Re:
Đà Lạt có một áng mây lưng chừng
Cảm ơn nhận xét của bạn! Mình xin phép tiếp thu tất cả các ý kiến và vừa học hỏi vừa tự sửa sai.Chào bạn, mình thấy bình luận của bạn trong topic Review truyện theo yêu cầu cho các tác giả của Gác nên ghé qua truyện của bạn đọc thử. Sau đây là một vài nhận xét.
Nói về điểm chưa tốt trước nhé, mình thấy vẫn còn lỗi chính tả, cả lỗi chấm phẩy chưa đúng chỗ nữa. Ví dụ trong câu “Son trầm ngâm nhìn ra phía sân. Không quan tâm đến tất thảy mọi thứ xung quanh cô.” không rõ bạn tách câu để nhấn mạnh ý vế sau hay gì nhưng đọc rất gượng và gãy và không đúng ngữ pháp nữa. Bạn nên thay bằng dấu phẩy.
“Giống như đám tơ nhện đã bị gió thổi tung. Không có điểm bắt đầu, không có nơi kết thúc. Cô cứ đi loanh quanh theo một cảm xúc nào đó rồi bất chợt nhận ra đã trở về lại điểm bắt đầu.” Câu này bạn cũng dùng sai dấu, khiến bộ phận trạng ngữ bị tách ra nhiều mảnh.
Có một số câu bạn miêu tả khá gượng, ví dụ như: “Nắng chiều ngả nghiêng chiếu xiên qua khoảng sân rộng nở đầy những bông hoa Thanh Tú màu xanh thành một dãi lụa mềm uốn quanh nền gạch đỏ đã sờn cũ.” -> câu này giống như một “cục” liệt kê sự vật và màu sắc, đọc cộm cộm. Bạn nên chia ra nhiều câu và mô tả mỗi sự vật bằng một phép so sánh liên tưởng riêng, đừng gộp lại nhiều thứ trong một câu.
“Mười tám tuổi. Ký ức của Son là mưa.
Hai mươi hai tuổi. Ký ức của Son là gió.” -> những câu này nên dùng dấu phẩy.
“Mùi khắm khắm bốc lên khắp phòng.” -> Từ ngữ hơi dung tục gây lạc quẻ cho không khí thơ thơ mà bạn xây dựng từ đầu đến cuối truyện.
Ngoài những lộm cộm ở trên thì mình thấy điểm tốt là bạn có chú ý vẽ ra bối cảnh, không khí của truyện để người đọc hình dung được một Đà Lạt với các loài hoa, khí hậu, cảnh sắc các thứ. Không khí này khá phù hợp với chủ đề truyện của bạn. Về nội dung truyện thì mình thấy khá ổn, mình đoán có lẽ bạn đọc nhiều truyện trong dòng văn học linglei (chẳng hạn An Ni Bảo Bối).
Chúc bạn viết tốt.