Chapter 7. Tổ chức bắt cóc???
Sorry mọi người, vì lí do cá nhân nên Ken đã hoãn truyện lại, nhưng từ hôm nay Ken sẽ viết bình thường! Rất mong mọi người thông cảm và ủng hộ. Hi
----------------------------------------
Cứ mỗi khi rảnh, Vy lại dắt Kiki đi dạo ở công viên Hải Đăng gần nhà. Không khí ở công viên rất thoáng và trong lành, Dương Vy hít lấy ít khí trời, vươn vai một cái, nó cúi xuống bế thốc Kiki lên, nó âu yếm:
- Kiki của chị đáng yêu quá nà! Em nhớ ngoan nhá, "Sâu đo" nhất định sẽ về với chị em mình thôi! Chụt - nó vẫn thường nói với con cún mà nó luôn coi như một đứa em và ngay sau đó là một nụ hôn.
Đằng xa có một dáng người cao dựa mình vào gốc cây, ánh mắt sắc lạnh đang theo dõi những hành động đáng yêu của cô bé. Hướng ánh mắt sang người đàn ông mặc áo đen đang ngồi ở ghế đá, anh huýt sáo gọi. Người đó đi ra, cúi đầu cung kính:
- Dạ, đại ca có gì căn dặn?
- Từ nay không cần đi theo cô ấy nữa. - Giọng nói sắc lạnh làm kẻ đối diện tuy đã nghe quen nhưng vẫn không khỏi rùng mình.
- Dạ! - Nói rồi người đàn ông đi ra khỏi công viên.
Thấy bóng dáng một cô bé đang bán vé số, chân đi đất, quần áo chấp vá nhiều nơi, Hoàng Phong lại gần cô bé và bảo:
- Này em bé, chúng ta làm một cuộc trao đổi nhé?
- Dạ? Nhưng anh mua vé số cho em nhé? - Cô bé mắt tròn xoe, ngây thơ hỏi.
Hoàng Phong mỉm cười:
- Ok.
Cậu nói nhỏ với cô bé rồi đưa cho cô bé một xấp tiền cất đi và một bó hoa nhỏ được bọc rất đẹp. Cô bé vui vẻ chạy đi, Phong cầm xấp vé số trong tay, môi khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ.
----------------------------------------
Dương Vy đang ngồi cạnh khóm hoa Violet tím thì một bé gái chạy lại, vỗ vai nó:
- Chị xinh đẹp ơi, chị có quà này!
Vy đứng dậy, mắt ngơ ngác nhìn cô bé “Tự dưng lại tặng hoa cho mình? Không thể nào! Bọn bắt cóc bây giờ nhiều thủ đoạn với cả đồng bọn thì cả dãy, già trẻ gái trai đủ cả, không lẽ chúng định bắt cóc mình???” Với suy nghĩ ngây ngô của mình, Dương Vy đứng lùi lại một bước nhưng cũng không quên kéo Kiki lại:
- Nào, không lừa được chị đâu! Hãy nói cho chị biết em ở tổ chức nào? Nhóm em gồm những ai? Tại sao em phải làm như vậy? Em gặp vấn đề gì đúng không? Nói đi, chị sẽ giúp em! - Nó sổ ra một tràng làm cô bé trước mặt ngẩn tò te chả hiểu gì cả.
- Em đi bán vé số mà chị???
- Sau đó em đã bị bọn họ dụ dỗ đúng không? Trong chỗ kẹo này có thuốc mê chứ gì??? - Nó lại tiếp tục màn tra khảo.
- Thật không vậy chị? - Bé gái ngơ ngác, bán tín bán nghi hỏi lại.
- Thật! - Dương Vy gật đầu chắc nịch với suy nghĩ của mình.
Nhưng bé gái như nhớ ra chuyện gì, nó thắc mắc:
- Nhưng mà anh đẹp trai kia bảo muốn tặng chị bó hoa này mà, anh ấy còn bảo chị rất thích ăn kẹo mút nữa!
- Vậy hả??? - Dương Vy thấy khuôn mặt ngây thơ của đứa bé thì cũng hơi hơi tin hỏi lại.
- Vâng. Mà thôi chị cầm lấy đi, em phải đi bán vé số tiếp đây! Tạm biệt chị xinh gái! "chụt". - Nói rồi cố bé ấn bó hoa bằng kẹo vào tay Vy, hôn gió tạm biệt rồi chạy vụt đi.
Vy "ảo tưởng" thấy vậy thì phì cười nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn của cô bé khuất dần sau những tán cây xanh mướt. Nhìn bó hoa trong tay, những chiếc kẹo mút được xếp thành hình trái tim với vị socola nó yêu thích, nó không ngừng thắc mắc nhưng cũng rút nhanh hai cái kẹo mút ở rìa ra, một cái bỏ vô miệng, cái kia thì... bỏ vô miệng Kiki.
--------------------------------------------------------------------------------
Cách đó không xa có hai người đang đập tay ăn mừng vui vẻ. Sau khi thấy khuôn mặt nhăn nhó của cô bé và được "tường thuật" lại thì "ai đó" cười lăn cười bò. Đúng là chỉ có người con gái tên ĐẶNG DƯƠNG VY mới có thể làm anh cười tươi và nhiều đến thế. Lấy chiếc mô tô phân khối lớn, anh rồ ga rồi phóng vụt đi...
------------------------------------------------------------------------------
Nằm "thẳng cẳng" trên giường, Dương Vy đang chat với một người bạn ở bên Pháp bằng chiếc laptop màu trắng sữa.
*Nội dung cuộc trò chuyện:
Vy Chíp Chíp: Ê mày, hôm nay có "đứa đẹp trai" nào gửi cho tao bao nhiêu kẹo mút vị tao thích ra, lại còn ghép hình trái tim nứa mày ạ!
Mina đại ca: Ấu ồ, thật vậy hả? Mày ăn hết kẹo chưa? Ngon không? Phần tao cái nào không đấy?
Vy Chíp Chíp: *cau có* Ơ cái con này, tao kể để xem mày có biết ai làm không cơ mà. Hừ!
Mina đại ca: Mày có bị sốt không đấy? 5 năm tao sang Pháp thì sao biết mày quen ai mà đoán chứ! CON HÂM !!!
Vy Chíp Chíp: Ờ ha! Hì. Nhưng mà nhà tao mới chuyển đến đây thì ai biết được nhỉ?
Mina đại ca: Con lạy mẹ, mẹ toàn hỏi "xoáy" thế làm sao con đáp "xoay" đây? À hay là "sâu bọ" về rồi?
Vy Chíp Chíp: "Sâu bọ" nào???
Mina đại ca: Ờ thì anh gì bạn anh Hoàng ấy.
Vy Chíp Chíp: SÂU ĐO, không phải sâu bọ, đần!
...
5 phút sau
Mina đại ca: Rồi rồi. Lần trước chả phải mày kêu ảnh hát cho mày nghe mà, biết đâu là anh ý?
Mina đại ca: Ê, mày đâu rồi?????
Mina đại ca: Con hâm, con thần kinh, con điênnnn
Mina đại ca: Chíp đao, Chíp hâmmmm
Mina...
Mina...
Mi...
Trong khi Mina gửi tới 57 tin nhắn thì bên kia "Vy Chíp Chíp" đang làm một giấc no say làm Mina tức sôi máu.
.....
Gần 23h30' Dương Hoàng mới về tới nhà, anh nhẹ nhàng đi lên phòng và không quên ghé qua phòng của cô em thân yêu. Thấy chiếc laptop vẫn mở trên giường, anh cười nhẹ rồi đi vào phòng tắt máy, để lên bàn rồi kéo chăn đắp cho Vy.
Sorry mọi người, vì lí do cá nhân nên Ken đã hoãn truyện lại, nhưng từ hôm nay Ken sẽ viết bình thường! Rất mong mọi người thông cảm và ủng hộ. Hi
----------------------------------------
Cứ mỗi khi rảnh, Vy lại dắt Kiki đi dạo ở công viên Hải Đăng gần nhà. Không khí ở công viên rất thoáng và trong lành, Dương Vy hít lấy ít khí trời, vươn vai một cái, nó cúi xuống bế thốc Kiki lên, nó âu yếm:
- Kiki của chị đáng yêu quá nà! Em nhớ ngoan nhá, "Sâu đo" nhất định sẽ về với chị em mình thôi! Chụt - nó vẫn thường nói với con cún mà nó luôn coi như một đứa em và ngay sau đó là một nụ hôn.
Đằng xa có một dáng người cao dựa mình vào gốc cây, ánh mắt sắc lạnh đang theo dõi những hành động đáng yêu của cô bé. Hướng ánh mắt sang người đàn ông mặc áo đen đang ngồi ở ghế đá, anh huýt sáo gọi. Người đó đi ra, cúi đầu cung kính:
- Dạ, đại ca có gì căn dặn?
- Từ nay không cần đi theo cô ấy nữa. - Giọng nói sắc lạnh làm kẻ đối diện tuy đã nghe quen nhưng vẫn không khỏi rùng mình.
- Dạ! - Nói rồi người đàn ông đi ra khỏi công viên.
Thấy bóng dáng một cô bé đang bán vé số, chân đi đất, quần áo chấp vá nhiều nơi, Hoàng Phong lại gần cô bé và bảo:
- Này em bé, chúng ta làm một cuộc trao đổi nhé?
- Dạ? Nhưng anh mua vé số cho em nhé? - Cô bé mắt tròn xoe, ngây thơ hỏi.
Hoàng Phong mỉm cười:
- Ok.
Cậu nói nhỏ với cô bé rồi đưa cho cô bé một xấp tiền cất đi và một bó hoa nhỏ được bọc rất đẹp. Cô bé vui vẻ chạy đi, Phong cầm xấp vé số trong tay, môi khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ.
----------------------------------------
Dương Vy đang ngồi cạnh khóm hoa Violet tím thì một bé gái chạy lại, vỗ vai nó:
- Chị xinh đẹp ơi, chị có quà này!
Vy đứng dậy, mắt ngơ ngác nhìn cô bé “Tự dưng lại tặng hoa cho mình? Không thể nào! Bọn bắt cóc bây giờ nhiều thủ đoạn với cả đồng bọn thì cả dãy, già trẻ gái trai đủ cả, không lẽ chúng định bắt cóc mình???” Với suy nghĩ ngây ngô của mình, Dương Vy đứng lùi lại một bước nhưng cũng không quên kéo Kiki lại:
- Nào, không lừa được chị đâu! Hãy nói cho chị biết em ở tổ chức nào? Nhóm em gồm những ai? Tại sao em phải làm như vậy? Em gặp vấn đề gì đúng không? Nói đi, chị sẽ giúp em! - Nó sổ ra một tràng làm cô bé trước mặt ngẩn tò te chả hiểu gì cả.
- Em đi bán vé số mà chị???
- Sau đó em đã bị bọn họ dụ dỗ đúng không? Trong chỗ kẹo này có thuốc mê chứ gì??? - Nó lại tiếp tục màn tra khảo.
- Thật không vậy chị? - Bé gái ngơ ngác, bán tín bán nghi hỏi lại.
- Thật! - Dương Vy gật đầu chắc nịch với suy nghĩ của mình.
Nhưng bé gái như nhớ ra chuyện gì, nó thắc mắc:
- Nhưng mà anh đẹp trai kia bảo muốn tặng chị bó hoa này mà, anh ấy còn bảo chị rất thích ăn kẹo mút nữa!
- Vậy hả??? - Dương Vy thấy khuôn mặt ngây thơ của đứa bé thì cũng hơi hơi tin hỏi lại.
- Vâng. Mà thôi chị cầm lấy đi, em phải đi bán vé số tiếp đây! Tạm biệt chị xinh gái! "chụt". - Nói rồi cố bé ấn bó hoa bằng kẹo vào tay Vy, hôn gió tạm biệt rồi chạy vụt đi.
Vy "ảo tưởng" thấy vậy thì phì cười nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn của cô bé khuất dần sau những tán cây xanh mướt. Nhìn bó hoa trong tay, những chiếc kẹo mút được xếp thành hình trái tim với vị socola nó yêu thích, nó không ngừng thắc mắc nhưng cũng rút nhanh hai cái kẹo mút ở rìa ra, một cái bỏ vô miệng, cái kia thì... bỏ vô miệng Kiki.
--------------------------------------------------------------------------------
Cách đó không xa có hai người đang đập tay ăn mừng vui vẻ. Sau khi thấy khuôn mặt nhăn nhó của cô bé và được "tường thuật" lại thì "ai đó" cười lăn cười bò. Đúng là chỉ có người con gái tên ĐẶNG DƯƠNG VY mới có thể làm anh cười tươi và nhiều đến thế. Lấy chiếc mô tô phân khối lớn, anh rồ ga rồi phóng vụt đi...
------------------------------------------------------------------------------
Nằm "thẳng cẳng" trên giường, Dương Vy đang chat với một người bạn ở bên Pháp bằng chiếc laptop màu trắng sữa.
*Nội dung cuộc trò chuyện:
Vy Chíp Chíp: Ê mày, hôm nay có "đứa đẹp trai" nào gửi cho tao bao nhiêu kẹo mút vị tao thích ra, lại còn ghép hình trái tim nứa mày ạ!
Mina đại ca: Ấu ồ, thật vậy hả? Mày ăn hết kẹo chưa? Ngon không? Phần tao cái nào không đấy?
Vy Chíp Chíp: *cau có* Ơ cái con này, tao kể để xem mày có biết ai làm không cơ mà. Hừ!
Mina đại ca: Mày có bị sốt không đấy? 5 năm tao sang Pháp thì sao biết mày quen ai mà đoán chứ! CON HÂM !!!
Vy Chíp Chíp: Ờ ha! Hì. Nhưng mà nhà tao mới chuyển đến đây thì ai biết được nhỉ?
Mina đại ca: Con lạy mẹ, mẹ toàn hỏi "xoáy" thế làm sao con đáp "xoay" đây? À hay là "sâu bọ" về rồi?
Vy Chíp Chíp: "Sâu bọ" nào???
Mina đại ca: Ờ thì anh gì bạn anh Hoàng ấy.
Vy Chíp Chíp: SÂU ĐO, không phải sâu bọ, đần!
...
5 phút sau
Mina đại ca: Rồi rồi. Lần trước chả phải mày kêu ảnh hát cho mày nghe mà, biết đâu là anh ý?
Mina đại ca: Ê, mày đâu rồi?????
Mina đại ca: Con hâm, con thần kinh, con điênnnn
Mina đại ca: Chíp đao, Chíp hâmmmm
Mina...
Mina...
Mi...
Trong khi Mina gửi tới 57 tin nhắn thì bên kia "Vy Chíp Chíp" đang làm một giấc no say làm Mina tức sôi máu.
.....
Gần 23h30' Dương Hoàng mới về tới nhà, anh nhẹ nhàng đi lên phòng và không quên ghé qua phòng của cô em thân yêu. Thấy chiếc laptop vẫn mở trên giường, anh cười nhẹ rồi đi vào phòng tắt máy, để lên bàn rồi kéo chăn đắp cho Vy.