Đó là mùa
… của tháng năm
Là hương là vị
của vết hằn xưa cũ…
Như tóc mây trên đồi mộng mơ
Người cùng ta đi qua bao dại khờ
Ngày đầy nắng đêm dài trở gió
Tiếng thở than hắt qua bàn tay
Mười ngón tay đan không giữ chặt
Thời gian là nụ cười nước mắt
Cuốn xô theo chất ngất nỗi đời
Ta lặng thầm một góc đếm chiều rơi…
Đó là mùa
… của tuần hoàn vốn dĩ
Là đời là người
… của thế sự vô thường
Mà vô tình vẫn cứ vấn vương…
… của tháng năm
Là hương là vị
của vết hằn xưa cũ…
Như tóc mây trên đồi mộng mơ
Người cùng ta đi qua bao dại khờ
Ngày đầy nắng đêm dài trở gió
Tiếng thở than hắt qua bàn tay
Mười ngón tay đan không giữ chặt
Thời gian là nụ cười nước mắt
Cuốn xô theo chất ngất nỗi đời
Ta lặng thầm một góc đếm chiều rơi…
Đó là mùa
… của tuần hoàn vốn dĩ
Là đời là người
… của thế sự vô thường
Mà vô tình vẫn cứ vấn vương…