CHƯƠNG 2 NGƯỜI ĐÀN ÔNG KỲ LẠ
Hôm nay là ngày cuối tuần, Hải Như và Diệp Lan đều được nghỉ làm.Cả hai ngủ nướng đến lúc bụng đói cồn cào mới chậm rãi thức dậy,sau khi vệ sinh cá nhân xong cả hai quyết định bữa nay bung lụa một lần và ra ngoài ăn sáng(đúng ra là ăn trưa),cả hai vội vàng trang điểm,thay quần áo rồi bắt xe đi.
Phụ nữ mà,mỗi bước ra đường đều phải đẹp!
Diệp Lan chọn được một quán ăn cũng khá bắt mắt,không gian ấm áp, khách khứa cũng đông.
Chậm rãi ăn uống no say,cả hai cùng dự tính sẽ ra phố đi bộ lượn lờ dù sao giờ này về phòng cũng chẳng làm gì ,vậy mà mới đi bộ được hơn chục phút,bạn học Lan nhà ta đã kêu ca mỏi mệt.
"Dừng lại nghỉ đi tớ mệt chết mất."Diệp Lan nói
"Sao lúc đầu cậu hăng hái lắm mà,thôi lại ghế đá ngồi chút"
Một chị gái bán hàng rong tinh mắt thấy hai cô vừa ngồi xuống vội tới chào hàng.
"Ăn chút gì không hai em gái xinh đẹp" chị bán hàng tươi cười nói.
Hai cô mua ủng hộ chút xoài với cóc trộn chua cay.
Chị gái bán hàng vội tươi cười cám ơn rồi lại đến chào hàng chỗ khác.
Đang ngồi ăn say sưa thì thấy gần đó ồn ào rất náo nhiệt
Lan nói:"cậu ơi đằng kia có đánh lộn kìa,xem không"
"Đi" Như vội nói...ngồi không nãy giờ cũng khá nhàm chán.
Tới gần nhóm người, thấy khoảng bốn chàng trai tóc tai xanh đỏ,xăm trổ đầy người đang đánh một người nhìn đâu cũng thấy quái dị.Tóc đen dài che gần nửa khuôn mặt,cách ăn mặc cũng rất khác người,điển hình là làn da rất trắng,chắc chắn khiến nhiều chị em ghen tỵ
"Chậc chậc,nhìn làn da kia kìa,thật trắng" Diệp Lan trợn mắt nói tiếp:" cậu nghĩ xem tại sao mấy người kia lại đánh anh ta,Aaaaa không phải,tớ có bị hoa mắt không hình như anh ta mới là người đánh mấy tên kia".
Hải Như cũng thấy bất ngờ,không tin được vừa rồi rõ ràng là mấy tên kia đang đánh anh ta mà,tình thế đổi ngược nhanh quá.Chỉ thấy bốn tên kia vừa nãy còn đang phách lối giờ phút này đã bị đánh cho kêu cha gọi mẹ.
"Cậu nhìn xem,giỏi quá,võ công gì thế nhỉ,tớ cũng muốn học"Diệp Lan hưng phấn nhìn anh ta với ánh mắt sùng bái,xung quanh người xem náo nhiệt cũng thấy đã mắt.
Thì ra mấy tên này là các cậu ấm nhà gần ở đây,chuyên ra phố đi bộ này bắt nạt các thiếu nữ xinh đẹp,thấy anh chàng nào ngứa mắt cũng không tha,hôm nay chắc ra đường không xem ngày.
"Ừm... lợi hại".Hải Như đang xem, thấy tên đầu xanh vừa bị đánh ngã xuống,tay đang mân mê gì đấy trong ngực,cô cảm thấy không ổn,miệng nhanh hơn não vội la lên:
"Người quái dị cẩn thận"sau khi kêu xong cô liền hối hận,sao lại gọi anh ta là quái dị chứ?
Chỉ thấy người cô kêu là quái dị vừa né được cái đâm của tên kia,rồi nhanh chóng đánh hắn mấy cái đến nỗi ôm bụng nằm dưới đất.Giải quyết xong,anh ta quay lại nhìn Hải Như không quá hai giây,nhưng lại đủ khiến cô rùng mình,ánh mắt thật lạnh lẽo.
Sau đó nhặt chiếc mũ bị rơi xuống đất phủi phủi,đội lên đầu rồi đi mất.Nhất thời tiếng xì xèo bàn tán xung quanh thật nhiều.
"Ôi thật soái, idol của tớ đúng là đẹp trai lợi hại".Diệp Lan càng thêm sùng bái nói.
"Cậu đã nhìn rõ mặt anh ta chưa mà đã khen rồi,về thôi"Hải Như sợ tên tóc xanh trả thù tội cô nhiều lời.
Hai cô gái không nán lại xem nữa, đến bến xe buýt rồi bắt xe về phòng.