Chương 8: Yêu (1)
Nụ cười chớt nhả trên miệng Khiêm vụt tắt. Lần họ gặp Rosa cũng mới chỉ hai tuần trước. Khôi không phải là gay, Khiêm biết chắc. Hai năm đầu đại học, cậu ấy thi thoảng cũng hẹn hò với em gái hay chị gái nào đó nhưng chẳng được bao lâu. Đến hai năm cuối thì Khôi dành toàn thời gian cho các hoạt động cá nhân để đi du học. Cậu ấy chẳng thèm yêu, vậy mà chỉ với sự xuất hiện đột ngột của Rosa mà Khôi lại có quyết định chóng vánh đến vậy.
- Ý cậu là, cô gái hôn tớ hôm trước đấy à?
Nụ cười chớt nhả trên miệng Khiêm vụt tắt. Lần họ gặp Rosa cũng mới chỉ hai tuần trước. Khôi không phải là gay, Khiêm biết chắc. Hai năm đầu đại học, cậu ấy thi thoảng cũng hẹn hò với em gái hay chị gái nào đó nhưng chẳng được bao lâu. Đến hai năm cuối thì Khôi dành toàn thời gian cho các hoạt động cá nhân để đi du học. Cậu ấy chẳng thèm yêu, vậy mà chỉ với sự xuất hiện đột ngột của Rosa mà Khôi lại có quyết định chóng vánh đến vậy.
- Ý cậu là, cô gái hôn tớ hôm trước đấy à?
- Vy ở đây thì không hiểu cậu có dám hỏi ngược như vậy không nữa. Tớ không giận vì cô ấy hôn cậu trước đâu, tớ đã hôn bù lại rồi. - Khôi cười nhạt, cười lạnh - Cậu nên quên nụ hôn ấy đi. Tớ còn đang mỗi ngày giúp nàng xoá ảnh trong bộ sưu tập nụ hôn đây.
- Cậu nghiêm túc đấy à? Cậu biết gì về cô ấy?
- Tớ không biết gì, thậm chí có lúc tớ nghĩ cái tên của cô ấy cũng không phải là thật. Nhưng tớ muốn tin cô ấy. Cứ cho là tớ và cô ấy có duyên đi vậy. Vì cô ấy giống Thanh nên tớ e ngại cậu không muốn gặp lại.
- Giống nhưng không phải. Vả lại… Thanh là chuyện của ngày xưa rồi.
- Có cậu ủng hộ là tớ vui rồi. Nàng cũng khó chiều lắm, sau này chắc tớ phải học tập cậu nhiều.
Khôi vừa dứt lời thì điện thoại anh đổ chuông. Khiêm lần đầu trông thấy Khôi nghe điện của người yêu, anh không khỏi bất ngờ khi thấy dáng vẻ nhẹ nhàng, dè dặt của cậu bạn. Nhìn Khôi ậm ừ nói chuyện với ánh mắt hiền hoà thì biết được cậu ấy thích người con gái đó đến thế nào.
Khiêm chìm vào khoảng không suy tư. Giữa quán bia đông đúc người với những tiếng cốc ly va chạm, anh thấy hụt hẫng. Nhìn Khôi, người ta nhìn thấy một người đang yêu. Nếu giả dụ như ngay lúc này Vy gọi điện cho anh, anh không thể cảm thấy hạnh phúc đến thế. Từ khi Rosa xuất hiện, dù đó chỉ là cái bóng của Thanh thì cũng đủ để cuộc sống của Khiêm bị xáo trộn. Anh đã đối xử không công bằng với Thanh, điều ấy khiến Khiêm day dứt đến tận bây giờ. Mọi thứ như được sắp đặt từ trước, từ quán cà phê đầy phong vị của nơi Thanh lớn lên, nơi mà những kí ức như sương mờ vẫn luôn phủ kín đến cuộc gặp gỡ trong quán bar. Rosa đột ngột xuất hiện rồi quẫy vùng cơn gió lốc như thể muốn bóc trần trái tim phũ phàng của Khiêm. Có những lúc không ai sai, để phải chịu trách móc. Cũng không ai sai để phải nói xin lỗi.
- Thôi, về đây. Cuối cùng thì cậu cũng thoát kiếp độc thân rồi.
- Cậu có tin không, tớ đã chờ cô ấy từ lâu rồi.
- Tớ là tớ không chấp kẻ mới yêu.
- Cậu nghiêm túc đấy à? Cậu biết gì về cô ấy?
- Tớ không biết gì, thậm chí có lúc tớ nghĩ cái tên của cô ấy cũng không phải là thật. Nhưng tớ muốn tin cô ấy. Cứ cho là tớ và cô ấy có duyên đi vậy. Vì cô ấy giống Thanh nên tớ e ngại cậu không muốn gặp lại.
- Giống nhưng không phải. Vả lại… Thanh là chuyện của ngày xưa rồi.
- Có cậu ủng hộ là tớ vui rồi. Nàng cũng khó chiều lắm, sau này chắc tớ phải học tập cậu nhiều.
Khôi vừa dứt lời thì điện thoại anh đổ chuông. Khiêm lần đầu trông thấy Khôi nghe điện của người yêu, anh không khỏi bất ngờ khi thấy dáng vẻ nhẹ nhàng, dè dặt của cậu bạn. Nhìn Khôi ậm ừ nói chuyện với ánh mắt hiền hoà thì biết được cậu ấy thích người con gái đó đến thế nào.
Khiêm chìm vào khoảng không suy tư. Giữa quán bia đông đúc người với những tiếng cốc ly va chạm, anh thấy hụt hẫng. Nhìn Khôi, người ta nhìn thấy một người đang yêu. Nếu giả dụ như ngay lúc này Vy gọi điện cho anh, anh không thể cảm thấy hạnh phúc đến thế. Từ khi Rosa xuất hiện, dù đó chỉ là cái bóng của Thanh thì cũng đủ để cuộc sống của Khiêm bị xáo trộn. Anh đã đối xử không công bằng với Thanh, điều ấy khiến Khiêm day dứt đến tận bây giờ. Mọi thứ như được sắp đặt từ trước, từ quán cà phê đầy phong vị của nơi Thanh lớn lên, nơi mà những kí ức như sương mờ vẫn luôn phủ kín đến cuộc gặp gỡ trong quán bar. Rosa đột ngột xuất hiện rồi quẫy vùng cơn gió lốc như thể muốn bóc trần trái tim phũ phàng của Khiêm. Có những lúc không ai sai, để phải chịu trách móc. Cũng không ai sai để phải nói xin lỗi.
- Thôi, về đây. Cuối cùng thì cậu cũng thoát kiếp độc thân rồi.
- Cậu có tin không, tớ đã chờ cô ấy từ lâu rồi.
- Tớ là tớ không chấp kẻ mới yêu.