Re:
Cà phê và kẻ cô đơn
Đoạn này, rất tốt, chị thấy khá ưng ý về vần điệu và ý tứ.Nhấp ngụm cà phê vị nồng nàn
Đắng khẽ chạm, ngọt đã đánh tan
Lan man với đứa gọi là bạn cũ
Đến khi chiều tàn, tối nhẹ sang.
Nhưng đến đoạn cuối có lẽ hơi hẫng, vấp về vần điệu, cảm giác không có sự nhịp nhàng dù ý thơ thể hiện tốt.
Chị cũng không phải giỏi làm thơ nên không dám "chém gió" nhiều. Hì, chia sẻ cảm nhận/hiểu biết ít ỏi với em.Vân Quán thênh thang, khách đã vãng
Bạn vừa đi, mưa tới nhẹ nhàng
Mặc kệ mưa làm lạnh không khí
Mặc kệ mưa, dẫu ướt đôi mi
Mặc kệ mưa, thêm cô đơn đi
Kẻ hờ hững nhấc ly uống cạn.