Em cũng đọc 2 lần đó chị, thế mà còn sót lỗi thì chả có gì tự hào được.Hic, bản chị gửi cho em chị tự beta 2 lần, Tiên beta cho 1 lần mà vẫn còn be bét lỗi. => Đấy, em nên tự hào về bản thân mình đi.
Em cũng đọc 2 lần đó chị, thế mà còn sót lỗi thì chả có gì tự hào được.Hic, bản chị gửi cho em chị tự beta 2 lần, Tiên beta cho 1 lần mà vẫn còn be bét lỗi. => Đấy, em nên tự hào về bản thân mình đi.
Nói thế bản của tui đọc 5 lần còn lỗi hở? =.=Em cũng đọc 2 lần đó chị, thế mà còn sót lỗi thì chả có gì tự hào được.
Nói thế bản của tui đọc 5 lần còn lỗi hở? =.=
=> Xin phép cả nhà tui đi tự kỉ.
Lỗi của người biên tập, chị tự kỉ nỗi gì!Nói thế bản của tui đọc 5 lần còn lỗi hở? =.=
=> Xin phép cả nhà tui đi tự kỉ.
Chỗ này phải là dấu gạch nối chứ sao chấm nhở.Tôi đã thành thói quen cứ mỗi lần sự tự tin của mình bị đả kích là tôi lại quay sang nhìn mẹ. Người được cho là “bình thường” giống như tôi trong cái nhà này. Điều này khiến tâm hồn tôi bình yên trở lại.
Bà viết luôn cái ngoại truyện xem phim kinh dị luôn đi. Cho bà con cười phát nữa.Tôi ngẫm mãi mà không ra được cái “tài năng đặc biệt” của mẹ cho đến một hôm bốn anh em ngồi xúm lại với nhau trên ghế sofa xem phim kinh dị.
Chị nghĩ chỗ này dùng chữ màn hình theo dõi được không Ivy?màn hình monitoring hiển thị chức năng sống
Chỗ này là chỉ số đo huyết áp 60/70 mmHg mới đúng phải hông Ivy?nên biết huyết áp của mẹ sau phẫu thuật luôn là 60-70/100mmHg
Dùng từ "nhịp tim" hoặc "mạch đập" có dễ hiểu hơn không nhỉ?mạch chỉ xung quanh con số 50
Phòng chỉ có tôi với mẹ, tôi cao giọng đọc tiếp từ phần đánh dấu:
“Chúng tôi cứ ngồi như thế mãi. Cuối cùng, khi tôi đã cạn nước mắt, Christian đứng lên, ôm tôi và bế tôi đặt vào giường của anh. Một lúc sau, anh nằm bên cạnh tôi trong bóng tối. Anh kéo tôi vào vòng tay, ôm tôi thật chặt, rốt cuộc tôi cũng chìm vào một giấc ngủ tối tăm và hỗn loạn.”
…
“Christian đang rúc vào cổ tôi khi tôi dần thức giấc.
Chào buổi sáng, em yêu, anh thì thầm và nhấm nháp tai tôi. Mắt tôi run rẩy mở ra rồi đóng lại ngay lập tức. Ánh sáng rực rỡ buổi ban mai tràn ngập căn phòng, và tay anh đang nhẹ nhàng vuốt ve ** tôi, nhẹ nhàng trêu chọc tôi. Lần tay xuống dưới, anh túm lấy hông tôi trong lúc nằm đằng sau, ôm tôi thật chặt…”
Mợ ơi ông nội tự sướng dữ.Tôi cười gãi cổ gãi tai một hồi thì thay vì cảm ơn, tôi lại phụt ra câu hỏi nghĩ mãi mấy hôm nay:
- Thích tớ từ bao giờ?
Mặt Nụ đột nhiên đỏ ối, nhỏ nhét đống vở vào tay tôi, càu nhàu khẽ:
- Ai thích Vũ.
Không ốm nhanh vậy chứ, khó mà nhận ra ngay điều này lắm nhất là với đàn ông... Hay là cho anh ấy râu ria xồm xoàm đi. Vừa manly mà vừa có vẻ đau khổ đến độ bỏ bê bản thân.Ngày thứ mười
Anh cả về nước.
Nhìn anh gầy đi rõ, má hóp lại, quần áo có vẻ rộng đi. Thư kí của mẹ nháy mắt nói với tôi, mấy ngày nay ảnh chỉ ngủ có hai tiếng một ngày.
Được chị, tại trong bệnh viện dùng như vậy nên em quen. Hic.Chị nghĩ chỗ này dùng chữ màn hình theo dõi được không Ivy?
Mạch đập ổn hơn chị ạ. Nhưng khi tụi em làm việc, chỉ hỏi nhau "mạch", chưa bao giờ dùng "mạch đập" nên cảm thấy nó không quen miệng. Nhưng đúng là mạch không sợ khó hiểu.Dùng từ "nhịp tim" hoặc "mạch đập" có dễ hiểu hơn không nhỉ?
Cái này là Huyết áp tâm thu từ 60-70, huyết áp tâm trương là 110 => viết gọn là 60-70/110 chị ạ.Chỗ này là chỉ số đo huyết áp 60/70 mmHg mới đúng phải hông Ivy?
Hờ hờ 10 ngày thì hơi quá thật. ^^Không ốm nhanh vậy chứ, khó mà nhận ra ngay điều này lắm nhất là với đàn ông... Hay là cho anh ấy râu ria xồm xoàm đi. Vừa manly mà vừa có vẻ đau khổ đến độ bỏ bê bản thân.
Cái này chị cũng hiểu ý Ivy đó nhưng có vẻ như nó là cách nói của dân chuyên hơn là của người thân bệnh nhân, mà có thể Vũ ngồi cả ngày trong bệnh viện nên cũng quen với cách nói ấy.Mạch đập ổn hơn chị ạ. Nhưng khi tụi em làm việc, chỉ hỏi nhau "mạch", chưa bao giờ dùng "mạch đập" nên cảm thấy nó không quen miệng. Nhưng đúng là mạch không sợ khó hiểu.
À chị hiểu ý Ivy rồi, vì lúc đầu không hiểu /100mmHg là sao nên chị nghĩ 60-70 là 60 tâm thu (systolic?) - và 70 tâm trương (dyastolic?).Cái này là Huyết áp tâm thu từ 60-70, huyết áp tâm trương là 110 => viết gọn là 60-70/110 chị ạ.
Kèm nhèm mắt viết nhầm hai khái niệm đó, xấu hổ quá. ^^Nhưng thật sự chị cũng không hiểu lắm, vì bình thường huyết áp nên là 120/80 tức số tâm thu cao hơn tâm trương, mà trong đây 60-70/110 tức huyết áp tâm thu nhỏ hơn tâm trương? Nếu tình trạng của mẹ đã ổn định thì chỉ số này có thể coi là bình thường hông
Thế mới cần beta đó chị. Như trong này, ngày thứ 5 hay sao á, Nụ tới thăm mẹ Vũ, em dùng "thăm bệnh", nhưng từ đó chỉ dùng cho nhân viên y tế tới kiểm tra sức khỏe bệnh nhân thôi. Em dùng riết trong bệnh viện, rồi dùng luôn lúc viết văn. Lê La không nhắc thì em chả nhận ra là khác biệt.Cái này chị cũng hiểu ý Ivy đó nhưng có vẻ như nó là cách nói của dân chuyên hơn là của người thân bệnh nhân, mà có thể Vũ ngồi cả ngày trong bệnh viện nên cũng quen với cách nói ấy.
Ủa vậy là VN mình khác người hay sao ạ chị? Bọn em toàn viết HATT/HATTr mà, em chưa thấy ở đâu viết HA 70/110 cả.Kèm nhèm mắt viết nhầm hai khái niệm đó, xấu hổ quá. ^^
Nhưng cách viết thì em viết đúng theo tiêu chuẩn VN chị nhá.
Quy định có thể khác nhau tùy hệ thống y tế các nước. Chẳng hạn VN dùng độ C, còn Mỹ dùng độ F đó chị.
Nhưng em cũng đi mấy nươc rồi, chưa thấy đâu viết 110/70 cả.
Thế mới cần beta đó chị. Như trong này, ngày thứ 5 hay sao á, Nụ tới thăm mẹ Vũ, em dùng "thăm bệnh", nhưng từ đó chỉ dùng cho nhân viên y tế tới kiểm tra sức khỏe bệnh nhân thôi. Em dùng riết trong bệnh viện, rồi dùng luôn lúc viết văn. Lê La không nhắc thì em chả nhận ra là khác biệt.