- Tên tác phẩm: Dã bách hợp đen.
- Tác giả: Calla.
- Thể loại: Tình cảm, học đường.
- Tình trạng (đang sáng tác/ hoàn thành ): đang sáng tác.
- Tóm tắt nội dung: Hoàng Thụy Chi, người con gái với cặp mắt xám khói trong veo và nụ cười tươi rói như ánh ban mai. Nguyễn Hoàng Lâm, người con trai lạnh lùng ít nói nhưng có thể làm mọi thứ để bảo vệ cô. Nhưng rồi số phận đã đẩy cô vào con đường cùng, ép cô phải đứng dậy chống trả. Cô trở nên lạnh nhạt và cặp mắt đã đượm sắc buồn và thù hận. Liệu tình yêu của anh có kéo cô ra khỏi cái đầm lầy mà chính số phận đã đẩy cô xuống? Cô đã từng nói với anh rằng hoa dã bách hợp có nghĩa là mang lại hạnh phúc nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu bông hoa dã bách hợp ấy mang một màu đen sẫm.
Giới thiệu nhân vật:
- Hoàng Thụy Chi (17t) : Cô tiểu thư danh giá của gia đình nhà họ Hoàng. Xinh đẹp, thông minh và rất tốt bụng.
- Nguyễn Hoàng Lâm (19t ): Quản lí của Chi. Điển trai nhưng lạnh nhạt, ít nói.
- Nguyễn Hoàng Nhật Minh (18t) : Em trai thất lạc của Lâm. Khuôn mặt khá giống Lâm nhưng rất thân thiện.
----------------------------
8.00 biệt thự nhà họ Hoàng.
- Chi.Xuống ăn sáng.
Phu nhân Nhã Trúc Anh khẽ gõ cửa phòng của con gái. Trên môi bà nở nụ cười dịu dàng và đầy kiên nhẫn.
- Cho con ngủ thêm chút đi!
Hoàng Thụy Chi vùi mặt trong gối mùi café thoang thoảng trong phòng thật dễ chịu.
- Nhanh. Dậy đi.
Một giọng nói đanh sắc làm Chi dựng cả tóc gáy. Bật dậy Chi chộp lấy nắm cửa phòng khóa trái lại và bò vào giường ngủ tiếp.
- HOÀNG THỤY CHI!
Cái giọng đanh sắt đó lại hét lên và có vẻ như đã mất hết kiên nhẫn. Chi rúc sâu vào mền và thầm cầu nguyện.
- Em có ra ngay không? Phá cửa đó!
- 5 phút nữa.
- 1s cũng không.
RẦM…
Nắm cửa bật ra khỏi cánh cửa đang run lên bần bật rớt hẳn xuống đất. Chi bật dậy kinh hãi nhìn cái thân hình cao lớn của anh đang tiến lại gần và đôi bàn tay rắn chắc của anh bế xốc lấy Chi. Cặp mắt nâu sẫm ấm áp nhìn Chi dụi dàng và cũng có cả sự mất kiên nhẫn. Lâm bế Chi xuống phòng ăn dù cô dãy dụa, năn nỉ. Cánh tay anh ôm chặt lấy cô đến nỗi Chi có thể nghe được tiếng tim đập nhịp nhàng trong lồng ngực anh. Cô khẽ đỏ mặt và lườm anh một cái, làm sao mà anh có thể bình thản như vậy trong khi tim cô đập loạn xạ. Thật đáng ghét!
- Để em xuống. Em chưa rửa mặt hay súc miệng gì hết.
Im lặng.
- NÀY!
- Ồn ào.
Lâm cứ thế bế Chi xuống phòng ăn và đặt cô xuống ghế. Mẹ và ba Chi đều đã ngồi xuống và ăn bữa sáng. Chi lười biếng lết chân vào nhà tắm trong phòng ăn để vệ sinh cá nhân. Từ khi nghỉ hè ba cô đã sắp xếp công việc để về nhà. Đã 2 tháng ba đi Mỹ công tác và mẹ cô cũng rất vui khi được gặp ông chồng yêu quý của mình. Dù lười xuống nhà ăn nhưng bữa sáng có đủ thành viên trong gia đình thì cũng không đến nỗi tệ.
- Chi 3 ngày nữa là sinh nhật con. Con muốn gì nào?
Hoàng Triệu Nam hỏi. Ông chỉ có một đứa con gái là Chi vì vậy ông luôn muốn dành những điều tốt nhất cho cô. 3 ngày nữa sẽ là sinh nhật 18 của Chi. Ông muốn làm điều gì đó thật đặc biệt cho con gái.
- Con muốn ngủ 12 tiếng 1 ngày!
Chi hùng hổ tuyên bố va liếc nhìn Lâm một cách hậm hực. Anh khẽ đảo mắt nhưng không nói gì. Ba và mẹ Chi phì cười.
Không khí trong căn phòng dù rộng lớn nhưng rất ấm áp.
- Cháu nghĩ sao, Lâm?
Mẹ Chi quay sang Lâm, anh đang chậm rãi nhai miếng bánh mì nướng. Lâm
nhìn Chi khẽ cười và lắc đầu.
- Nếu em muốn thành một con heo thì cứ việc.
Lâm nhún vai.
- NÀY! NGUYỄN HOÀNG LÂM.
- Ồn ào.
Lâm đưa tay bịt tai, điều đó càng làm Chi điên tiết. Nhìn cái điệu bộ từ tốn của Lâm, Chi biết anh đang chọc tức mình.
- Được rồi hai đứa. Hay là đi Nha Trang nhá.
- Nắng lắm! Con không đi đâu.
- Nhưng mẹ muốn đi.
- Ok. Vậy ba đi Nha Trang.
- NÀY!
- Không thì ở nhà. Ba và mẹ đi.
- 2 người…
Chi cứng họng, có vẻ cô lại bị bỏ rơi một lần nữa thì phải. Nhưng tranh cãi với ba mẹ cô lúc này chả ích lợi gì vì 2 người đó đang chìm trong thế giới chết tiệt nào đó. Chi thở dài và liếc nhìn Lâm, anh đã ăn xong và đang đọc báo. Cửa phòng ăn mở để nắng rọi vào, những tia nắng nhuộm lên mái tóc đen sẫm của anh một màu vàng hạt dẻ. Trái tim Chi lại khẽ lệch nhịp, cô muốn chạm vào mái tóc của anh vì nhìn nó thật mềm.
- Nhìn cái gì đó?
Lâm quay sang và ngập ngừng khi ánh mắt họ giao nhau.
- Đang tìm khuyết điểm.
- Ngốc.
Anh mỉm cười thật nhẹ. Khuôn mặt điển trai của anh như ngập trong ánh nắng, đẹp đến mê người. Chi ho khan vài tiếng ăn hết thức ăn trong dĩa và cuống cuồng đứng dậy. Ba mẹ Chi cũng ậm ừ khi cô con gái cố thay đổi địa điểm đi chơi nhưng lại lật danh sách những resort cao cấp cho kì nghỉ sắp tới ở Nha Trang. Chi ngán ngẩm lên phòng nhưng bàn chân lại đi về phía khu vườn phía Tây của căn biệt thự. Gió nhẹ nhàng thoảng qua luồn vào những lọn tóc mềm mại của cô. Chi bước đến khóm hoa dã bách hợp đỏ, cánh hoa mềm mại khẽ lay động trên ngón tay thon nhỏ. Chợt Chi nghe một tiếng bước chân phía sau mình, có cái mùi nắng ấm thoảng qua trong gió. Không cần quay lại cô cũng biết đó là ai.
- Anh biết ý nghĩa của hoa dã bách hợp không?
- Không.
- Đồ ngốc.
-…
Lâm lại gần Chi và cúi xuống nhìn khóm hoa. Anh im lặng không nói gì.
- Nó có nghĩa là đem lại hạnh phúc.
Chi nhẹ nhàng nói.Cô đứng dậy nhìn anh xem phản ứng của anh như thế nào. Cặp mắt nâu nheo lại, có gì đó sâu thẳm và khó nắm bắt ở anh dù anh đã làm quản lí của cô hơn 6 năm rồi. Từ ngày đầu tiên gặp mặt, anh chỉ là một tên nhóc hơn cô 2 tuổi với cặp mắt buồn và tính cách ngang ngạnh, lạnh lùng. Ba cô đã mang anh về từ một trại trẻ bất hợp pháp ở Bắc Mỹ. Mái tóc đen và cặp mắt nâu lạnh lẽo của anh khi đó làm cô khó chịu nhưng dần dà khi đã hiểu anh nhiều hơn Lâm cũng đã mở lòng và thay đổi khá nhiều. Ánh mắt đã dịu đi phần nào và đôi khi anh cũng cười.
- Tác giả: Calla.
- Thể loại: Tình cảm, học đường.
- Tình trạng (đang sáng tác/ hoàn thành ): đang sáng tác.
- Tóm tắt nội dung: Hoàng Thụy Chi, người con gái với cặp mắt xám khói trong veo và nụ cười tươi rói như ánh ban mai. Nguyễn Hoàng Lâm, người con trai lạnh lùng ít nói nhưng có thể làm mọi thứ để bảo vệ cô. Nhưng rồi số phận đã đẩy cô vào con đường cùng, ép cô phải đứng dậy chống trả. Cô trở nên lạnh nhạt và cặp mắt đã đượm sắc buồn và thù hận. Liệu tình yêu của anh có kéo cô ra khỏi cái đầm lầy mà chính số phận đã đẩy cô xuống? Cô đã từng nói với anh rằng hoa dã bách hợp có nghĩa là mang lại hạnh phúc nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu bông hoa dã bách hợp ấy mang một màu đen sẫm.
Giới thiệu nhân vật:
- Hoàng Thụy Chi (17t) : Cô tiểu thư danh giá của gia đình nhà họ Hoàng. Xinh đẹp, thông minh và rất tốt bụng.
- Nguyễn Hoàng Lâm (19t ): Quản lí của Chi. Điển trai nhưng lạnh nhạt, ít nói.
- Nguyễn Hoàng Nhật Minh (18t) : Em trai thất lạc của Lâm. Khuôn mặt khá giống Lâm nhưng rất thân thiện.
----------------------------
8.00 biệt thự nhà họ Hoàng.
- Chi.Xuống ăn sáng.
Phu nhân Nhã Trúc Anh khẽ gõ cửa phòng của con gái. Trên môi bà nở nụ cười dịu dàng và đầy kiên nhẫn.
- Cho con ngủ thêm chút đi!
Hoàng Thụy Chi vùi mặt trong gối mùi café thoang thoảng trong phòng thật dễ chịu.
- Nhanh. Dậy đi.
Một giọng nói đanh sắc làm Chi dựng cả tóc gáy. Bật dậy Chi chộp lấy nắm cửa phòng khóa trái lại và bò vào giường ngủ tiếp.
- HOÀNG THỤY CHI!
Cái giọng đanh sắt đó lại hét lên và có vẻ như đã mất hết kiên nhẫn. Chi rúc sâu vào mền và thầm cầu nguyện.
- Em có ra ngay không? Phá cửa đó!
- 5 phút nữa.
- 1s cũng không.
RẦM…
Nắm cửa bật ra khỏi cánh cửa đang run lên bần bật rớt hẳn xuống đất. Chi bật dậy kinh hãi nhìn cái thân hình cao lớn của anh đang tiến lại gần và đôi bàn tay rắn chắc của anh bế xốc lấy Chi. Cặp mắt nâu sẫm ấm áp nhìn Chi dụi dàng và cũng có cả sự mất kiên nhẫn. Lâm bế Chi xuống phòng ăn dù cô dãy dụa, năn nỉ. Cánh tay anh ôm chặt lấy cô đến nỗi Chi có thể nghe được tiếng tim đập nhịp nhàng trong lồng ngực anh. Cô khẽ đỏ mặt và lườm anh một cái, làm sao mà anh có thể bình thản như vậy trong khi tim cô đập loạn xạ. Thật đáng ghét!
- Để em xuống. Em chưa rửa mặt hay súc miệng gì hết.
Im lặng.
- NÀY!
- Ồn ào.
Lâm cứ thế bế Chi xuống phòng ăn và đặt cô xuống ghế. Mẹ và ba Chi đều đã ngồi xuống và ăn bữa sáng. Chi lười biếng lết chân vào nhà tắm trong phòng ăn để vệ sinh cá nhân. Từ khi nghỉ hè ba cô đã sắp xếp công việc để về nhà. Đã 2 tháng ba đi Mỹ công tác và mẹ cô cũng rất vui khi được gặp ông chồng yêu quý của mình. Dù lười xuống nhà ăn nhưng bữa sáng có đủ thành viên trong gia đình thì cũng không đến nỗi tệ.
- Chi 3 ngày nữa là sinh nhật con. Con muốn gì nào?
Hoàng Triệu Nam hỏi. Ông chỉ có một đứa con gái là Chi vì vậy ông luôn muốn dành những điều tốt nhất cho cô. 3 ngày nữa sẽ là sinh nhật 18 của Chi. Ông muốn làm điều gì đó thật đặc biệt cho con gái.
- Con muốn ngủ 12 tiếng 1 ngày!
Chi hùng hổ tuyên bố va liếc nhìn Lâm một cách hậm hực. Anh khẽ đảo mắt nhưng không nói gì. Ba và mẹ Chi phì cười.
Không khí trong căn phòng dù rộng lớn nhưng rất ấm áp.
- Cháu nghĩ sao, Lâm?
Mẹ Chi quay sang Lâm, anh đang chậm rãi nhai miếng bánh mì nướng. Lâm
nhìn Chi khẽ cười và lắc đầu.
- Nếu em muốn thành một con heo thì cứ việc.
Lâm nhún vai.
- NÀY! NGUYỄN HOÀNG LÂM.
- Ồn ào.
Lâm đưa tay bịt tai, điều đó càng làm Chi điên tiết. Nhìn cái điệu bộ từ tốn của Lâm, Chi biết anh đang chọc tức mình.
- Được rồi hai đứa. Hay là đi Nha Trang nhá.
- Nắng lắm! Con không đi đâu.
- Nhưng mẹ muốn đi.
- Ok. Vậy ba đi Nha Trang.
- NÀY!
- Không thì ở nhà. Ba và mẹ đi.
- 2 người…
Chi cứng họng, có vẻ cô lại bị bỏ rơi một lần nữa thì phải. Nhưng tranh cãi với ba mẹ cô lúc này chả ích lợi gì vì 2 người đó đang chìm trong thế giới chết tiệt nào đó. Chi thở dài và liếc nhìn Lâm, anh đã ăn xong và đang đọc báo. Cửa phòng ăn mở để nắng rọi vào, những tia nắng nhuộm lên mái tóc đen sẫm của anh một màu vàng hạt dẻ. Trái tim Chi lại khẽ lệch nhịp, cô muốn chạm vào mái tóc của anh vì nhìn nó thật mềm.
- Nhìn cái gì đó?
Lâm quay sang và ngập ngừng khi ánh mắt họ giao nhau.
- Đang tìm khuyết điểm.
- Ngốc.
Anh mỉm cười thật nhẹ. Khuôn mặt điển trai của anh như ngập trong ánh nắng, đẹp đến mê người. Chi ho khan vài tiếng ăn hết thức ăn trong dĩa và cuống cuồng đứng dậy. Ba mẹ Chi cũng ậm ừ khi cô con gái cố thay đổi địa điểm đi chơi nhưng lại lật danh sách những resort cao cấp cho kì nghỉ sắp tới ở Nha Trang. Chi ngán ngẩm lên phòng nhưng bàn chân lại đi về phía khu vườn phía Tây của căn biệt thự. Gió nhẹ nhàng thoảng qua luồn vào những lọn tóc mềm mại của cô. Chi bước đến khóm hoa dã bách hợp đỏ, cánh hoa mềm mại khẽ lay động trên ngón tay thon nhỏ. Chợt Chi nghe một tiếng bước chân phía sau mình, có cái mùi nắng ấm thoảng qua trong gió. Không cần quay lại cô cũng biết đó là ai.
- Anh biết ý nghĩa của hoa dã bách hợp không?
- Không.
- Đồ ngốc.
-…
Lâm lại gần Chi và cúi xuống nhìn khóm hoa. Anh im lặng không nói gì.
- Nó có nghĩa là đem lại hạnh phúc.
Chi nhẹ nhàng nói.Cô đứng dậy nhìn anh xem phản ứng của anh như thế nào. Cặp mắt nâu nheo lại, có gì đó sâu thẳm và khó nắm bắt ở anh dù anh đã làm quản lí của cô hơn 6 năm rồi. Từ ngày đầu tiên gặp mặt, anh chỉ là một tên nhóc hơn cô 2 tuổi với cặp mắt buồn và tính cách ngang ngạnh, lạnh lùng. Ba cô đã mang anh về từ một trại trẻ bất hợp pháp ở Bắc Mỹ. Mái tóc đen và cặp mắt nâu lạnh lẽo của anh khi đó làm cô khó chịu nhưng dần dà khi đã hiểu anh nhiều hơn Lâm cũng đã mở lòng và thay đổi khá nhiều. Ánh mắt đã dịu đi phần nào và đôi khi anh cũng cười.