Hoàn thành Hạ Vũ, ngã rồi thì đứng dậy - Hoàn thành - Vũ Yến Vũ

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Chương 7

Chủ nhật, đội tuyển của trường vẫn tập trung ôn luyện để thứ tư tuần sau thi đấu với một trường cấp hai khác trong cùng thành phố. Các thầy cô bận một số việc nên cả bọn rủ nhau chơi trốn tìm trong hội trường họp. Cửa chính được đóng, các rèm cửa bị kéo lại, cả hội trường tối om, có vài tia nắng xuyên qua khe cửa chính chiếu vào bên trong. Người phải nhắm mắt đếm để đi tìm là Dũng, khi cậu ta bịt mắt đếm đến mười thì Hạ Vũ phát hiện ra ở phía trái cuối phòng họp có kê một chiếc bàn để pha nước, bên trên phủ khăn trải bàn dài rủ xuống che kín gầm bàn. Nhanh như cắt, Hạ Vũ lập tức lao về phía ấy, vừa gập người chui xuống phía dưới bàn thì vai bị đập mạnh vào vai người khác. Hạ Vũ ôm vai xoay người lại, dưới gầm bàn tối om Hạ Vũ vẫn nhận ra đôi mắt ấy, hơi thở quen thuộc ấy đang bao vây lấy mình. Thì ra Hạ Vũ và Việt cùng chọn nơi này để trốn và cùng nhau chui xuống gầm bàn cùng một lúc. Chân tay Hạ Vũ luống cuống tự động lùi lại phía sau, cách xa Việt một khoảng. Việt dường như cũng nhận ra Hạ Vũ, cậu ta lập cập định chui ra thì Dũng đã mở mắt và bắt đầu đi tìm mọi người.

Dưới gầm bàn, hai tay Hạ Vũ nắm chặt, khoảng cách với Việt gần quá, trong tình trạng tối om này Hạ Vũ vẫn cảm thấy hai mắt Việt đang nhìn mình chăm chú. Không thể bình tĩnh được, hô hấp của Hạ Vũ ngắt quãng. Trong đầu Hạ Vũ cứ bùng bùng lên cái ý nghĩ xấu hổ: “Cậu có thích mình không? Hãy hôn mình đi, hôn mình đi nào! Mình muốn cậu là người đầu tiên hôn mình!”

Thật may lúc ấy các thầy cô bước vào, cửa mở, rèm được kéo ra, ánh sáng tràn ngập khắp căn phòng. Hạ Vũ và Việt bối rối chui ra, mặt của Hạ Vũ đỏ như quả cà chua chín. Một thoáng thôi, Hạ Vũ cảm thấy ánh nhìn của Việt lúc ấy khác với mọi ngày, đó là ánh nhìn ấm áp, nhu mì, giống như ánh sáng vừa tràn vào phòng. Vậy đấy, chỉ cần một cử chỉ ân cần của người mình thích cũng đủ làm Hạ Vũ hạnh phúc. Sự kiện này không thể không ghi lại trong nhật ký của cô bé mười lăm tuổi.

*********​

Sau khi ăn xong quả Xoài, Hạ Vũ bảo Phượng rửa sạch hột, bỏ vào một hộp giấy nhỏ gói lại cẩn thận rồi mang đến trường. Hạ Vũ chạy sang lớp A1, thấy Việt và Thiên đứng cùng nhau, con bé đưa tay lên vẫy vẫy:

“Thiên, qua đây! Tôi có cái này cho ông.”

Thiên khó hiểu nhận hộp quà, Hạ Vũ liếc trộm Việt rồi co giò chạy thẳng vào lớp. Hạ Vũ hỏi Phượng:

“Mày có biết số điện thoại nhà Thiên không? Cho tao!”

“Mày hỏi số điện thoại nhà Thiên làm gì?”

“Ngốc thế, nhờ giúp đỡ chứ sao. Tao quyết định rồi. Mai là buổi cuối tập trung đội tuyển đi thi. Nếu thắng thì còn tiếp tục được ở gần Việt, nếu thua thì hết cơ hội. Vì vậy chiều nay tao sẽ nói với Việt mọi chuyện. Thư tao cũng đã viết xong rồi.”

“Vậy à… Chúc mày may mắn nhé! Số điện thoại nhà Thiên đây, chép vào đi.”

Phượng cười nói rồi đưa quyển sổ lưu số của bạn bè cho Hạ Vũ ghi số của Thiên, chép xong Hạ Vũ nhún vai:

“Mày chúc tao may mắn cứ như là đang chuẩn bị đi thi ấy nhỉ. Cuộc thi “được ăn cả, ngã về không” đây mà!”

* * *​

Cả đội đang say sưa đọc câu hỏi và tìm cách trả lời thì Hạ Vũ xin phép ra ngoài đi vào nhà gửi xe, Hạ Vũ nhẹ nhàng đặt lá thư đã được gấp thành hình trái tim vào giỏ xe của Việt.

“Lát nữa bạn ấy lấy xe bác bảo là có thư trong giỏ giúp cháu nhé!” Hạ Vũ nhờ bác bảo vệ và không quên dặn bác không nói ai là người gửi. Vừa dặn xong thì không ngờ Việt đi ra lấy xe luôn, Hạ Vũ cuống quýt trốn vào phòng bảo vệ gần đấy. Giọng bác bảo vệ vang lên:

“Sao hôm nay cháu về sớm thế?”

“Cháu có buổi học thêm Toán không bỏ được nên về sớm.” Việt lễ phép.

“Cháu có thư trong giỏ xe đấy.”

Hạ Vũ thấy Việt liếc nhìn vào giỏ xe, không vội lấy thư mà cười cười ngồi lên xe phóng đi luôn. Hạ Vũ thẫn thờ nhìn bóng Việt mờ dần. Yêu đơn phương thật là buồn, cười một mình, khóc một mình, vui buồn cũng một mình. Muốn được nắm một bàn tay, được dựa vào một bờ vai mà sao thật khó. Không nói ra được tình cảm của mình cũng khổ mà nói ra rồi thì liệu có được chấp nhận không?

Chấm dứt lo lắng, chiều hôm ấy lại đợi cả trường về, Hạ Vũ chạy lên lớp A1 viết một dòng thật to lên bảng: “Việt ơi cố lên! WE WILL WON”. Không dừng lại ở đấy, Hạ Vũ lấy bút xóa viết chi chít lên bàn chỗ Việt ngồi ba chữ “I love you”. Không biết sau đêm nay, ngày mai Việt sẽ đối xử với Hạ Vũ như thế nào khi mà biết rõ người con gái thầm thương trộm nhớ cậu ta chính là Hạ Vũ.

**********​

Vừa vào đến lớp Hạ Vũ đã nghe tiếng xì xầm bàn tán bên tai.

“Hình như Hạ Vũ lớp mình viết thư cho Việt lớp A1 đấy, thế nào tao cứ tưởng nó thích Trung bên A5 chứ.”

“Thật là giấu giỏi ghê, mới quen nhau mà đã thích nhau rồi.”,”Nghe nói Việt kiêu lắm, lại đẹp trai như thế sao thích Hạ Vũ được.”



Hạ Vũ choáng váng, ở cái trường học này tin tức cũng được cập nhật nhanh thật. Hạ Vũ không thể tin Việt lại đi nói với mọi người những chuyện riêng tư như thế. Hạ Vũ đau lòng hỏi Phượng:

“Chẳng lẽ Việt xem thường tình cảm của tao đối với cậu ta như thế sao? Tao đã làm sai điều gì?”

“Tao không rõ nữa. Hay mày thử hỏi Thiên xem.” Phượng gợi ý.

Đi học về Hạ Vũ đang định bấm máy gọi cho Thiên thì có chuông điện thoại reo, là giọng con trai:

“Dạ, cho cháu gặp bạn Hạ Vũ.”

“Hạ Vũ đây. Ai đấy?”

“Ôi, không nhận ra giọng bà. Tôi là Thiên đây. Chuyện bà trả tôi cái hột xoài làm tôi ấn tượng đấy, chắc tôi phải đem đi trồng xem có mọc lên được cái cây xanh tốt không.”

Cảm thấy chút bỡn cợt trong giọng điệu của Thiên, Hạ Vũ kích động làm một tràng:

“Ông đừng có giả bộ nữa, ông là bạn thân của Việt, ông biết hết mọi chuyện, ông gọi cho tôi làm gì. Các người định cười nhạo tôi, kể chuyện tôi thích Việt cho cả trường thì có lợi gì chứ. Đừng tưởng tôi dễ bị bắt nạt!”

“Hạ Vũ!” Giọng Thiên đột ngột lo lắng: “Không phải như vậy đâu. Chuyện bà gửi thư hôm qua có một bạn nhìn thấy nên mới kể với nhiều người như vậy. Việt, cậu ta không có nói gì cả, tôi hỏi Việt còn chối đấy! Chỉ là tôi quan tâm đôi chút nên biết thôi.”

“Ông quan tâm tới chuyện của tôi làm gì? Lo mà quan tâm đến bạn ông đi!"

“Nhưng tôi cũng muốn chúng ta là bạn.” Thiên trả lời.

**********​

Chiều hôm ấy tập trung đội tuyển buổi cuối để thầy cô dặn dò, Việt đã lẩn tránh Hạ Vũ mọi nơi, mọi lúc. Thấy Hạ Vũ ở đâu là việt tránh ở đó. Lúc Việt ở tầng hai, Hạ Vũ đi lên thì Việt đã lên tầng ba, Hạ Vũ trèo được lên tầng ba thì Việt đã xuống tầng một. Cứ như một trò chơi trốn tìm, rõ ràng người đi tìm đã tìm thấy người kia nhưng không thể nào bắt giữ được. Hạ Vũ cứ chạy vòng quanh đuổi theo Việt như vậy cho đến khi mệt mỏi, con bé ngồi gục xuống chân cầu thang tầng một ôm mặt thút thít.

Tối học học Tiếng Anh ở nhà cô Hoa, Hạ Vũ dò hỏi An có biết về những lời đồn và về thái độ của Việt khi nhìn thấy dòng chữ trên bảng và trên bàn như thế nào. An trả lời tự nhiên:

“Mấy chữ bút xóa viết trên bàn Việt dùng giấy ráp đánh sạch. Cậu ta kiêu lắm, cũng không phải chỉ có Vũ viết thư cho Việt đâu, lớp An đầy người thích Việt. Công khai nhất là Linh, học cùng bọn mình đến năm lớp tám bị chuyển sang A4, năm lớp chín bạn ấy khóc hết nước mắt đòi mẹ xin chuyển về A1 để được học cùng Việt. Cậu ta ghét bị gán ghép, ghét bị đùa cợt. Trong lớp có người trêu Việt là chú rể, Linh là cô dâu, thế là Việt đứng lên hét lớn: ‘Con Linh là một con điên.’ Đấy, Hạ Vũ thấy có đáng sợ không hả?”

Vừa buồn cười vừa đau lòng, Hạ Vũ lơ mơ hiểu rằng, có lẽ Việt bị nhiều người viết thư, theo đuổi, nói thích mình quá nên cậu ta thường có thái độ lạnh lùng, cao ngạo và khó chịu như thế. Hạ Vũ cũng chỉ một trong số những người thầm mến Việt thôi ư? Lời của An lại vang lên:

“Việt nói là cậu ta có bạn gái rồi, bạn gái đấy học trường khác, xinh và hiền lắm.”

Mắt Hạ Vũ đỏ hoe, hèn gì mà Việt không đáp lại Hạ Vũ một dấu hiệu nào cả. Tối hôm đấy Hạ Vũ đã ngồi trên sân thượng với Hạnh rất lâu, sương đêm phủ xuống người lạnh buốt. Tình cảm suốt hơn ba năm, Hạ Vũ cứ nghĩ rằng sẽ được đáp lại, thế mà đến tư cách bị từ chối Hạ Vũ cũng không có. Chắc lúc trưa Thiên không nói sự thật vì sợ Hạ Vũ buồn. Hạ Vũ lại ước giá như cứ để mọi tình cảm trong lòng, đừng thổ lộ, phơi bày ra thì tốt biết mấy. Giá như Hạ Vũ đủ can đảm để chôn chặt mọi chuyện. Khi Hạ Vũ xuống giường đi ngủ, cái lạnh đã ngấm vào da thịt và tối hôm đấy con bé hắt xì hơi liên tục.

Chương 6. << >>Chương 8.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Hình như thể loại tình yêu học trò này có rất nhiều người viết nên khá trùng lặp, ít mới mẻ. Cũng có thể do cách mình viết chưa được hay và hấp dẫn nên không nhận được nhiều lời nhận xét.
Nhưng dù sao cũng là tập viết, các bạn bớt chút thời gian "soi lỗi" giúp mình qua bảy chương với nhé. Mình tang nick bạn nào cũng đừng giận nha Mèo Lười Mạt Họa Mộc miêu Sea_Sand MotKeVoDanh Smigel Nguyễn hoaithuong_nguyen Ktmb xiaofang
 

xiaofang

Gà nhập
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
27/2/14
Bài viết
2.426
Gạo
3.600,0
Ha-Vu , truyện của bạn vừa bắt đầu đăng hôm qua nên chưa có nhiều nhận xét đó mà ;;) . Hiện tại mình chưa có thời gian nhưng khi nào mình rảnh mình sẽ xem nha. ;)
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Ha-Vu , truyện của bạn vừa bắt đầu đăng hôm qua nên chưa có nhiều nhận xét đó mà ;;) . Hiện tại mình chưa có thời gian nhưng khi nào mình rảnh mình sẽ xem nha. ;)
Thực ra biết là các bạn cũng rất bận, lại còn đang phải sáng tác truyện của mình nữa.
Mình thì cũng vậy á, theo dõi truyện "Xem anh chạy đằng nào" của bạn, cả mấy truyện của các bạn khác nữa nhưng mà không biết bình luận nhận xét như thế nào luôn. Cũng chẳng biết viết bình luận gì, khổ thế đấy. Kiểu có người đá bóng được nhưng không làm huấn luyện viên được ý.
Hi hi, vậy mà lại cứ mong được mấy bạn hay quen bình luận nhận xét chút.
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
:)) Dạo này công việc hơi bận, rảnh mình vào xem... Đọc cái giới thiệu được đó, nghe cái vụ đánh số hơi bị hấp dẫn...b-)
 

Mộc miêu

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/5/14
Bài viết
289
Gạo
180,0
Tình yêu tuổi mới lớn ngốc xít nhưng rất nhẹ nhàng. Có thể là những rung động thoáng qua, cũng có thể là những lần nhớ đến da diết một bóng hình quen thuộc nào đó. Câu chuyện của bạn làm mình nhớ đến những tình yêu nhỏ bé đó của mình.
Truyện của bạn rất thuần việt. ^^
Mình cũng không biết nhận xét gì nhiều vì mình không giỏi đi nhận xét truyện của ai cả. Mình chỉ đọc và cảm nhận từ từ thôi.
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
:)) Dạo này công việc hơi bận, rảnh mình vào xem... Đọc cái giới thiệu được đó, nghe cái vụ đánh số hơi bị hấp dẫn...b-)
Ừ, he he, đợi khi nào bạn hết "thất tình" thì vui vẻ vào đọc truyện thất tình của mình.
Còn vụ "đánh số" kể ra cũng buồn cười lắm, hy vọng sẽ có 1 bạn nam đọc và thông cảm cho.
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Tình yêu tuổi mới lớn ngốc xít nhưng rất nhẹ nhàng. Có thể là những rung động thoáng qua, cũng có thể là những lần nhớ đến da diết một bóng hình quen thuộc nào đó. Câu chuyện của bạn làm mình nhớ đến những tình yêu nhỏ bé đó của mình.
Truyện của bạn rất thuần việt. ^^
Mình cũng không biết nhận xét gì nhiều vì mình không giỏi đi nhận xét truyện của ai cả. Mình chỉ đọc và cảm nhận từ từ thôi.
Cảm ơn em nhé, đang bận truyện của mình cũng bớt chút thời gian vào góp ý giúp chị. Chị cũng đọc một loạt truyện ở diễn đàn mà không biết nói gì.
Em đúng là rất tinh ý khi nhận xét truyện chị viết "thuần Việt". Lý do vì sao thì hết tập 1 chị sẽ chia sẻ. Rất vui vì bình luận của em.
 

Mộc miêu

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/5/14
Bài viết
289
Gạo
180,0
Cảm ơn em nhé, đang bận truyện của mình cũng bớt chút thời gian vào góp ý giúp chị. Chị cũng đọc một loạt truyện ở diễn đàn mà không biết nói gì.
Em đúng là rất tinh ý khi nhận xét truyện chị viết "thuần Việt". Lý do vì sao thì hết tập 1 chị sẽ chia sẻ. Rất vui vì bình luận của em.
Em nhớ mang máng là chị hơn tuổi em nhưng mà lúc viết lại không nhớ rõ nên xưng bạn và mình. :P Hehe.
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Em nhớ mang máng là chị hơn tuổi em nhưng mà lúc viết lại không nhớ rõ nên xưng bạn và mình. :P Hehe.
Không có vấn đề gì, xưng hô thế nào không quan trọng. Chị già hơn các em nhưng kinh nghiệm và khả năng viết chưa chắc đã hơn. Thế nên trên diễn đàn gọi thế nào cũng vô tư. Chị đang cố đánh đủ 10 chương để tham gia nhóm tác giả với tụi em đây.
 
Bên trên