Thơ Có phải chăng là biển?

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
anh-dep-ve-bien-1.jpg

(Ảnh: Biển đẹp)

Tôi bước dọc trên làn cát mịn màng
Tìm cái hương dịu nhẹ của biển cả mênh mông.

...

Trong căn phòng một màu trắng tinh mơ
Tôi ngẩng nhìn ngắm bốn bức tường lạnh lẽo
Thứ truyền dịch gì đó,
Vẫn chảy trong tôi từng ngày
Ôi mắt lại nhoè ướt rồi chợt một màu đen...

Trong căn phòng tôi vẫn ở thường ngày,
Tiếng chim hót còn đâu?
Cửa sổ luôn kín mít
Sao không thấy vạt nắng?
Kìa! Tấm rèm có mở đâu.

Nhưng sao tôi vẫn cảm nhận,
Biển đâu đó gần lắm!
Bên ngoài chiếc lồng kín
Phải chăng một màu xanh bao la...

Một ngày nọ tôi gượng người ngồi dậy
Đã lâu đôi bàn chân chưa chạm đất
Giựt chiếc kim chuyền và lê bước nhanh
Cánh cửa bấy lâu vẫn đóng chặt
Mở toang, và ô kìa...
Phải chăng là biển, bấy lâu tôi kiếm tìm?

Tôi bước dọc trên làn cát mịn màng
Tìm cái hương dịu nhẹ của biển cả mênh mông.
Tôi bước trên làn nước trong xanh
Gió tinh nghịch thổi tung tà váy trắng.
Mái tóc bay bay, hàng mi khép nhẹ...

Thả mình giữa dòng biển yên ả
Lòng thanh thản, cảm giác nhẹ dịu dàng
Nhắm mắt lại và không bao giờ mở.
Tôi ngủ thật ngon thật say,
Thấy mình như đang tan biến dần...

------------------
12/6/2007
Trang cuối
Nhật ký của Mai Chi
 
Chỉnh sửa lần cuối:

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Có phải chăng là biển?
Bài này là của rm sáng tác à?
 

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Có phải chăng là biển?

hiya_shinsu

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/10/14
Bài viết
760
Gạo
500,0
Re: Có phải chăng là biển?
Em giải thích một tí về nội dung đi. Chị đọc hôm qua, đến hôm nay mới dám bình luận.
Theo chị cảm nhận thì hẳn là cô gái này đang bệnh giam mình trong căn phòng rất lâu. Một ngày cô ấy bước ra ngoài và tự tìm cho mình nguồn ánh sáng. Giống như thực hiện nguyện vọng cuối của mình trước khi chết vậy.
Chẹp, đúng là thơ tự do nhỉ cảm xúc dạt dào.:)
 

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Có phải chăng là biển?
Em giải thích một tí về nội dung đi. Chị đọc hôm qua, đến hôm nay mới dám bình luận.
Theo chị cảm nhận thì hẳn là cô gái này đang bệnh giam mình trong căn phòng rất lâu. Một ngày cô ấy bước ra ngoài và tự tìm cho mình nguồn ánh sáng. Giống như thực hiện nguyện vọng cuối của mình trước khi chết vậy.
Chẹp, đúng là thơ tự do nhỉ cảm xúc dạt dào.:)
À hì, như em nói ở trên, đây là viết tưởng nhớ một Thiên Thần từng sống trong đời em :). Cô ấy thích biển lắm, cô ấy nói với em là cô ấy luôn muốn được nằm trên cát của biển và ngửi cái mùi hương dịu nhẹ của nó. Và rồi cô ấy bị bệnh nặng không thể chữa được nữa, cứ nằm liệt trong phòng. Đến ngày cô ấy mất, cổ để lại một bức thư. Cô nói cô đã nhìn thấy biển, và đó cũng là dòng cuối khi cô ấy ra đi vĩnh viễn.

Cũng đã mấy năm rồi và em cũng quên mất đi Thiên Thần của em. Có một hôm khi lật lại nhật ký và em nhớ cô ấy vô cùng. Sau đó em đã làm bài thơ này để tưởng nhớ về cô ấy :).
 

hiya_shinsu

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/10/14
Bài viết
760
Gạo
500,0
Re: Có phải chăng là biển?
À hì, như em nói ở trên, đây là viết tưởng nhớ một Thiên Thần từng sống trong đời em :). Cô ấy thích biển lắm, cô ấy nói với em là cô ấy luôn muốn được nằm trên cát của biển và ngửi cái mùi hương dịu nhẹ của nó. Và rồi cô ấy bị bệnh nặng không thể chữa được nữa, cứ nằm liệt trong phòng. Đến ngày cô ấy mất, cổ để lại một bức thư. Cô nói cô đã nhìn thấy biển, và đó cũng là dòng cuối khi cô ấy ra đi vĩnh viễn.

Cũng đã mấy năm rồi và em cũng quên mất đi Thiên Thần của em. Có một hôm khi lật lại nhật ký và em nhớ cô ấy vô cùng. Sau đó em đã làm bài thơ này để tưởng nhớ về cô ấy :).
Một bài thơ ý nghĩa em nhỉ! :3
 
Bên trên