Truyện ngắn Đà Lạt có một áng mây lưng chừng

CafeBon

Gà cận
Tham gia
25/4/20
Bài viết
951
Gạo
8,0
Re: Đà Lạt có một áng mây lưng chừng
Chào bạn, mình thấy bình luận của bạn trong topic Review truyện theo yêu cầu cho các tác giả của Gác nên ghé qua truyện của bạn đọc thử. Sau đây là một vài nhận xét.

Nói về điểm chưa tốt trước nhé, mình thấy vẫn còn lỗi chính tả, cả lỗi chấm phẩy chưa đúng chỗ nữa. Ví dụ trong câu “Son trầm ngâm nhìn ra phía sân. Không quan tâm đến tất thảy mọi thứ xung quanh cô.” không rõ bạn tách câu để nhấn mạnh ý vế sau hay gì nhưng đọc rất gượng và gãy và không đúng ngữ pháp nữa. Bạn nên thay bằng dấu phẩy.

“Giống như đám tơ nhện đã bị gió thổi tung. Không có điểm bắt đầu, không có nơi kết thúc. Cô cứ đi loanh quanh theo một cảm xúc nào đó rồi bất chợt nhận ra đã trở về lại điểm bắt đầu.” Câu này bạn cũng dùng sai dấu, khiến bộ phận trạng ngữ bị tách ra nhiều mảnh.

Có một số câu bạn miêu tả khá gượng, ví dụ như: “Nắng chiều ngả nghiêng chiếu xiên qua khoảng sân rộng nở đầy những bông hoa Thanh Tú màu xanh thành một dãi lụa mềm uốn quanh nền gạch đỏ đã sờn cũ.” -> câu này giống như một “cục” liệt kê sự vật và màu sắc, đọc cộm cộm. Bạn nên chia ra nhiều câu và mô tả mỗi sự vật bằng một phép so sánh liên tưởng riêng, đừng gộp lại nhiều thứ trong một câu.


“Mười tám tuổi. Ký ức của Son là mưa.

Hai mươi hai tuổi. Ký ức của Son là gió.” -> những câu này nên dùng dấu phẩy.


“Mùi khắm khắm bốc lên khắp phòng.” -> Từ ngữ hơi dung tục gây lạc quẻ cho không khí thơ thơ mà bạn xây dựng từ đầu đến cuối truyện.

Ngoài những lộm cộm ở trên thì mình thấy điểm tốt là bạn có chú ý vẽ ra bối cảnh, không khí của truyện để người đọc hình dung được một Đà Lạt với các loài hoa, khí hậu, cảnh sắc các thứ. Không khí này khá phù hợp với chủ đề truyện của bạn. Về nội dung truyện thì mình thấy khá ổn, mình đoán có lẽ bạn đọc nhiều truyện trong dòng văn học linglei (chẳng hạn An Ni Bảo Bối).

Chúc bạn viết tốt.
Cảm ơn nhận xét của bạn! Mình xin phép tiếp thu tất cả các ý kiến và vừa học hỏi vừa tự sửa sai.
 

Ai_Sherry

Gà cận
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
11/8/15
Bài viết
692
Gạo
3.000,0
Re: Đà Lạt có một áng mây lưng chừng
Bài review theo yêu cầu của tác giả trong mục Review truyện theo yêu cầu cho các tác giả Gác.

Chào bạn CafeBon,

Vì mình thấy đã có hai bạn review nên mình tưởng bạn không cần mình làm nữa, rất xin lỗi vì đã để bạn phải chờ.

Đây là lần thứ hai mình review truyện của bạn, ấn tượng sơ bộ là truyện này bạn làm tốt hơn truyện trước. Cụ thể là truyện có kết cấu chặt chẽ hơn, đồng bộ (về mặt văn phong, chủ đề, nội dung) hơn và quan trọng nhất là bạn đã khai thác khá tốt thế mạnh của mình. Văn phong có chút chất thơ, chút lãng đãng của bạn rất phù hợp với Đà Lạt, và một câu chuyện “trên tình bạn, dưới tình yêu”.

Còn về một số điểm mình muốn trao đổi thêm thì như sau:

1. Cách hành văn của bạn, đặc biệt là trong truyện này, phù hợp với tản văn hơn là truyện ngắn, từ việc xuống dòng liên tục đến lối mô tả quang cảnh, tâm trạng nhân vật. Có điều, cá nhân mình không thích kiểu một, hai câu lại xuống dòng mà không có nhiều sự liên kết giữa các đoạn. Nếu lạm dụng sẽ làm mạch văn giật cục, thậm chí đứt gãy, có thể khiến độc giả bị mất tập trung dẫn đến mất hứng thú với câu chuyện.

2. Về nhân vật: bạn đã xây dựng nhân vật Son khá hoàn chỉnh, có chiều sâu, có quá khứ, có hiện tại, ngoại trừ đoạn kết. Mình hơi ngợp một chút với việc Son chết bởi cách hành xử của Son từ đầu tới cuối truyện khá bình thường: vẫn đi làm, vẫn yêu đương, tới lúc chán thì bỏ đi mấy bữa cho khuây khoả, hầu như không có biểu hiện bệnh tật gì xong đùng cái chết. Đây không gọi là twist vì twist là phải có quá trình dẫn dắt chặt chẽ để tạo ra một bất ngờ hợp lý, logic (hơn nữa truyện của bạn thiên về tản nên twist là không cần thiết). Nếu Son bị bệnh thì quá trình điều trị, sức khoẻ sa sút thế nào; gia đình, người thân chăm sóc ra sao; suy nghĩ, tâm tư của người bệnh khi nhìn cái chết đang sầm sập kéo đến cũng nên được đào sâu hơn.

Tuy vậy, nhân vật mình không thoả mãn hơn lại là Huy - ‘em giai mưa’. Từ đầu tới cuối, thay vì tồn tại như một nhân vật độc lập thì Huy chỉ phụ diễn bên cạnh Son: lăng xăng, đôi lúc hơi ồn ào và mọi hành động, suy nghĩ, cuộc sống của cậu ta đều xoay quanh nữ chính khiến cậu ta chưa thể đứng độc lập, trở thành một nhân vật hoàn chỉnh để người đọc phải nhớ đến. Với nhân vật Huy, bạn bị lộ bàn tay tác giả, tức là tác giả bảo làm gì thì Huy làm đó, bảo yêu là yêu, bảo lăn lóc theo nữ chính thì lăn lóc theo chứ chưa toát lên được chiều sâu và cái chất riêng của nhân vật.

3. Về mối quan hệ của Son và Huy: tương tự như truyện trước của bạn, mình chưa thấy được lý do vì sao họ lại đi tới mối quan hệ này. Vì đâu Huy lại yêu Son đến thế? Còn Son, rõ là vẫn có người yêu, rõ là biết người ta thích mình nhưng không dứt khoát mà cứ mập mờ duy trì một cậu ‘em trai mưa’ dự phòng. Đây là kiểu nhân vật bạn phải hết sức thận trọng khi xây dựng bởi nếu không khéo sẽ rất dễ gây ác cảm ở độc giả mà kể cả đến cuối nhân vật có chết đi thì cũng chưa chắc đã là ‘hết’.

4. Bạn còn đôi chỗ sai chính tả, ví dụ như:
một dãi lụa mềm uốn

Hay cách diễn đạt / dùng từ:
Nhiệt độ theo đó mà biến mất.

Nhiệt độ là đơn vị đo, nó có thể cao hoặc thấp chứ không thể biến mất được.

Kết luận: như mình vẫn luôn nói, mọi nhận xét của mình đều đậm tính chủ quan chứ không đại diện cho số đông nên nếu bạn thấy không phù hợp thì cứ bỏ qua nhé. Chúc bạn viết tốt và có nhiều độc giả.

P.S: truyện này của bạn làm mình nhớ đến truyện Đồi hoa mặt trời của lyta2206 dù hai cốt truyện không giống nhau. Nếu bạn rảnh thì ghé đọc thử.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

CafeBon

Gà cận
Tham gia
25/4/20
Bài viết
951
Gạo
8,0
Re: Đà Lạt có một áng mây lưng chừng
Bài review theo yêu cầu của tác giả trong mục Review truyện theo yêu cầu cho các tác giả Gác.

Chào bạn CafeBon,

Vì mình thấy đã có hai bạn review nên mình tưởng bạn không cần mình làm nữa, rất xin lỗi vì đã để bạn phải chờ.

Đây là lần thứ hai mình review truyện của bạn, ấn tượng sơ bộ là truyện này bạn làm tốt hơn truyện trước. Cụ thể là truyện có kết cấu chặt chẽ hơn, đồng bộ (về mặt văn phong, chủ đề, nội dung) hơn và quan trọng nhất là bạn đã khai thác khá tốt thế mạnh của mình. Văn phong có chút chất thơ, chút lãng đãng của bạn rất phù hợp với Đà Lạt, và một câu chuyện “trên tình bạn, dưới tình yêu”.

Còn về một số điểm mình muốn trao đổi thêm thì như sau:

1. Cách hành văn của bạn, đặc biệt là trong truyện này, phù hợp với tản văn hơn là truyện ngắn, từ việc xuống dòng liên tục đến lối mô tả quang cảnh, tâm trạng nhân vật. Có điều, cá nhân mình không thích kiểu một, hai câu lại xuống dòng mà không có nhiều sự liên kết giữa các đoạn. Nếu lạm dụng sẽ làm mạch văn giật cục, thậm chí đứt gãy, có thể khiến độc giả bị mất tập trung dẫn đến mất hứng thú với câu chuyện.

2. Về nhân vật: bạn đã xây dựng nhân vật Son khá hoàn chỉnh, có chiều sâu, có quá khứ, có hiện tại, ngoại trừ đoạn kết. Mình hơi ngợp một chút với việc Son chết bởi cách hành xử của Son từ đầu tới cuối truyện khá bình thường: vẫn đi làm, vẫn yêu đương, tới lúc chán thì bỏ đi mấy bữa cho khuây khoả, hầu như không có biểu hiện bệnh tật gì xong đùng cái chết. Đây không gọi là twist vì twist là phải có quá trình dẫn dắt chặt chẽ để tạo ra một bất ngờ hợp lý, logic (hơn nữa truyện của bạn thiên về tản nên twist là không cần thiết). Nếu Son bị bệnh thì quá trình điều trị, sức khoẻ sa sút thế nào; gia đình, người thân chăm sóc ra sao; suy nghĩ, tâm tư của người bệnh khi nhìn cái chết đang sầm sập kéo đến cũng nên được đào sâu hơn.

Tuy vậy, nhân vật mình không thoả mãn hơn lại là Huy - ‘em giai mưa’. Từ đầu tới cuối, thay vì tồn tại như một nhân vật độc lập thì Huy chỉ phụ diễn bên cạnh Son: lăng xăng, đôi lúc hơi ồn ào và mọi hành động, suy nghĩ, cuộc sống của cậu ta đều xoay quanh nữ chính khiến cậu ta chưa thể đứng độc lập, trở thành một nhân vật hoàn chỉnh để người đọc phải nhớ đến. Với nhân vật Huy, bạn bị lộ bàn tay tác giả, tức là tác giả bảo làm gì thì Huy làm đó, bảo yêu là yêu, bảo lăn lóc theo nữ chính thì lăn lóc theo chứ chưa toát lên được chiều sâu và cái chất riêng của nhân vật.

3. Về mối quan hệ của Son và Huy: tương tự như truyện trước của bạn, mình chưa thấy được lý do vì sao họ lại đi tới mối quan hệ này. Vì đâu Huy lại yêu Son đến thế? Còn Son, rõ là vẫn có người yêu, rõ là biết người ta thích mình nhưng không dứt khoát mà cứ mập mờ duy trì một cậu ‘em trai mưa’ dự phòng. Đây là kiểu nhân vật bạn phải hết sức thận trọng khi xây dựng bởi nếu không khéo sẽ rất dễ gây ác cảm ở độc giả mà kể cả đến cuối nhân vật có chết đi thì cũng chưa chắc đã là ‘hết’.

4. Bạn còn đôi chỗ sai chính tả, ví dụ như:


Hay cách diễn đạt / dùng từ:


Nhiệt độ là đơn vị đo, nó có thể cao hoặc thấp chứ không thể biến mất được.

Kết luận: như mình vẫn luôn nói, mọi nhận xét của mình đều đậm tính chủ quan chứ không đại diện cho số đông nên nếu bạn thấy không phù hợp thì cứ bỏ qua nhé. Chúc bạn viết tốt và có nhiều độc giả.

P.S: truyện này của bạn làm mình nhớ đến truyện Đồi hoa mặt trời của lyta2206 dù hai cốt truyện không giống nhau. Nếu bạn rảnh thì ghé đọc thử.
Cảm ơn bạn nhiều. Mình sẽ cố gắng để những bài viết sau hoàn chỉnh hơn.
Mình có một vài điều muốn trao đổi với bạn:
- về bệnh của Son, mình có mô tả ở giấc mơ rơi xuống cái hố, những nhát cắt của dao, những cơn đau thi thoảng vẫn đến hành hạ thân xác, đồng thời trong những lời nói với Huy cũng có ám chỉ về cái chết mà Son đang đối mặt. Tức Son có ngay từ đầu đã dự định giấu bệnh với mọi người, và cuối cùng là về ngoại ở đến khi chết. Thật ra, mình muốn nói rõ điểm này ở đoạn thư Huy viết cho Son nhưng cuối cùng bức thư đó mình bị rơi vào thế “không diễn tả được”
- Việc thích nhau giữa Son và Huy mình cảm giác không cần làm rõ, kiểu như thích thì là thích thôi, không cần lý do hay mục tiêu gì. Truyện cũ cũng vậy, yêu là yêu không cần lý do. Tình cảm theo mình là bồi dưỡng dần theo thời gian, chứ không cần phải là người cứu giúp mình hay nâng đỡ mình….
- mình không giải quyết được vấn đề nếu muốn 1 người không thích mình thì phải đối xử với người đó như thế nào nên mình đành phải để Huy làm “em giai mưa” khổ thân thế đấy.
Túm lại, cũng chỉ là những thứ cá nhân và không giải quyết được nên trao đổi với bạn như thế. Lần nữa cảm ơn bạn rất nhiều!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên