...


Dấu phẩy xuất hiện làm tính bất ngờ của câu văn bị ngắt quãng.


Đoạn này mình đọc xong được một phen vỡ bụng. :D





Không biết nói sao nhưng mình thấy đọc lên hơi ngang.


Ngón tay.


Đột nhiên.


Thiếu dấu ngoặc kép.


Hai phó từ cùng một câu thành ra hơi mang tính đánh nhau.


Câu văn hơi dài.
-> Buổi chiều tôi được em Sương đặc cách cho vào phòng để làm nhiệm vụ “đóng thế” và “duyệt”. Tạm gạt những tâm tư rối bời sang một bên, tôi thấy tư tưởng thoải mái trở lại nhờ mấy trò tinh nghịch của em.


Lại đánh nhau nữa rồi. Thường người ta hay nói lại bị hoặc cũng bị.
Nên bỏ từ bố đầu tiên.


Mấy dạo trước thấy anh này có vẻ nhát lắm nhưng bây giờ lại quay ngoắt 180 độ. Không biết có phải do mình hiểu sai ý tác giả không đây! :D


Lặp từ, sau dấu phẩy không viết hoa.
Mình hơi thắc mắc giữa buổi sáng là vào lúc nào nhỉ?


Lặp từ.
-> Sau bữa cơm bác Tùng và bố ngồi đàm đạo trong phòng trà.


Anh này "vốn là người yếu đuối" mà nhanh nảy sinh "mong muốn" kể cũng hơi bạo.


Con -> còn.


Câu này quá tuyệt! :x

Đó chỉ là cảm nhận chủ quan của mình, có thể không đúng vì là suy nghĩ một chiều mà. :)
Mình sẽ tiếp tục theo dõi và ủng hộ truyện. Good Luck. :D
Xin Trích dẫn và cảm ơn bạn cực, cực kỳ nhiều luôn. Mình sẽ nhanh chóng sửa và suy nghĩ những điều bạn góp ý.
Mình tên Phong. cứ gọi bạn bè đi cho xôm.
Nếu bạn k phiền thì kết bạn fb với mình: Phong Nhi. Nếu thường xuyên được trao đổi thì thật tuyệt.
Mình xin giải thích hai ba chỗ hì:
Anh này "vốn là người yếu đuối" mà nhanh nảy sinh "mong muốn" kể cũng hơi bạo.

Mấy dạo trước thấy anh này có vẻ nhát lắm nhưng bây giờ lại quay ngoắt 180 độ. Không biết có phải do mình hiểu sai ý tác giả không đây! :D
Thực ra em cũng biết mà. Con trai nhát mấy mà đã được yêu thì cũng bạo dần lên. Hơn nữa Bảo Nhi cũng khá mạnh mẽ.
Sau bữa cơm bác Tùng và bố ngồi đàm đạo trong phòng trà.
Vì hai người họ có chuyện k muốn người khác nghe được, nên phải vào phong riêng, minh cũng sẽ nghiên cứu lại trường hợp này.
Cảm ơn sự nhiệt tình và sự tinh tế của bạn. Mình chờ bạn ở Fb nếu có thể!
Hi!
 

suongthuytinh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/6/14
Bài viết
423
Gạo
300,0
Đoạn chuyển nhà mang lại cho cả chương không khí mang mác buồn, đó là thành công của huynh. Sự chia ly này sẽ mang lại một khoảng cách vô hình nhất định, lại có sự biến động rồi đây.
Ta hỏi một chút xíu, huynh gộp các chương đầu làm chương mới này thành chương 8, nhưng vẫn giữ nguyên số lượng 20 chương, tức là câu chuyện sẽ dài hơn một chút, đúng không? :)
Híc… híc… hu… hu… huhu.
Chả hiểu sao ta thấy đoạn này bị thừa thãi, không cần thiết cho lắm.
 
Bên trên