Mục lục :
Phần một: Con mèo Kế hoạch
Phần hai: Nhật kí về quê
Chào các bạn!
Hẳn là bạn đang ngạc nhiên với bài viết này? Truyện dài ư? Không, không phải! Truyện ngắn ư? Đúng đấy! Nhưng sao truyện ngắn lại là series???
Ồ không không, đừng nhìn tôi với ánh mắt hỏi chấm thế chứ! Bạn sẽ biết ngay đây thôi!
- Bạn có đọc Hoa Học Trò? Bạn có biết Riddikulux? Bạn có biết series truyện đặc sắc "Gia đình nhà Tèo" của tác giả ấy không?
- Nếu biết, thì bạn - chính là độc giả tôi đang cần tìm! Bạn sẽ thấy series "Gia đình vui nhộn" của tôi cũng kiểu-viết-series như "Gia đình nhà Tèo" vậy! Đừng vội so sánh thế chứ! Tôi đảm bảo, sẽ chẳng có điểm nào giống nhau sất! Chỉ là thể loại, ừm hừm, thể loại giống nhau thôi mà.
- Nếu không, không sao! Hãy cùng tôi trải nghiệm và khám phá các câu chuyện thú vị này! Chắc chắn bạn sẽ thích thôi, tin tôi đi!
Series Gia đình vui nhộn gồm nhiều câu chuyện xoay xung quanh cô nhóc Chi - chuyên gia rắc rối, cô em An - rắc rối không em, Bố, Mẹ và cậu chàng Chuyên gia giải đáp en nờ thắc mắc của cô bạn Chi lém lỉnh. Bạn sẽ gặp tuổi học trò của mình trong đó, gặp cả những rắc rối thường ngày nữa!
Bằng đấy lí do đã đủ để bạn đọc "Gia đình vui nhộn" hay chưa?
Nếu bạn đã sẵn sàng thì...
Ta đa, chúng ta cùng thưởng thức kì 1 của series này, mang tên: Con mèo Kế hoạch, nhé!
_Thảo Little_
**
1. Xin chào, Kế hoạch!
Con mèo đấy vốn là quà Giáng sinh bà nội tặng cho bố tôi, sau một lần bố than thở hết lời vì con chuột quậy phá cắn nát bét bản kế hoạch bố để quên trên bàn. Ngày “em” mèo ra mắt gia đình, cả nhà tôi quây xung quanh, rôm rả.
- Nên đặt tên nó là gìììì nhỉ? Zorba?? Shironeko?? (tôi - fan mèo lên tiếng) - Ều, phải một cái tên tử tế chứ lị. Nhỡ đâu sau này bạn con đến, con gọi nó ra cho bạn con xem, còn hãnh diện!!
- Đúng là cái đồ sính ngoại! Mày đúng là chả thuần Việt gì cả! - Mẹ bĩu môi - Đặt là Mướp là hay nhất đấy! Trước đây mẹ có nuôi một con mèo, cũng tên là Mướp, lông nó mượt thế này này!!!
Vừa nói, mẹ vừa làm động tác chải chải bộ lông (có vẻ là) óng mượt.
" Xồi ôi, mẹ ôi! Con mèo mà lông mượt như thế, không khéo chả trát cả đống sữa dưỡng lông rồi ý chứ! - Tôi nghĩ"
- Quê chết đi được! Đặt là Poopy! (vâng, lời của An - em gái tôi - một kẻ thuộc “Hội những người phát cuồng vì chó cảnh”!)
Ồ. Còn một nhân vật chưa lên tiếng. Bố? Bố đi đâu rồi??
Tôi dáo dác nhìn xung quanh. Á ha, bố đang loay hoay cái gì trong phòng làm việc thế kia? Đảo đảo mắt một vòng, tôi gọi vống lên như cái loa thùng.
- Bố ơi!! Tên con mèo là Zorba bố nhéééé??
Hai giây sau, bố trả lời ngay.
- Hả? Ừ ừ! Kế hoạch!!
Ối giời ơi! Ra là bố đang trả lời điện thoại. Gì mà Zorba, gì gì mà Mướp, gì gì gì mà Poopy? Con mèo chính thức được đặt tên là “Kế hoạch”! Bố - quyền to nhất - chủ nhân con mèo đã lên tiếng cơ mà !
(Sau này, chả biết mẹ kêu ca kiểu gì, bố lập tức thanh minh thanh nga:
- Đâu, đấy là do bố đang bàn kế hoạch mà mấy mẹ con cứ hỏi ấy chứ! Bố vô tội!
Thế là con An lại chĩa mắt sang tôi, vẻ thù địch:
- Tại chị hết! Chị hỏi không đúng lúc đúng chỗ gì cả!
Ơ hơ, thế hóa ra quay đi quay lại, kẻ-tội-đồ-nhất lại là tôi à???)
2. Chiến công của Kế hoạch
Ngày đầu tiên, con Kế hoạch đã lập được chiến công.
Mới sáng sớm, An lò dò bước ra từ phòng vệ sinh, ngáp ngắn ngáp dài bước về phía phòng ăn... lục lọi.
1...2....3s
- Mẹ ơiiiii!!! Bố ơiiiii!!!! Chị Chiiiii ơiiiiii!!!!!
Con bé gào lên “thảm thiết”. Bố phi vội xuống từ nhà trên. Mẹ tông cửa phòng ngủ ra ngoài. Còn tôi cũng lao ra cấp tốc, tí nữa thì trượt ngã trên tấm thảm.
- Uầy! Ra mà xem này. Con chuột tinh bị “vả” chết rồi nhááá (tôi - đập bàn - hí hửng ra mặt)
- Đấy. Lợi ích của nuôi mèo thế đấy! Thế mà trước giờ mẹ mày cứ chả cho nuôi. Bây giờ thì sáng mắt ra chưa?? - Bố hỉ hả, vỗ vai mẹ lên tiếng
Nói chung, là cả nhà tôi hân hoan. Ngay sáng đó, Kế hoạch được thưởng một con cá rán to oành mừng “chiến lợi phẩm”.
- Mẹ rán con cá to thế? Con Kế hoạch được ưu tiên thế mẹ ơi??? - Chính xác là giọng của em gái tôi - An - đang làm nũng mẹ ra mặt.
- Có giỏi thì cô đi vồ chuột đi, xong rồi tôi thưởng. Ở đấy mà ì eo! - Mẹ lừ mắt
Con bé dông thẳng. Còn tôi, fan mèo chính hiệu, đi đến vỗ đầu Kế hoạch, cười cười.
- Xời ơi!!! Mày đúng là thiên tài đấy Kế hoạch ạ!!
3. Những trò quậy phá
Sau lần lập chiến công đấy, con Kế hoạch có vẻ rất nghênh ngang. Hừm, cũng đúng! Nó được mẹ cưng như ông hoàng. Bỏ xó cả chúng tôi cơ mà.
Ấy thế mà tôi chả tìm được lí do để ghét nó. Mỗi lúc nó làm tôi tức điên lên, (suýt) giơ chân ra đạp nó bay từ trên tầng hai xuống đất, thì nó lại sà vào, làm nũng trong lòng tôi.
Và tôi, fan mèo (nhấn giọng là FAN MÈO) chính thức không ghét nó được.
Nhưng con An thì ghét nó ra mặt. (hờ hờ, chó mèo ghét nhau, ok?). Không dưới một lần, An gào lên ầm ỹ, tỏ rõ thái độ với con Kế hoạch. Là do, hừ, tội muôn thuở của loài mèo: Nghịch len, rối len, và rồi BIẾN!! Hớ hớ, có trời mới biết đấy là cuộn len con An đang đan dở để tặng hotboy lớp bên, và đan tặng cả bà nội nữa. Rối vẫn chưa sao, lần thứ hai, con Kế hoạch thoải mái cắn đứt dây len rồi điềm nhiên...phi tang và bỏ trốn!!
*
- Em ghét con Kế hoạch, em ghét con Kế hoạch! Em ghéttttttttt
- Ờ ờ. Chị cũng biết là mày ghét nó. Nhưng mà MẸ yêu nó, em gái ạ!!
Trong khi An ngồi than thở, kể lể, blah blah... Thì tôi, chị yêu quý của nó, lại đang cắn hướng dương, thoải mái thưởng thức tác phẩm của con mèo yêu quái.
- Gì chứ? Hôm qua nó đã làm vỡ hai cái bát của mẹ, cào rách cái cặp da mới mua của bố, làm bố giật mình nên suýt rơi iPad xuống sàn nhà còn gì??
- Hơ hơ, nhưng mà mẹ vẫn yêu nó, làm saooo??? - Tôi trề môi
Uầy, con bé An đang “nộ khí xung thiên” sao? Òa, vẻ mặt này khó hiểu thật. Chả lẽ nó đang tính kế trả thù? Ôi em ơi, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Thanh niên không được manh động mà em!!
Tôi trề môi thêm phát nữa, rồi ngoáy mông đi lên nhà. Fan mèo chả có nghĩa vụ phải giải quyết vụ này, phải không?
4. Tiểu Thái (thái giám í ạ)
- Có lẽ là phải thiến nó đi thôi! - Ngay tối hôm đấy, bố quyết định
- Gìììì cơơơ?? - Mẹ thảng thốt - Anh đùa đấy à?
Sau một vài lần con Kế hoạch đập chết chuột, mẹ có vẻ bênh nó ra mặt.
- “Xử” đi, nếu không nó lại quậy tiếp đấy. Một con mèo thế này trong nhà, khéo anh nhập viện sớm vì đau tim! - Bố trừng mắt
- Con cho bố một like. “Xử” luôn cho đỡ nghịch! - An hí hửng ra mặt
Cả nhà bàn luận sôi nổi, còn tôi thì vẫn sững sờ. Chủ nghĩa yêu mèo, tôi phản đối việc này! (nhất là khi tôi đang muốn có thêm một đàn mèo con, híc). Nhưng bố mà đã quyết, đến trời cũng chả thay đổi được.
- Quyết định thế nhá! - Bố đập tay xuống bàn, đánh cái “rầm” - Thứ bảy tuần này bố đưa thợ về. Con Chi không thích thì có thể lánh mặt đi, nhá!
Hừ hừ (giọng tôi, rên rỉ) quả này toi rồi! Con Kế hoạch toi rồi! Mà “kế hoạch” có thêm mèo của tôi cũng toiiiii rồi.
5. Lời khuyên của “chuyên gia”
Quên chưa giới thiệu, tôi còn có một tên bạn thân, cực kì thân. Tên hắn là Khánh. Nhưng tôi quen gọi hắn là Chuyên gia, vì hắn hầu như biết hết mấy câu mà tôi vẫn nhí nhố hỏi.
- Thiến đi là phải. Cho nó đỡ nghịch, hê hê - Vừa hút trà sữa rột rột, Chuyên gia vừa cười nhăn nhở
- Có thôi đi không? Tôi gọi ông ra đây để bàn kế hoạch làm KẾ HOẠCH không bị thiến, hiểu chưa?? - Tôi gằn giọng, dằn li cappucino xuống bàn
- Ok thôi, nếu bà muốn nó tiếp tục nghịch! - Chuyên gia với tay lấy đĩa bánh ngọt, ăn ngấu nghiến - Theo quan điểm khoa học (khoa học hay gì học??), “xử” là cách tốt nhất để bọn mèo đi vào khuôn khổ đấy!
- Xời, thế nói thẳng ra là kế hoạch có một đàn mèo con của tôi tan thành mây khói rồi chứ gì? - Tôi lừ mắt
- Chính xác! - Chuyên gia vỗ vai tôi, vẻ thân mật (hừ, đồ giả tạo!) - Tôi khuyên thật, bà mà thích mèo con, lên facebook mà tìm, có mà đầy mèo ảo. Tha hồ nghịch mà chả sợ nó quậy nhá!
Tên chuyên gia chết dẫm. Tôi đây là muốn MÈO THẬT! MÈO THẬT cơ!! Chứ còn mèo ảo á? Cats farm của tôi có mà đầy!!
6. Con Kế hoạch hình như biết mình sắp có đời “thái giám” nên cả tuần này ngoan không chịu được. Nó giết được hai con chuột, cũng hay nán lại nhào vào lòng mẹ tôi nghịch ngợm nữa.
Hơ, nhưng mà “số kiếp” đã định, cái gì càng muốn, thì càng không tránh được.
- Anh. Hay là mình đừng xử nó nữa đi? Con Chi muốn có một đàn mèo con, anh ạ! - Mẹ năn nỉ bố, 10s trước khi ông thợ đẩy cửa vào nhà (gì kia, sao lại lôi con vào đây???)
- Không lôi thôi! - Bố gạt phăng đi - Anh đã quyết là không thay đổi.
Bố vừa nói xong chữ “đổi”, một ông thợ lăm lăm bước vào. Con An theo chỉ thị của bố, xách ngược Kế hoạch lên, vứt vào lồng, giao cho ông thợ.
- Nhà em nhờ cả vào bác! - Bố bảo với ông thợ như thế - Bác cứ “xử” đi hộ em. Để lâu, nó quậy kinh lắm.
Ông thợ gật gù. Rồi, bằng một động tác-cực-kì-dứt-khoát. Ông ta thò tay vào lồng, bắt gọn con Kế hoạch ra.
1...2...3s
- Anh thực sự muốn thiến con mèo này? (giọng ông thợ, kiểu GẦM GỪ)
Sau khi nhận được cái gật đầu từ bố tôi - kẻ quyền lực, và con bé An - kẻ đáng ghét, ông ta quay đi quay lại, lúc lắc cái đầu, rồi thả con Kế hoạch xuống đất.
- Anh này! Tôi cũng muốn làm lắm, nhưng con mèo này là MÈO CÁI!!!!
Gì cơ? - Uầy? Thật á? Kế hoạch là mèo cái á??
Không chỉ tôi, mà cả bố, mẹ, con bé An cùng sững sờ. Ông thợ phẩy tay thêm một cái nữa, rồi “tông cửa xong dông thẳng”.
Tôi len lén đưa mắt nhìn bố, nhìn mẹ, rồi ôm con Kế hoạch chạy vút lên tầng. Ha ha, mèo cái! Thế thì, Kế hoạch ạ, em không phải thành thái giám nữa đâu.
Ôi trời ạ, cuộc đời hôm nay quả thật là may quá
(Vài phút sau, trên facebook của kẻ nào đó - được gọi là Chuyên gia - nhận được tin nhắn:
- Chuyên gia sai bét tè nhè. Kế hoạch là mèo cái, mèo cái í!!! Ôi xời ơi, chắc tớ mua thêm con mèo đực, Khánh ạ! Cho nó nhân giống lên nờ lần í mà!
Tên Chuyên gia khoa học nào đó ngái ngủ nhắn lại:
- Ều, cứ mua đi, xong rồi bác trai còn “xử” tiếp!)
Bạn nghĩ sao?
(Phần 2 dự kiến ra mắt bạn đọc vào 12h00 ngày 11/4/2014, có ai chờ cùng Thảo không ạ? XD)
Phần một: Con mèo Kế hoạch
Phần hai: Nhật kí về quê
Chào các bạn!
Hẳn là bạn đang ngạc nhiên với bài viết này? Truyện dài ư? Không, không phải! Truyện ngắn ư? Đúng đấy! Nhưng sao truyện ngắn lại là series???
Ồ không không, đừng nhìn tôi với ánh mắt hỏi chấm thế chứ! Bạn sẽ biết ngay đây thôi!
- Bạn có đọc Hoa Học Trò? Bạn có biết Riddikulux? Bạn có biết series truyện đặc sắc "Gia đình nhà Tèo" của tác giả ấy không?
- Nếu biết, thì bạn - chính là độc giả tôi đang cần tìm! Bạn sẽ thấy series "Gia đình vui nhộn" của tôi cũng kiểu-viết-series như "Gia đình nhà Tèo" vậy! Đừng vội so sánh thế chứ! Tôi đảm bảo, sẽ chẳng có điểm nào giống nhau sất! Chỉ là thể loại, ừm hừm, thể loại giống nhau thôi mà.
- Nếu không, không sao! Hãy cùng tôi trải nghiệm và khám phá các câu chuyện thú vị này! Chắc chắn bạn sẽ thích thôi, tin tôi đi!

Series Gia đình vui nhộn gồm nhiều câu chuyện xoay xung quanh cô nhóc Chi - chuyên gia rắc rối, cô em An - rắc rối không em, Bố, Mẹ và cậu chàng Chuyên gia giải đáp en nờ thắc mắc của cô bạn Chi lém lỉnh. Bạn sẽ gặp tuổi học trò của mình trong đó, gặp cả những rắc rối thường ngày nữa!
Bằng đấy lí do đã đủ để bạn đọc "Gia đình vui nhộn" hay chưa?
Nếu bạn đã sẵn sàng thì...
Ta đa, chúng ta cùng thưởng thức kì 1 của series này, mang tên: Con mèo Kế hoạch, nhé!
_Thảo Little_
**
1. Xin chào, Kế hoạch!
Con mèo đấy vốn là quà Giáng sinh bà nội tặng cho bố tôi, sau một lần bố than thở hết lời vì con chuột quậy phá cắn nát bét bản kế hoạch bố để quên trên bàn. Ngày “em” mèo ra mắt gia đình, cả nhà tôi quây xung quanh, rôm rả.
- Nên đặt tên nó là gìììì nhỉ? Zorba?? Shironeko?? (tôi - fan mèo lên tiếng) - Ều, phải một cái tên tử tế chứ lị. Nhỡ đâu sau này bạn con đến, con gọi nó ra cho bạn con xem, còn hãnh diện!!
- Đúng là cái đồ sính ngoại! Mày đúng là chả thuần Việt gì cả! - Mẹ bĩu môi - Đặt là Mướp là hay nhất đấy! Trước đây mẹ có nuôi một con mèo, cũng tên là Mướp, lông nó mượt thế này này!!!
Vừa nói, mẹ vừa làm động tác chải chải bộ lông (có vẻ là) óng mượt.
" Xồi ôi, mẹ ôi! Con mèo mà lông mượt như thế, không khéo chả trát cả đống sữa dưỡng lông rồi ý chứ! - Tôi nghĩ"
- Quê chết đi được! Đặt là Poopy! (vâng, lời của An - em gái tôi - một kẻ thuộc “Hội những người phát cuồng vì chó cảnh”!)
Ồ. Còn một nhân vật chưa lên tiếng. Bố? Bố đi đâu rồi??
Tôi dáo dác nhìn xung quanh. Á ha, bố đang loay hoay cái gì trong phòng làm việc thế kia? Đảo đảo mắt một vòng, tôi gọi vống lên như cái loa thùng.
- Bố ơi!! Tên con mèo là Zorba bố nhéééé??
Hai giây sau, bố trả lời ngay.
- Hả? Ừ ừ! Kế hoạch!!
Ối giời ơi! Ra là bố đang trả lời điện thoại. Gì mà Zorba, gì gì mà Mướp, gì gì gì mà Poopy? Con mèo chính thức được đặt tên là “Kế hoạch”! Bố - quyền to nhất - chủ nhân con mèo đã lên tiếng cơ mà !
(Sau này, chả biết mẹ kêu ca kiểu gì, bố lập tức thanh minh thanh nga:
- Đâu, đấy là do bố đang bàn kế hoạch mà mấy mẹ con cứ hỏi ấy chứ! Bố vô tội!
Thế là con An lại chĩa mắt sang tôi, vẻ thù địch:
- Tại chị hết! Chị hỏi không đúng lúc đúng chỗ gì cả!
Ơ hơ, thế hóa ra quay đi quay lại, kẻ-tội-đồ-nhất lại là tôi à???)
2. Chiến công của Kế hoạch
Ngày đầu tiên, con Kế hoạch đã lập được chiến công.
Mới sáng sớm, An lò dò bước ra từ phòng vệ sinh, ngáp ngắn ngáp dài bước về phía phòng ăn... lục lọi.
1...2....3s
- Mẹ ơiiiii!!! Bố ơiiiii!!!! Chị Chiiiii ơiiiiii!!!!!
Con bé gào lên “thảm thiết”. Bố phi vội xuống từ nhà trên. Mẹ tông cửa phòng ngủ ra ngoài. Còn tôi cũng lao ra cấp tốc, tí nữa thì trượt ngã trên tấm thảm.
- Uầy! Ra mà xem này. Con chuột tinh bị “vả” chết rồi nhááá (tôi - đập bàn - hí hửng ra mặt)
- Đấy. Lợi ích của nuôi mèo thế đấy! Thế mà trước giờ mẹ mày cứ chả cho nuôi. Bây giờ thì sáng mắt ra chưa?? - Bố hỉ hả, vỗ vai mẹ lên tiếng
Nói chung, là cả nhà tôi hân hoan. Ngay sáng đó, Kế hoạch được thưởng một con cá rán to oành mừng “chiến lợi phẩm”.
- Mẹ rán con cá to thế? Con Kế hoạch được ưu tiên thế mẹ ơi??? - Chính xác là giọng của em gái tôi - An - đang làm nũng mẹ ra mặt.
- Có giỏi thì cô đi vồ chuột đi, xong rồi tôi thưởng. Ở đấy mà ì eo! - Mẹ lừ mắt
Con bé dông thẳng. Còn tôi, fan mèo chính hiệu, đi đến vỗ đầu Kế hoạch, cười cười.
- Xời ơi!!! Mày đúng là thiên tài đấy Kế hoạch ạ!!
3. Những trò quậy phá
Sau lần lập chiến công đấy, con Kế hoạch có vẻ rất nghênh ngang. Hừm, cũng đúng! Nó được mẹ cưng như ông hoàng. Bỏ xó cả chúng tôi cơ mà.
Ấy thế mà tôi chả tìm được lí do để ghét nó. Mỗi lúc nó làm tôi tức điên lên, (suýt) giơ chân ra đạp nó bay từ trên tầng hai xuống đất, thì nó lại sà vào, làm nũng trong lòng tôi.
Và tôi, fan mèo (nhấn giọng là FAN MÈO) chính thức không ghét nó được.
Nhưng con An thì ghét nó ra mặt. (hờ hờ, chó mèo ghét nhau, ok?). Không dưới một lần, An gào lên ầm ỹ, tỏ rõ thái độ với con Kế hoạch. Là do, hừ, tội muôn thuở của loài mèo: Nghịch len, rối len, và rồi BIẾN!! Hớ hớ, có trời mới biết đấy là cuộn len con An đang đan dở để tặng hotboy lớp bên, và đan tặng cả bà nội nữa. Rối vẫn chưa sao, lần thứ hai, con Kế hoạch thoải mái cắn đứt dây len rồi điềm nhiên...phi tang và bỏ trốn!!
*
- Em ghét con Kế hoạch, em ghét con Kế hoạch! Em ghéttttttttt
- Ờ ờ. Chị cũng biết là mày ghét nó. Nhưng mà MẸ yêu nó, em gái ạ!!
Trong khi An ngồi than thở, kể lể, blah blah... Thì tôi, chị yêu quý của nó, lại đang cắn hướng dương, thoải mái thưởng thức tác phẩm của con mèo yêu quái.
- Gì chứ? Hôm qua nó đã làm vỡ hai cái bát của mẹ, cào rách cái cặp da mới mua của bố, làm bố giật mình nên suýt rơi iPad xuống sàn nhà còn gì??
- Hơ hơ, nhưng mà mẹ vẫn yêu nó, làm saooo??? - Tôi trề môi
Uầy, con bé An đang “nộ khí xung thiên” sao? Òa, vẻ mặt này khó hiểu thật. Chả lẽ nó đang tính kế trả thù? Ôi em ơi, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Thanh niên không được manh động mà em!!
Tôi trề môi thêm phát nữa, rồi ngoáy mông đi lên nhà. Fan mèo chả có nghĩa vụ phải giải quyết vụ này, phải không?
4. Tiểu Thái (thái giám í ạ)
- Có lẽ là phải thiến nó đi thôi! - Ngay tối hôm đấy, bố quyết định
- Gìììì cơơơ?? - Mẹ thảng thốt - Anh đùa đấy à?
Sau một vài lần con Kế hoạch đập chết chuột, mẹ có vẻ bênh nó ra mặt.
- “Xử” đi, nếu không nó lại quậy tiếp đấy. Một con mèo thế này trong nhà, khéo anh nhập viện sớm vì đau tim! - Bố trừng mắt
- Con cho bố một like. “Xử” luôn cho đỡ nghịch! - An hí hửng ra mặt
Cả nhà bàn luận sôi nổi, còn tôi thì vẫn sững sờ. Chủ nghĩa yêu mèo, tôi phản đối việc này! (nhất là khi tôi đang muốn có thêm một đàn mèo con, híc). Nhưng bố mà đã quyết, đến trời cũng chả thay đổi được.
- Quyết định thế nhá! - Bố đập tay xuống bàn, đánh cái “rầm” - Thứ bảy tuần này bố đưa thợ về. Con Chi không thích thì có thể lánh mặt đi, nhá!
Hừ hừ (giọng tôi, rên rỉ) quả này toi rồi! Con Kế hoạch toi rồi! Mà “kế hoạch” có thêm mèo của tôi cũng toiiiii rồi.
5. Lời khuyên của “chuyên gia”
Quên chưa giới thiệu, tôi còn có một tên bạn thân, cực kì thân. Tên hắn là Khánh. Nhưng tôi quen gọi hắn là Chuyên gia, vì hắn hầu như biết hết mấy câu mà tôi vẫn nhí nhố hỏi.
- Thiến đi là phải. Cho nó đỡ nghịch, hê hê - Vừa hút trà sữa rột rột, Chuyên gia vừa cười nhăn nhở
- Có thôi đi không? Tôi gọi ông ra đây để bàn kế hoạch làm KẾ HOẠCH không bị thiến, hiểu chưa?? - Tôi gằn giọng, dằn li cappucino xuống bàn
- Ok thôi, nếu bà muốn nó tiếp tục nghịch! - Chuyên gia với tay lấy đĩa bánh ngọt, ăn ngấu nghiến - Theo quan điểm khoa học (khoa học hay gì học??), “xử” là cách tốt nhất để bọn mèo đi vào khuôn khổ đấy!
- Xời, thế nói thẳng ra là kế hoạch có một đàn mèo con của tôi tan thành mây khói rồi chứ gì? - Tôi lừ mắt
- Chính xác! - Chuyên gia vỗ vai tôi, vẻ thân mật (hừ, đồ giả tạo!) - Tôi khuyên thật, bà mà thích mèo con, lên facebook mà tìm, có mà đầy mèo ảo. Tha hồ nghịch mà chả sợ nó quậy nhá!
Tên chuyên gia chết dẫm. Tôi đây là muốn MÈO THẬT! MÈO THẬT cơ!! Chứ còn mèo ảo á? Cats farm của tôi có mà đầy!!
6. Con Kế hoạch hình như biết mình sắp có đời “thái giám” nên cả tuần này ngoan không chịu được. Nó giết được hai con chuột, cũng hay nán lại nhào vào lòng mẹ tôi nghịch ngợm nữa.
Hơ, nhưng mà “số kiếp” đã định, cái gì càng muốn, thì càng không tránh được.
- Anh. Hay là mình đừng xử nó nữa đi? Con Chi muốn có một đàn mèo con, anh ạ! - Mẹ năn nỉ bố, 10s trước khi ông thợ đẩy cửa vào nhà (gì kia, sao lại lôi con vào đây???)
- Không lôi thôi! - Bố gạt phăng đi - Anh đã quyết là không thay đổi.
Bố vừa nói xong chữ “đổi”, một ông thợ lăm lăm bước vào. Con An theo chỉ thị của bố, xách ngược Kế hoạch lên, vứt vào lồng, giao cho ông thợ.
- Nhà em nhờ cả vào bác! - Bố bảo với ông thợ như thế - Bác cứ “xử” đi hộ em. Để lâu, nó quậy kinh lắm.
Ông thợ gật gù. Rồi, bằng một động tác-cực-kì-dứt-khoát. Ông ta thò tay vào lồng, bắt gọn con Kế hoạch ra.
1...2...3s
- Anh thực sự muốn thiến con mèo này? (giọng ông thợ, kiểu GẦM GỪ)
Sau khi nhận được cái gật đầu từ bố tôi - kẻ quyền lực, và con bé An - kẻ đáng ghét, ông ta quay đi quay lại, lúc lắc cái đầu, rồi thả con Kế hoạch xuống đất.
- Anh này! Tôi cũng muốn làm lắm, nhưng con mèo này là MÈO CÁI!!!!
Gì cơ? - Uầy? Thật á? Kế hoạch là mèo cái á??
Không chỉ tôi, mà cả bố, mẹ, con bé An cùng sững sờ. Ông thợ phẩy tay thêm một cái nữa, rồi “tông cửa xong dông thẳng”.
Tôi len lén đưa mắt nhìn bố, nhìn mẹ, rồi ôm con Kế hoạch chạy vút lên tầng. Ha ha, mèo cái! Thế thì, Kế hoạch ạ, em không phải thành thái giám nữa đâu.
Ôi trời ạ, cuộc đời hôm nay quả thật là may quá

(Vài phút sau, trên facebook của kẻ nào đó - được gọi là Chuyên gia - nhận được tin nhắn:
- Chuyên gia sai bét tè nhè. Kế hoạch là mèo cái, mèo cái í!!! Ôi xời ơi, chắc tớ mua thêm con mèo đực, Khánh ạ! Cho nó nhân giống lên nờ lần í mà!
Tên Chuyên gia khoa học nào đó ngái ngủ nhắn lại:
- Ều, cứ mua đi, xong rồi bác trai còn “xử” tiếp!)
Bạn nghĩ sao?

(Phần 2 dự kiến ra mắt bạn đọc vào 12h00 ngày 11/4/2014, có ai chờ cùng Thảo không ạ? XD)
Chỉnh sửa lần cuối: