Hoàn thành Hạ Vũ, ngã rồi thì đứng dậy - Hoàn thành - Vũ Yến Vũ

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Chị ơi, có lỗi ạ! :')
Cảm ơn em đã đọc truyện và còn chỉ lỗi sai cho chị. Hì, nhưng trích dẫn thế này chị mò lại chương mình viết cũng hơi khó đây. Như Kem đã chỉ dẫn, truyện đã hoàn thành em có thể đọc ở thư viện, nếu có thể thì quay lại diễn đàn cho chị xin cảm nhận thêm càng tốt. :D:x
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Mưa Mùa Hạ
Đến tận giờ mới lết trọn bộ này của nàng đây. :)) Thiệt tình, đúng mô típ mình thích nhé. Kiểu các em thiếu niên hoang mang quằn quại trước rung động đầu đời í. Cộng thêm mình với nàng cùng thế hệ nên càng thấy sự gần gũi khi đọc truyện. :x

Như nàng giới thiệu, truyện đi theo cuộc đời của Hạ Vũ từ cấp hai tới hết cấp ba. Hì hì, thời cấp hai mình cũng "yêu đương" lùm xùm lắm, viết thư tay, gọi điện chọc phá, rồi qua lớp họ nhìn trộm... :"> Giờ gặp lại những chi tiết ấy trong truyện của nàng như gặp lại bạn cũ vậy. Có chút xao xuyến... :)) Hạ Vũ tình cảm nhưng cũng mạnh mẽ, lời văn trong sáng giản dị, phù hợp với màu sắc học trò bao trùm lên truyện. Nhưng một đôi chỗ theo cảm nhận chủ quan của mình nàng đi sâu vào kể hơi nhiều, đều đều xảy ra theo đúng dòng thời gian khiến mình cảm thấy hơi cụt hứng một chút. Theo mình không nhất thiết phải liệt kê toàn bộ chi tiết theo đúng trình tự mà có thể cắt bỏ, lồng ghép, đưa đẩy thế nào đó vào mạch truyện làm chút nhấn nhá, cho không gian truyện trầm bổng hơn. (Hic, nói nghe khó hiểu thí mồ. :()

Diễn biến tâm lý Hạ Vũ tương đối hợp lý. Mình nói là "tương đối", vì cái đoạn Hạ Vũ đang ngập trong hạnh phúc với Thiên bỗng nhiên đùng một phát tỏ ra bướng bỉnh, sau đó quay lưng lại với cậu ấy mình thực sự chưa hiểu lắm. (Nàng có giải thích gì thêm bên lề cho mình không? :D) Dù cho Thiên có là người thay thế, lấp chỗ trống hay gì đó, thì cũng không thể khiến cô nàng trở mặt nhanh như vậy. Mình cần một lý do, hay cú hích nào đó lớn hơn làm bước ngoặt cho sự thay đổi này. Hoặc không, ít ra mình cũng muốn thấy cái sự bất ổn, chông chênh của Hạ Vũ khi còn đang quen Thiên coi như tiền đề cho sự đổ vỡ ấy. Hic, nhưng hoàn toàn không thấy. :(

Nhân vật theo mình được xây dựng thành công nhất truyện này là cái gã vô Lại, à nhầm, bạn Đức Việt. :)) Mình có thể coi đây là nam chính không? ;)) Có lẽ nàng ấn tượng với cậu ta nhất, nên khi nàng viết về cậu ta mình luôn cảm thấy có sự trọn vẹn, trách nhiệm, và một thứ tình cảm tuy mơ hồ mà rõ nét, tuy gần mà xa. Tóm lại, mình rất thích! :x Nhưng đọc xong rồi, mình cũng không rõ Việt có thích Hạ Vũ không nữa... Ý là, có bao giờ "thích thật lòng" chưa? Theo cảm nhận cá nhân, thì mình nghĩ là "chưa từng". (Hic, xin lỗi nàng nếu lỡ đụng chạm gì nhé, mình chỉ nói đến truyện, đến truyện thôi! :() Cảm tình của cậu ta nảy sinh do hoàn cảnh tác động là chủ yếu, cũng không ngoại trừ việc bị ấn tượng. Nhưng tất cả chỉ có thế. Mà phỏng theo tính cách Việt, cậu ta đột nhiên "muốn hẹn hò để Hạ Vũ thấy khó mà lui" mình cũng... không hiểu được cái suy nghĩ này. Mình nghĩ, cậu ta làm thế không phải vì Hạ Vũ, mà vì chính bản thân cậu ta thì đúng hơn. Để cậu ta không còn phải day dứt, băn khoăn, mơ hồ về thứ cảm xúc ấy. Để cậu ta có cơ hội hiểu rõ đó chỉ là say nắng, chứ không phải tình yêu. (A, gã xấu xa!!! >_<) Nếu nàng đi theo chiều hướng này, mình nghĩ nó vừa nuột hơn, lại sẽ đẩy được nhân vật Việt thêm chiều sâu, dù đó chỉ là cái chiều sâu... phản diện. :)) Tuy vậy, cũng thật khó khăn vì nàng viết truyện này theo ngôi thứ nhất. Mọi chuyện diễn ra chỉ nằm trong tầm mắt hạn hẹp của cô bé Hạ Vũ.

Nhân vật yêu thích thứ hai của mình là "Kẻ sầu đời". :D Dù chỉ xuất hiện trong vài chương cuối ngắn ngủi, không có tính xuyên suốt, nhưng cậu ta đã để lại dấu ấn khá đặc biệt. Mình nghĩ là chỉ đứng sau Việt. Mà thậm chí sẽ hơn nếu như nàng dành thêm đất cho câu chuyện đó. Mình nghĩ đó là một chàng trai có tình và biết bao dung, mẫu người lý tưởng trong lòng mình đó. :))

Tóm lại, đây là một truyện đáng đọc, và có thể đọc đi đọc lại nhiều lần. Nhìn chung là vui tươi, hồn nhiên. Giá như nàng "phiêu" thêm vài đoạn tả cảnh tả tình vào trỏng thì còn "đã" hơn nữa đó! Vài cảm nhận cá nhân của mình, nghĩ gì nói nấy nên có gì nàng bỏ qua nha. Coi như lảm nhảm hồi tưởng một thời trẻ trâu í mà. :">

Ngoài lề: Mới lớp 9 mà hôn nhau dữ dội quá nha. :)) Thật không thể coi thường mấy bạn con trai đang đến tuổi dậy thì được! :))
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Huyền Nhâm Cảm ơn nàng đã đọc và để lại cho ta cả một bài nhận xét đầy đủ và chuẩn xác đến như vậy. Những gì nàng nói với ta về cốt truyện, nhân vật và về cách dẫn dắt, kể chuyện ta cũng đều đã nhìn thấy và cũng được một vài bạn biên tập chỉ ra và muốn ta sửa lại truyện theo gần đúng như ý của nàng viết ở trên. mới xem xét đến truyện xuất bản.
Nhưng phải nhắc lại lần nữa rằng truyện Hạ Vũ tập 1 này là Mưa Mùa Hạ của năm 18 tuổi viết, Mưa Mùa Hạ năm 28 tuổi chỉ đánh máy lại và sửa một vài chỗ nhỏ nhặt nên đúng là còn quá nhiều "sạn" cần phải nhặt. Ta cũng muốn bắt tay vào viết lại, chỉ để Hạ Vũ xoay quanh ba người bạn là Việt, Thiên và Kẻ Sầu Đời nhưng rồi nghĩ chán nghĩ chê, cân nhắc mãi rồi quyết định chả sửa gì nữa, để nguyên cốt truyện và cách viết "ngây ngô" như vậy làm "của để dành" trên Gác Sách thôi, bởi vì một phần trong sâu thẳm nội tâm của ta, ta cũng không muốn viết lại bằng con mắt của ta mười năm sau. (Nghe thì thật mâu thuẫn nhưng quả thật nó là vậy, ta cũng chẳng biết giải thích như thế nào cho cặn kẽ được, nàng hiểu ý ta chứ? Nhưng mà cũng chẳng biết được, có khi Mưa Mùa Hạ của 50 năm sau lại bắt tay vào viết lại về Hạ Vũ cũng nên. :D).

À, cái cảm nhận của nàng về Việt và Hạ Vũ đúng là như vậy đấy. Ta cũng nghĩ là "chưa từng" và ta cũng rất cảm ơn cái "chưa từng" ấy để bây giờ, cả Hạ Vũ, Thiên và Việt vẫn mãi mãi là những người bạn tốt của nhau.:)
Nhân vật Kẻ Sầu Đời có hẳn một câu chuyện riêng biệt ta cũng đã viết cách đây mười năm, hi hi, nhưng mà ta giấu kỹ lắm, chắc chẳng bao giờ công khai. ;;)
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Mưa Mùa Hạ Ô kê, thực ra nếu đây là một câu chuyện thật (> 70% tình tiết) và từng viết để kỉ niệm, thì mình cũng nghĩ nàng cứ nên giữ nguyên như vậy. Đôi khi nhào nặn lại nó theo một chủ ý nào đó sẽ khiến truyện trở nên gượng gạo hơn. :( Mà mình thì thích cái không khí trong trẻo của tuổi học trò trong truyện này của nàng. Đối với người trong cuộc như nàng chắc còn nhiều ý nghĩa hơn nữa.

Cơ mà truyện là truyện, đời là đời, hi hi. Nàng công khai truyện thì mình cứ thể theo địa vị của người đọc để bày tỏ cảm xúc về nó thôi. Mà có hứng lắm mình mới comment được dài thế đấy nhá. Nên dù đó là khen ngợi hay góp ý cũng chứng tỏ tác phẩm của nàng rất thành công trong việc để lại ấn tượng trong lòng mình rồi. >:D<

Mình là người thích mô típ truyện thanh xuân, hiện tại cũng viết một bộ kiểu yêu đương nháo nhào khi đi học nên mới chủ ý "soi" kĩ truyện của nàng đến thế đó. ;)) Vậy mà cuối cùng đọc xong rồi lại quyết định thích thằng cha "phản diện". Trời ạ. :))
 

Ngọc Sơn Bạch Tuyết

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/3/16
Bài viết
16
Gạo
0,0
Mình có đọc truyện của bạn rồi, đọc hết 30 chương luôn ấy. Truyện của bạn thật sự rất hay, nội dung mới mẻ, nói chung mình rất thích. Trong truyện, mình thích nhất nhân vật nữ chính, Hạ Vũ có một số điểm tính cách giống mình :D. Nếu truyện bạn xuất bản nữa thì tốt quá. :)
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
P/S2: Vẫn chờ nàng Mưa Mùa Hạ giãi bày vì sao Hạ Vũ lại đá Thiên đột ngột như thế. :)) Coi như tám bên lề câu chuyện thôi.
Bỏ bê con đẻ của mình lâu quá rồi bạn nhỉ? Mình thấy bạn vẫn hoạt động tích cực lắm nè :D nên mạo muội vào lại truyện của mình để "tâm sự" đôi chút về cái vụ Hạ Vũ "đá" Thiên nhé:
Thứ nhất: Đó là tâm lý "con cá mất là con cá to", và trong một bài thơ tớ đã từng viết: "Những cái gì không phải của ta/Ta thèm muốn nâng niu trân trọng/Không có được nên ta không để mất/Thứ dễ dàng trao hẳn tận vào tay". Có vẻ như lúc ấy Hạ Vũ vẫn còn băn khoăn về tình cảm với Việt nên dù bên Thiên là vui, là hạnh phúc nhưng cô bé không biết trân trọng điều đó để khi mất đi rồi mới thấy hối tiếc. Và đây cũng là điều "tuổi trẻ" thường gặp phải, nhất là trong truyện tình cảm "Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn/ Nhưng cái đích thực tình yêu chỉ có một."
Thứ hai: Là cảm giác ở bên một người mà vẫn nhớ về một người, nhất là khi cả hai người đó lại là bạn thân của nhau nó có cảm giác "tội lỗi" thế nào ấy. Thật đấy! Và nhiều khi trưởng thành rồi nghĩ lại chuyện cũ vẫn thấy mình có lỗi ghê gớm luôn. Tóm lại đó là 2 ly do chính trong vô vàn lý do dở hơi của cô bé! Tớ chả biết viết thêm gì nữa luôn.:">
Được trao đổi với nàng thật thú vị, chỉ tiếc là chúng ta mới gặp nhau có nhõn một lần. ;;)
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Mình có đọc truyện của bạn rồi, đọc hết 30 chương luôn ấy. Truyện của bạn thật sự rất hay, nội dung mới mẻ, nói chung mình rất thích. Trong truyện, mình thích nhất nhân vật nữ chính, Hạ Vũ có một số điểm tính cách giống mình :D. Nếu truyện bạn xuất bản nữa thì tốt quá. :)
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc và yêu thích truyện mình viết. Truyện đã hoàn và lên thư viện từ lâu nhưng cứ mỗi lần nhận được một lời nhẫn xét động viên từ độc giả là mình lại vui và hạnh phúc khó diễn tả thành lời.
Cảm ơn bạn rất nhiều! :x
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Bỏ bê con đẻ của mình lâu quá rồi bạn nhỉ? Mình thấy bạn vẫn hoạt động tích cực lắm nè :D nên mạo muội vào lại truyện của mình để "tâm sự" đôi chút về cái vụ Hạ Vũ "đá" Thiên nhé:
Thứ nhất: Đó là tâm lý "con cá mất là con cá to", và trong một bài thơ tớ đã từng viết: "Những cái gì không phải của ta/Ta thèm muốn nâng niu trân trọng/Không có được nên ta không để mất/Thứ dễ dàng trao hẳn tận vào tay". Có vẻ như lúc ấy Hạ Vũ vẫn còn băn khoăn về tình cảm với Việt nên dù bên Thiên là vui, là hạnh phúc nhưng cô bé không biết trân trọng điều đó để khi mất đi rồi mới thấy hối tiếc. Và đây cũng là điều "tuổi trẻ" thường gặp phải, nhất là trong truyện tình cảm "Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn/ Nhưng cái đích thực tình yêu chỉ có một."
Thứ hai: Là cảm giác ở bên một người mà vẫn nhớ về một người, nhất là khi cả hai người đó lại là bạn thân của nhau nó có cảm giác "tội lỗi" thế nào ấy. Thật đấy! Và nhiều khi trưởng thành rồi nghĩ lại chuyện cũ vẫn thấy mình có lỗi ghê gớm luôn. Tóm lại đó là 2 ly do chính trong vô vàn lý do dở hơi của cô bé! Tớ chả biết viết thêm gì nữa luôn.:">
Được trao đổi với nàng thật thú vị, chỉ tiếc là chúng ta mới gặp nhau có nhõn một lần. ;;)
Hì, chắc vì tuổi học trò của hai đứa mình đều yêu đương dữ dội và sóng gió quá mức đó. :)) Tại nàng dạo này ít lên Gác ghê, chứ mình thì vẫn luôn chờ nàng vô đàm đạo mà. :">
 

An Phạm LT

Gà con
Tham gia
15/9/16
Bài viết
24
Gạo
0,0
Mưa Mùa Hạ ơi truyện Hạ Vũ của bạn hay bá cháy luôn 2onion18, mình đã thức nguyên đêm để đọc hơn hai mươi chương. Và sau đó không nhịn được phải bấm vào giao lưu với tác giả. Bạn tái hiện tình yêu tuổi học trò dễ thương quá, làm mình nhớ thời cấp hai cấp ba cực. Mình ngưỡng mộ bạn lắm luôn í :x
 
Bên trên