[Truyện dài - Đăng ký quyền Tác giả] Chú ý đọc kĩ quy định về chính tả

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

idiot1

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/4/16
Bài viết
4
Gạo
0,0
- Tên tác phẩm: Hà mã cười
- Tác giả: CAM
- Thể loại: Tình yêu, hiện đại
- Tình trạng: đang sáng tác
- Giới thiệu tác phẩm:
Nếu tình yêu thật sự mang màu sắc, thì bạn nghĩ tình yêu mang sắc màu gì?

Vy An nói: Tôi nghĩ tình yêu có màu trắng: không phải tình yêu chân thành đều rất tinh khôi, thuần khiết hay sao?

Hạ Lan nói: Mình nghĩ tình yêu mang màu vàng. Màu vàng ấm áp của nắng. Ánh nắng sẽ luôn sưởi ấm trái tim của những ai đang yêu.

Phương Lam nói: Tình yêu chắc chắn mang màu đỏ, màu đỏ của nhiệt huyết. Tình yêu thì lúc nào cũng phải thật mãnh liệt, như vậy mới đủ lôi cuốn.

An Thiên nói: Tôi nghĩ tình yêu mang màu xanh lá .Giống như một vườn cây, chỉ cần chăm tưới nước, bón phân, cây nhất định sẽ lớn lên xanh tốt.

Bảo Nguyên nói: Vy An nói tình yêu mang màu trắng vậy thì chắc chắn là màu trắng rồi. Vy An của tôi không bao giờ nói sai cả.

Hải Phong nói: Tình yêu của tôi với cô ấy giống như một bảng màu lem luốc vậy. Cô ấy nghĩ nó nên là màu trắng, vậy thì cứ để tình yêu của cô ấy thuần khiết như vậy đi. Còn tôi, tôi nguyện làm một bảng màu lem luốc ở bên cô ấy vậy.

Mạnh Quân cười: Mấy người bắt đầu trở nên lãng mạn như vậy từ khi nào vây? Tôi thậm chí còn chưa biết được tình yêu đích thực của mình ở đâu nữa! Làm sao mà biết nó có màu gì?

Còn bạn, bạn nghĩ tình yêu thật sự có màu gì? Hãy theo dõi truyện để biết ai trong số họ nói đúng về màu sắc của tình yêu nào?
 

Đính kèm

  • Hà mã cười - idiot1.doc
    64 KB · Xem: 109

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
*Sau khi được duyệt thì mình có thể đăng trong box Truyện Dài đúng không bạn ? Vì là member mới nên mình chưa rành cho lắm, mong bạn thông cảm.
Ừ, sau khi file được duyệt, bạn sẽ được cấp quyền tác giả và có thể tiến hành đăng tác phẩm trong Box Truyện Dài nhé!
- Tên tác phẩm: Thánh chiến
- Tác giả: Sanys
Mình đã đọc file của bạn, mình thấy bạn còn mắc một số lỗi sau:
1, Lỗi đánh dấu chú thích
Do đặc thù của việc đăng tác phẩm lên diễn đàn, bạn chú ý tất cả các chú thích đều đưa ngay dưới đoạn văn chứa từ/cụm từ cần chú thích và để in nghiêng.
Untitled.jpg

2, Lỗi chính tả
để rồi chết dần (?) mòn giữa những bức tường hoa?
khoảng khắc
dậm những bước chân
tiếp tục đạn vào mấy cái xúc tua
xuất hiện từ kẻ nứt trên bầu trời
3, Lỗi sử dụng dấu câu
- Nội dung trong dấu ngoặc kép viết ngay sát với cặp dấu này, không có dấu cách (khoảng trắng)
“ Cô đang làm trò gì thế?
“ Chúng ta không đủ người.”
“ Entity cấp độ Omega,
“ Slender!”
4, Lỗi đánh máy
đang bắt đầu đập xuống nhưng tòa nhà xung quanh
đai đeo một thắt lưng to bản gắng những viên đá hình thoi
5, Lỗi viết dạng số trong tác phẩm
- Số chỉ được dùng trong một số trường hợp đặc biệt như viết ngày, tháng, năm/số phòng/mật mã,... Còn lại ta diễn đạt số ở dạng chữ viết khi trình bày tác phẩm
Bạn sửa các lỗi trên và gửi lại file nhé. Chú ý dung lượng file từ 1500 – 3000 từ, file trước của bạn hơi dài.
 

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
Ầy, cám ơn cậu, tớ hôm trước sửa vẫn sót, cậu xem lại thêm một lần nữa nhé.
Bạn sửa file khá tốt, nhưng danh từ "Tết" một số chỗ bạn vẫn đang viết thường, bạn nên dùng Ctrl + F để tìm và sửa hết.
Ngoài ra mình có chút góp ý về mặt câu từ nhé!
Tôi đang trèo lên xe ngồi cạnh ông chú chủ xe, gọi là cạnh chứ theo như nguyên tắc nhồi khách thì khoảng cách giữa tôi và chú còn vừa cho bốn đứa như tôi mới vừa.
Mình thấy đoạn này dùng hai từ vừa hơi lặp từ, bạn có thể cân nhắc diễn đạt theo kiểu khác để gọn câu hơn, chẳng hạn: khoảng cách giữa tôi và chú vẫn còn đủ nhét thêm bốn đứa như tôi nữa,...
Tỉnh dậy thì đã thấy trời tối om, xe đi gần về đến nhà anh họ còn cách nhà tôi đến 10km
Câu văn này gây cảm giác kể lể, lê thê, vì bạn chưa sử dụng dấu ngắt câu phù hợp. Mình thấy nên thay đổi cách diễn đạt để câu văn sáng nghĩa hơn.
Mình sẽ liên hệ để BQT cấp quyền tác giả cho bạn. Khi đăng truyện, bạn lưu ý những chương về sau cũng cần trình bày chuẩn như chương này, mọi bài đăng vi phạm đều có thể bị xóa.
Chào mừng bạn đến Nhóm Tác giả. @};->:D<@};-
 

conrua

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
29/3/16
Bài viết
13
Gạo
0,0
Bạn sửa file khá tốt, nhưng danh từ "Tết" một số chỗ bạn vẫn đang viết thường, bạn nên dùng Ctrl + F để tìm và sửa hết.
Ngoài ra mình có chút góp ý về mặt câu từ nhé!

Mình thấy đoạn này dùng hai từ vừa hơi lặp từ, bạn có thể cân nhắc diễn đạt theo kiểu khác để gọn câu hơn, chẳng hạn: khoảng cách giữa tôi và chú vẫn còn đủ nhét thêm bốn đứa như tôi nữa,...

Câu văn này gây cảm giác kể lể, lê thê, vì bạn chưa sử dụng dấu ngắt câu phù hợp. Mình thấy nên thay đổi cách diễn đạt để câu văn sáng nghĩa hơn.
Mình sẽ liên hệ để BQT cấp quyền tác giả cho bạn. Khi đăng truyện, bạn lưu ý những chương về sau cũng cần trình bày chuẩn như chương này, mọi bài đăng vi phạm đều có thể bị xóa.
Chào mừng bạn đến Nhóm Tác giả. @};->:D<@};-
Ôi, tớ cám ơn cậu, tớ viết là để luyện ngữ pháp với chính tả là chính mà, vì tớ học kém văn lắm ^^, có gì tớ viết truyện cậu vào đọc góp ý nhiều cho tớ nhé.
 

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
mình đã rút gọn rồi ạ,cậu xem giúp mình với nhé.
Bạn chú ý viết hoa đầu câu khi đăng bình luận trên Diễn đàn nhé!
Hình như bạn gửi nhầm file cũ, mình thấy file này vẫn còn hơn 4000 từ mà.
 

sanys

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
28/8/14
Bài viết
37
Gạo
0,0
Mình gửi lại file đã sửa và rút gọn nha, cám ơn bạn. :D

“Ta – từng được gọi là Vì sao sáng nhất, Ngôi sao mai lúc hừng đông, nay đã chôn mình trong ngọn lửa ngàn năm không ngưng nghỉ.
Vì sao, hỡi Đấng Tối cao, người mà Ta quyết chỉ riêng mình vâng phục? Cúi đầu trước Người, hôn lấy bàn chân Người, lắng nghe lời Người phán dạy. Nay chỉ còn lại một mảng hận thù.
Lucifer, kẻ được ví ngang với ánh sáng của Đấng Thánh, nay trở thành Kẻ Hoài nghi.
Lucifer, kẻ được trao cho quyền hành gần như bằng Chúa, nay hòa nhập với Con quỷ ngàn năm, hiện thân của sự ô uế.
Lucifer, ôi, nay không còn là Lucifer nữa. Mà chỉ còn lại Quỷ dữ của sự Hoài nghi, là Satan, là Hủy diệt, là Tăm tối vô ngần.
Ta sẽ trở lại, chỉ một ngàn năm, một ngàn năm nữa thôi. Và nhấn chìm tất cả vào trong đêm đen hỗn loạn.”


Hôm nay là ngày thứ hai Alisa đến với Rome.
Thành phố Rome chào đón cô với màu nắng tươi mát, mùa này tại Italia mang theo một vẻ đẹp vừa năng động nhưng vẫn giữ lại nét duyên dáng từ hàng thế kỉ trước.
Alisa đi theo đoàn người hướng dẫn đến địa danh nổi tiếng cổ xưa tại Rome, cây cầu Ponte Sant’Angelo(1) bắc ngang dòng sông Tiber như phân cách hai thế giới: một bên là lối đi dẫn đến Lâu đài của các Thiên thần trong quá khứ xa xăm, và bên kia của chiếc cầu là một Rome phồn hoa hiện đại.

(1) Cây cầu Thiên Thần, là cây cầu cổ nhất tại Rome do Bernini thiết kế vào năm 1688, và được hoàn thành năm 135 Trước Công nguyên.

Đoàn du lịch đi dọc thành cầu, những bức tượng Thiên thần trải qua hàng trăm năm biến đổi vẫn giữ nguyên nét đẹp với thời gian. Alisa đếm được tổng cộng mười bức tượng Thiên thần hai bên thành cầu in bóng xuống dòng Tiber cùng với màu trời xanh, trông như những thiên thần đang bay lượn trên cao và chào đón cô bước vào thánh địa.
Đưa tay chạm vào thành cầu, sự gồ ghề thô nám lan toả trong lòng bàn tay cô. Những gương mặt thiên thần gợi nhắc cô nhớ đến vở kịch của soạn giả tài ba Percy Bryce Shelley: “The Cenci”, một vở kịch bi thảm về người con gái bất hạnh với linh hồn vẫn còn lảng vảng quanh Ponte Sant’ Angelo để khóc than cho chính mình - Beatrice Cenci.
Alisa đã có dịp xem vở kịch tái hiện nỗi bất hạnh tột cùng này trong một sự kiện mà cô được phân quyền đi lấy tin. Beatrice, với lòng căm hận và buồn đau đã lên kế hoạch giết chết Francesco Cenci, cha ruột của mình – một kẻ cuồng bạo và đốn mạt. Nhưng đến sau cuối, nàng vẫn bị kết án tử hình và bỏ mạng ngay trên cây cầu Ponte Sant’ Angelo.
Cái chết của Beatrice trở thành biểu tượng thảm kịch cho những vụ phán xét tử tội tại đây: những tội nhân bị xử tử và bêu xác công khai trên thành cầu đá qua hàng thế kỉ, máu tươi đã thấm sâu vào nó.
Alisa tự hỏi, có phải vì đã níu giữ quá nhiều linh hồn, nên những bức tượng thiên thần trên cây cầu nổi tiếng này luôn có nét gì đầy u uất?
Người hướng dẫn viên bắt đầu nói về lịch sử của tòa lâu đài trong khi những du khách trầm trồ trước vẻ đẹp của nó. Mặc dù được xây dựng từ giữa thế kỉ thứ 2 sau Công nguyên, trải qua hàng ngàn năm với thời gian, cho đến hiện tại Castello St Angelo vẫn trông như một tác phẩm được tạo thành bởi những đám mây. Lâu đài chào đón du khách với chiếc xe ngựa đồng cùng các hoàng đế cổ xưa ăn mặc như Thần Mặt trời. Khi Alisa bước vào bên trong, cô được dẫn xuống một cầu thang xoắn ốc đến xuống thăm ngôi mộ của Hoàng đế Hadrian cùng gia quyến.
Cũng chính tại nơi đây, toà lâu đài kiên cố trở thành nơi trú ngụ của Đức giáo hoàng trong những lúc nguy hiểm. Và đôi khi nó lại trở thành một nhà tù âm u đầy tù túng, mỗi khi nghĩ đến điều này, Alisa vẫn tự hỏi mình ai mới là tù nhân của nó: những kẻ tội phạm hay chính hoàng gia Hadrian tầng lớp thượng lưu đã từng quay cuồng trong những vũ hội tại đây, khi mà những ràng buộc giai cấp khiến họ phải cột chặt mình vào cây gai số phận, để rồi chết mòn dần giữa những bức tường hoa?
Dưới ánh ráng chiều của Rome, Castello St Angelo cuộn tròn nằm lặng lẽ như một chú mèo Nga kiêu sa và đầy sang trọng. Alisa được dẫn đi tham quan suốt năm tầng lầu, sau đó, người hướng dẫn để cho du khách có thời gian tự do đi thăm thú lại những chỗ họ thích mắt.
Cô như bị mê hoặc bởi những cánh cửa chạm khắc đẹp đẽ và bức màn nhung thẫm màu trân quý nơi đây, Alisa bước đến gần khung cửa, nhìn xuống phía xa dòng Tiber với Ponte Sant’Angelo vắt ngang trong màu trời đỏ cam rực rỡ.
Tương truyền rằng Castello St Angelo mang cái tên oai hùng và xinh đẹp như vậy bởi lẽ vào khoảng năm 590 khi một trận dịch khủng khiếp xảy ra trong thành phố này, Tổng lãnh thiên thần Michael đã xuất hiện nơi chóp lăng của Hoàng đế Hadrian và tra kiếm vào vỏ như một dấu hiệu kết thúc bệnh dịch. Giai thoại này vẫn còn được người hướng dẫn viên nhắc lại mỗi khi dẫn một đoàn du lịch thăm thú, và mọi người đều chìm ngập trong lòng kính sợ Chúa khi nghe nó.
Alisa đương tự nhủ bản thân sẽ không quên khoảnh khắc đẹp đẽ này, cô như sực nhớ ra, cúi người lục trong giỏ xách chiếc máy ảnh số để lưu giữ lại khung cảnh đó.
Bất chợt Alisa thấy màu trời đang dần thay đổi, hẳn là mưa, cô nghĩ.
Nhưng khi màu xám xanh bắt đầu trùm xuống khắp gian phòng thì cô biết rằng mọi thứ không đơn giản như một cơn mưa.
Tiếng ồ à ngạc nhiên vang lên rồi dội lại bởi những bức tường, Alisa nhìn ra ngoài, bầu trời cuồn cuộn những đám mây đen đang dần tụ tập lại một chỗ, trong khi xung quanh vẫn tràn ngập ánh tà dương tạo nên một cảnh tượng siêu nhiên kì lạ.
Phía dưới sân, nhiều người hiếu kì bắt đầu chạy về hướng những đám mây đen xuất hiện, các du khách khác cũng giơ cao máy ảnh, điện thoại của mình để quay lại những giây phút hiếm có đó.
Alisa như chết trân, cô quá kinh ngạc để cử động vì từ chính giữa của đám mây đen đang hình thành vòng xoắn ốc, bầu trời nứt toạc!
Đúng vậy, cô chắc chắn không dùng sai từ, giữa màu trời bị chìm trong chùm tia chớp xanh trắng, một vệt nứt như tấm lụa bị một kẻ thô lỗ xé toạc ra thành hai mảnh. Vòng xoắn mây đen vẫn không dừng lại mà còn mở rộng hơn, dù đứng trong tòa lâu đài kiến cố suốt mấy trăm năm, Alisa vẫn cảm nhận được những cơn gió quật xuống nóc những tòa nhà trong thành phố.
Tiếng người la hét và cầu nguyện đan xen nhau trong không khí tràn đầy sự hoảng loạn, vòng tròn mây đen kia bắt đầu chúi xuống thành phố, có vẻ như nó đang vươn cái vòi của mình đến Tòa thánh Vatican.
Alisa quay người, giậm những bước chân vội vã của mình xuống chiếc cầu thang sang trọng, cô lao ra phía cổng, chạy vút ngang cây cầu Thiên thần về hướng Tòa thánh. Trong lòng cô run sợ, nhưng bản năng của một phóng viên lại thôi thúc cô đến gần hơn với tâm điểm của sự nguy hiểm đang giăng trên bầu trời kia.
Trên đường đi chỉ toàn sự hoảng loạn, cả những du khách lẫn người dân bản địa đều mang một nét mặt giống nhau. Alisa nhìn thấy một phụ nữ ngồi chết trân trong chiếc SUV bạc, cô không ngần ngại gạt bỏ lương tâm mình mà mở cửa xe kéo cô ta ra rồi rồ ga chạy mặc kệ tiếng kêu réo của cô ả phía sau.
Cô đi dọc những con đường hẹp, vừa né các chướng ngại vật vừa cố gắng nhớ lại quãng đường tới Tòa thánh mà hướng dẫn viên đã dắt đoàn du lịch của cô đi vào sáng nay.
Càng tới gần Vatican, bầu trời càng tối tăm với những cơn gió quật mạnh tới nỗi suýt thổi bay chiếc SUV đi. Alisa xuống xe khi chỉ còn cách Vatican vài trăm mét, cô chạy lại gần, cố giữ cho mình đứng vững trước những cơn gió mạnh, xung quanh cô những người dân đều cố gắng bỏ chạy thật xa khỏi điểm tụ của cơn bão. Alisa lôi chiếc máy ảnh số ra chỉnh đến chế độ quay phim, cô vừa tiến lại gần Tòa thánh vừa tường thuật lại những gì đã xảy ra.
“Cô đang làm trò gì thế? Tránh xa khỏi đây ngay!”
Tiếng quát tháo bị hút vào trong cơn gió giật, Alisa quay lại nhìn thấy những người ăn mặc như lính đặc nhiệm đang tiến về phía mình. Chưa kịp trả lời, cô đã bị một trong những người lính nọ kéo tay đi.
Một người khác hét lớn với anh ta bằng giọng Anh vẫn còn nghe âm mũi của người Thụy Điển.
“Đưa cô ta vào Tòa thánh, cho cô ấy vào bên trong Bức Màn.”
Anh ta kéo cô đi về phía cổng vào Vatican, rồi không ngần ngại đẩy mạnh cô vào đó. Alisa ngã sụp xuống đất, chiếc máy ảnh văng khỏi tay cô đập mạnh xuống nền đá khiến nó móp đi một góc. Alisa gào lên với tên lính rồi chộp lấy máy ảnh, nó vẫn còn ở chế độ ghi hình.
Phía trên bầu trời, vết nứt đã bắt đầu lan rộng hơn. Alisa nhìn thấy rõ phía bên kia bầu trời, một màn đêm đen như muốn ùa qua kẽ nứt, để bao trùm khắp bầu trời thế giới của cô.
Cô đứng dậy, chạy vào phía trong sân lớn của Vatican, các Giám mục đều đứng rải rác trong sân nhìn lên bầu trời, nhưng Alisa không thấy bất cứ ai có vẻ mặt hoảng loạn như người dân ngoài kia.
Từ phía bên kia vết nứt, cô nhìn thấy một xúc tu màu đen với những mảnh vỡ cuộn tròn xung quanh bắt đầu thò ra, nó bám lấy hai bên vết nứt rồi giật mạnh đến nỗi cô nghe được sức gió thay đổi mạnh hơn và mang theo vị máu.
Cùng lúc, tiếng súng vang lên chát chúa đến từ nhiều phía, chiếc xúc tu đen vội buông khỏi vết nứt, nó vút lên như động tác của một con bạch tuộc rồi dập xuống mặt đất bên dưới.
Alisa nhìn thấy dù cho chiếc xúc tu không hề chạm đến, những nóc tòa nhà cao tầng đột ngột vỡ vụn ra thành nhiều mảnh.
Cô hoảng sợ, liền quay đầu bỏ chạy khỏi sân Tòa thánh về phía cổng, nhưng không hiểu sao bản thân lại va mạnh vào một bức tường vô hình đến nỗi khiến cô ngã ngửa ra sau. Alisa đứng bật dậy, đưa tay sờ vào bức tường vô hình trước mặt rồi ngoái nhìn lên bầu trời.
Lúc này cái xúc tu màu đen đang bắt đầu đập xuống những tòa nhà xung quanh, nó kéo dài ra, cuốn lấy một tòa nhà cao tầng lớn rồi bẻ đôi, ném thẳng vào Tòa thánh. Tiếng la hét tuyệt vọng dội vào tai của cô, Alisa muốn bỏ chạy, nhưng nỗi sợ khiến cô bất động như tượng gỗ.
Alisa nhìn thấy trong tòa nhà kia có cả trăm con người đang gào thét, với độ cao rơi xuống như vậy, sự sống như đã bị dứt ra khỏi họ từ lúc con quái vật kia vươn chiếc xúc tu của nó đến tòa nhà.
Alisa nhắm chặt mắt, cố gắng ngã sấp xuống để tránh những mảnh vỡ, nhưng bất ngờ thay, vòng chắn bên ngoài Tòa thánh như bất khả xâm phạm, tòa nhà vừa chạm đến bức tường vô hình phía trên đã tự động vỡ tan thành cát bụi.
Cô nhìn thấy những người lính bắt đầu chạy dọc hai dãy tường vòng cung bao quanh tòa thánh, cầm những thứ vũ khí cô chưa thấy bao giờ.
Một người lính mặc đồ quân phục đen, đai đeo một thắt lưng to bản gắn những viên đá hình thoi đủ màu sắc chạy vụt lên phía trước, hai tay anh ta được bao bọc bởi một lớp giáp bọc tay màu xám bạc, cây súng anh cầm trông như một khẩu SG-550(2) với những viên ngọc màu xanh dương phát sáng được khảm dọc thân súng, ngay khi chạm đến mép tường, anh ta nhảy lên cao về phía con quái vật.

(2) Loại súng được Thụy Sĩ sản xuất.

Alisa sững người khi nhìn thấy đôi bốt quân đội bắt đầu lắp ráp lại thành một ống phản lực cỡ nhỏ, đẩy anh ta lên phía trên trong tình trạng vẫn giữ thăng bằng với tư thế đứng tấn, những người lính phía sau đồng loạt nhảy lên theo anh ta, và tiếng súng nổ xối xả trên bầu trời nghe vô cùng đinh tai nhức óc.
Cô nhìn thấy chiếc vòi quái vật co rút lại trước luồng đạn dồn dập của những người lính, có vẻ như nó đang bị đẩy lùi. Nhưng bất thình lình, Alisa nghe một Giám mục đứng trong sân thét lên, và rồi cô nhìn thấy bầu trời vỡ tan ngay trước mắt!
Những vết nứt trên bầu trời đột ngột lan rộng, từ trong lỗ hổng, một sinh vật to lớn với nhãn cầu lóe đỏ nhìn xuống thế giới của cô.
Alisa chưa bao giờ nhìn thấy cái nhãn cầu to lớn dường ấy, kích thước của chủ nhân con mắt đó có thể ngang bằng với cả một thành phố không chừng.
Thêm nhiều cái xúc tu đen liên tục xuất hiện trên bầu trời thông qua kẽ nứt, bây giờ đã trở thành một lỗ hổng có kích cỡ bằng với chiều dài một chiếc máy bay. Chúng liên tục quất xuống mặt đất, dùng sức gió làm vỡ sập các tòa nhà và cố gắng phá tan bức tường vô hình đang bảo vệ Vatican.
“Chúng ta không đủ người.”
Cô nghe một Giám mục gào lên dưới sức gió, ông ta bắt đầu xoay người lại chạy về phía thánh đường, trên đường đi liên tục gào lên thứ tiếng có lẽ là tiếng Tây Ban Nha.
Phía trên đầu mọi người, khe nứt ngày càng lan rộng với tốc độ chóng mặt, bây giờ nó đang trở thành một lỗ hổng to ngang với một công viên cỡ nhỏ, Alisa nhìn rõ hơn con quái vật với những xúc tu bạch tuộc, cô nhìn thấy những mảng đen nhọn mọc xung quanh đôi mắt của nó, mỗi mảnh đen là một cái miệng lớn chứa đầy răng nhọn và nhớt dãi.
Cô đưa tay lên bụm miệng, cố gắng không ọc ra bữa trưa của mình. Ngoại hình con quái vật trông kinh tởm tới mức bất cứ ai nhìn nó cũng sẽ nôn thốc nôn tháo tới mức tuột hết nội tạng ra ngoài mới thôi.
Những người lính bắt đầu chia đội hình ra, khoảng mười người vẫn giữ nguyên vị trí, tiếp tục xả đạn vào mấy cái xúc tua. Tầm mười ba người khác chia làm ba đội nhỏ, tản ra xung quanh, họ bắt đầu lắp ráp một thứ vũ khí có hình dáng như một chiếc đại bác với khung xương sắt kì lạ. Nó trông tương tự như một khẩu đại liên Browning M2(3) nhưng hoàn toàn rỗng ruột, khung xương súng bên ngoài màu trắng xương và hoàn toàn không thấy bất cứ một viên đạn nào.

(3) Loại súng máy hạng nặng thông dụng được thiết kế bởi John Browning, tầm bắn tối đa 6.800 metter và tự nạp đạn bằng độ giật với tốc độ bắn đạt 450-600 phát/phút.

Những sự việc dồn dập xảy đến làm cho Alisa thậm chí không có thời gian thắc mắc, cô tìm đến nấp sau cột trụ lớn ở hành lang viền sân Tòa thánh, hy vọng tiếp tục quan sát được sự việc với chiếc máy ảnh vẫn đang ở chế độ ghi hình.
 

Haga611

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/3/16
Bài viết
3
Gạo
0,0
File của bạn còn một số lỗi sau:
1, Lỗi chính tả

2, Lỗi sử dụng dấu câu
- Dấu gạch nối ngăn cách với lời thoại và lời dẫn bằng dấu cách:

- Dấu ba chấm ngăn cách với ký tự liền sau bởi dấu cách:

3, Thiếu dấu gạch ngang đánh dấu lời dẫn

Bạn sửa các lỗi mình đã chỉ ra và gửi lại file nhé!

Mình đã sửa lại các lỗi. Mong bạn xem xét lại giúp mình nhé.
 

Đính kèm

  • NGÀY ANH ĐẾN LÀ NGÀY EM ĐI - Haga.doc
    74,9 KB · Xem: 119

Yan cute

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/2/15
Bài viết
115
Gạo
900,0
- Tên tác phẩm: Thời đại đổi mới- Nữ phụ lên ngôi
- Tác giả: Rêu
- Thể loại: teen
- Tình trạng (đang sáng tác/hoàn): đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt) tác phẩm:
Một cô nàng có ngoại hình rất bình thường, than hình bình thường, học hành bình thường, hiện đang học đại học X, và có vẻ tương lai sẽ thất nghiệp dài dài vì cái ngành học nó quả thật chẳng béo bở gì cả… Nói chung, có thể tạm gọi là BÌNH THƯỜNG nếu không muốn nói là TẦM THƯỜNG.

Nhưng ông trời lại không muốn ban cho cô gái bình thường này một cuộc sống bình thường một chút nào, theo đúng nghĩa đen luôn. Mọi chuyện thay đổi từ khi cô nàng của chúng ta tình cờ tìm được một cuốn sách, một tiểu thuyết tình cảm dở hơi và khá sến sẩm, cô ấy đã nghĩ: “Thật không hiểu ai lại đi viết ra mấy cái tình tiết thế này cơ chứ? Sến khỏi bàn rồi, nội dung lại chẳng có điểm nhấn… Mình mà là tác giả, mình sẽ thay đổi toàn bộ, dìm chết nữ chính thì thôi, và sau đó phải đưa nữ phụ lên ngôi… Trời trời, càng đọc càng ức chế…! Nam chính đúng là đần độn mà!!”

Vâng, và sau đó, quả thật là cô ấy đã khiến câu truyện thay đổi toàn bộ.

- Đính kèm MỘT file Word gồm một (hoặc hai) chương của tác phẩm.
 

Đính kèm

  • Thời đại đổi mới.docx
    36 KB · Xem: 137

01263388063

Gà con
Tham gia
16/4/16
Bài viết
2
Gạo
0,0
- Tên tác phẩm: Con điếm nghĩ mình trong sáng
- Tác giả: Nguyễn Hồng Nhi
- Thể loại: Bi kịch
- Tình trạng: Đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt) tác phẩm: truyện nói về cuộc đời của một đứa con gái, không ý thức được bản thân nhơ nhuốc.
 

Đính kèm

  • Con điếm nghĩ mình trong sáng - Nguyễn Hồng Nhi.doc
    46,5 KB · Xem: 115
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Bên trên