Truyện ngắn Đau dưới cơn mưa

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Một buổi chiều u tối, chỉ mình tôi lặng lẽ đi trên con đường vắng. Trái tim đau nhói những vết thương, vì trước khi đó trái tim tôi đã bị vụn vỡ ra rồi. Tôi đi dưới cơn mưa tầm tã, những hạt mưa cứ rơi dần lên thân xát, pha loãng cùng những dòng nước mắt trên mi nhạt nhòa và cả dòng nước mắt chảy dài trong tim. Tôi cứ đi mãi đi mãi mà không biết mình sẽ về nơi đâu, khi đi đến một cây cầu nhìn xuống dòng sông, con nước cứ chảy hoài không nghỉ, cơn mưa cứ càng lúc càng to, cơn gió cứ càng lúc càng giật mạnh. Cơn đau của trái tim làm tôi chẳng thể nào cảm nhận được rằng thân xát mình đang buốt lạnh, khuôn mặt tôi trắng bệch. Tâm trí không còn gì ngoài một nỗi đau, tôi nhìn xuống dòng sông mà xem ra đời mình không còn gì nữa. Tôi bắt đầu nghĩ quẫn, tôi leo lên thành cầu nhắm mắt lại, mở rộng vòng tay để ôm tất cả nổi đau của thế gian này theo cùng và chuẩn bị tạm biệt cuộc đời đau thương ấy. Bỗng dưng, có một đôi bàn tay thật ấm áp ôm chặt tôi lại. Tôi vùng vẫy, lớn tiếng:

- Tại sao... tại sao lại không cho tôi chết. Tôi muốn được giải thoát.

Người ấy ôm chặt tôi vào lòng, tôi cảm nhận được hơi ấm của người ấy, thật ấm áp, người ấy nói:

- Đừng bỏ anh mà...

Tôi nghe giọng nói thật chầm, thật ấm áp và quen thuộc, nhìn vào anh ấy tôi mới phát hiện ra đấy chính là người yêu cũ của tôi, tôi ôm chầm anh ấy:

- Anh ơi, tim em đau quá...

Anh ấy ấm áp:

- Tại sao tim em lại đau chứ?

Tôi ôm chặt anh ấy, đau buồn:

- Anh ơi, người mà em yêu không còn yêu em nữa, lúc nãy em vừa thấy anh ta cùng với một người con gái khác âu yếm cùng một lớp chăn trên giường.

Anh ấy nhìn sâu vào mắt tôi, anh nói:

- Anh xin lỗi em... mọi chuyện thành ra như vầy cũng lỗi do anh... lúc trước, anh đã bỏ ra đi không nói với em một lời từ biệt, còn nhờ một thằng bạn khốn chăm sóc cho em, để cho hắn có cơ hội lừa tình cảm của em... anh xin lỗi...

Tôi nắm chặt đôi bàn tay to lớn của anh ấy, hối hận:

- Anh không cần phải xin lỗi em đâu. Lỗi là do em đã không dành trọn trái tim và tình yêu này cho anh... lỗi là do em... em nghĩ sau khi anh đi thì em đã có một người đàn ông khác bên cạnh chăm sóc, yêu thương và thấu hiểu em. Nhưng tất cả chỉ là một con số không và cuối cùng em không còn gì nữa, em đã mất anh ta và em cũng đã mất cả anh.

Anh ấy hôn nhẹ lên môi và ôm tôi vào lòng, cho tôi cảm nhận được sự ngọt ngào, anh ấy nói:
- Dù sao anh vẫn yêu em. Hãy về cùng anh đi, đừng đau buồn nữa, chúng ta sẽ cùng nhau xây đắp một hạnh phúc mới nha em... anh yêu em...

Tôi không thể nói thêm gì nữa, bây giờ tôi chỉ cảm nhận được sự ngọt ngào và ấm áp của tình yêu và nụ hôn của anh ấy đang dành cho tôi. Chúng tôi cùng dắt tay nhau dưới cơn mưa buốt lạnh, sao thật hạnh phúc cho tình yêu của chúng tôi, khi đi dưới cơn mưa chúng tôi không thấy lạnh mà chỉ thấy sự ấm áp của tình yêu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Tình yêu sao thật ngọt ngào đối với những người biết yêu - Nhưng nó thật vô dị đối với một người vô cảm như tôi
 

tengicungduoc

Gà con
Tham gia
19/9/15
Bài viết
40
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Chưa có ai nhận xét nên mình sẽ làm cho bạn.
Bài viết này mình chẳng hiểu bạn cố gắng viết về cái gì, đặt vào truyện ngắn cũng không đúng mà tản văn thì lại càng không phải. Câu văn của bạn còn rối, nhiêu câu dài nhưng không có nghĩa, rất lủng củng. Cách chọn từ ngữ để biểu đạt theo mình là có vấn đề.
Một buổi chiều u tối
U tối? Để chỉ một buổi chiều... Mình chưa thấy ai sử dụng từ này trong câu để chỉ buổi chiều cả.
Lỗi chính tả, có lẽ là do cách viết của bạn giống cách phát âm.
Chúc bạn viết tốt.
 

Diên Vỹ Tâm Khiết

Gà tích cực
Tham gia
7/7/16
Bài viết
84
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
"âu yếm"
"xây đắp"

Bài này tuy viết về tình yêu, có đau khổ, có những sự ảnh hưởng tiêu cực, có kết thúc. Nhưng mình không cảm nhận được tình yêu đang diễn ra trong bài. Bài viết còn nửa vời, chưa đánh vào được cảm xúc của người đọc. Mình hy vọng những bài sau của bạn sẽ tốt hơn. Cố lên nha!
 

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Bài này tuy viết về tình yêu, có đau khổ, có những sự ảnh hưởng tiêu cực, có kết thúc. Nhưng mình không cảm nhận được tình yêu đang diễn ra trong bài. Bài viết còn nửa vời, chưa đánh vào được cảm xúc của người đọc. Mình hy vọng những bài sau của bạn sẽ tốt hơn. Cố lên nha!
Cảm ơn bạn nhiều nhen,
 

Tử Ngọc Lan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/6/16
Bài viết
280
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Tâm trí.
Trắng bệch hoặc trắng bợt.
Thành cầu
Thật tình mà nói thì chị chẳng hiểu em viết truyện này nhằm mục đích gì. Tất nhiên chị biết là em viết về tình yêu, nhưng chị chẳng cảm nhận được gì về tình yêu trong những câu em viết cả. Tình tiết manh mún, lối viết vụng về, tản mạn, không có sự liên kết về nội dung giữa các tình tiết ấy. Câu văn lủng củng, sai lỗi chính tả khá nhiều. Kết thúc cụt lủn, không có gì làm bất ngờ, nhân vật chính mờ nhạt cũng như cái gọi là tình yêu trong truyện.
Chị thấy em đang lầm lẫn giữa truyện ngắn và tản văn, lối viết của em giống tản văn, tùy bút hơn là truyện ngắn. Nhưng tản văn cũng có mạch lạc, cũng có liên kết giữa các câu văn, và tuy kết thúc của nó có thể lửng lơ (em đọc tùy bút "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" của Hoàng Phủ Ngọc Tường sẽ thấy), nhưng nó cũng hướng về một chủ đề nhất định, người đọc vẫn hiểu được nó viết về cái gì dù các câu văn trong đó có thể đi theo các hướng khác nhau một cách tùy hứng, chứ không như truyện này của em, đọc chẳng hiểu nó hướng về chủ đề gì. Còn truyện ngắn thì phải có tình huống truyện rõ ràng, nhân vật phải rõ nét, kể cả có cốt truyện hay không có cốt truyện như Thạch Lam. Chị rất ít khi chê người khác, vì đơn giản là chị cũng chẳng hơn ai mà đi chê người, nhưng đọc truyện của em thì chị dù không muốn cũng phải nói ra những lời này. Mong em hiểu và cố gắng hơn trong các tác phẩm tiếp theo nhé. Thân!
 

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Tâm trí.

Trắng bệch hoặc trắng bợt.

Thành cầu
Thật tình mà nói thì chị chẳng hiểu em viết truyện này nhằm mục đích gì. Tất nhiên chị biết là em viết về tình yêu, nhưng chị chẳng cảm nhận được gì về tình yêu trong những câu em viết cả. Tình tiết manh mún, lối viết vụng về, tản mạn, không có sự liên kết về nội dung giữa các tình tiết ấy. Câu văn lủng củng, sai lỗi chính tả khá nhiều. Kết thúc cụt lủn, không có gì làm bất ngờ, nhân vật chính mờ nhạt cũng như cái gọi là tình yêu trong truyện.
Chị thấy em đang lầm lẫn giữa truyện ngắn và tản văn, lối viết của em giống tản văn, tùy bút hơn là truyện ngắn. Nhưng tản văn cũng có mạch lạc, cũng có liên kết giữa các câu văn, và tuy kết thúc của nó có thể lửng lơ (em đọc tùy bút "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" của Hoàng Phủ Ngọc Tường sẽ thấy), nhưng nó cũng hướng về một chủ đề nhất định, người đọc vẫn hiểu được nó viết về cái gì dù các câu văn trong đó có thể đi theo các hướng khác nhau một cách tùy hứng, chứ không như truyện này của em, đọc chẳng hiểu nó hướng về chủ đề gì. Còn truyện ngắn thì phải có tình huống truyện rõ ràng, nhân vật phải rõ nét, kể cả có cốt truyện hay không có cốt truyện như Thạch Lam. Chị rất ít khi chê người khác, vì đơn giản là chị cũng chẳng hơn ai mà đi chê người, nhưng đọc truyện của em thì chị dù không muốn cũng phải nói ra những lời này. Mong em hiểu và cố gắng hơn trong các tác phẩm tiếp theo nhé. Thân!
Em cảm ơn chị nhiều, em sẽ cố gắn hơn ạ.
 

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Mong em hiểu và cố gắng hơn trong các tác phẩm tiếp theo nhé. Thân!
Mình hy vọng những bài sau của bạn sẽ tốt hơn. Cố lên nha!
Chúc bạn viết tốt.
Mình thật sự rất sơ xót, mình cảm ơn tất cả mọi người đã vào bình luận cho mình, mình nhất định sẽ cố gắn hơn, lần sau có đăng thêm bài mới xin mọi người góp thêm ý kiến, một lần sau chót là cảm ơn mọi người.:x:x:x
 
Tham gia
30/7/16
Bài viết
46
Gạo
0,0
Re: Đau dưới cơn mưa
Nếu ta là cô gái trong truyện ta sẽ tát cho thằng kia một phát rồi đá hắn xuống sông.8onion38 Nàng viết được như thế là giỏi hơn ta rồi, cho nàng 1 like. 2onion18
 
Bên trên