Cái này tại em cứ nói lập lờ mọi người không ai nhận xét như vậy là vì họ không hiểu thơ em, hơn nữa cũng chẳng ai thật thà như anh cả, nghĩ gì thì nói nấy trong khi sự thật thì mất lòng.
Ô thế anh tự tin là mình hiểu rõ thơ em á? Sau khi đọc xong một tràng giải nghĩa của em mà anh vẫn còn giữ được cái suy nghĩ như vậy à?
Công nhận anh thật thà và em tuyên dương tinh thần ấy của anh, mặc dù không thể nói là không mích lòng. Cơ mà thiệt tiếc khi em phải nhắc lại cho anh rõ là mọi người đều hiểu đúng tinh thần mà em hướng tới, chỉ anh là không.
Em là em bất lực lắm rồi ạ, câu chữ trong sáng của em bị anh hiểu thành một mớ hỗn độn nào đó em không rõ nhưng mình kết thúc ở đây đi ạ.
Trang web này sử dụng cookie để giúp cá nhân hóa nội dung, điều chỉnh trải nghiệm của bạn và để giữ cho bạn đăng nhập nếu bạn đăng ký.
Bằng cách tiếp tục sử dụng trang web này, bạn đồng ý với việc sử dụng cookie của chúng tôi.