Tản văn Những điều anh không thấy

Trích Tiên

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.900
Gạo
2.000,0
Em thường nói với anh: “Sao người ta yêu nhau khó thế?” Người ta yêu nhau lắm trắc trở, lắm hiểu lầm và lắm chịu đựng nhau. Em thấy tình yêu của hai đứa mình thật bình lặng so với người ta. Em với anh chưa một lần cãi nhau, chưa một lần anh to tiếng với em… mình cứ êm đềm như thế bên nhau.

Nhưng, em lầm rồi. Không phải tình yêu của em và anh suôn sẻ, chỉ là chúng ta chẳng nhìn thấy tảng băng chìm mà thôi. Sự dịu dàng, ấm áp của anh làm em vô tình quên đi nhiều điều. Những điều mà anh không thấy.

Anh không thấy những giọt nước mắt của em rơi trong đêm tối, không thấy gối em ướt dần từng mảng. Chẳng phải chúng ta cãi nhau, nhưng những bất đồng cũng đủ làm nước mắt em trào mi. Bạn em vẫn bảo em mạnh mẽ, nhưng thì ra một góc nào đó trong em vẫn yếu mềm.

Anh không thấy mồ hôi em rơi khi cố làm xong bữa trưa cho anh trước khi đi học sáng. Sự chú tâm, cẩn thận của em vì sợ không hợp khẩu vị của anh. Phải, chẳng ai bắt em làm điều đó cả, chỉ là em sợ anh phải đội nắng đi ăn cơm trưa.

Anh sẽ không thấy sự rối rắm, bất lực, sợ hãi của em khi cố làm vừa lòng người thân của anh. Em sợ họ ghét em, em sợ họ phản đối anh yêu em và em sợ chúng ta phải xa nhau.

Anh không thấy sự kiêu hãnh vô lý của em, không thấy em phải quay cuồng trong câu hỏi: Tại sao em phải thay đổi để làm vừa lòng người khác? Tại sao em phải uất ức bản thân em như thế? Anh sẽ không thấy sự vô lý của em trong thế giới quan của anh và cũng là sự cố chấp của em trong thế giới quan của em.

Anh không thấy sự tổn thương anh dành cho em. Tại sao ư? Vì nó quá lặng lẽ, vì… phải trong lúc vô tình em mới chợt nhận ra: Anh đã tổn thương em. Thì ra, em để tâm đến từng câu nói của anh đến vậy. Chỉ một câu nói của anh cũng làm cho cảm xúc của em tuôn trào. Thì ra, câu nói của anh có thể làm đau em đến vậy.

Từ nhỏ, em luôn tự hỏi: Tại sao khi có chuyện xích mích giữa mẹ và các chị em của bố, thì bố và mẹ lại cãi nhau, mẹ lại là người nhận uất ức, mẹ lại là người bị… bố đánh. Vì mẹ sai? Vì theo bố là mẹ không biết điều? Thì ra, trong thâm tâm của bố, của anh hay của chính em, chúng ta đều có xu hướng bênh vực người thân của mình. Phải, thế nên em không biết nên vui hay nên buồn nữa. Cùng một câu nói nhưng em nói ra lại là không suy nghĩ cảm nhận của người khác, còn người đó thì là bình thường.

Anh có biết, em càng ngày càng sợ hãi, càng ngày càng muốn tránh xa người đó. Vì em sợ, lời em nói ra lại thành “không suy nghĩ đến cảm nhận của người khác”. Đúng là em có miệng nhanh hơn não thật. Nhưng, trước khi gặp anh em vẫn như vậy, khi anh yêu em, em vẫn vậy, tại sao giờ em lại phải thay đổi? Em thấy ấm ức lắm.

Em còn trẻ, em còn nông nổi và bồng bột. Là đứa biết nghĩ nhưng lại nông cạn. Cho đến khi một câu nói của đứa bạn thân làm em bừng tỉnh. Em sai. Và đó cũng là lúc em sợ hãi nhận ra: Thế giới quan của em khác anh và họ. Cảm giác giống như em bị xử ra đảo hoang vậy. Cô độc và lạnh lẽo.

Giờ thì em tính sao nhỉ?

Em luyến tiếc anh thật nhiều, anh cũng không làm sai điều gì nhưng mọi thứ trong em giờ này lại bế tắc đến thế. Có lẽ, em lại tiếp tục trốn tránh, không gặp thì không nói sai. Hoặc có lẽ… nhiều có lẽ lắm…

Những điều anh không thấy có nhiều, có lẽ những điều em không thấy cũng nhiều như thế? Em không biết, vì anh cũng không biết đều những điều này, phải không?

Trích Tiên
Hà Nội, Trung thu, 15/09/16
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Những điều anh không thấy
Tình yêu và hôn nhân giữa hai con người không phải là 1+1=2, cũng không phải 2+0=2. Mà là 1/2+1/2=1.
Em hiểu ý tỷ rồi chứ?
Hai người xa lạ chẳng thể nào không cần thay đổi gì, chẳng cần cố gắng chút nào có thể hòa hợp với nhau như 1 với 1 là 2 vậy. Trong mối quan hệ tình yêu và hôn nhân, cũng không thể chỉ có một người thay đổi, cố gắng để hòa hợp với người còn lại như 2 với 0 là 2 vậy.
Hai "em" và "anh" trong tản văn chẳng ai sai cả, có lẽ vấn đề giữa hai người ấy chỉ là chưa biết cách ở bên nhau thôi.
 

h.y

Gà cận
Nhóm Tác giả
Nhóm Biên tập
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
7/1/14
Bài viết
687
Gạo
5.000,0
Re: Những điều anh không thấy
Ngày xưa nói đến tình yêu, chị cũng như em ý. Cũng nghĩ nhiều, băn khoăn nhiều, cảm thấy thế này, cảm thấy thế kia nhưng luôn không nói ra vì cảm thấy nếu nói ra cảm giác của mình biết đâu mọi chuyện lại tệ hơn. Rồi cũng suy nghĩ hay là mình thay đổi đi một chút, hoặc giả lại suy nghĩ là hi vọng người kia sẽ thay đổi một chút. Nhưng gần đây suy nghĩ của chị thay đổi khá nhiều. Tình yêu đối với chị bây giờ là không cần ai phải thay đổi vì ai cả. Nếu em cảm thấy em cần phải thay đổi vì ai đó hoặc em cảm thấy người đó cần thay đổi vì em thì có lẽ hai người chưa thực sự thuộc về nhau. Cuộc sống đã đủ phức tạp rồi, thay vì chịu đựng một mình, tại sao không thẳng thắn chia sẻ với nhau suy nghĩ của bản thân, chia sẻ với nhau cảm nhận của bản thân. Điều này không chỉ giúp hai người hiểu nhau hơn mà còn giúp hai người có cái nhìn chính xác xem mình có thuộc về nhau không. Đừng bao giờ vì sợ bị tổn thương một lần mà chấp nhận mỗi ngày nhận một vết cứa vào tim...
 

Trích Tiên

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.900
Gạo
2.000,0
Re: Những điều anh không thấy
Tình yêu và hôn nhân giữa hai con người không phải là 1+1=2, cũng không phải 2+0=2. Mà là 1/2+1/2=1.
Em hiểu ý tỷ rồi chứ?
Hai người xa lạ chẳng thể nào không cần thay đổi gì, chẳng cần cố gắng chút nào có thể hòa hợp với nhau như 1 với 1 là 2 vậy. Trong mối quan hệ tình yêu và hôn nhân, cũng không thể chỉ có một người thay đổi, cố gắng để hòa hợp với người còn lại như 2 với 0 là 2 vậy.
Hai "em" và "anh" trong tản văn chẳng ai sai cả, có lẽ vấn đề giữa hai người ấy chỉ là chưa biết cách ở bên nhau thôi.
"Anh" và "em" ở bên cạnh nhau rất tốt, nhưng luôn luôn vì một người khác mà đi chệch hướng hoặc thứ gì đó đại loại thế.
Em không biết phải nói như thế nào nhưng dù muốn thay đổi hay không thì cái giá cho sự thay đổi đó cũng phải tương xứng. Không thể cứ thế mù quáng thay đổi phải không ạ.
 

Trích Tiên

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.900
Gạo
2.000,0
Re: Những điều anh không thấy
Ngày xưa nói đến tình yêu, chị cũng như em ý. Cũng nghĩ nhiều, băn khoăn nhiều, cảm thấy thế này, cảm thấy thế kia nhưng luôn không nói ra vì cảm thấy nếu nói ra cảm giác của mình biết đâu mọi chuyện lại tệ hơn. Rồi cũng suy nghĩ hay là mình thay đổi đi một chút, hoặc giả lại suy nghĩ là hi vọng người kia sẽ thay đổi một chút. Nhưng gần đây suy nghĩ của chị thay đổi khá nhiều. Tình yêu đối với chị bây giờ là không cần ai phải thay đổi vì ai cả. Nếu em cảm thấy em cần phải thay đổi vì ai đó hoặc em cảm thấy người đó cần thay đổi vì em thì có lẽ hai người chưa thực sự thuộc về nhau. Cuộc sống đã đủ phức tạp rồi, thay vì chịu đựng một mình, tại sao không thẳng thắn chia sẻ với nhau suy nghĩ của bản thân, chia sẻ với nhau cảm nhận của bản thân. Điều này không chỉ giúp hai người hiểu nhau hơn mà còn giúp hai người có cái nhìn chính xác xem mình có thuộc về nhau không. Đừng bao giờ vì sợ bị tổn thương một lần mà chấp nhận mỗi ngày nhận một vết cứa vào tim...
Em cũng có suy nghĩ giống chị á. >:D<
 
  • Like
Reactions: h.y

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Những điều anh không thấy
Đồng ý với Ivy! Để tiến tới lâu dài không phải nhìn nhau, mà cùng nhìn về một hướng. ^^ Thay đổi để hòa hợp với nhau là điều nên làm, cần làm, và chắc chắn sẽ phải làm trong quá trình chung sống. Vì mỗi người là một cá thể riêng biệt, không phải ai sinh ra cũng đương nhiên phù hợp với ai. Va chạm cá tính, xung đột hoàn cảnh là khó tránh. Nhưng vì muốn ở bên nhau nên chúng ta mới phải vì nhau mà mài giũa, thay đổi, hoàn thiện.

Khi còn trẻ, chị cũng ngạo nghễ với cái tôi cá nhân của bản thân lắm. Nhưng tình yêu nó khác với hôn nhân. Tình yêu là chuyện của hai người. Còn định hướng hôn nhân lại là chuyện liên quan tới... tập thể. =.= Khi chấp nhận để một người xa lạ khác bước vào cuộc đời mình, thì tự khắc phải học cách làm quen với những gì không giống mình, thậm chí hoàn toàn trái ngược, bao gồm cả chủ quan lẫn khách quan. Cái gọi là "yêu tất cả mọi thứ thuộc về em" nó chỉ có trong phim ảnh, ngôn tình thôi. Tất nhiên nói vậy không phải cái gì cũng nhắm mắt làm liều để đẹp lòng mọi người. Nhưng nếu nó không vi phạm nguyên tắc sống, lại khiến mọi thứ tốt hơn thì ngại gì không thay đổi?
 
Bên trên