II.
Fly me to the North
(Mang tôi bay đến phương Bắc)
“Wolfy! Hãy chờ sẵn cho đến khi Ely gọi con. Ely muốn đi cùng con. Ely thương Fy lắm đó, con trai “nông ná” của mami.”
…
Mặc cho những giọt nước mắt rơm rớm sắp sửa tuôn của mẫu hậu và em gái mình, Elysia hôn từ biệt mỗi người một lúc rồi đi ra khỏi điện ngay, đầu không ngoảnh lại như một người đàn ông thực sự.
Con trai thứ hai của Quốc vương Kainen – người được lên ngôi Hoàng thái tử sau khi trưởng nam là Thái tử Linus hi sinh trong cuộc chiến hai năm trước – Thái tử Felim chịu trách nhiệm hộ tống Lucis đến nơi an toàn cùng với một đoàn tùy tùng nhỏ. Chàng đang đứng ngoài cửa cung điện, bên cạnh là Thái tử phi xinh đẹp Helena. Hai người dự định cùng chờ cho đến khi lễ cưới kết thúc mới chính thức chào từ biệt Ely.
Khi thấy anh trai mình và chị dâu đang chờ đợi, “Hoàng tử” Ely chạy ngay đến, vừa thở vừa nói:
- Em có làm mất nhiều thời gian không?
- Có, anh lo là sẽ trễ nếu em không khẩn trương. Bộ ở trong sướt mướt lắm hả “hoàng tử nhỏ”?
- Không sướt mướt, mà là quá sướt mướt! – Ely cười tinh nghịch.
- Thật á? Mà sao “em trai” anh, ngoại trừ quần áo trên người em thì chẳng có gì khác cả, vẫn tưng tưng như bình thường.
- Em là đàn ông, là nam nhi! Ai lại khóc chứ, anh trai ngốc!
- Anh biết rồi, cô Hoàng tử ạ. Anh biết em từ nhỏ! Được cái lì lợm, ngốc xít!
- Em cấm anh không được gọi em là cô này cô nọ, em còn muốn sống! Anh nhớ chưa?
Helena cười khúc khích rồi nàng nói:
- Chị mới về làm dâu Hoàng tộc nhưng Công chúa Irene không “man” bằng em đâu.
- Chị nói “man” là nghĩa nào?
- Còn phải hỏi nữa, Hoàng tử ngốc này! Ha ha ha. Là “man” đó. – Felim phá lên cười thành tiếng.
- Nhìn em này, Felim!
Dứt lời, Elysia tuốt thanh kiếm đeo ở thắt lưng của cô ra khỏi vỏ và chém tới tấp… vào không khí một cách rất say sưa. Rõ ràng thanh kiếm không phải là vật trang trí khi ở trong tay nàng “hoàng tử”.
Felim vỗ tay khi màn “múa kiếm” kết thúc. Chàng gõ lên cái nón trên đầu cô trong khi cô hồng hộc thở:
- Thôi, anh biết rồi. Anh không dám chọc giận Hoàng tử Ely đâu kẻo chàng nổi giận thì lại phá hoại hình ảnh của Hoàng tử Lucis dịu dàng ngày xưa.
- Ừ, anh nhắc phải. Anh Lucis lúc nào cũng cầm quyển sách đọc. Anh ấy chẳng biết gì về đánh đấm cả. Anh ấy…
- Đi thôi! Nói gì nói hoài vậy, trễ rồi, trễ rồi.
Ely nhận ra mọi người dã không ai còn ưa anh trai cô từ lâu, người anh đã gián tiếp giao cho cô nhiệm vụ bất khả thi này. Nhưng Ely vốn không trách anh mình vì cô luôn nghĩ rằng Lucis giống một nghệ sĩ tự do hơn là một nô lệ chính trị. Quyết định bỏ trốn của anh ấy thật có tính đột phá đối với con người nhút nhát và như đã nói, khá là dịu dàng.
Trước khi Ely đi khuất khỏi cánh cổng lớn của cung điện, cô đã chúc phúc anh trai mình: Lucis, anh hãy sinh những đứa con thật khoẻ mạnh, thông minh và xinh đẹp nha. Em chúc anh và chị dâu không biết mặt luôn được hạnh phúc.
…
- Em định sẽ bay bằng con Wolfy thật hay nói chơi vậy? – Felim hỏi.
- Thật chứ, nó bay nhanh lắm á. Nhìn cánh của nó đi. Thấy chưa! Coi chừng mấy con Unicorn của anh không bằng đâu.
- Ê, em nghĩ gì mà nói con chó kiểng của em bay nhanh hơn mấy con ngựa chiến của anh?
- Vậy anh thử không, nếu thua, anh tính gì đây, Thái tử Felim?
- Anh sẽ không bắt nạt Fy Fy của em nữa.
- Được rồi, vậy thì… Fy Fy, tiến lên! Cho ảnh thấy sức mạnh tiềm ẩn của con đi!
Cô ngồi trên lưng và nắm chắt sợi dây đeo cổ chú sói cưng của mình rồi hai người phóng lên không trung. Đôi cánh của Wolfy để lại trên mặt đất những sợi lông dài trắng xám.
Wolfy là một con chó sói xứ tuyết[1] phía Nam được Công chúa Ely nuôi từ nhỏ. Hai người rất thân với nhau và người ta thường hay thấy cô nói chuyện một mình với nó. Nhưng động vật làm gì biết nói, kể cả Unicorn. Tương truyền chỉ có mỗi Rồng Thần là biết. Cô thường mơ thấy mình nói chuyện với Rồng khi còn nhỏ và vì thế, con bé Ely trong cô luôn tin rằng đó là Rồng Thần, những sinh vật kì diệu nhất trên thế gian.
Khi Felim chuẩn bị sẵn cho cô một con Unicorn[2], vốn là phương tiện di chuyển chủ yếu của Hoàng gia và chiến binh, được mọi người tôn sùng là vua của loài ngựa, thì cô thả cho Unicorn chạy vào lại trong cung điện trước sự bối rối của Felim và Helena. Ely đưa tay lên miệng, huýt gọi Wolfy và từ ngay sau cánh cổng to lớn, một con sói lớn và mập ụ đã đợi sẵn từ sáng sớm nên khi nghe thấy tiếng chủ, “ảnh” chạy như bay, đến bên cô, ngồi bệt xuống đất. Felim đành chiều theo ý Ely vì dù sao, Wolfy chính là “con trai nông ná[3] yêu dấu” của công chúa nhỏ mà. Nếu đó là ước nguyện duy nhất của cô thì chàng sẵn sàng thực hiện cho em gái, bất chấp việc từ xưa đến nay, không có hoàng tử bạch mã nào lại đi cưỡi một con chó sói đến gặp công chúa của mình cả. Chỉ có Ely mà thôi.
…
- Hú… ú… ú… ú… ú! Hụ hụ… hụ. – Ely ho hù hù.
- Hú lên chi cho gió vô họng rồi ho hả nhóc? – Thái tử Felim cười sằng sặc.
- Tại lâu quá, em không được bay nhảy như vầy. Ở hoàng cung, hễ mà bay cao quá là bị mấy anh cấm vệ quân tải xuống ngay.
- Họ được trả công để giữ gìn mỹ quan trong cung mà. – Helena nói trong khi gió táp vào mặt nàng dẫu nàng có ngồi phía sau lưng Thái tử Felim.
- Nhưng mà… em thích… em thích… được bay… hú… đã thật đó, Wolfy… nhanh nữa lên nào!
- Coi chừng té em! – Felim gào lên, gió bay vào họng chàng.
- Không sao đâu, anh Felim, dưới là biển, té thì có nước, chết thế nào được?
- Vậy à? Anh nói trước là anh không biết bơi! Không biết!
- Vậy thì tập bơi đi! Ha ha ha. Nước xanh trong và có cá bơi từng đàn. Em yêu biển. Wolfy này! Ely biết là con bơi giỏi, con sẽ chở mami lướt trên sóng!
- Tiện quá ha.
- Bởi vậy em mới dẫn nó theo. Anh đăng kí đi, khi nào nó có con, em sẽ tặng anh một nhóc. Tập bơi tha hồ!
- Anh cám ơn em, em trai tốt của anh! – Felim nở nụ cười, cảm thấy bớt đi một chút phiền muộn lúc sáng.
Chú giải:
[1]Chó sói xứ tuyết: con vật hoàn toàn do mình tưởng tượng nhưng lấy cảm hứng từ giống chó kéo xe trượt tuyết Husky.
[2]Unicorn: con Kì Lân, con vật huyền thoại giống con ngựa, có một cái sừng thẳng mọc giữa trán và đôi khi có cánh như cánh chim.
[3]nông ná: cách nói ngọng để cưng nựng chú sói cưng của Ely, đáng lẽ phải nói là “lông lá” nhưng Ely đã quen nói đùa như thế.
Hình: "Of a Feather" vẽ bởi Cryslara