Tác phẩm: Tưởng niệm
Tác giả: Thanh Thanh Tử Câm
-----------
Tác giả: Thanh Thanh Tử Câm
-----------
Giữa con phố đông đúc nhộn nhịp, tôi lặng người. Hình như ai cũng im lặng. Họ cứ lướt qua nhau, lướt qua tôi, cứ vùn vụt qua, chỉ có mình tôi đang bơ vơ ở giữa đường lớn. Tôi lạc lối.
Em cũng giống người ta, em rời bỏ tôi trong một chiều lộng gió. Từ hôm ấy, những nơi tôi đặt chân tới gió đều ngừng thổi, thay vào đó là nắng gắt ngột ngạt. Em bước ra đi, cuộc sống của tôi cũng khó thở như vậy đấy, em biết không?
Tôi đã lục tìm em. Lùng sục tất cả những nơi em có thể đến. Trong nhà, trên thư viện, café sách, cả công viên rộng lớn, tất cả đều không thấy em.
Em đi rồi. Em chỉ xuất hiện trong cuộc sống của tôi phút chốc rồi biến mất. Em thích bay nhảy, em yêu tự do nên em sẵn sàng mang theo cả con tim tôi đi, để lại nơi đây một cơ thể sống không hồn.
“Mọi người có thể nói cho tôi biết em ở đâu được không? Có thể chỉ đường cho tôi đến với em được không?” Mọi người im lặng, họ vẫn tiếp tục cuộc sống của riêng họ, là họ không nghe thấy lời khẩn thiết của tôi hay guồng quay cuộc sống khiến họ vô cảm.
Không ai cứu giúp, tôi vẫn ôm trái tim đang rỉ máu, thất thểu trên con đường – những bước chân vô định.
Người yêu tôi đâu?
Em cũng giống người ta, em rời bỏ tôi trong một chiều lộng gió. Từ hôm ấy, những nơi tôi đặt chân tới gió đều ngừng thổi, thay vào đó là nắng gắt ngột ngạt. Em bước ra đi, cuộc sống của tôi cũng khó thở như vậy đấy, em biết không?
Tôi đã lục tìm em. Lùng sục tất cả những nơi em có thể đến. Trong nhà, trên thư viện, café sách, cả công viên rộng lớn, tất cả đều không thấy em.
Em đi rồi. Em chỉ xuất hiện trong cuộc sống của tôi phút chốc rồi biến mất. Em thích bay nhảy, em yêu tự do nên em sẵn sàng mang theo cả con tim tôi đi, để lại nơi đây một cơ thể sống không hồn.
“Mọi người có thể nói cho tôi biết em ở đâu được không? Có thể chỉ đường cho tôi đến với em được không?” Mọi người im lặng, họ vẫn tiếp tục cuộc sống của riêng họ, là họ không nghe thấy lời khẩn thiết của tôi hay guồng quay cuộc sống khiến họ vô cảm.
Không ai cứu giúp, tôi vẫn ôm trái tim đang rỉ máu, thất thểu trên con đường – những bước chân vô định.
Người yêu tôi đâu?
Đã bao giờ trong những ngày bên nhau, anh nói với em rằng: “Người duy nhất mà anh động tâm là em chưa?”
Đã bao giờ trong những lần em khóc, anh nói với em rằng: “Người mà khiến anh đau xót là em chưa?”
Đã bao giờ trong mỗi nụ hôn chúc ngủ ngon, anh nói với em rằng: “Tín ngưỡng của anh là em chưa?”
Và đã bao giờ trong những lần đan chặt tay vào nhau, anh nói với em rằng: "Em là người quan trọng nhất với anh chưa?"
Nỗi nhớ em xuất hiện lúc anh nghe những bản nhạc buồn da diết. Nó day dứt không thôi và lôi kéo bao nhiêu ký ức buồn trở lại, giày vò anh trong đau đớn.
Nỗi nhớ em tràn về khi gió đông bắt đầu lướt đến từng ngõ ngách trên con phố, buốt giá từng cơn khiến tim anh run lên từng hồi.
Nỗi nhớ em nhiều hơn theo từng hạt mưa nặng nề thấm qua lớp áo mỏng, giăng kín trong lòng và không có lối thoát.
Nhưng tất cả chỉ là nỗi nhớ, chẳng có ý nghĩa gì vì em không còn bên anh. Nó chỉ là do anh cố chấp không chịu bước ra khỏi nỗi đau ấy mà thôi.
Em đã chạy trốn anh, khi anh chưa một lần nói: “Anh yêu em.”
Đã bao giờ trong những lần em khóc, anh nói với em rằng: “Người mà khiến anh đau xót là em chưa?”
Đã bao giờ trong mỗi nụ hôn chúc ngủ ngon, anh nói với em rằng: “Tín ngưỡng của anh là em chưa?”
Và đã bao giờ trong những lần đan chặt tay vào nhau, anh nói với em rằng: "Em là người quan trọng nhất với anh chưa?"
Nỗi nhớ em xuất hiện lúc anh nghe những bản nhạc buồn da diết. Nó day dứt không thôi và lôi kéo bao nhiêu ký ức buồn trở lại, giày vò anh trong đau đớn.
Nỗi nhớ em tràn về khi gió đông bắt đầu lướt đến từng ngõ ngách trên con phố, buốt giá từng cơn khiến tim anh run lên từng hồi.
Nỗi nhớ em nhiều hơn theo từng hạt mưa nặng nề thấm qua lớp áo mỏng, giăng kín trong lòng và không có lối thoát.
Nhưng tất cả chỉ là nỗi nhớ, chẳng có ý nghĩa gì vì em không còn bên anh. Nó chỉ là do anh cố chấp không chịu bước ra khỏi nỗi đau ấy mà thôi.
Em đã chạy trốn anh, khi anh chưa một lần nói: “Anh yêu em.”
Chỉnh sửa lần cuối: