Mầm Quỷ - Cập nhật - Quyetnv

quyetnv

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/7/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
Mầm Quỷ

Quyển 1: Rainbow

Chương 5

Năm rưỡi chiều, cả sáu người chúng tôi và Quang - cậu bạn mới cùng lớp hay còn gọi là Linh Hoa gì đó, kéo nhau chạy vào khu khuôn viên cây xanh của trường. Quang nói rằng những Quỷ Hoa khác sẽ nhanh chóng tìm đến và xử lý mọi thứ nên chúng tôi cứ bỏ mặc như vậy mà đi. Vì không để lộ ra sự tồn tại của Quỷ Hoa nên bọn chúng sẽ tự sắp xếp một cách hợp lý, và chúng tôi chẳng cần lo lắng gì cả.

Trời chưa tối nhưng những ngọn đèn cao áp đã bật lên và chiếu sáng nơi chúng tôi tụ tập dưới một gốc cây cổ thụ. Khuôn viên của trường rất rộng lớn, đôi khi cũng có người qua lại, dẫu vậy tụi tôi cũng không phải lo sợ có ai để ý đến mấy đứa học sinh tan học mà không chịu về nhà. Việc đó cũng bình thường thôi mà. Thế nhưng việc mà Quang sắp kể với chúng tôi thì có vẻ như chẳng bình thường chút nào.

"Đầu tiên, tôi phải cảnh báo với các bạn rằng những chuyện tôi sắp nói ra đây vốn chỉ có liên quan đến bạn Mai mà thôi." Quang liếc nhìn tất cả mọi người. "Vì thế ai bây giờ cũng có thể rời đi, nhưng tuyệt đối đừng đem chuyện này nói cho người khác. Các bạn có hiểu không?"

"Chuyện này có nguy hiểm không?" - Lan nhẹ giọng hỏi.

"Có, rất nguy hiểm." Quang khẽ gật đầu.

" Vậy tại sao bạn lại kéo cả Mai vào? Chúng tôi cũng không muốn bị lôi vào chuyện của bạn." Huệ quả quyết nói.

"Tôi biết, nhưng Thánh Vật của chúng tôi đã chọn Mai làm người kế thừa. Đó chính là định mệnh của cậu ấy." Quang khẳng định.

"Sao cậu lại được kế thừa vậy?" Phong quay sang hỏi tôi.

"Mình làm sao mà biết được." Tôi nhún vai cười khổ.

"Hài hước thật, Thánh Vật của bạn chọn đó là việc của bạn, còn Mai đại tỷ của chúng tôi có nhận nó hay không thì đó là việc của chúng tôi chứ. Phải không?" - Lâm tay đan vào nhau nói.

"Tôi biết là thế nhưng việc này liên quan rất lớn, có thể đó là cả tương lai loài người các cậu." Quang thản nhiên nói.

"Cho bọn tôi xin đi, bạn thì khỏe như siêu nhân ấy, còn bọn tôi thì chỉ là mấy đứa học sinh còn chưa tốt nghiệp cơ." Tùng rên rỉ. "Bạn cần gì ở bọn tôi chứ? Chúng tôi cũng không thể làm được gì cho loài người cả."

"Bạn có thể kể cho tôi nghe về Linh Hoa và Quỷ oa cũng cái Thánh Vật này không?" Tôi nhẹ nhàng nói.

"Được, dù sao thì cũng là điều bạn nên biết." Quang gật đầu với tôi rồi bắt đầu kể.

Thì ra Quang là một sinh vật đến từ một nơi được gọi là Thế Giới Hoa. Vùng đất đó nằm trên một hòn đảo giữa Thái Bình Dương và có diện tích gấp khoảng hai lần Nam Mỹ. Nhưng cả khoảng không gian rộng lớn đó không biết dùng cách nào mà thu hẹp lại trên một hòn đảo rất nhỏ. Theo như trong sử sách của Thế Giới Hoa thì người tạo lên nó là một vị thần được các Linh Hoa xưng tụng là Thần Hoa.

Truyền thuyết kể lại rằng các Linh Hoa cũng là do Thần Hoa tạo nên. Vào thời gian khoảng năm triệu năm trước, con người vẫn chưa tiến hóa từ loài vượn thì Thần Hoa đã tạo nên Thế Giới Hoa. Thần Hoa muốn cho Thế Giới Hoa có sự phát triển khác biệt với thế giới bên ngoài nên đã cho vào lòng đất một thứ gọi là Đá Sinh Mệnh. Và thế là điều kỳ diệu đã xảy ra.

Thế giới hoa có đủ các loài sinh vật trên trái đất nhưng chỉ có các loài hoa là hấp thụ được những năng lượng từ Đá Sinh Mệnh. Từ đó những loài hoa mạnh mẽ hơn, cứng cáp hơn và sinh sống dẻo dai bền bỉ hơn. Cây hoa nào trải qua một trăm lần nở hoa sẽ có bước ngoặt mới, sẽ có trí tuệ và có khả năng biến hóa thành người. Những cây hoa có thể biến hình thành người được gọi là Linh Hoa.

Trải qua hàng triệu năm tiến hóa và phát triển thì các Linh Hoa đã dần đông đúc lên, phân tán ra khắp các vùng đất rộng lớn trong Thế Giới Hoa. Họ cũng có các chế độ xã hội y như loài người, cùng các nền văn hóa và tín ngưỡng riêng.

Cả bọn mắt tròn mắt dẹt nhìn Quang kể chuyện, một câu chuyện quá ư hoang đường nhưng đủ để thế giới quan của chúng tôi từ trước tới nay sụp đổ. À thì là như vậy, bạn cứ nghĩ rằng mình đã đủ hiểu biết, đủ để dọa bọn con nít vẫn tin vào mấy câu truyện thần thoại, và bạn tự hào hãnh diện rằng mình đã lớn, suy nghĩ mình đã khác. Bạn tự tin dí ngón trỏ vào trán tụi nhỏ và cười rằng ma cà rồng, phù thủy, thần tiên là không có thật đâu, đồ ngốc. Và rồi một người kể cho bạn nghe một câu chuyện chẳng khác gì cổ tích cả, oái oăm thay đó là sự thật. Buồn cười nhỉ, bạn nhận ra những điều bạn biết chỉ là con số không tròn trĩnh và thực ra là bạn chẳng biết gì cả. Và niềm tin của bạn bị lung lay dữ dội.

"Nói như vậy, cậu chỉ là một loài thực vật, một cây hoa hồng vàng phải không?" Tùng không kìm được lên tiếng.

"Ha ha, chính xác, mình chỉ là một cây hoa mà thôi." Quang tươi cười đáp lại.

"Cho tụi này xem cơ thể thực sự của cậu đi." Lâm đề nghị.

"Được, không vấn đề gì."

Tôi không nghĩ Quang lại đồng ý với lời đề nghị có phần khiếm nhã của Lâm. Cơ thể thật của cậu ấy chỉ là một cây hoa hồng thôi nhưng dù sao tôi vẫn tò mò phát khiếp.

Cơ thể Quang cứ thế mờ dần trước mắt tụi tôi rồi biến mất. Trên nền đất xuất hiện một cây hoa hồng cao gần một thước. Mấy cái rễ cây nho nhỏ len lỏi cắm sâu vào lòng đất. Cả thân cây cùng những chiếc lá thì không có gì khác biệt với những cây hoa hồng mà tụi tôi vẫn thấy trong vườn nhưng mấy cái gai nhọn lại có màu vàng kim kỳ quái. Nụ hoa trên đầu chỉ mới hé mở một chút và nó cũng không có màu vàng tươi mà là màu sẫm hơn của thứ kim loại đắt đỏ.

"Mình bắt đầu tin là Hamadryad (nữ thần cây trong thần thoại Hy Lạp) có thật rồi đấy." Lan thì thào.

"Chà, chắc mai phải đi tìm ông già Noel quá. Các cậu có nghĩ lão ta đang lang thang đâu đó ở Bắc Cực không?" Tùng hài hước nói.

"Đẹp quá!" Huệ tấm tắc khen rồi giơ tay định sờ vào bông hoa.

<Không được chạm vào tôi! Ở chỗ tôi, chạm vào bản thể được coi là xâm phạm thân thể.>

Giọng Quang vang vọng trong đầu tôi. Giống như lần Quang cảnh báo, nhưng lần này cậu ta nói với tất cả mọi người. Bọn bạn ngơ ngác nhìn nhau, rõ ràng ai cũng "nghe" thấy.

<Không có gì lạ cả, ở bản thể chúng tôi không có miệng nên giao tiếp bằng cách này.>

"Hehe, ở chỗ tôi thì xâm phạm thân thể phải hơn thế nữa. Mà con trai xếp hàng chờ dì tôi xâm phạm dài cả dãy phố đấy." Tùng cười tục tĩu.

<Tôi biết. Theo quan điểm của loài người thì bạn Huệ là một cô gái xinh đẹp, nhưng ở thế giới của tôi thì vẫn... xấu lắm.>

Huệ đang dứ dứ nắm đấm về phía Tùng, nghe vậy mặt đỏ lên bực bội nói. "Tôi chả biết bọn đàn ông, à phải là hoa đực ở Thế Giới Hoa thế nào nhưng chắc chắn là rất kém lịch sự."

<Xin lỗi, nhưng chỗ tôi không có khái niệm lịch sự.> Quang đáp lại không chút bối rối.

"Hi hi..."

Tôi không thể nhịn được cười với màn đấu khẩu này.

"Được rồi, Quang, cậu hãy nói cho chúng tôi biết về Quỷ Hoa đi. À mà tên thật của cậu chắc không phải Quang chứ?"

<Tên thật của tôi là Syla, các bạn cũng có thể gọi tôi là Quang cũng được,> giọng Quang có vẻ nặng nề. <Quỷ Hoa là một vết nhơ nhớp kinh tởm và khủng khiếp nhất trong thế giới của chúng tôi.>

 
Chỉnh sửa lần cuối:

quyetnv

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/7/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
Mầm Quỷ

Quyển 1: Cầu Vồng

Chương 6
Giọng của Quang cứ đều đều vang lên trong óc tôi. Cách trò truyện này cũng có lúc bất tiện. Nếu bạn không muốn nghe một điều tồi tệ gì đó, thì bạn vẫn cứ phải nghe. Không đơn giản chỉ là bịt tai lại.

<Cách đây gần ba trăm năm, khi mà tôi vẫn chưa phải là một hạt giống nhỏ nhoi, có một Linh Hoa vô cùng tài giỏi tên là Zakari. Bản thể của Zakari là một cây hoa bồ công anh bình thường. Nhưng khi trở thành Linh Hoa thì Zakari nhanh chóng chứng tỏ bản thân. Ông ta là loài hoa thông minh nhất trong số các Linh Hoa. À, tôi quên nói với các bạn là Linh Hoa chúng tôi tính từ khi nảy mầm thì tuổi thọ trung bình có thể lên đến hơn một ngàn năm. Như tôi đã được 175 tuổi rồi, còn Zakari là gần 400.>

"Trời ơi, bạn còn sinh trước cả cụ cố của mình nữa. Chắc phải xưng cháu cho phải phép thưa cụ." Lâm tấm tắc nói.

<Không cần thiết, mặc dù tuổi thọ Linh Hoa chúng tôi rất cao nhưng quá trình phát triển lại chậm. Thực ra về bản chất thì tuổi của tôi cũng chỉ ngang mười bảy tuổi của loài người.> Quang giải thích rồi lại nói tiếp. <Zakari giống như nhà khoa học của loài người, ông ta phát minh ra nhiều thứ, những điều không tưởng. Khoảng hai trăm năm trước, Zakari đã có một sáng tạo làm đảo lộn tất cả, đó là thứ mà chúng tôi gọi là Mầm Quỷ. Trong điều kiện bình thường những hạt mầm của các loài hoa chúng tôi cần cả trăm lần nở hoa, cũng tức là mất cả trăm năm để biến thành Linh Hoa. Mỗi Linh Hoa có sức mạnh gấp mười lần người bình thường và sẽ ngày càng mạnh hơn. Đó chính là lý do tôi mạnh hơn các bạn nhiều như vậy. Nhưng các Mầm Quỷ do Zakari tạo ra đi ngược với quy luật tự nhiên. Chúng không cần thời gian cả trăm năm để tích lũy. Chúng sống trong cơ thể của các loài động vật và sử dụng bộ não của động vật làm năng lượng để phát triển. Chỉ sau từ một đến hai năm, bộ não của động vật sẽ chết đi, Mầm Quỷ sẽ nẩy mầm trở thành Quỷ Hoa giống như một Linh Hoa thực sự. Chúng sử dụng luôn thân xác chúng đã ký sinh để hoạt động.>

"Khoan đã." Tôi ngắt lời Quang. "Như vậy cô Thủy đã bị ký sinh ít nhất là từ một năm trước?"

<Không.> Quang bác bỏ suy nghĩ của tôi. <Bộ não loài người mạnh mẽ khác xa động vật. Mầm Quỷ sau khi nảy mầm thành Quỷ Hoa thì bộ não người vẫn còn hoạt động. Tình huống này chúng tôi gọi là nở hoa lần đầu. Lục Bình Tím đã nở hoa hai lần, mà để có lần thứ hai thì cần khoảng ba năm trở lên.>

"Eo ơi, tưởng tượng có một cái cây mọc rễ sống trong cơ thể làm mình cảm thấy buồn nôn quá." Lan nhăn mặt.

"Kinh quá, có khi nào bọn mình cũng bị nhiễm cái hạt Mầm Quỷ nào đó không?" Tùng thốt lên. "Làm sao để biết được?"

"Đừng nói xui xẻo vậy chứ!" Huệ trợn mắt lườm Tùng. "Chụp X-quang có thấy không nhỉ?"

<Không có cách nào cả, Mầm Quỷ thường sống sâu trong bộ não. Lúc chưa nảy mầm thì vật bị ký sinh không hề hay biết gì hết. Ngay cả khi trở thành Quỷ Hoa nếu chúng không nói thì bạn cũng không thể nhận ra. Điều kinh khủng là lúc này chúng có thể điều khiển mọi hành vi của bạn, ra lệnh cho bạn làm bất kỳ việc gì. Bạn là con rối trong tay chúng.>

Một cảm giác rờn rợn kiêm sợ hãi dường như len lỏi trong từng khớp xương. Tôi tin mấy đứa bạn lúc này ai cũng tưởng tượng ra viễn cảnh có một Mầm Quỷ trong đầu. Giống như bị bắt làm nô lệ, sống cũng không bằng chết.

"Mình có một thắc mắc." Phong giơ tay như thể xin được phát biểu. "Làm sao mà bọn Quỷ Hoa lại tới được thế giới của loài người."

<Trước đây Thần Hoa đã tạo một số con đường không gian trong Thế Giới Hoa liên thông với thế giới loài người. Khi Zakari chưa tạo ra Quỷ Hoa, thì những con đường này được kiểm soát với các Linh Hoa. Đôi lúc cũng có vài Linh Hoa đi vào thế giới loài người để tìm hiểu về nghệ thuật, ngôn ngữ cũng như nền khoa học kỹ thuật của các bạn. Không giống như loài người chia làm nhiều quốc gia, chỗ chúng tôi dù rất rộng lớn nhưng chỉ có một quốc gia duy nhất là Linh Quốc. Đứng đầu đất nước là Quốc Vương. Nhưng một trăm năm trước, khi mà Zakari tạo được một đội quân Quỷ Hoa, hắn đã đi xâm chiếm và gây nên chiến tranh ở khắp nơi. Đội quân Quỷ Hoa của hắn hình thành từ các loài động vật nên có số lượng đông đảo và cũng rất mạnh. Linh Quốc xưa nay vốn không có chiến tranh nên cũng không hề có quân đội nên dần bị thua thiệt. Từ đó đến nay, Zakari chiếm gần hết Thế Giới Hoa, lập nên nước Quỷ Quốc, đẩy những Linh Hoa về phía Bắc và chiếm lấy những con đường liên thông với thế giới loài người.>

Ngừng một chút, Quang lại nói tiếp.

<Theo như tôi được biết thì Mầm Quỷ đã được đưa vào thế giới loài người được gần mười năm. Trên toàn thế giới số người bị ký sinh có lẽ phải lên đến hàng vạn và vẫn còn tăng lên rất nhanh.>

Trong phút chốc cả bọn dường như chìm vào trong im lặng. Nếu những lời Quang nói là sự thật thì đây đúng là điều tồi tệ nhất đang xảy ra với loài người.

“Này các cậu, chuyện này quá lớn rồi.” Tùng lên tiếng. “Mình đề nghị đưa củ khoai nóng này cho người lớn thôi, công an, chủ tịch thành phố, thậm chí là thủ tướng. Được không?”

“Rồi sao nữa?” Tôi vặn lại. “Họ có tin không? Và cho dù tin đi nữa thì làm cách nào để nhìn ra người có Mầm Quỷ?”

<Trường hợp tệ hơn là khi bạn đem chuyện này nói cho người là một Quỷ Hoa.> Quang cảnh báo. <Bạn sẽ bị giết ngay lập tức. Và kèm theo đó có thể là cả gia đình bạn nữa.>

“Vụ này đúng đau đầu đây.” Huệ vỗ trán.

“À, phải rồi, làm thế nào mà cậu biết cô Thủy là một Quỷ Hoa vậy Quang?” Lan đột nhiên hỏi.

<Mình biết cô giáo là Quỷ Hoa, biết các bạn ngồi đây không ai có Mầm Quỷ trên người. Tất cả là nhờ vào Thánh Vật.> Quang thản nhiên nói.

“Là nó sao?” Tôi liếc nhìn quả cầu màu sắc vằn vện trên tay mình.

<Đúng thế, Thánh Vật là niềm hy vọng duy nhất cho các bạn, cho loài người và ngay cả Linh Hoa chúng tôi nữa.>

Chương 5 | Chương 7​
 
Bên trên