[Q1] Viết truyện tập thể

Thể loại các bạn muốn viết


  • Số lượng người bầu chọn
    11
  • Poll closed .

Ăn no rũng mỡ

Gà cận
Tham gia
20/1/20
Bài viết
593
Gạo
0,0
Re: [Q1] Viết truyện tập thể
Em cứ cmt cho nó trồi lên diễn đàn để mọi người nhớ là nó còn tồn tại.:))
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Re: [Q1] Viết truyện tập thể
Vẫn chưa viết truyện à các bạn? Riết rồi chỗ nào cũng thành ổ tám mất thôi. :-/
 

Cục Tẩy

-Tẩy-
Nhóm Tác giả
Tham gia
5/12/13
Bài viết
2.246
Gạo
120,0
Re: [Q1] Viết truyện tập thể
Lần đầu tiên Thanh Nam gặp Ngọc Diệp là mùa hè năm 17 tuổi. Khi đó trời nắng như đổ lửa, cậu đang trên đường đạp xe về nhà sau khi mua kem ở tiệm tạp hóa, vừa đi vừa ăn.
Lúc chạy xe ngang qua, vì thấy Ngọc Diệp mà Thanh Nam suýt loạng choạng té, may mà vẫn hoàn hảo đạp xe về tới nhà và không một lần quay lại nhìn dù rất muốn. Đó là tiếc nuối lớn nhất của cậu khi đã bỏ lỡ cơ hội bắt chuyện với cô lần đầu tiên nên nhiều năm sau mới biết cô lúc ấy cũng quay lại dõi theo bóng mình.
Ngọc Diệp gặp Thanh Nam lần đầu năm cô 11 tuổi, vừa bước chân vào lớp 6 thì cậu đã 15 tuổi lớp 9 sắp ra trường. Tình đầu đơn phương chớm nở của cô bé cứ thế lớn dần theo năm tháng.
Cô lén ngắm cậu khi lên cầu thang lớp học giờ ra chơi.
Cô lén ngắm cậu khi cậu mua giấy kiểm tra trong thư viện trường học.
Cô lén ngắm cậu khi cậu đi mua đồ ăn sáng ở quán xôi bán món mà cô yêu thích.
Cô lén ngắm cậu chảy mồ hôi vì tập đá cầu trong giờ thể dục.
Cô đỏ mặt khi bị bọn bạn chọc vì cô và cậu mặc chiếc áo khoác giống nhau lúc trời lạnh.
Cô cố gắng vùng vẫy trong lớp tự nhiên chỉ vì được giẫm lên bóng cậu ở mỗi cấp lớp lúc trưởng thành.
Câu nói đầu tiên của cô với cậu là "của anh hết 50 ngàn, có cần thối tiền không ạ?".
Câu nói cuối cùng của cậu trước khi tạm biệt cô đi du học là "cám ơn cô bé".
Thanh xuân 3 năm cấp ba của cô trải qua đầy màu sắc nhưng thiếu đi gam màu của cậu.
Thanh xuân 3 năm đại học bên trời tây của cậu luôn là nụ cười lộ chiếc răng khểnh của cô bé có đôi mắt nửa vầng trăng, da trắng hồng và thân hình mủm mĩm.
5 năm sau đại học và làm việc bên trời tây của cậu thiếu đi hình ảnh cô ở bên nhưng tràn đầy giọng nói và lời động viên cũng như hứa hẹn chờ đợi sự trở về của cậu từ cô.
Lần đầu tiên cậu nắm tay cô là lúc kéo cô lên khỏi chiếc xe đạp bị bể bánh khiến cô té nhào vào bụi cây ven đường.
Lần đầu tiên cậu thấy cô khóc là lúc chật vật vì chảy máu khi tới kì mà bà ngoại thì đi vắng khóa cửa.
15 tuổi, Ngọc Diệp biết Thanh Nam đi du học từ bạn bè của cậu khi họ tới nhà bà ngoại mua nước ngọt.
16 tuổi, Ngọc Diệp lặng lẽ bày tỏ lòng mình với cậu thông qua gói đồ cậu mua lần cuối trước khi trở lại trường bên Mỹ du học.
19 tuổi, Ngọc Diệp nhận lời yêu của cậu và đợi cậu trở về.
22 tuổi, nhận bằng đại học và nhẫn cầu hôn của chàng trai mà cô thầm thuơng từ năm 11 tuổi.


Bà con bắt tay vào viết đi nghen. Anh giai nhà tui đang sốt cao nên tui không lên Gác thường xuyên được.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

CafeBon

Gà cận
Tham gia
25/4/20
Bài viết
951
Gạo
8,0
Re: [Q1] Viết truyện tập thể
- Chúc mừng mày, đậu hẳn vào lớp chuyên Toán trường X đấy nhé!
- Ờ, ờ, ăn hên ấy mà! - Ngọc Diệp miễn cưỡng trả lời đứa bạn thân. Cô không hình dung nổi những tháng năm tiếp theo của 3 năm cấp 3 sẽ khó khăn như thế nào khi Toán không phải thế mạnh của cô.
- Mày cũng điên lắm cơ, tao đã bảo thi vào lớp thường không chịu, cứ phải một hai vào chuyên toán để làm gì!
- Tao cũng không rõ nữa, có lẽ tao điên thật!
Ngọc Diệp nhìn xa xăm ra phía sân bóng của khu nhà chung cư. Bên ấy có đám thanh niên đang chơi đá bóng và dù không thấy rõ ai cả, nhưng cô biết Nam đang ở đó, chỉ thế thôi là đủ. Và hơn hết, giờ đây, khi ước mong của cô đã thành sự thật, cô lại cảm thấy lo lắng cho quyết định điên rồ của mình, quyết định học chuyên Toán.
...
Ngày đầu tiên nhập học, Ngọc Diệp đã thật sự lo lắng khi lớp 30 đứa học sinh lại chỉ có vẻn vẹn 4 đứa con gái. Càng lo lắng hơn nữa khi chạm vào bảng thành tích dày cộp của 29 đứa trong lớp và những gương mặt thật sự “nghiêm trọng” của tụi nó. Lúc này, cô thật sự muốn thoát ra khỏi sự ngột ngạt này. Nhưng nghĩ lại, vì Nam, vì lớp 12 chuyên toán của Nam mà cô đành thở dài chấp nhận.
 

Mộc Hương

Gà cận
Tham gia
22/6/20
Bài viết
271
Gạo
2.500,0
Re: [Q1] Viết truyện tập thể
Lê La Mộc Hương ơi đào hố rồi nè, nhảy đi mọi người.
2. Đã bốn năm trôi qua nhưng Ngọc Diệp vẫn nhớ như in lần đầu tiên cô và Thanh Nam chạm mặt. Đó là một ngày giữa mùa hè, trời nắng như đổ lửa, cái nắng tưởng chừng có thể thiêu đốt tất cả cỏ cây ven đường. Trên đường trở về nhà sau giờ tan học buổi sáng, Ngọc Diệp nhìn thấy một thiếu niên cao gầy, da trắng noãn đạp xe ra từ tiệm tạp hóa của bà ngoại cô. Một tay anh chàng cầm tay lái xe, tay còn lại cầm que kem có lẽ vừa mua trong tiệm, vừa đi vừa ăn. Cái biểu cảm khoan khoái và khuôn mặt thỏa mãn của anh khi được thưởng thức một que kem mát lạnh giữa tiết trời bốn mươi độ khiến Ngọc Diệp thấy thích thú và đáng yêu vô cùng. Cô cứ mải mê ngắm nhìn khi anh ngày càng đạp xe đến gần mà chàng thiếu niên ấy vẫn không hề hay biết. Chỉ đến khi khoảng cách hai người chỉ còn mấy bước chân, anh bất giác nhìn về phía cô, Ngọc Diệp ngượng ngùng cúi mặt xuống, bánh xe loạng choạng và cả người anh cùng xe chao đảo, chao đảo. Anh vội đặt bàn tay đang cầm que kem lên tay lái còn lại để giữ thăng bằng, rất may không bị ngã. Anh và cô lướt qua nhau, bóng anh cứ thế nhỏ dần rồi mất hút khỏi tầm mắt của Ngọc Diệp. Anh không hề quay đầu lại nhìn cô, có lẽ đối với anh, cô chỉ là một người dưng qua đường không đáng để bận tâm, nhưng anh lại chẳng hề hay biết, ngay tại phút giây đó, trái tim non nớt của cô lần đầu tiên lỡ nhịp.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên