Cảm nhận [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về

Nhật Hy

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
21/5/14
Bài viết
1.610
Gạo
0,0
Re: [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về
Đọc bài cảm nhận của chị em có vài cảm nhận nho nhỏ:

Một mở đầu gián tiếp nội dung rất hài hòa với nội dung của bài viết, dùng hình ảnh nhạc Trịnh để gợi nhớ về một thời đã qua, song em vẫn cảm giác hơi lạc chủ đề khi đọc đoạn 3 dường như hơi đi xa một chút.
Vậy mà có. Với người nhạc sĩ tài hoa nặng lòng với Huế, sự trở về đó xảy ra thật hữu duyên và thơ mộng, y như cái cách ông hỏi thăm một cô gái Huế trên đường rằng "Huế bây giờ có gì lạ không em?" thì nghe nàng nhỏ nhẹ "Dạ thưa xứ Huế bây giờ, vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương..." Với bạn, biết đâu sự trở về lại là một buổi sáng nào đó bạn đăng nhập Facebook và vỡ òa hạnh phúc khi thấy dòng nhắn gửi kiếm tìm của người bạn thân thiết xưa kia. Còn với tôi khoảnh khắc trở về là khi được nắm lấy bàn tay non mềm của con, đưa con đi chơi trong một buổi chiều yên ả, hoặc khi cùng con ngồi trong khu vườn nho nhỏ phía sau trường học lật từng trang sách, đọc cho con nghe và ngắm nhìn những rung động trong veo trên khuôn mặt phơn phớt măng tơ thơ trẻ ấy.

Em thích sự lồng ghép hình ảnh từ bên ngoài mà chị đang nhìn và cảm nhận thấy. Đồng thời là những cảm nhận của bạn thân cũng đan xen vào câu chuyện hợp lí, những câu lên án con người đã và đang cho mình có cái quyền quyết định đối động vật: ''Bạn có bao giờ xách tai một con mèo ném ra khỏi cửa hay dùng cán chổi bốp cho con chó vài roi vì chúng làm bạn phát cáu? Bạn có bao giờ càm ràm hay nổi khùng vì tiếng chó nhà hàng xóm cứ tru lên trong đêm vắng hoặc hồ hởi mang nơ ra cột cho một con mèo rồi bế nó đi tặng như một món quà?''

Về nhân vật lão To Giọng chị đã có cái nhìn khách quan về nhân vật, không phải ông ấy độc ác mà chẳng qua hình ảnh này cũng chĩ là những hình ảnh quá bình thường của cuộc sống mà thôi, khiến cho em có cảm giác ông vừa là nhân vật phản diện vừa không phải là nhân vật phải diện, vì những lí do khi ông bán những chú chó cũng thật chính đáng. Về Lông Dài có những hành động suy nghĩ không thua gì con người, cũng như một tình mẹ thiêng liêng của chú chó này, chú như thoát khỏi hình ảnh này mà còn liên tưởng nhiều hơn đến số phận con người. Không chỉ khai thác ở hình ảnh nhân vật chính chị còn tìm hiểu cả những nhân vật phụ Mèo già...

Chúc mừng chị đã hoàn thành thử thách nha.
 

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Re: [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về
Mình đọc xong quyển này cách đây hơn tháng và cũng có viết một bài cảm nhận nhưng theo một cảm xúc ngược hoàn toàn với bạn.

"Chó xanh lông dài" khiến mình thật sự thất vọng.

Mình đã vô cùng thích "Cô gà mái xổng chuồng" và xem đó như quyển sách đã giúp mình nhận ra ước mơ của mình là gì sau ba mươi mấy quên bẳn ước mơ là cái chi. Do đó, quyển sách thứ hai của Hwang Sun-mi khiến mình rất mong đợi. Mình mong đợi một cuốn sách đơn giản cho tuổi thiếu nhi nhưng thấm đẫm tình yêu thương dành cho cả người lớn. Mình mong chờ một cuốn sách khiến mình đọc xong sẽ nhớ mãi nhưng tiếc là "Chó xanh lông dài" đã không làm được điều đó.

Khi mới đọc những trang đầu tiên, mình đã rất háo hức. Cái cảm giác chờ đợi những điều hay ho sắp tới khiến mình cố đọc những trang đầu theo mình là nhạt thếch và khô cứng (không biết do văn gốc hay bản dịch không tốt). Rồi từng trang nhạt như thế cứ lật qua, lật qua. Và mình cố tự nhủ rằng, cái cảm xúc khi đọc "Cô gà mái xổng chuồng" sẽ đến, chỉ cần mình kiên nhẫn đọc thêm chút nữa, chút nữa thôi. Tác giả là Hwang Sun-mi mà. Nhưng buồn thay, cho đến khi đọc hết cuốn sách, mình chẳng có một cảm xúc hay rung động được gì từ "Chó xanh lông dài".

Tình mẫu tử của Lông Dài với mẹ cô hay với các con của cô sau này chẳng khiến mình xúc động gì cả như tình mẫu tử giữa Mầm Lá và Đầu Xanh, có chăng chỉ là chút xíu cảm xúc bất chợt khi Gori quay về nhà và chết trước sự đau xót của Lông Dài vì ngộ độc.

Sự "đối đầu" giữa Lông Dài với con mèo già nhà hàng xóm không có gì đặc sắc (nếu như không muốn nói là tẻ nhạt) như sự đối đầu sinh tồn giữa Mầm Lá với mụ Chồn để rồi khi cả hai đã già và mệt mỏi vì "cuộc chiến", họ đã nhận ra cái chết không có gì đáng sợ, đôi khi nó còn mang đến sự sống cho sinh vật khác. Con mèo già cứ xuất hiện trên bờ tường rồi nói vài câu ngớ ngẩn khó hiểu và Lông Dài cứ thế mà gầm ghè đáp trả lại vài câu theo kiểu bốp chát và hết. Cứ thế. Lặp đi lặp lại cho đến con mèo già chết trong cuộc hỗn chiến với con gà Em Chồng.

Và điều mình cảm thấy nản nhất là cái kết. Cái chết của Lông Dài, với mình, cái kết đó chẳng mang đến một ý nghĩa gì cả. Có bạn nói rằng, Lông Dài chết vì nó yêu thương Lão To Giọng và có lẽ nó thà chết cùng Lão To Giọng hơn là sống cô đơn một mình. Điều đó chứng tỏ tình thương và lòng trung thành mà Lông Dài dành cho Lão To Giọng. Phải nói là mình hoàn toàn không đồng ý với cách nhìn nhận đó một chút nào. Cái chết của Lông Dài có cảm giác rất gượng, và mình luôn có cảm giác rằng tác giả đã cố "giết" chết Lông Dài chỉ để có một cái kết hòng làm xúc động độc giả. Chính vì lẽ đó, mình chẳng mảy may chút xúc động nào, dù cảnh cuối được tác giả "vẽ" rất đẹp. Chiếc cầu thang xoắn ốc, cây hồng, Lão To Giọng, Gori và Nâu út hay Đen út (mình nhớ không rõ nữa).

Mình đã từng nghĩ, có lẽ, khi đọc "Chó xanh lông dài" mình đã phạm một sai lầm là ngầm so sánh nó với "Cô gà mái cổng chuồng", để rồi khi Chó Xanh Lông Dài không được như "người tiền nhiệm" của nó, mình đã thất vọng. Nhưng khi mình bỏ qua hết những sự so sánh thì mình vẫn không thể đánh giá "Chó xanh lông dài" là một tác phẩm hay được, dù là đối với thiếu nhi. Nó dường như thiếu sự vui tươi của trẻ con và chưa chạm tới cảm xúc của người lớn.

Và một điều khá vui là mình đọc Chó xanh lông dài đến một nửa mình mới bật ngửa: "Ủa, Lông Dài là chó cái hả ta?". Từ lúc Lông Dài xuất hiện cho đến trước khi gặp anh chàng chó Trắng, mình cứ ngỡ Lông Dài là chó đực.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

CF-S

Gà cận
☆☆☆
Tham gia
23/10/14
Bài viết
314
Gạo
1.500,0
Re: [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về
Mình đọc xong quyển này cách đây hơn tháng và cũng có viết một bài cảm nhận nhưng theo một cảm xúc ngược hoàn toàn với bạn.
"Chó xanh lông dài" khiến mình thật sự thất vọng.

Mình rất thích khi đọc nhận xét vô cùng thấu đáo của Lá.

Về cảm nhận một tác phẩm hay hay không hay, cái đó nhiều khi có sự đồng điệu, nhiều khi có sự trái chiều. Giống như nhiều bạn đọc thích nhà văn Hồ Anh Thái, nhưng mình thì mình chịu chết. Đọc kiểu gì cũng không rung động được. Cho nên với "Chó xanh lông dài", cảm xúc thích hay không thích mình bỏ ngõ vậy.

Với sự "đối đầu" giữa Mèo già và Lông Dài, mình không đánh giá cao những đoạn hằm hè vô bổ giữa "hai đứa nó" nhưng mình thích cái cách chúng quan tâm lẫn nhau, cảm tưởng ghét nhưng thật ra không hẳn ghét. Cảm tưởng ác nhưng thật ra không hẳn ác. Khi sự cô đơn luôn thường trực và tình thế buộc phải sống theo kiểu "chấp nhận cuộc đời" thì đôi khi chỉ cần có một ai đó nói với mình và nghe mình nói đã là một niềm vui rồi.

Mình hoàn toàn đồng ý với Lá, mình phản đối ý kiến cho rằng Lông Dài chết "vì nó yêu thương Lão To Giọng và có lẽ nó thà chết cùng Lão To Giọng hơn là sống cô đơn một mình. Điều đó chứng tỏ tình thương và lòng trung thành mà Lông Dài dành cho Lão To Giọng". Mình thấy ý kiến đó rất khiên cưỡng hoặc cố ý cảm nhận như vậy để hướng sự giáo dục đến thiếu nhi. Nhưng mình cũng không cho rằng cái chết của Lông Dài là một sự bức tử của tác giả nhằm lấy sự rung động của người đọc. Khi Lông Dài chết mình đã rất băn khoăn, thậm chí mình còn lên mạng tìm hiểu xem vòng đời một con chó lông dài là bao nhiêu năm và tự đặt câu hỏi vì sao Lông Dài mới đẻ có 2 lứa đã chết, bởi tính ra Lông Dài vẫn còn đủ tuổi để sống thêm chục năm nữa. Theo mình, Lông Dài chết đi là một cái kết không thể khác. Khi đã quá mệt mỏi, chán chường và thấy cuộc sống này không còn gì để níu kéo thì sự sống cũng từ từ buông bỏ. Lông Dài mệt quá rồi, không còn muốn cố gắng để tiếp tục nữa thì nó phải buông xuôi thôi. Và mình xót xa vì điều đó chứ không phải vì những giá trị đạo đức gán ghép cho Lông Dài. Những hình ảnh về lão To Giọng, Chó mẹ, Út Đốm, cây hồng, vườn cải, cầu thang xoắn... cứ từ từ trôi qua tâm trí Lông Dài chính là ảo ảnh về từng chặng cuộc đời của nó chứ không phải Lông Dài "nhớ chủ" hay chứng tỏ sự trung thành gì cả. Cái duy nhất mà mình đồng ý là trước khi chết Lông Dài tha thứ cho lão To Giọng, hay nói đúng hơn, nó tha thứ cho những ai làm nó đau khổ thay vì oán hận. Và, sự tha thứ này có lẽ cũng xảy ra với mỗi người trước khi nhắm mắt xuôi tay.

Chi tiết về giới tính rất buồn cười mà Lá nói tới mình cũng bị “dính chưởng”. Mình cứ đinh ninh Lông Dài là con chó đực, cho đến khi con chó Trắng gọi nó là “cô” thì mình mới chưng hửng! :)

Một lần nữa, mình cám ơn Lá về những chia sẻ này. :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:

CF-S

Gà cận
☆☆☆
Tham gia
23/10/14
Bài viết
314
Gạo
1.500,0
Re: [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về
Đọc bài cảm nhận của chị em có vài cảm nhận nho nhỏ:

Một mở đầu gián tiếp nội dung rất hài hòa với nội dung của bài viết, dùng hình ảnh nhạc Trịnh để gợi nhớ về một thời đã qua, song em vẫn cảm giác hơi lạc chủ đề khi đọc đoạn 3 dường như hơi đi xa một chút.


Em thích sự lồng ghép hình ảnh từ bên ngoài mà chị đang nhìn và cảm nhận thấy. Đồng thời là những cảm nhận của bạn thân cũng đan xen vào câu chuyện hợp lí, những câu lên án con người đã và đang cho mình có cái quyền quyết định đối động vật: ''Bạn có bao giờ xách tai một con mèo ném ra khỏi cửa hay dùng cán chổi bốp cho con chó vài roi vì chúng làm bạn phát cáu? Bạn có bao giờ càm ràm hay nổi khùng vì tiếng chó nhà hàng xóm cứ tru lên trong đêm vắng hoặc hồ hởi mang nơ ra cột cho một con mèo rồi bế nó đi tặng như một món quà?''

Về nhân vật lão To Giọng chị đã có cái nhìn khách quan về nhân vật, không phải ông ấy độc ác mà chẳng qua hình ảnh này cũng chĩ là những hình ảnh quá bình thường của cuộc sống mà thôi, khiến cho em có cảm giác ông vừa là nhân vật phản diện vừa không phải là nhân vật phải diện, vì những lí do khi ông bán những chú chó cũng thật chính đáng. Về Lông Dài có những hành động suy nghĩ không thua gì con người, cũng như một tình mẹ thiêng liêng của chú chó này, chú như thoát khỏi hình ảnh này mà còn liên tưởng nhiều hơn đến số phận con người. Không chỉ khai thác ở hình ảnh nhân vật chính chị còn tìm hiểu cả những nhân vật phụ Mèo già...

Chúc mừng chị đã hoàn thành thử thách nha.

Chị cám ơn Nhật Hy đã đọc và chia sẻ. Nếu Nhật Hy đọc "Chó xanh lông dài" thì sẽ thấy lão To Giọng không phải là người độc ác đâu. Lão chỉ là một lão nông dân cục mịch, có suy nghĩ rất "nông dân" và bình thường như bao nhiêu người nông dân sống bằng nghề chăn nuôi và các công việc khác. Lão cho rằng nuôi chó là để giữ nhà và để bán chó con vì nó là một nguồn tài sản. Lão chăm chó, nuôi chó, bán chó cũng bình thường như chúng ta nuôi gà, bán trứng và gà thịt thôi. :)
 

Phương Hoàng

Người phủi bụi bị bụi phủ
Nhóm Biên tập
Tham gia
16/3/14
Bài viết
1.981
Gạo
7.200,0
Re: [CSTCCT] Chó xanh lông dài: Khi bình yên là chốn quay về
Ảnh đẹp.
Câu từ được trau chuốt.
Tiêu đề bài viết là "khi bình yên là chốn quay về" và đoạn đầu và đoạn cuối đã viết rất hay liên quan đến chủ đề nhưng phần nói về cuốn sách lại chưa thực sự liên quan hay nói chính xác hơn là chưa nổi bật được ý "quay về" với lại "bình yên".
Bài viết cũng khá thành công và gây được ấn tượng bởi những dòng đầu và dòng cuối.
Chúc mừng chị đã hoàn thành bài viết.
 
Bên trên