(Ảnh: Biển đẹp)
Tôi bước dọc trên làn cát mịn màng
Tìm cái hương dịu nhẹ của biển cả mênh mông.
...
Trong căn phòng một màu trắng tinh mơ
Tôi ngẩng nhìn ngắm bốn bức tường lạnh lẽo
Thứ truyền dịch gì đó,
Vẫn chảy trong tôi từng ngày
Ôi mắt lại nhoè ướt rồi chợt một màu đen...
Trong căn phòng tôi vẫn ở thường ngày,
Tiếng chim hót còn đâu?
Cửa sổ luôn kín mít
Sao không thấy vạt nắng?
Kìa! Tấm rèm có mở đâu.
Nhưng sao tôi vẫn cảm nhận,
Biển đâu đó gần lắm!
Bên ngoài chiếc lồng kín
Phải chăng một màu xanh bao la...
Một ngày nọ tôi gượng người ngồi dậy
Đã lâu đôi bàn chân chưa chạm đất
Giựt chiếc kim chuyền và lê bước nhanh
Cánh cửa bấy lâu vẫn đóng chặt
Mở toang, và ô kìa...
Phải chăng là biển, bấy lâu tôi kiếm tìm?
Tôi bước dọc trên làn cát mịn màng
Tìm cái hương dịu nhẹ của biển cả mênh mông.
Tôi bước trên làn nước trong xanh
Gió tinh nghịch thổi tung tà váy trắng.
Mái tóc bay bay, hàng mi khép nhẹ...
Thả mình giữa dòng biển yên ả
Lòng thanh thản, cảm giác nhẹ dịu dàng
Nhắm mắt lại và không bao giờ mở.
Tôi ngủ thật ngon thật say,
Thấy mình như đang tan biến dần...
------------------
12/6/2007
Trang cuối
Nhật ký của Mai Chi
12/6/2007
Trang cuối
Nhật ký của Mai Chi
Chỉnh sửa lần cuối: