Chanh30

Gà cận
Tham gia
13/8/18
Bài viết
999
Gạo
26,0
Re: Giờ phiêu lưu
Chuyện là tui đã coi tập bồ giới thiệu tận 3 lần :> Một lần trước khi đọc bồ viết, và 2 lần sau khi đọc bồ viết :))))))) Đoạn cuối hơi nằm ngoài khả năng tớ có thể tiếp nhận người ạ :))))) Thêm tự dưng có 1 nhân vật kì lạ mà trong bản bồ viết là PB, tui có lần mò bài viết đầu tiên của bồ để có thể hiểu hiểu nhân vật một tí. Cơ mà thật thì :))))) nó vẫn hơi nằm ngoài vùng sóng não tui có thể hiểu và hình dung là tại sao dòng phim nó lại như thế. Vì có vẻ tớ không xem phần trước nên chưa cảm hết về sự đau khổ của Finn và Finn chữa lành niềm đau khổ đấy bằng cách nào. Ôi và bồ không biết đâu TT Trời mẹ, thật sự là 3-4 ngày trước tui đang lên bài hình tượng con ong người ạ :))))))) Con mẹ, thế nào bồ lại tag tôi vô cái bài này :))))) Cái đoạn Breezy uống sữa ong chúa ý :))))) Điểm đó cũng là điểm tui tính khai thác :)))) Mả mẹ :)))))) Duyên rồi, duyên rồi :)))))))

Quay lại bài viết, thì đúng là :))) Tớ mê kiểu này hơn thật đấy :)))))))))) Tôi xin xác nhận đây là bài viết tôi thích ẻ đồng chí ạ :)))))))) Con mẹ :)))))) Mê chữ ê kéo dài 3 vạn dặm, lăn qua Thái Bình Dương luôn :))))))) Dưới là một vài câu mà tớ thấy cậu viết rất chi là đã cái nư. Trước đoạn viết về cảnh cuối thì tớ cũng có cảm nhận tương tự cậu khi xem. Tập này làm tớ nhớ đến cuốn Rừng Na Uy của bác Mu kinh khủng khiếp TT

Finn vẫn chưa thể vượt qua những đoạn tình cảm cũ, anh ta chỉ cố tìm lại những cảm xúc từng thuộc về mình qua những buổi-hẹn-trong-một-ngày-duy-nhất để có thể ngay lập tức cắt đứt cảm xúc của mình trước khi tình yêu kịp nảy nở
Không phải vì anh không còn trân trọng sinh mạng nữa, mà vì anh đã thử mọi cách anh có thể, nhưng sai lầm liên tiếp đã đánh bại người hùng và anh không thể tiếp tục nỗ lực vì điều không-thể nữa.
Song, sau tất cả những điều đã trải qua, Finn không sẵn sàng cho một mối quan hệ nghiêm túc
Khi một người nữa rời khỏi thế giới của anh, Finn cũng không thể phủ nhận rằng lỗi là của mình. Phải làm thế nào mới có thể ngừng làm tổn thương những người con gái anh trân trọng? Finn không biết nữa. Người hùng đã không còn tự tin vào khả năng bảo vệ nữa rồi.

Có vẻ bộ phim hoạt hình cơ mà nội dung đề cập thì lại không "hoạt hình" lắm nhỉ, ý là nó không hài bựa :))))))) hoặc nhẹ nhàng, đơn giản mà lại có cảm giác có tầng ý nghĩa. Tớ cũng thích cậu nói về việc mọi người bảo "phải vui vẻ lên". Trước có một người chị của tớ cũng viết là việc nói thế chả khác gì bảo người béo là mày hãy gầy đi. Không phải là không cố, mà nó thực sự rất khó khăn và không chắc chắn TT Không thể nói một cách ngoài cuộc và đơn giản thế được :<<< Bồ viết rất cảm động đoạn ý :<<<<<<

Bên dưới này thì là một số đoạn tớ vẫn hơi mông lung.
rằng mối quan hệ thể xác là cách tìm kiếm niềm vui duy nhất mà anh có thể tìm đến
Có thể là đoạn dịch tớ coi nó dịch đoạn này hơi trúc trắc á người (Rất thông cảm là tui ngu tiếng anh kinh khủng khiếp người ạ, tai trâu nên tui không thể nghe hiểu theo tiếng gốc của phim được). Theo đoạn dịch trong phim thì người ta ghi là "Cậu hãy để tâm trí thoải mái vui vẻ, nhưng hãy có trách nhiệm với bông hoa. Cũng giống tớ một trách nhiệm vậy" :D Tớ không có hiểu là Breezy cho rằng "mối quan hệ thể xác là tìm kiếm niềm vui duy nhất" mà anh có thể tìm đến. Tớ cũng chưa tìm ra nghĩa mà tớ có thể cảm nhận sát nhất ở đoạn này.

Hừm, thế nào nhỉ? Đây là suy nghĩ giả thiết của tớ nhé. Nếu coi bông hoa có nghĩa là thể xác, Finn từ bỏ thể xác, Breezy mong muốn Finn giữ lại "sự sống" (với nghĩa "thân thể"). Và muốn nói rằng, ai cũng sống kèm theo trách nhiệm, gò bó và không được tự do. Nên Finn đừng tìm kiếm cuộc sống tự do, hạnh phúc tuyệt đối (?, con mẹ ngu người thế nhỉ :)))) ) mà hãy tìm kiếm tự do một cách ngắn hạn, hãy đâm đầu vào những niềm vui thú khác. Đi date là một ví dụ mà tập phim này nói tới :))))))))) - đồng nghĩa với mối quan hệ thể xác.

À, hiểu rồi, tớ cảm thấy "mối quan hệ thể xác" hơi hẹp trong bài cậu viết, dù nó rất rõ trong bộ phim. Ý tớ là có thể nói nó rộng ra là những niềm vui thú phù phiếm.

nhưng đến khi bông hoa tách khỏi anh (ẩn dụ cho sự tách biệt khỏi “giới tính”)

Tớ hơi bối rối với việc "tách biệt khỏi giới tính". Có phải ý là thể xác không? Ý là Breezy chỉ yêu thích 1 mặt nào đó của Finn (bông hoa), khi bông hoa rời đi thì Breezy biết mình vốn không yêu toàn bộ con người Finn? Tớ chưa hiểu ý giới tính này lắm á.

Nhưng tôi không cảm thấy như vậy. Theo tôi, tập phim muốn nói rằng “tình cảm” mà Breezy dành cho Finn giống như tình cảm mà Finn thành cho PB vậy. Họ đã tưởng rằng đó là “yêu”, nhưng thực tế đó chỉ là một thứ cảm xúc ngộ nhận, không chắc chắn.

Cái này thì :)))))) Có vẻ như hơi khó hiểu với tớ. Tớ hiểu ý cậu muốn nói, nhưng qua dòng phim thì tớ lại không có cảm nhận như thế. Có thể sự giác ngộ về một bài học, về một đường hướng nào đó khiến Finn tìm lại được con đường đúng đắn mình muốn đi, biết đích xác vấn đề để thay đổi và trở nên tốt hơn. Ôi không hiểu sao đoạn này, tớ lại nghĩ tới Kano Creta trong "Biên niên ký chim vặn dây cót", đoạn kể về một lão đã làm "ô uế" cô này, nhưng vì ông ta làm "ô uế" một cái tôi không hoàn chỉnh, nên nhờ đó Creta cùng với sự giúp sức của chị gái đã tiến lên một phiên bản hoàn chỉnh hơn của chính mình. Nhưng kí ức bị "ô uế" thì cũng không vui vẻ gì cho cam.

Đoạn cuối thì tớ không cảm thấy Finn "hiểu" chính mình lắm, hoặc Finn "được làm chính mình" cho lắm. Tớ nghĩ là Finn chấp nhận bản thân. Chấp nhận phần thiếu sót. Nó không phải kiểu giả bộ chấp nhận như trước. Nhưng thật thì tớ mơ hồ đoạn cuối lắm, kiểu tớ có thể hiểu ý ý tác giả muốn hướng tới cái gì, nhưng bảo thật sự tớ cảm thấy thì tớ lại chưa thấy. Kiểu bị thiếu 1 cái gì đó ấy, khiến tớ không hình dung và có cảm nghĩ sâu sắc như phần trên cho được. Chưa biết tại sao :))))) Tui coi 3 lần mà không hiểu là mình bị hụt chỗ nào luôn người :)))))))))))

Đó :))))) Đó là vài cảm nhận cá nhân nha ~~~ Bài viết của người thì ưng nhé :>>>> Hí :>>>> Trúng cái gu ghê dữ luôn chồi chồi :>>>>
 

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
Chuyện là tui đã coi tập bồ giới thiệu tận 3 lần : Một lần trước khi đọc bồ viết, và 2 lần sau khi đọc bồ viết :))))))) Đoạn cuối hơi nằm ngoài khả năng tớ có thể tiếp nhận người ạ :)))))
=)))) Nhỉ, tập này xem xong chưa hình dung ra được vấn đề phim í =))) Phong cách của Jesse trừu tượng thật, nhưng mà nó sâu sắc lắm íii :3 Tui thích bài "Lost in the darkness" tại vì nghe nó sầu TT

Trời mẹ, thật sự là 3-4 ngày trước tui đang lên bài hình tượng con ong người ạ :))))))) Con mẹ, thế nào bồ lại tag tôi vô cái bài này :))))) Cái đoạn Breezy uống sữa ong chúa ý :))))) Điểm đó cũng là điểm tui tính khai thác :)))) Mả mẹ :)))))) Duyên rồi, duyên rồi :)))))))
=)))) Không ngờ tới luôn hehe, tâm linh tương thông là đây :> chỉ là lúc đó tui cảm thấy tập này có nhiều để khai thác nên mới viết, mà nhớ ra bồ nói thích nên tag đại ụ w ụ

Quay lại bài viết, thì đúng là :))) Tớ mê kiểu này hơn thật đấy :)))))))))) Tôi xin xác nhận đây là bài viết tôi thích ẻ đồng chí ạ :)))))))) Con mẹ :)))))) Mê chữ ê kéo dài 3 vạn dặm, lăn qua Thái Bình Dương luôn :))))))) Dưới là một vài câu mà tớ thấy cậu viết rất chi là đã cái nư. Trước đoạn viết về cảnh cuối thì tớ cũng có cảm nhận tương tự cậu khi xem. Tập này làm tớ nhớ đến cuốn Rừng Na Uy của bác Mu kinh khủng khiếp TT
:> Mấy câu này tui chỉ nghĩ nó là phân tích đơn thuần thui í, khum nghĩ là bồ thích hehe. Nói sao nhỉ, không biết nữa, tui thích mấy đoạn mình liên hệ thêm đến thế giới thực tế í, kiểu TT hoạt hình mà dark vậy trời.

Có vẻ bộ phim hoạt hình cơ mà nội dung đề cập thì lại không "hoạt hình" lắm nhỉ, ý là nó không hài bựa :))))))) hoặc nhẹ nhàng, đơn giản mà lại có cảm giác có tầng ý nghĩa.
Từ đầu đến cuối series, tham gia vẽ kịch bản AT là rất nhiều thành viên với ý tưởng khác nhau nên mặc dù tập này khá kì quặc nhưng thực ra đa số các tập vẫn đậm chất dark comedy (tiếng Việt gọi là hài kịch đen tối à, t không biết nữa lmao =)))). Bên cạnh đó cũng có những tập trầm hẳn, cơ bản là ở càng về sau càng buồn. Cậu muốn tìm một tập nhẹ nhàng à thì t rcm "Simon and Marcy" (S5), "Min and Marty" (S8) - mấy chuyện gia đình nhẹ nhàng thôi, nhưng tớ đoán là nếu cậu xem cả các tập trước đó nữa thì sắc phim sẽ không thiếu gam màu buồn, hụt hẫng đâu. Nhân vật chính mà không biết cha mẹ mình là ai, đến cả bố Martin, người duy nhất nắm được toàn bộ chân tướng, lại mất trí nhớ. Và vì vài mâu thuẫn quá khứ, ổng mặc định được coi là "đồ khốn" trong mắt mọi người - thứ mà sau này ổng thực sự trở thành.

Tớ cũng thích cậu nói về việc mọi người bảo "phải vui vẻ lên". Trước có một người chị của tớ cũng viết là việc nói thế chả khác gì bảo người béo là mày hãy gầy đi. Không phải là không cố, mà nó thực sự rất khó khăn và không chắc chắn TT Không thể nói một cách ngoài cuộc và đơn giản thế được :<<< Bồ viết rất cảm động đoạn ý :<<<<<<
Tui cảm ơn bồ nhìu uwu Thực ra tui viết dựa trên trải nghiệm cá nhân nên nó cũng trơn tru hơn mấy bài kia ha =))). Cá nhân t thấy bài viết khá ổn áp, còn chuyện thực thì không thích :)))

"Cậu hãy để tâm trí thoải mái vui vẻ, nhưng hãy có trách nhiệm với bông hoa. Cũng giống tớ một trách nhiệm vậy" :D Tớ không có hiểu là Breezy cho rằng "mối quan hệ thể xác là tìm kiếm niềm vui duy nhất" mà anh có thể tìm đến. Tớ cũng chưa tìm ra nghĩa mà tớ có thể cảm nhận sát nhất ở đoạn này.

Hừm, thế nào nhỉ? Đây là suy nghĩ giả thiết của tớ nhé. Nếu coi bông hoa có nghĩa là thể xác, Finn từ bỏ thể xác, Breezy mong muốn Finn giữ lại "sự sống" (với nghĩa "thân thể"). Và muốn nói rằng, ai cũng sống kèm theo trách nhiệm, gò bó và không được tự do. Nên Finn đừng tìm kiếm cuộc sống tự do, hạnh phúc tuyệt đối (?, con mẹ ngu người thế nhỉ :)))) ) mà hãy tìm kiếm tự do một cách ngắn hạn, hãy đâm đầu vào những niềm vui thú khác. Đi date là một ví dụ mà tập phim này nói tới :))))))))) - đồng nghĩa với mối quan hệ thể xác.

À, hiểu rồi, tớ cảm thấy "mối quan hệ thể xác" hơi hẹp trong bài cậu viết, dù nó rất rõ trong bộ phim. Ý tớ là có thể nói nó rộng ra là những niềm vui thú phù phiếm.
Đây là tui đang trích lại cách hiểu của Finn - cũng là cách rất nhiều người đang làm để cố trốn tránh áp lực. Còn đối với ong thì điều đó gây cho nó áp lực nên t nói là Breezy phản đối mà, t không hiểu sao cậu lại đọc thành thế này nữa =)))

Cái này thì :)))))) Có vẻ như hơi khó hiểu với tớ. Tớ hiểu ý cậu muốn nói, nhưng qua dòng phim thì tớ lại không có cảm nhận như thế. Có thể sự giác ngộ về một bài học, về một đường hướng nào đó khiến Finn tìm lại được con đường đúng đắn mình muốn đi, biết đích xác vấn đề để thay đổi và trở nên tốt hơn. Ôi không hiểu sao đoạn này, tớ lại nghĩ tới Kano Creta trong "Biên niên ký chim vặn dây cót", đoạn kể về một lão đã làm "ô uế" cô này, nhưng vì ông ta làm "ô uế" một cái tôi không hoàn chỉnh, nên nhờ đó Creta cùng với sự giúp sức của chị gái đã tiến lên một phiên bản hoàn chỉnh hơn của chính mình. Nhưng kí ức bị "ô uế" thì cũng không vui vẻ gì cho cam.
Tất nhiên cuối tập là sự giác ngộ của Finn, nhưng ý t là, vì sao lại đưa PB vào ấy. Bởi vì mặc dù thông minh nhất xứ Ooo, điểm yếu của PB chính là thể hiện cảm xúc của mình. Nếu như tập phim nhấn mạnh đến tầm quan trọng của xúc cảm thì có lẽ PB không phù hợp để làm người chỉ đường, mà chị ấy giống với hình tượng người bước qua cuộc đời gây lưu luyến hơn ấy. :> Nhưng tất cả đều là ý kiến cá nhân, nên chúng ta có thể thảo luận để tìm lời giải thích hợp lí nhất :>

Tớ hơi bối rối với việc "tách biệt khỏi giới tính". Có phải ý là thể xác không? Ý là Breezy chỉ yêu thích 1 mặt nào đó của Finn (bông hoa), khi bông hoa rời đi thì Breezy biết mình vốn không yêu toàn bộ con người Finn? Tớ chưa hiểu ý giới tính này lắm á.
Bông hoa không liên quan trực tiếp đến "giới tính": đơn giản là Breezy yêu bông hoa vì vẻ đẹp đặc biệt của riêng nó, chứ không phải vì nó mọc trên cánh tay của Finn. Còn "giới tính" ở đây rộng ra là ẩn ý cho CP chính của phim, Công chúa Kẹo x Nữ hoàng ma cà rồng Marceline. Mặc dù diễn biến phim chủ yếu là hành trình của Finn&Jake nhưng Bubbleline là canon cũng là OTP quốc dân đó, tình yêu kéo dài qua hàng trăm năm, không kể tuổi tác, giới tính màaa. T cũng mê Marcy đứ đừ luôn đây =))))

Đoạn cuối thì tớ không cảm thấy Finn "hiểu" chính mình lắm, hoặc Finn "được làm chính mình" cho lắm. Tớ nghĩ là Finn chấp nhận bản thân.
Thế nào nhỉ, Finn vẫn luôn tự hào với việc làm một anh hùng. Nhưng anh ta không thực sự có nhiều trải nghiệm, vì vậy thực tế đã khiến cho anh ta nhụt chí.
Nói về quá khứ, Finn thực ra không biết bố mẹ của mình là ai, anh ta được nhận nuôi í bồ. Nên những trắc trở trong quá khứ sẽ hoàn thiện bản thân Finn để anh ta hiểu được mình là ai.

Bài viết của người thì ưng nhé :>>> Hí :>>> Trúng cái gu ghê dữ luôn chồi chồi :>>>
:> Hì hì cảm ơn bồ lần nữa nè. Động lực lắm luôn á :3 Tại đây cũng là lần đầu tui phân tích kiểu này :'3
Mà cũng không biết có lần sau khum nữa tại không thấy tập nào quá khó hiểu uwu (Thực ra là có tập "The hall of egress" nhưng khó quá thì t không giải thích được lol)
 
Chỉnh sửa lần cuối:

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
[Full cut] Time adventure | AT finale CAWM OST

"Cậu luôn cố gắng bảo vệ tớ và Finn, nhưng đôi khi chúng ta vẫn bị thương. Hôm nay, hãy để tớ chăm sóc các cậu nhé".

"Cháu luôn nghĩ, giá như mình có thể ở bên ngoài, cứu các bạn".

"Nếu như Golb không bị trục xuất, thế giới này sẽ kết thúc. Vậy nên em phải ước. Em xin lỗi vì đã làm hỏng mọi thứ".

Không phải lúc nào chiến tranh cũng là sự lựa chọn tốt nhất, và không phải lúc nào Finn cũng là người hùng. Nghệ thuật của BMO cũng là một vũ khí chống lại Golb, và sự hi sinh của Betty - dù đó là nỗi đau - chính là cách tốt nhất để tiêu diệt cái ác.

Mình đã thấy nhiều bản cut Time adventure trên mạng và các vid đó đều thiếu mất câu hát xúc động nhất "And so, you and I will always be best friend" của Jake nên mình quyết định làm 1 bản cut full (chỉnh lại một chút audio để tiếng hát rõ hơn) cho một trong hai bài hát ấn tượng nhất tập cuối này. Các bạn có thể xem phiên bản Vietsub không đầy đủ ở đây:
và kết hợp với lyrics gốc của Time adventure (dưới đây) để hòa vào giai điệu của đoạn cut đầy đủ nhất nhé.

GIỜ PHIÊU LƯU - Time adventure

Time is an illusion that helps things make sense
So we are always living in the present tense
It seems unforgiving when a good thing ends
But you and I will always be back then
You and I will always be back then

Singing: will happen, happening, happened
Will happen, happening, happened
And will happen again and again
'Cause you and I will always be back then
You and I will always be back then

Will happen, happening, happened
Will happen, happening, happened
And will happen again and again
'Cause you and I will always be back then

If there was some amazing force outside of time
To take us back to where we were
And hang each moment up like pictures on the wall
Inside a billion tiny frames so that we could see it all, all, all

It would look like: will happen, happening, happened
Will happen, happening, happened
And there we are again and again
'Cause you and I will always be back then
You and I will always be back then

Will happen, happening, happened
Will happen, happening, happened
And there we are again and again
'Cause you and I will always be back then
You and I will always be back then
You and I will always be back then
You and I will always be back then
And so, you and I will always be best friends​
 

Chanh30

Gà cận
Tham gia
13/8/18
Bài viết
999
Gạo
26,0
Re: Giờ phiêu lưu
: Hì hì cảm ơn bồ lần nữa nè. Động lực lắm luôn á :3 Tại đây cũng là lần đầu tui phân tích kiểu này :'3
Mà cũng không biết có lần sau khum nữa tại không thấy tập nào quá khó hiểu uwu
Hi hi :>>> Ủng hộ mà :>>> Trên Gác ít thấy có người viết cảm nhận phim mà tâm huyết như bồ :)))) Mà vẻ như có duyên :)))) Vì tui khá khoái những gì bồ viết ~~~

Thực ra tui viết dựa trên trải nghiệm cá nhân nên nó cũng trơn tru hơn mấy bài kia ha =))). Cá nhân t thấy bài viết khá ổn áp, còn chuyện thực thì không thích :)))
Ỏ ~~~ * ôm hai cái* Mới tạt qua bên tus của người, mong là người có thể buồn hết rồi thôi nhé :<<<< *thương thương * Tặng người một bông hoa nè, bớt đau lòng nghe *chìa một bông hoa màu đỏ xinh ơi là xinh trong tưởng tượng * :))))))))

Tất nhiên cuối tập là sự giác ngộ của Finn, nhưng ý t là, vì sao lại đưa PB vào ấy. Bởi vì mặc dù thông minh nhất xứ Ooo, điểm yếu của PB chính là thể hiện cảm xúc của mình. Nếu như tập phim nhấn mạnh đến tầm quan trọng của xúc cảm thì có lẽ PB không phù hợp để làm người chỉ đường, mà chị ấy giống với hình tượng người bước qua cuộc đời gây lưu luyến hơn ấy.
Ừa, tớ hiểu ấy. Tớ hiểu phim có ẩn ý gì đó, như cậu giải thích bài gốc tớ cũng hiểu. Cơ mà là hiểu thôi, chứ không thật cảm thấy. Kiểu thấy hợp lý, còn lúc xem thì ngôn ngữ phim không khiến tớ thấy hợp lý cho lắm. Để bao giờ có thời gian rảnh coi.

À một cái không liên quan bồ ạ :)))) Là tui mới nhặt được cái nàyyyyyyyyyyyyyy TT Huhu, xinh xỉu nên muốn share liền. Kiểu bị mê ý TT Cùng là hoạt hình luôn, hình họa, kịch bản từ Việt Nam, mà thấy mê mể mề mê lắm. Có vài chỗ không ưng, cơ mà tui kiểu TT Huhu TT Vì nó hay nên gửi người coi chung :>> Mong người sẽ thích~~~~

 

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
Fern có những điểm tối không tìm thấy ở Finn, nhưng bản thân mà cậu ấy hướng đến, vẫn là Finn. Cậu ấy không chỉ muốn có bạn bè như Finn, mà cậu ấy muốn LÀ Finn.

Vua Băng có những băng ghi hình chứng tỏ ông từng là Simon, nhưng ông cũng là con người sống trong hiện thực. Ông biết rằng Simon có bạn bè, có gia đình, cũng biết rằng bản thân chẳng có gì, nhưng vẫn ngẩng cao đầu mà sống với nỗ cô độc của mình. Ông cần bạn bè, bạn của-vua-Băng, chứ không phải của một gã Simon bất kì nào đó. Vua Băng cũng từng trộm nghĩ hẳn gã phải ngầu lắm, nhưng ông không cần trở thành một người không-phải-mình.
Ở Fern và Simon đều có cái tôi cao, cũng đều có sự mặc cảm trước một phiên bản khác của mình, nhưng khác nhau ở mục đích sống, khác nhau ở việc nhận thức "mình là ai". Cho dù bản thân mà họ muốn trở thành là thế nào, cho dù suy nghĩ ấy là "đúng" hay "sai", thì khi nghĩ về tương lai ấy, họ cũng tìm thấy thứ gọi là "hạnh phúc". Khi họ tìm được bản ngã của mình.

Tôi không thỏa mãn với cách mà cái kết đã đối xử với Vua Băng sau khi ông thể hiện quan điểm về tầm quan trọng của bản thân ở miniseries Nguyên tố, bởi mặc dù bị chi phối bởi vương miện băng, vị phù thủy già ấy vẫn có những cảm xúc rất "con người", con người bị lãng quên. Chúng ta vẫn luôn thương cảm cho sự ra đi của "Simon", nhưng ai sẽ nhớ về vị vua cô đơn suốt một thiên niên kỉ?

(Và tôi vẫn đang trên hành trình khám phá chính mình.)
 

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
263a.png
1f52b.png
lên lớp bị gọi là trẩu chúa
 
Chỉnh sửa lần cuối:

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
[PHÂN TÍCH] MÙA 6 TẬP 34: CHIPS VÀ ICE CREAM

Xin chào, lại là tôi, trở lại với chuyên mục phân tích cùng 1 trong những tập phim bị đánh giá tệ nhất AT đây. Mặc dù về mặt âm thanh thì tập phim có hơi phiền một chút, nhưng nói về nội dung, tôi cảm thấy tập phim này dường như khá hàm ý theo một cách nào đó. Tôi đã đọc một giả thiết trên mạng rằng cốt truyện của tập phim dựa trên câu chuyện giữa chính AT và người sáng tạo của series - Pendleton Ward, và mặc dù điều này chưa bao giờ được xác nhận bởi đoàn làm phim, thì nếu chúng ta phân tích tập phim theo hướng này, Chips và Ice cream sẽ trở thành một hành trình khá thú vị đấy. OK, bắt đầu thôi nào.

! CẢNH BÁO ! wall of text, spoiler, quan điểm cá nhân.

(Chanh30 tui đã trở lại với phân tích hehe :> bài này ngắn hoii)


Đầu tiên, "Chips và Ice cream" - chương trình thiếu nhi được tạo ra bởi con gấu Morty Rogers, hướng đến nhóm đối tượng chủ yếu là BMO và các chú thỏ con - đại diện cho nhóm đối tượng trẻ em của Giờ phiêu lưu. Finn và Jake, những chàng trai đối xử với BMO như con trai của mình, cảm thấy chương trình này thật tẻ nhạt và vô nghĩa - đúng như phản ứng của bất kì phụ huynh nào lần đầu tiên thấy con họ xem AT - chương trình mà khi chỉ xem một tập bất kì, dù cho tập đó thật phức tạp và giàu cảm xúc - người lớn đều sẽ cảm thấy thật vô vị - vô giá trị.

Kế tiếp, mặc dù đã tạo ra Chips và Ice cream, Morty Rogers không còn muốn đồng hành với hai người bạn thân từng gắn bó với mình - bởi vì những âm thanh họ phát ra khiến ông cảm thấy thật phiền phức; và Pendleton Ward, lí do gì đã khiến ông từ bỏ việc tiếp tục việc phát hành Giờ phiêu lưu? "Nó cứ khiến tôi phát điên lên". Có lẽ ông chưa từng nghĩ đến việc chìm đắm bản thân vào những giờ phiêu lưu sẽ có ngày trở thành một series nổi tiếng đến đỉnh cao như thế, và điều đó đã vô tình phá hỏng cuộc sống hướng nội yên tĩnh của ông. Trong một khoảng thời gian dài từ 2012 đến 2014, AT đã trở nên phổ biến đến nỗi sau khoảng thời gian chạy chương trình, Pen sẽ phải dành rất nhiều công sức vào việc sản xuất các sản phẩm phái sinh như sách, trò chơi, áo thun... Từ những sáng tạo của trí tưởng tượng, AT đã trở thành áp lực và khiến ông cảm thấy chật chội, bí bách và vì thế, năm 2014, ông đã lựa chọn tự tách mình ra khỏi tác phẩm của chính mình, đúng như điều mà Morty đã làm - biến Chips và Ice cream trở thành trách nhiệm của Jake.

Adam Muto, tuy vậy, là một nhà sản xuất khá bí ẩn, vì vậy chúng ta không biết cách mà ông chịu trách nhiệm với Giờ phiêu lưu có liên quan thế nào đối với cách mà Jake đã làm với Chips và Ice cream (song, cách liên tưởng này cũng khá thú vị mà phải không?) Adam - sau khi bị bỏ lại một mình - chưa bao giờ thực sự thể hiện cảm xúc của riêng mình, giống như khi Jake buộc phải ở lại như lời nguyền vĩnh cửu.

BMO được xây dựng như con mắt ngây ngô mà sâu sắc của trẻ em, qua đó thể hiện tác động của Chips và Ice cream (hay Giờ phiêu lưu) đến những đứa trẻ ấy. Khi Chips và Ice Cream bị phụ huynh của cậu phớt lờ vì cảm thấy "phiền phức", dưới ánh trăng, BMO lại được nghe bài hát ru nhẹ nhàng của Chips và Ice cream và bắt đầu thấy được vẻ đẹp phức tạp đằng sau phong thái đơn giản và ngốc nghếch của họ. Điều này gợi liên tưởng đến Finn và Jake, hai nhân vật - mà chúng ta coi là - ngốc nghếch và thú vị khi AT bắt đầu, mà khi bộ phim tiếp tục, họ không chỉ là những kẻ khờ khạo nữa. Vẻ đẹp thực sự theo sát bước chân của những kẻ đam mê phiêu lưu và họa nên hành trình trưởng thành đầy nỗ lực.

Mặc dù đã từ bỏ trách nhiệm điều khiển chương trình, Ward vẫn tích cực tham gia vào quá trình phát triển của câu chuyện. Đã giảm bớt gánh nặng nhưng ông không bao giờ hoàn toàn thoát khỏi Finn và Jake. Sự suy sụp của Morty đại diện cho sự thất bại của Ward trong việc dứt khỏi áp lực của mình, và như vậy, dù Morty cố tự nhủ rằng mình nên dứt khoát với quá khứ từng đeo bám mình, ông càng bị ám ảnh với câu hỏi rằng: có lẽ, cuộc sống của mình cần Chips và Ice cream chăng?

Morty muốn Chips và Ice cream trở về với cuộc sống của mình, nhưng ông đã quá muộn: Chips và Ice cream đã tự do tồn tại thay vì bị kiểm soát bởi một cá nhân nào. Rất nhiều nghệ sĩ đã tham gia xây dựng cuộc đời Finn và Jake, và mặc dù vẫn là nó - series hoạt hình được sáng tạo bởi Pendleton Ward, tập phim như một lời khẳng định rằng chương trình vẫn có thể tồn tại và phát triển mà không cần sự kiểm soát của một người dẫn đường. Ward đã dành rất nhiều công sức, máu, mồ hôi và nước mắt cho AT nhưng rõ ràng rằng hai nhân vật mà ông tạo ra đủ mạnh mẽ để tìm thấy tiếng nói đam mê ngoài định hướng của ông. Khi Morty tự vấn: "Tôi là ai nếu không có các cậu?", tôi không thể không cảm thấy rằng có lẽ Ward cũng chìm trong những câu hỏi như thế - khi mà ông nổi lên nhờ AT, đứa con của chính ông - và rồi từ bỏ nó và gửi gắm nó vào tay người khác. Phải chăng, trong một giây phút vắng lặng của cuộc sống sau này, ông sẽ nhớ về Giờ phiêu lưu trong một niềm nuối tiếc? Nhưng dù thế nào, thì Chips và Ice cream cũng đã chứng minh rằng đôi khi sự chia li sẽ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai: để chương trình chứng minh rằng nó có thể phát triển mà không cần ảnh hưởng của người sáng lập, và để Pendleton Ward trở về với cuộc sống bình yên của mình.

Cuối cùng, nói về âm thanh của tập phim, người bán kem cộc cằn của chúng ta là một nhân vật khá hài hước với chất giọng nữ tính ngốc nghếch và ngọt ngào. Ooo là một miền đất đa văn hóa và rằng dù sống trong một thế giới khá hoàn hảo, anh ta cũng không bị đùa cợt về giọng nói của mình. Những câu "Chips chips" và "Ice cream ice ccrea" được BMO chứng minh là có nghĩa và nếu muốn hiểu lời họ nói, các bạn có thể xem thêm transcript tại đây: https://kingofooo.tumblr.com/post/117862125829/chips-and-ice-cream-final-storyboard

Tóm lại, tập phim này xứng đáng hơn những gì nó nhận được: đưa hàm ý vào phim khiến người xem nhiều khi khó hiểu nhưng nó cũng chính là lí do khiến phần 6 thú vị (tập "Breezy" chẳng hạn). Trong nhiều năm, người ta đã cố giải thích sự mơ hồ của một số tập phim theo nhiều cách khác nhau (thú vị nhỉ?) Tuy rằng quan điểm của tôi không giống với nhiều người, nhưng cách mà chương trình này khiến tôi phải xách mông lên chia sẻ bài viết chính là sự đặc biệt của riêng nó - Giờ phiêu lưu!
 

Chanh30

Gà cận
Tham gia
13/8/18
Bài viết
999
Gạo
26,0
Re: Giờ phiêu lưu
:)))))) Xem tập này đầu tớ cứ nghĩ tới cái sách cho trẻ ý bồ. Cái sách mà "Moi" "Moi moi moi" "Moi moi" ý :)))))))))))))))) Tập này thì thật là tớ không hiểu gì, phải đọc phân tích mới hiểu hơn. Nếu xét theo nghĩa hiểu của cậu thì tập phim mới có ý nghĩa với tớ. Ý đoạn viết này tớ thấy rất thú :>
Sự suy sụp của Morty đại diện cho sự thất bại của Ward trong việc dứt khỏi áp lực của mình, và như vậy, dù Morty cố tự nhủ rằng mình nên dứt khoát với quá khứ từng đeo bám mình, ông càng bị ám ảnh với câu hỏi rằng: có lẽ, cuộc sống của mình cần Chips và Ice cream chăng?
Khi Morty tự vấn: "Tôi là ai nếu không có các cậu?", tôi không thể không cảm thấy rằng có lẽ Ward cũng chìm trong những câu hỏi như thế - khi mà ông nổi lên nhờ AT, đứa con của chính ông - và rồi từ bỏ nó và gửi gắm nó vào tay người khác.
Khi Chips và Ice Cream bị phụ huynh của cậu phớt lờ vì cảm thấy "phiền phức", dưới ánh trăng, BMO lại được nghe bài hát ru nhẹ nhàng của Chips và Ice cream và bắt đầu thấy được vẻ đẹp phức tạp đằng sau phong thái đơn giản và ngốc nghếch của họ.

Cơ bản tớ không có suy nghĩ nảy sinh nào khi xem tập này :>>> nên chắc không đưa ra được ý kiến nào nữa :))))) Tớ có coi bản transcript cậu gửi link mà chữ ghi xấu quá nên tớ quyết định bỏ cuộc :)))))))))))))))
À cái ảnh vẽ ở bên trên trông giống phết "trẩu chúa" nhỉ :>
 

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
2.591,0
Re: Giờ phiêu lưu
Giống như các tập khách mời khác của AT, Food chain không thực sự mang ý nghĩa đối với toàn series, nhưng lại không giáo điều mà mang kiến thức sinh học đến trẻ em. Visual của tập phim cũng thú vị ra phết, mấy năm trước, lần đầu xem Chuỗi thức ăn, t chỉ có thể nói là cra-a-azy-y.
 
Bên trên