Thơ Khi ta về nằm bên đá thời gian

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Ky-nang-giao-tiep-trong-nhung-tinh-huong-nhay-cam.jpg

Khi ta về nằm bên đá thời gian

Đứng trước đá người điên tự mỉm cười
Phải làm sao để lòng người phẳng lặng
Trói tất cả trong không gian tĩnh lặng
Hay đùa vui cho trĩu nặng tâm hồn

Đứng trước đá người điên chợt vui hơn
Bởi vô tri đâu thấu sầu nhân thế
Bởi thạch kia chẳng nhỏ buồn rơi lệ
Chỉ lặng thầm nghe hết nỗi thở than

Đứng trước đá nước mắt bỗng chứa chan
Lẽ nào sống mà tim người trống vắng
Sẽ có lúc lắng nghe đời yên ắng
Khi ta về nằm bên đá thời gian...

Tác phẩm đã được đưa ra Trang chủ: http://gacsach.com/article/92333/tho-khi-ta-ve-nam-ben-da-thoi-gian.html
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Khi ta về nằm bên đá thời gian
Bài này thực ra tui thấy khó cảm nhận.
Trong đầu tui vẽ ra cảnh một người - ai cũng tưởng là điên, đứng bên cạnh tảng đá. Nhưng tui lại không cho rằng người đó bị điên. Anh ta chỉ đứng đó ghen tị với sự tồn tại của đá, ghen tị với sự phẳng lặng của nó, sự vô tri của nó.
Ta cảm thấy người này hẳn đã chịu rất nhiều đớn đau, sóng gió, đang muốn buông xuôi...
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Khi ta về nằm bên đá thời gian
Anh Lãng cho chút cảm nhận đi. Bài này có chút gì giống anh Lãng hông? Hổng giống thôi đừng giận nụ nhé!
:D Mình thích làm lá hơn là làm đá, lá nhẹ còn đá nặng lắm, đọc bài thơ là thấy rồi kaka:)). Nói vậy chứ thật ra :"Đứng trước đá người điên tự mỉm cười
Phải làm sao để lòng người phẳng lặng" - Tuyệt, ăn trộm 2 câu này, sau này Nụ quên sẽ đem ra bán :v.
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Khi ta về nằm bên đá thời gian
Bài này thực ra tui thấy khó cảm nhận.
Trong đầu tui vẽ ra cảnh một người - ai cũng tưởng là điên, đứng bên cạnh tảng đá. Nhưng tui lại không cho rằng người đó bị điên. Anh ta chỉ đứng đó ghen tị với sự tồn tại của đá, ghen tị với sự phẳng lặng của nó, sự vô tri của nó.
Ta cảm thấy người này hẳn đã chịu rất nhiều đớn đau, sóng gió, đang muốn buông xuôi...
Có gì đâu mà khó, giờ Ivy_Nguyen thử ra đứng trước đá xem\:D/.
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Khi ta về nằm bên đá thời gian
:D Mình thích làm lá hơn là làm đá, lá nhẹ còn đá nặng lắm, đọc bài thơ là thấy rồi kaka:)). Nói vậy chứ thật ra :"Đứng trước đá người điên tự mỉm cười
Phải làm sao để lòng người phẳng lặng" - Tuyệt, ăn trộm 2 câu này, sau này Nụ quên sẽ đem ra bán :v.
Hai câu điên điên của Nụ mà cũng có giá vậy sao.:)) Được anh Lãng khen vậy mắc cỡ quá.:"> Mấy bài thơ của Cụ dù buồn nhưng nghe nhẹ tênh chứ không nằng nặng như bài này ha.
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Khi ta về nằm bên đá thời gian
Bài này thực ra tui thấy khó cảm nhận.
Trong đầu tui vẽ ra cảnh một người - ai cũng tưởng là điên, đứng bên cạnh tảng đá. Nhưng tui lại không cho rằng người đó bị điên. Anh ta chỉ đứng đó ghen tị với sự tồn tại của đá, ghen tị với sự phẳng lặng của nó, sự vô tri của nó.
Ta cảm thấy người này hẳn đã chịu rất nhiều đớn đau, sóng gió, đang muốn buông xuôi...
Cảm nhận chuẩn ý tui đó bà.@};-@};-@};-
 
Bên trên