Sẽ nhận ra em giữa cả biển người - Cập nhật - Vivian Nguyễn

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Tên truyện: Sẽ nhận ra em giữa cả biển người
Tên tác giả: Vivian Nguyễn
Thể loại: Hiện đại, hài hước
Tình trạng truyện: Đang sáng tác
Giới hạn độ tuổi đọc: 13+
Cảnh báo về nội dung: Không
Giới thiệu truyện:
Đây chỉ đơn giản là một câu chuyện tình yêu bình thường giữa một cô gái bình thường và một chàng trai bình thường.

Ivy - tên thật là Cao I Vy, hai mươi ba tuổi - trẻ trung, sôi nổi và như mọi cô gái ở lứa tuổi ấy, Ivy cũng đầy mơ mộng. Ngoài giờ làm việc, Ivy có tham gia viết truyện trên diễn đàn văn học Gác Sách. Cô chuyên viết mảng truyện tình cảm và có khá nhiều fan ruột trên Gác. Gác là nơi cô thể hiện một phần tính cách vốn khuất lấp của bản thân, cũng là nơi câu chuyện tình yêu của chính cô được bắt đầu...

*Trong tác phẩm có sử dụng một số bài thơ của bạn Lãng Khách. Vô cùng cảm ơn bạn Lãng vì sự giúp đỡ này. >:D< @};-@};-@};-
*Ngoại trừ một vài đặc điểm cá nhân hoặc bối cảnh do tác giả lấy từ thực tế; mọi nhân vật, tình tiết và diễn biến trong truyện đều là hư cấu.

***
Mục Lục

Chương 1:......1.1.....1.2.....1.3
Chương 2:......2.1.....2.2.....2.3
Chương 3:.....3.1.....3.2.....3.3
 
Chỉnh sửa lần cuối:

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
1.1

Ngày không vội vã. Gió lơ lửng ngang trời thả mây cao tít tắp. Nắng sớm mai phớt nhạt, rám vàng như thương nhớ đầu mùa. Ngoài hiên nhà, cây sấu già xanh um đang mùa hoa rộ tỏa ra làn hương thanh khiết mát rượi thấm đẫm lòng người.

Huy đứng bên gốc sấu, vai áo vương vài cánh hoa li ti trong veo như vẫn đẫm sương đêm. Trong ánh nắng dịu nhẹ ban sớm, anh nhìn cô, nheo mắt, rồi mỉm cười thật dịu dàng. Hạnh phúc trào lên, trái tim cựa mình khiến gò má Ivy trở nên hồng rực. Cô vội rảo bước lại gần rồi sà vào vòng tay Huy. Ấm áp này, hạnh phúc này, cô đã chờ đợi biết bao lâu. Khóe môi vẽ thành một nụ cười viên mãn, Ivy chầm chậm khép nhẹ hàng mi. Huy là của cô. Dụi sâu vào lồng ngực anh vững chãi, cô tham lam hưởng thụ sự ấm áp nơi này. Vòng tay anh, vòm ngực anh, cảm giác tuyệt diệu khiến cô muốn phút giây này là vĩnh viễn. Cô tham lam hít hà, trầm mình trong vòng ôm ấm sực hương vị nam tính rất riêng của Huy. Bên anh, cô luôn cảm giác được sự trầm tĩnh, ấm áp, mà quá đỗi ngọt ngào. Trên người anh thoảng mùi hoa sấu thanh dịu, mùi mực vẽ ấm nồng, mùi hanh hao của nắng, mùi lãng du của gió, và cả mùi… mùi gì quen vậy nhỉ. Ivy khịt mũi, cau mày, cân nhắc, rồi bất giác nhăn mặt kinh hoàng:

- Khét lông nách!

Không thể nhầm được. Cái thứ mùi ngây ngấy lợm giọng có sức tác động tới hệ thần kinh mạnh tương đương những loại vũ khí sinh học siêu nguy hiểm ấy xộc thẳng vào khoang mũi làm cảm xúc đê mê của Ivy biến mất hẳn. Trong nháy mắt, thiên đàng biến thành địa ngục. Bản năng sinh tồn trỗi dậy, Ivy ngẩng phắt đầu, hai tay đẩy mạnh. Lấy hết sức mình cô vẫy vùng, gắng sức đẩy Huy ra; nhưng lạ làm sao vòng tay anh lại siết ngày càng chặt. Vòng tay vốn ấm áp bỗng trở nên cứng ngắc như gọng kiềm phong tỏa toàn bộ cơ thể khiến cô không thể cử động. Ivy há to miệng; cô muốn hét lên nhưng không thể cất thành lời. Cái bóng của Huy cứ thế cao dần, cao dần… trùm lên cơ thể cô. Lồng ngực thắt lại, Ivy giãy giụa trong hoảng loạn. Theo nhịp hít thở gấp gáp, mùi hương nách nồng nàn len lỏi lấp đầy xoang mũi, tràn vào buồng phổi làm ruột gan cô quặn lại; dạ dày cuộn lên cảm giác rờn rợn muốn nôn. Không… Không…

- Không!

Ivy hãi hùng mở choàng mắt. Trán cô mướt mồ hôi, đồng tử giãn rộng, miệng liên tục há hốc hớp không khí vào phổi. Kinh hoàng! Cô hốt hoảng đưa mắt nhìn quanh. Không có Huy, không có nắng, không có gió, càng chẳng có hoa sấu hay ôm ấp gì hết; đây là phòng cô. Cô đang nằm trên giường, chăn đắp ngang bụng; trên đầu giường chiếc điều hòa cũ kỹ vẫn đang chạy phát ra những tiếng ro ro đều đặn… Là mơ? Vậy ra tất cả chỉ là một giấc mơ? Vẫn thở hồng hộc, Ivy trợn trừng mắt ngó trân trân lên trần nhà. Trong lồng ngực, trái tim vẫn dộng những nhịp điên cuồng.

Sau khoảng mười phút giữ nguyên tư thế “nằm duỗi cẳng ngó thẳng lên trần” cuối cùng Ivy cũng thành công trong việc lấy lại bình tĩnh. Cô mím miệng, nhắm mắt, đưa cả hai tay lên ôm mặt. Tới lúc này cô mới phát hiện cả người đã đổ mồ hôi ướt sũng, lại thêm hơi lạnh từ điều hòa quạt xuống làm dấy lên cảm giác gai người; cổ họng khô khốc, cô nuốt nước bọt rồi buột miệng lầu bầu:

- Ác với mộng. Chết bầm.

Nhìn qua đồng hồ trên bàn thấy mới hơn ba giờ sáng, Ivy ngáp dài, chỉ muốn nhắm mắt đi ngủ lại, nhưng cảm giác mồ hôi dính nhớp sau lưng áo khiến cô không thể không bò dậy mà tắm qua người. Ngáp thêm một cái rõ dài, Ivy vặn mình rồi thất thểu rời giường.



Khi Ivy rời nhà tắm thì đồng hồ vừa điểm ba rưỡi sáng. Việc đắm mình trong làn nước ấm dịu khiến cả cơ thể cô trở nên thoải mái nhẹ nhàng nhưng đồng thời cũng cuốn phăng luôn cơn buồn ngủ. Nằm trên giường với hai mắt mở chong chong, Ivy lăn qua lăn lại một hồi rồi dứt khoát ngồi dậy. Đã không ngủ nổi thì thức luôn cho xong, Ivy tự nhủ, dù sao cô cũng còn một đống bản thảo cần hoàn thành. Nhưng trước hết phải kiếm cái gì lót bụng đã. Đêm hôm thế này được đĩa mì xào cùng cốc sữa ấm thì cứ gọi là… Chẹp chẹp!

>> 1.2
 
Chỉnh sửa lần cuối:

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
1.2

Nghĩ là làm. Ivy mở cửa phòng, vừa gãi đầu vừa lệt xệt lê đôi dép trong nhà lần mò vào phòng bếp. Đang định với tay bật điện bỗng cô giật bắn người. Trong bếp, ngay sát cửa sổ, một bóng đen đang đứng sững như trời trồng. Bóng đen quay mặt ra phía cửa sổ, im lìm tựa bức tượng đá ngàn năm. Qua ánh đèn đường mờ nhạt ngoài cửa sổ hắt vào, Ivy có thể nhận thấy bóng đen có mái tóc xoăn dài, vóc người cao thon cùng vòng hông nảy nở. Vóc người này, đường cong này… chỉ có thể là một người. Ivy định thần, rồi nghiến răng, hét:

- Lâm Diệu Anh! Đêm hôm bà định làm trò nhát ma tui à!

Trong đêm lặng, tiếng hét của Ivy vang lên lói chói với âm vực cao vút. “Bóng đen” rõ ràng bị hù không nhẹ, “ả” giật bắn mình, quýnh quáng quay người lại. Ivy đưa tay bật công tắc điện, căn phòng sáng bừng. Không còn bóng tối để ẩn nấp, “bóng đen” hiện nguyên hình là Lâm Diệu Anh trong bộ đồ ngủ bó sát với mái tóc buông dài, vẻ hoảng hốt vẫn đóng khung trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp. Nhìn ra người lên tiếng là Ivy, Diệu Anh thở dài cái “phào”, đưa tay vỗ ngực. Bàn tay trắng nõn với những ngón thon dài.

- Ra là bà, làm tui hết hồn!

Ivy hừ mũi, giọng đầy bất mãn:

- Cho xin, tui mới là người bị hù. Đêm hôm, tự dưng thấy một đống đen thù lù tóc tai xõa xượi đứng góc bếp. Tui còn tưởng ma đói ghé thăm í. Mà bà làm cái gì mà đứng chết trân xó bếp giờ này?

- Ờ… thì… tui vào uống nước. - Diệu Anh mấp máy môi rồi trả lời nhát gừng.

- Ủa? Nhưng chỗ bà đứng là chậu rửa. Mà bình nước để ngoài phòng khách mà?

Trước câu hỏi dồn dập của Ivy, gương mặt Diệu Anh bỗng có chút phớt hồng. Trong nháy mắt, hàng loạt biểu cảm cảm xúc lộ ra đầy sinh động trên gương mặt xinh đẹp: chột dạ, lúng túng, ngại ngùng, ngượng ngập… Chứng kiến cô nàng thay đổi biểu cảm gương mặt liên xoành xoạch mà Ivy há hốc miệng. Nhưng không để Ivy kịp mở miệng hỏi thêm, cũng chỉ trong chớp mắt những biểu hiện ấy lặn mất tăm mất tích. Trưng ra bộ mặt xinh đẹp tỉnh bơ thường nhật, cô nàng liếc Ivy, chun mũi, rồi đáp tỉnh queo:

- Vặn vẹo gì chứ. Người ta uống nước rồi vào đây đứng hóng gió, được không? Cửa sổ này hút gió mát lắm đấy!

Rồi mặc kệ ánh mắt nửa tin nửa ngờ của Ivy, cô nàng ngúng nguẩy quay người đi thẳng; trước lúc khuất bóng còn không quên ném lại một câu nhắc nhở:

- Ăn đêm thì cũng ăn điều độ thôi nha. Tui nhớ bà đang trong chiến dịch ăn kiêng đó.

Câu nhắc nhở của Diệu Anh làm Ivy sực tỉnh, bất giác nhăn mày cười khổ. Phải phải, đúng là cô đã quên khuấy vụ này. Việc ăn ngủ không kiểm soát suốt thời gian trước đó đã khiến cô tăng cân chóng mặt và đứng trước nguy cơ phải thay toàn bộ quần áo lần thứ hai trong mùa hè. Vừa tiếc dáng, vừa tiếc tiền, một tháng nay cô đang ăn kiêng nhằm ép cân. Cô cũng đã rất cố gắng, nhưng đôi khi cảm giác thèm ăn vẫn lấp lú lí trí khiến cô có những quyết định ăn uống ngoài kế hoạch, ví dụ như bây giờ… Đưa tay nhéo nhéo phần mỡ thừa ở vòng hai, lại nghe dạ dày đang quằn lên những tiếng ọt ọt; Ivy vỗ bụng, thở dài:

- Hừm… Đừng có kêu nữa. Từ nay đến lúc tao giảm cân thành công mày nên học cách im lặng khi đói dạ dày ạ… Tao cũng phải cố gắng thêm thôi. Nhất định phải giảm cân. Không thể buông thả cơ thể được nữa. Hầy… Đã định xào mì với chiên hai quả trứng, thôi giờ rút xuống một quả. Chịu khổ chút vậy.

Cân nhắc xong, Ivy đắc ý nở nụ cười, ngay lập tức đeo tạp dề, mở tủ lạnh lấy nguyên liệu rồi bật bếp. Mười phút sau, cả phòng bếp thơm dậy mùi mì xào.

Xúc mì ra đĩa, Ivy tháo tạp dề, đặt chảo qua chậu rửa. Gió từ ngoài cửa sổ thổi vào mát lạnh. Diệu Anh nói đúng, buổi đêm cửa sổ hướng này hút gió, thoáng vô cùng. Bất giác Ivy vươn người, hướng mắt ra khoảng trời tối sẫm bên ngoài. Đêm sâu thẳm. Từ góc nhìn này cô có thể thấy nguyên đoạn phố im lìm say ngủ trong ánh đèn vàng. Không xe cộ, không người qua lại, duy chỉ dưới góc đường nơi gốc bằng lăng trĩu hoa tím rịm dường như thấp thoáng bóng người với đốm thuốc cháy dở lập lòe. Có vẻ là người duy nhất thức lại cùng đêm…

À không, người duy nhất thì không phải. Còn có cô và người đẹp cùng nhà Lâm Diệu Anh nữa. Mà nghĩ thì con nhỏ Diệu Anh này hôm nay hành xử vô cùng không đáng ngờ: Diệu Anh là đứa giữ nhan như giữ mạng làm gì có chuyện nửa đêm thức hóng gió chứ, đã thế lại biểu hiện hết sức kì cục. Ivy ngẫm nghĩ, rồi tự gật gù. Chắc lại là chuyện của trái tim. Chỉ khi trái tim có chuyện mới khiến con người ta hành động bất bình thường. Cô cũng vậy thôi. Từ khi thích Huy cô cũng bất bình thường, nhưng cái bất bình thường của cô không phải trong hành động mà trong những giấc mơ khi đêm xuống. Tất nhiên giấc mơ quái đản như hôm nay chỉ là ngoại lệ, thông thường thì cô mơ khác hơn nhiều. Khác thế nào ư? Ivy nhắm mắt nhớ lại, và ngay sau đó mặt đỏ rần. Dù cô đang ngồi một mình và cũng chẳng có ai đọc được những gì cô đang nghĩ nhưng Ivy vẫn thấy có chút ngại ngùng. Như một đứa trẻ xấu hổ tự tìm cách chống chế, cô tọng một miếng mì thật to vào miệng và tự lầm bầm:

- Ờ thì mộng xuân. Nhưng mộng xuân thì sao chứ. Người ta đã hai mươi ba tuổi… đủ lớn rồi…

Và cứ thế, trong phòng bếp nhỏ, Ivy “thánh thiện” vừa ăn mì xào vừa đỏ bừng mặt mũi miên man trong những suy nghĩ về Huy.

1.1<< >>1.3
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Lâm Diệu Anh

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.705
Gạo
600,0
Bà cho tui xuất hiện ấn tượng thế! Suýt sặc cơm luôn rồi!
Mụ Ivy, đọc truyện xong nhân tiện không quên chiến dịch ăn kiêng nhở?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Hoa Mộc Miên

Gà con
Tham gia
30/6/15
Bài viết
11
Gạo
0,0
Ôi, bao giờ em mới có được giọng văn mượt như chị.
* mắt long lanh * ôi sùng bái!!!!
 

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
Ivy_Nguyen ơi tỷ được làm diễn viên chính rồi này. :v Khổ thân lâu nay toàn phải thủ vai quần chúng.
Định xào mì với hai quả trứng thôi giờ rút xuống một quả... =)) Em không đỡ được với kiểu ăn kiêng rất khoa học này. :v
Truyện của chị có nhiều từ lạ ha, em thấy ít dùng: dộng những nhịp điên cuồng, hai mắt mở chong chong, vang lên chói lói... :3
Chương sau ngoài mấy nhân vật chính tag em nữa nha.
 

Đinh Ngọc Diệp

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/8/14
Bài viết
579
Gạo
0,0
Hơ, Ivy ôi, đọc cái tên nghĩ trùng hợp nhưng cái này thì rõ ràng ám chỉ bà chị tui rồi.
Ngoài giờ làm việc, Ivy có tham gia viết truyện trên diễn đàn văn học Gác Sách.
Hà hà, hài quá, số phận chị rơi vào tay chị Vivian rồi, ăn ở cho tốt vào không người ta nhào nặn là một con mụ xấu người xấu nết, biến thái, gàn dở thì ráng chịu. :)):))
 

Lâm Diệu Anh

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.705
Gạo
600,0
Rơi vô tay mụ ấy thì bả lên dây cót tinh thần em ạ. Mà Vivi, mụ cho tui xuất hiện kiểu ngỡ như ma thế thôi đừng biến tui thành ma thật cuối truyện nhá.
Hơ, Ivy ôi, đọc cái tên nghĩ trùng hợp nhưng cái này thì rõ ràng ám chỉ bà chị tui rồi.

Hà hà, hài quá, số phận chị rơi vào tay chị Vivian rồi, ăn ở cho tốt vào không người ta nhào nặn là một con mụ xấu người xấu nết, biến thái, gàn dở thì ráng chịu. :)):))
 

Đinh Ngọc Diệp

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/8/14
Bài viết
579
Gạo
0,0
Rơi vô tay mụ ấy thì bả lên dây cót tinh thần em ạ. Mà Vivi, mụ cho tui xuất hiện kiểu ngỡ như ma thế thôi đừng biến tui thành ma thật cuối truyện nhá.
Đúng rồi giờ đọc xuống dưới mới thấy cả chị DA được lôi vào. Thế bạn Huy có phải là nhân vận nào trong Gác không? (Em đang nghĩ tới phóng viên Hách, vì tên cùng có chữ H và cả hai cùng luyện hôi nách đại pháp.)
 
Bên trên