"...Một tấc quang âm, một bình rượu
Một giấc mộng hồng trần, uống hết cả ngàn năm..."
Lại là mình đây, một độc giả trung thành của Bạch Lạc Mai và sẽ luôn tìm đến các tác phẩm của Bạch Lạc Mai vào những ngày mưa, tâm trạng chông chênh không có nơi gửi gắm. Nếu bạn cũng giống mình, là một người đã quen với các tác phẩm của Bạch Lạc Mai thì có lẽ bạn cũng sẽ có chung quan điểm với mình, mỗi tác phẩm của Bạch Lạc Mai đều không phải là một câu chuyện hoàn chỉnh, đó đều chỉ là những mẫu văn tản mạn, không có đầu, có lẽ cũng chẳng có đuôi, chỉ là những cảm nghĩ của tác giả về bất kỳ điều gì trong cuộc sống. Có thể là cái cây, ngọn cỏ, một chất liệu nào đó trong cuộc sống như vàng, bạc, đồng... Từ đó tác giả thông qua cảm nhận của mình như thổi hồn vào từng sự vật, từng đồ vật. Khiến cho chúng cũng giống như có linh hồn vậy, giống như chúng cũng có suy nghĩ, cũng hóa vào cùng tháng năm, trở thành chứng nhân cho lịch sử.Một giấc mộng hồng trần, uống hết cả ngàn năm..."
"...Đời người chật hẹp, được mất chỉ trong gang tấc
Đời người rộng lớn, thành bại nằm ngoài ngàn dặm..."
Tác phẩm lần này mình muốn viết cảm nhận cũng vậy. Cuốn sách được chia thành 6 phần nhỏ, mỗi phần nhỏ đều có những chương nhỏ, mỗi chương nhỏ lại viết về những sự vật, đồ vật khác nhau, liên quan đến một số chủ đề như thơ (các loại hình thơ), ca (các loại hình ca), cây cối, chất liệu kim loại, khung cảnh thiên nhiên, kiến trúc... Với mỗi một chủ đề, tác giả đều liên tưởng đến những điển tích, điển cố khác trong văn học Trung Quốc. Đây là lối văn mà mình thấy tác giả đều sử dụng trong cuốn này và cuốn "Ngoảnh lại đã một đời - Bạch Lạc Mai". Để nói về cách viết này, nói thật là so với những tác phẩm đẩu tay của Bạch Lạc Mai viết mà mình từng đọc thì mình không quá thích cách viết này. Vì đôi khi tác giả trích dẫn những đoạn, những dòng từ những nhà văn, nhà thơ trong lịch sử Trung Quốc thì lại vô tình làm đứt đi cái nét văn chương của chính mình. Mà lối văn chương của Bạch Lạc Mai mới là cái mà mình thích đọc.Đời người rộng lớn, thành bại nằm ngoài ngàn dặm..."
"...Người ta hay nói, cuộc đời giống như một ván cờ, bởi vì đặt cờ xuống là không hối hận, cho nên từng bước từng bước đều kinh động tâm phách..."
Tuy nói là vậy, nhưng điểm cộng của việc sử dụng liên kết những trích dẫn của các tác giả khác đã thể hiện Bạch Lạc Mai luôn có sự tìm tòi, trau dồi, trao đổi về văn chương, chứ không phải là vẽ hoa trên gấm, tự mình viết lên những câu chữ vô nghĩa; mà tất cả nhưng suy nghĩ, những cảm nhận của tác giả đều là đúc kết, đều là lấy cảm hứng từ những thi nhân, mặc khách xưa. Giống như mình cũng đã nói trong những bài cảm nhận trước về các tác phẩm của Bạch Lạc Mai, Dấu xưa vui lành không phải là một tác phẩm bạn nên đọc ngày một ngày hai, để hoàn toàn có thể cảm nhận được tinh túy cũng như không cảm thấy mỗi dòng văn mỗi câu chữ đều nhàn nhạt như nhau, bạn thực sự nên chọn một không gian yên tĩnh, thêm một tách trà, mỗi ngày đều tại nơi đó, lật giở vài trang. Đọc sách sau đó suy ngẫm về những vật, những cảnh được nói đến trong đó, mình cảm thấy đấy mới là cái tinh túy trong tác phẩm này Bạch Lạc Mai. Vì giống như tác giả, dẫn dắt những áng thơ, áng văn của những người đi trước để đưa ra suy nghĩ của mình, bạn cũng có thể làm như vậy, đọc sách sau đó thử cảm nhận về những vật đã được nhắc đến, xem rằng liệu sau khi đọc xong, bạn có còn có cảm nhận giống như trước, cảm thấy mỗi cành cây, ngọn cỏ, mỗi sự vật xung quanh mình chỉ còn là một vật vô tri vô giác nữa hay không?"...Đã từng qua biển lớn, đâu có gì đáng gọi là nước, đã đi qua Vu sơn, chẳng còn gì đáng gọi là mây. Ngày tháng tươi đẹp đã trở thành quá vãng như mây nước, bao nhiêu câu chuyện, cùng với thơ ca, còn có hoa rơi ngày xuân đó, tất cả đều bị chôn vùi..."
Trong cuộc sống hàng ngày, luôn có biết bao nhiêu điều không như ý, không hài lòng. Mối quan hệ giữa người với người, có biết bao nhiêu khúc mắc. Mỗi ngày đi làm, bị trên đe dưới ép, chắc hẳn ai cũng có những giây phút cảm thấy bản thân thật sự ủy khuất, cảm thấy bản thân bị đối xử bất công, cảm thấy mọi thứ không như ý muốn. Tin là ai cũng sẽ từng có những cảm giác như vậy. Vậy thì những trang sách của Bạch Lạc Mai có lẽ sẽ có thể giúp các bạn bình tâm lại, cảm thấy mọi việc thực ra cũng không có quan trọng, không có đáng buồn khổ, đáng ủy khuất như bạn vẫn tưởng. Cuộc sống như thế, ai cũng đã, đang và sẽ trải qua, không cần phải quá nặng lòng."...Có thể rút cuộc tôi chỉ là một người phụ nữ bình lặng như gió mát, sống ở thời nay, an ổn với hiện tại. Thỉnh thoảng trong một mùa hoa rụng như mây bay, cầm một cuốn Tống từ, nhàn nhã ngắm mây trôi, lặng lẽ đợi nước thu..."
Cuối bài cảm nhận, chúc cho các bạn cũng sẽ như mình, có thể tìm thấy sự bình yên trong từng trang sách của Bạch Lạc Mai, từ đó có thể an yên sống qua những năm tháng vui vẻ, bình dị. Dù ngoài kia có bão tố ngập trời, chỉ cần trong lòng bạn bình yên, tất đều sẽ có thể bình tĩnh đi qua những mây gió đó...