Thơ Vô đề

Oải Hương

Gà con
Tham gia
22/4/14
Bài viết
38
Gạo
1.550,0
Chẳng hiểu sao nước mắt cứ muốn rơi
Một ngày dài mà trôi hoài chẳng hết
Một mình chìm vào nghĩ suy không hồi kết
Nước mắt à, sao mày lại rơi nghiêng.

Lại một mình với những nghĩ suy
Về hôm nay và ngày mai đang tới
Rồi bỗng dưng vỡ òa trong tiếng nấc
Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chỉ số 0.

Dẫu vẫn biết cuộc đời này khó nhọc
Tự nhủ mình phải cố gắng bon chen
Nhưng cuộc đời đâu phải như ý muốn
Mình vẫn là mình sau những tính toan.

Những lúc buồn thì khóc như đứa trẻ
Khóc thật nhiều mà chẳng nghĩ suy chi
Rồi tỉnh dậy, ngày mai đang tới
Lại phải gồng mình trong cuộc sống hôm nay...
 

Tiết Vịnh Vy

Gà tích cực
Tham gia
25/12/13
Bài viết
97
Gạo
124,0
Re: Vô đề
Chị không hiểu ý em hả? Ý của em là đọc bài thơ của chị không biết nên đặt tựa đề gì.
 

U Huyễn

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
11/4/14
Bài viết
909
Gạo
2.822,0
Re: Vô đề
Huyễn thích ý tứ trong thơ em, dù câu vần chưa thật sự mềm mại hoặc phá cách lắm. Nhưng em chú ý nhé, gần như là tuyệt đối không dùng số đếm trong thơ vì sẽ khiến người đọc bị hẫng mạch cảm thụ.
Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chỉ số 0.

Mong chờ những bài thơ khác từ Oải Hương . @};-
 

libra_2000

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
14/5/14
Bài viết
1.064
Gạo
9.310,0
Re: Vô đề
Những lúc buồn thì khóc như đứa trẻ
Khóc thật nhiều mà chẳng nghĩ suy chi
Rồi tỉnh dậy, ngày mai đang tới
Lại phải gồng mình trong cuộc sống hôm nay...

Ôi lâu lắm mới có cảm giác đồng bệnh tương liên kiểu này. Cám ơn những câu thơ của chị. :x
 

Oải Hương

Gà con
Tham gia
22/4/14
Bài viết
38
Gạo
1.550,0
Re: Vô đề
Huyễn thích ý tứ trong thơ em, dù câu vần chưa thật sự mềm mại hoặc phá cách lắm. Nhưng em chú ý nhé, gần như là tuyệt đối không dùng số đếm trong thơ vì sẽ khiến người đọc bị hẫng mạch cảm thụ.


Mong chờ những bài thơ khác từ Oải Hương . @};-
Em cảm ơn chị. Em cứ viết theo cảm tính, nghĩ gì thì viết nấy thôi chị ạ. Hy vọng được chị chỉ giáo trong thời gian tới.
 

Oải Hương

Gà con
Tham gia
22/4/14
Bài viết
38
Gạo
1.550,0
Re: Vô đề
Những lúc buồn thì khóc như đứa trẻ
Khóc thật nhiều mà chẳng nghĩ suy chi
Rồi tỉnh dậy, ngày mai đang tới
Lại phải gồng mình trong cuộc sống hôm nay...

Ôi lâu lắm mới có cảm giác đồng bệnh tương liên kiểu này. Cám ơn những câu thơ của chị. :x
Tại mình cũng đang buồn nên cứ viết thế thôi. Có người cùng tâm trạng dễ cảm thông cho nhau hơn.
 
Bên trên