Đã từng là yêu
Tác giả: Gái già
Thể loại: Hiện đại
Giới hạn tuổi: Không giới hạn
Văn án:
Cô rời xa anh, không phải vì hết yêu. Mà bởi, cuộc sống khắc nghiệt này nói cho cô biết rằng, anh vốn không thuộc về cô!
Trước khi yêu anh, cô là một người sống trôi nổi. Không ước mơ, không mục đích, càng không nghĩ đến tương lai. Đến khi yêu anh, cô lại trở thành một cô bé lọ lem, bắt đầu ấp ủ giấc mơ trở thành vợ hoàng tử.
Mọi người biết, cô cũng biết, rằng câu truyện lọ lem và hoàng tử chỉ có ở trong những câu truyện cổ tích, của cái thời còn non dại.
Hai bọn họ từ khi bắt đầu vốn đã định sẵn kết cục, nhưng cô vẫn cố chấp muốn đi đến cùng. Để đến bây giờ, thứ cô nhận được chỉ là những giọt mưa trong mắt, cùng một tình yêu với những dấu chấm lửng dài bất tận...
Đôi lời: Khi mình bắt đầu bắt tay vào viết truyện, đã nghe khá nhiều người có ý kiến là các tác giả trẻ bây giờ bị ảnh hưởng nhiều bởi ngôn tình Trung Quốc, văn phong hầu hết đều viết theo phong cách Trung Quốc. Rồi một hôm, mình đọc được comment của một bạn, bạn ấy có nói rằng, người Việt thì nên viết theo bối cảnh Việt, chúng ta đọc ngôn tình Trung Quốc để học hỏi chứ không phải để hoàn toàn đi theo lối mòn của họ. Mình cũng tự thấy bản thân mình cũng bị ảnh hưởng khá nặng, từ bối cảnh đến tên nhân vật trong truyện của mình đều có dâu ấn của truyện Trung Quốc. Sau nhiều ngày suy nghĩ, mình quyết định bắt đầu viết truyện lấy bối cảnh của một người Việt. Và truyện này của mình hoàn toàn là một truyện thuần Việt.
Điều mình muốn nói trong bài viết này chỉ đơn giản là, mình là một người mới tập tành viết truyện, nên sẽ mắc rất nhiều sai sót. Mình mong các bạn đọc khi thấy truyện của mình cần sửa hay thiếu sót gì thì hãy góp ý cho mình, để mình biết và rút kinh nghiệm cho bản thân.
Xin cảm ơn mọi người trước!
*Mục lục: 1 -- 2 -- 3 -- 4 -- 5 -- 6 --7 -- 8 -- 9 -- 10 -- 11 -- 12 --13 --14 --15 --16 --17 --18 --19 --20 --21 --22 --23 --24 --25 --26 --27 --28 --29 --30
Tác giả: Gái già
Thể loại: Hiện đại
Giới hạn tuổi: Không giới hạn
Văn án:
Cô rời xa anh, không phải vì hết yêu. Mà bởi, cuộc sống khắc nghiệt này nói cho cô biết rằng, anh vốn không thuộc về cô!
Trước khi yêu anh, cô là một người sống trôi nổi. Không ước mơ, không mục đích, càng không nghĩ đến tương lai. Đến khi yêu anh, cô lại trở thành một cô bé lọ lem, bắt đầu ấp ủ giấc mơ trở thành vợ hoàng tử.
Mọi người biết, cô cũng biết, rằng câu truyện lọ lem và hoàng tử chỉ có ở trong những câu truyện cổ tích, của cái thời còn non dại.
Hai bọn họ từ khi bắt đầu vốn đã định sẵn kết cục, nhưng cô vẫn cố chấp muốn đi đến cùng. Để đến bây giờ, thứ cô nhận được chỉ là những giọt mưa trong mắt, cùng một tình yêu với những dấu chấm lửng dài bất tận...
Đôi lời: Khi mình bắt đầu bắt tay vào viết truyện, đã nghe khá nhiều người có ý kiến là các tác giả trẻ bây giờ bị ảnh hưởng nhiều bởi ngôn tình Trung Quốc, văn phong hầu hết đều viết theo phong cách Trung Quốc. Rồi một hôm, mình đọc được comment của một bạn, bạn ấy có nói rằng, người Việt thì nên viết theo bối cảnh Việt, chúng ta đọc ngôn tình Trung Quốc để học hỏi chứ không phải để hoàn toàn đi theo lối mòn của họ. Mình cũng tự thấy bản thân mình cũng bị ảnh hưởng khá nặng, từ bối cảnh đến tên nhân vật trong truyện của mình đều có dâu ấn của truyện Trung Quốc. Sau nhiều ngày suy nghĩ, mình quyết định bắt đầu viết truyện lấy bối cảnh của một người Việt. Và truyện này của mình hoàn toàn là một truyện thuần Việt.
Điều mình muốn nói trong bài viết này chỉ đơn giản là, mình là một người mới tập tành viết truyện, nên sẽ mắc rất nhiều sai sót. Mình mong các bạn đọc khi thấy truyện của mình cần sửa hay thiếu sót gì thì hãy góp ý cho mình, để mình biết và rút kinh nghiệm cho bản thân.
Xin cảm ơn mọi người trước!
*Mục lục: 1 -- 2 -- 3 -- 4 -- 5 -- 6 --7 -- 8 -- 9 -- 10 -- 11 -- 12 --13 --14 --15 --16 --17 --18 --19 --20 --21 --22 --23 --24 --25 --26 --27 --28 --29 --30
Chỉnh sửa lần cuối: