Đổi Gen - Cập nhật - Shi

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.251
Gạo
1.500,0

Hạ Nhật

Gà con
Tham gia
19/11/14
Bài viết
1
Gạo
0,0
Kích thích quá, lâu lâu vào đây mới đọc một truyện dài. Hóng hớt chương mới của bạn.:)>-
 

nhp_uyen

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
3/11/14
Bài viết
420
Gạo
130,0
Công nhận cô Dieplam hay thật, đào được hai hố một lúc, cố lên nha, mong là hố này cũng sẽ hoàn trong rực rỡ như hố trước! :) *nhắm mắt* *nhảy*

Lần này, sau khi nghe thấy tiếng báo hiệu. Thì chỉ trong chớp mắt, cô đã đá bay đối thủ sang một bên và giành lấy thức ăn trên bàn. Xong ngồi một chỗ, vừa ăn vừa nhìn đám người còn lại đang đánh đấm nhau.

Tiếp đến chính là leo núi giả giữa trời đầy tuyết trắng. Mỗi đội có năm người. Trong vòng một tiếng, người nào leo lên đến đỉnh núi đầu tiên, sẽ được ăn ngon buổi tối, người leo sau cùng sẽ chết và còn lại nhốt vào thất.

Cứ có cảm giác mấy câu này hơi ngắn nên đoạn văn hơi vụn, nàng thử nối mấy câu lại xem. Thường thì mấy câu văn ngắn liên tục hay dùng lúc miêu tả tình thế khẩn trương cấp bách sẽ hay hơn.

Mới mấy chương đầu, công nhận là hấp dẫn thật đó, đề tài lạ nữa, cố lên nha! <3

Cái này là ý kiến riêng của ta thôi nha, với những truyện như thế này, giọng văn nên lạnh hơn chút nữa, cái kiểu dửng dưng và bất cần một tí, như văn Nam Cao ấy, có lẽ sẽ tạo được hiệu ứng tốt hơn. Đại loại là tác giả cố tỏ ra lãnh đạm nhưng thật ra vô cùng quan tâm đến số phận nhân vật. Nàng thử nghĩ về cái này xem sao nha. :)
 

Dieplam

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
1.094
Gạo
1.200,0
Lam Mỹ Nữ ơi, tiếp tục sụp hố nàng rồi.#-o#-o
Kích thích quá, lâu lâu vào đây mới đọc một truyện dài. Hóng hớt chương mới của bạn.:)>-
Chào mừng đến với hố của Lam!
Công nhận cô Dieplam hay thật, đào được hai hố một lúc, cố lên nha, mong là hố này cũng sẽ hoàn trong rực rỡ như hố trước! :) *nhắm mắt* *nhảy*



Cứ có cảm giác mấy câu này hơi ngắn nên đoạn văn hơi vụn, nàng thử nối mấy câu lại xem. Thường thì mấy câu văn ngắn liên tục hay dùng lúc miêu tả tình thế khẩn trương cấp bách sẽ hay hơn.

Mới mấy chương đầu, công nhận là hấp dẫn thật đó, đề tài lạ nữa, cố lên nha! <3

Cái này là ý kiến riêng của ta thôi nha, với những truyện như thế này, giọng văn nên lạnh hơn chút nữa, cái kiểu dửng dưng và bất cần một tí, như văn Nam Cao ấy, có lẽ sẽ tạo được hiệu ứng tốt hơn. Đại loại là tác giả cố tỏ ra lãnh đạm nhưng thật ra vô cùng quan tâm đến số phận nhân vật. Nàng thử nghĩ về cái này xem sao nha. :)

Đúng rồi, giọng văn của Lam còn chưa đủ lạnh để diễn tả cảm xúc nhân vật. Lam đang cố gắng khắc phục điều đó. :))
Cái truyện này nó ngược hoàn toàn so với truyện Đỗ Vi, khi viết phải đầu tư suy nghĩ cho nó logic, rồi tâm trạng nhân vật, ngoại cảnh, nhân vật phụ. Nói chung ta rất hại não khi viết. Nhất là mấy cảnh giết chóc. Lam cũng chỉ mới tập tành viết truyện thôi nên có gì nàng cứ góp ý thẳng tay thế này nhé. Để biết mà chừa.:">:">

À mà đính chính, hiện tại Lam chỉ đào một truyện thôi nhé. Truyện Đỗ Vi lấp rồi mà.:tho1:
 

nhp_uyen

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
3/11/14
Bài viết
420
Gạo
130,0
Chào mừng đến với hố của Lam!


Đúng rồi, giọng văn của Lam còn chưa đủ lạnh để diễn tả cảm xúc nhân vật. Lam đang cố gắng khắc phục điều đó. :))
Cái truyện này nó ngược hoàn toàn so với truyện Đỗ Vi, khi viết phải đầu tư suy nghĩ cho nó logic, rồi tâm trạng nhân vật, ngoại cảnh, nhân vật phụ. Nói chung ta rất hại não khi viết. Nhất là mấy cảnh giết chóc. Lam cũng chỉ mới tập tành viết truyện thôi nên có gì nàng cứ góp ý thẳng tay thế này nhé. Để biết mà chừa.:">:">

À mà đính chính, hiện tại Lam chỉ đào một truyện thôi nhé. Truyện Đỗ Vi lấp rồi mà.:tho1:

Ý là hồi trước lúc Đỗ Vi chưa lấp hết thì đã thấy hố này rồi (lúc đó không để ý tên tác giả mấy) nên rất nể, vì Uyên chỉ viết được một lúc một truyện thôi, cùng lắm hứng lên thì truyện ngắn chứ không cùng lúc hai truyện dài như nàng được, hệ thần kinh đơn nhiệm một người dùng. :D
 

Sellvi

Gà cận
Nhóm Tác giả
Nhóm Biên tập
Tham gia
30/7/14
Bài viết
402
Gạo
1.200,0
Em cũng đang theo phong cách viết xã hội đen nè, nhưng mà theo ý kiến em thì giọng văn chỉ tả chưa đủ lạnh và sắc lắm, cố gắng cải thiện nha chị yêu! :tho1:
 

Dieplam

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
1.094
Gạo
1.200,0
Ý là hồi trước lúc Đỗ Vi chưa lấp hết thì đã thấy hố này rồi (lúc đó không để ý tên tác giả mấy) nên rất nể, vì Uyên chỉ viết được một lúc một truyện thôi, cùng lắm hứng lên thì truyện ngắn chứ không cùng lúc hai truyện dài như nàng được, hệ thần kinh đơn nhiệm một người dùng. :D
Ủa tôi mới up truyện này lên hôm qua thôi mà. Có thể nàng thấy trong mục truyện ngắn, vì tôi có viết thử 3 chương ở đó. Mà giờ nó thành hố chết rồi. Tôi luôn theo chủ nghĩa, môt hố và chỉ một hố thôi nàng ạ. Không thì não tôi không phân tích được.:D:">
Em cũng đang theo phong cách viết xã hội đen nè, nhưng mà theo ý kiến em thì giọng văn chỉ tả chưa đủ lạnh và sắc lắm, cố gắng cải thiện nha chị yêu! :tho1:
Cảm ơn em yêu!:tho26:
 

thanhnguyen

Gà tích cực
Tham gia
10/10/14
Bài viết
109
Gạo
100,0
Chương 3: Sát thủ Ana

Tám năm sau, tại một buổi đại tiệc thường niên của gia tộc Rothschild ở Đức.

“Ana, chỉ còn ba phút thôi.” Một giọng nói lo lắng của phụ nữ phát ra từ bộ đàm mini.

Cô gái trẻ mặc chiếc váy dạ hội màu đen quyến rũ, làn da trắng ngần mịn màng, mái tóc búi cao trang nhã. Từ người cô toát ra một luồng khí lạnh lùng hơn cả băng tuyết mùa đông. Khẽ nhếch môi cười: “Chị vội gì chứ, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi mà.” Vừa nói hai tay cô vừa lướt nhanh trên bàn phím máy tính, theo sau đó là một tiếng mở cửa mạnh.

Cô gái mặc váy dạ hội đen sải bước đi ngang qua những xác người đang nằm dưới đất, tiến thẳng vào nơi cánh cửa vừa mở: “Đã thấy mục tiêu.”

“Phía trước có tia quang điện bảo vệ, cách hai mét bên tay phải có camera quan sát vẫn đang hoạt động.” Lại là giọng nói ngọt ngào phát ra từ bộ đàm mini.

Lời nói vừa dứt, thì một cây kim nhỏ sắc nhọn đã được lấy ra từ người cô gái mặc áo đen. Chỉ trong chớp mắt, cây kim đã bay thẳng về hướng camera quan sát, sau đó tự phát nổ. Cô đeo cặp kính đặc chế, nhào lộn một cách chuyên nghiệp qua những tia quang điện màu đỏ. Xong dùng một thỏi son có chứa ánh sáng đặc biệt, cắt lấy chiếc hộp sắt trước mặt: “Đã lấy được mục tiêu.”

Bên kia bộ đàm thở phào trả lời: “Chỉ còn một phút để thoát khỏi hiện trường.”

Cô gái mặc áo đen vẫn thong thả rời khỏi gian phòng chứa đầy xác người. Nhìn thẳng vào camera đang bị nhiễu sóng ở lối ra vào: “Mấy thứ sắt vụn này mà cũng đặt ở đây? Đúng thật là ngu ngốc.”

Trước khi rời khỏi tòa lâu đài của dòng tộc Rothschild, cô gái mặc áo đen đưa tay tháo bỏ cây trâm đang cài trên tóc, rồi nở nụ cười xinh đẹp.

Sau đó, bay lên chiếc xe hơi mui trần 650S Spider màu đen đã chờ sẵn ở trước cổng. Vài giây sau khi rời khỏi hiện trường, tòa lâu đài bỗng nổ tung không con một ai sống sót.

“Ana, vụ nổ không có trong kế hoạch.” Cô gái tóc đen, hai mắt to tròn lớn giọng nói.

“Chị Ami, đôi khi phá vỡ kế hoạch cũng chẳng có gì không tốt.”

Ami gật đầu đồng tình, rồi lại hỏi với vẻ mặt nghiêm túc: “Tất cả tài liệu đã lấy được?”

“Đương nhiên, lão Bang rất muốn có thứ này. Chúng ta sẽ cho lão toại nguyện.” Người được gọi là Ana sắc mặt càng trở nên lạnh lùng, cười như không cười đáp.

“Ana, em thật sự muốn thực hiện kế hoạch này?”

Câu trả lời nhận được chỉ là một cái gật đầu và gương mặt lạnh lùng không cảm xúc. Khác xa hoàn toàn so với cô bé mười ba tuổi mà lần đầu cô gặp mặt. Cũng phải, lạnh lùng và tàn nhẫn đó chính là điều mà tổ chức đã cố nhồi nhét vào đầu cô và Ana trong suốt tám năm qua. Bây giờ cũng đã đến lúc cho họ thấy, năng lực dạy dỗ của họ tốt thế nào rồi.

***

Tại tổng dinh thự của tổ chức sát thủ ở Đức.

Vừa về đến nơi, thì đã có một người đàn ông gương mặt bặm trợn tươi cười ra chào đón: “Ana, chúc mừng con thắng trận quay về.”

Vẫn gương mặt lạnh lùng không có cảm xúc: “Lão Bang, đừng diễn kịch trước mặt tôi. Như đã giao ước, đưa công thức thuốc, tôi sẽ giao phần tài liệu mà ông muốn.”

Người đàn ông đó lập tức thay đổi sắc mặt: “Mày muốn trao đổi với tao?”

“Chẳng phải ông luôn làm vậy với tôi?” Vừa dứt lời, cô liền giơ khẩu súng chỉa thẳng vào đầu của lão Bang: “Ông biết tôi không bao giờ nói lần thứ hai mà, đúng chứ?”

Lão Bang cười khinh bỉ: “Mày cứ tự nhiên, tao mất mạng thì mày giữ được mạng sống chắc?” Ngay lặp tức, những bảo vệ thân cận của lão Bang cũng đều dùng súng chỉa thẳng vào người Ana. Không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.

Kéo lão Bang qua một góc, Ana buông khẩu súng trong tay như đánh lạc hướng. Thay vào đó là những ám khí bằng kim đã đầy trên tay cô, bẻ gãy tay của lão Bang một cách dễ dàng, cúi đầu xuống, lướt tay một nhoáng. Những mũi kim nhỏ đã đâm mạnh vào người những vệ sĩ kia, sau đó họ ngã quỵ xuống nền thảm.

Bị bẻ một cú đau, lão Bang mặt mày nhăn nhó: “Nếu mày giết tao, thì công thức thuốc sẽ không bao giờ có được. Vả lại bên ngoài còn rất nhiều người, mày nghĩ là mình sẽ thoát được?”

Chưa đến ba giây, một con dao dài và thanh mảnh, đã đâm xuyên qua cổ lão Bang, máu chảy ra như nước. Ana tiến lại gần: “Uy hiếp là điều ngu ngốc, chẳng phải ông đã dạy tôi điều này?”

Nhìn thấy lão Bang té nhào xuống sàn, hai mắt vẫn đang nhìn cô đầy oán hận. Ana tiến lại ngồi gần, mắt nhìn vào đồng hồ trên tay: “Chỉ còn hai mươi giây nữa thì ông sẽ chết. Chắc bây giờ hơi thở đang rất khó khăn, tim bắt đầu co thắt rồi nhỉ?” Ngưng vài giây, Ana vuốt mặt lão Bang vài cái: “Nể tình ông đã dạy dỗ, tôi sẽ tiễn ông xuống địa ngục nhanh hơn nhé.”

“Bằng.”

Một phát súng bắn thẳng vào trung tâm sọ não của lão Bang. Hai mắt lão ta vẫn không nhắm, nhưng hơi thở thì tắt lịm hoàn toàn.

Chương 2 << >> Chương 3
Hóng tiếp hóng tiếp. Mà hình như cái tên Bang là thằng cha đặt tên cho Ana lúc nhỏ đúng không? Đúng như lời cuối cùng ở chương 2. "Ai làm cô đau, thì cô sẽ trả cho họ gấp bội, hoặc hơn thế." Đánh nhanh rút gọn.:3
 

thanhnguyen

Gà tích cực
Tham gia
10/10/14
Bài viết
109
Gạo
100,0
À quên, chị biết cái gia tộc Rothschild này. :">:">
Là một gia tộc cực kỳ giàu có ở những năm 1800 đấy. Em cũng biết chau chuốt truyện này ghê.:D
 
Bên trên