Phàm nhân tu tiên - Chương 1501 - 1502

Chương 1501: Chiến thuyền

Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng nổ ầm vang
trầm đục từ ngoài cửa đá truyền đến, rồi trên vách tưởng bốn phía bỗng nhiên
nổi lên một tầng cấm chế linh quang màu trắng ngà lấp lỏe không ngừng, hơn nữa
mặt đất cũng rung lên một trận kịch liệt giống như đang động đất.”Như thế nào?
Xảy ra chuyện gì!”

những chấn động này tự nhiên là không có
khả năng ảnh hưởng gì tới mấy người trước mắt nhưng cũng làm cho sắc mặt ba
người không khỏi khẽ biến đổi. Gã dị tộc nhân da màu xanh nhạt kêu lên một
tiếng kinh sợ, tiếp theo đó, dị tộc nhân da màu xanh nhạt cùng tên dị tộc nhân
đầu to kia liếc mắt nhìn nhau một cái rồi cả hai liền cơ hồ đồng thời thúc giục
độn quang hóa thành một đão thanh hồng bắn nhanh đi, trong tích tắc thân hình
đã biến mất không thấy.

Cho dù quảng trường này có cấm chế phi hành
nhưng lấy tu vi của bọn họ mà nói, chỉ cần mạnh mẽ điều động linh lực trong cơ
thể thì cấm chế trình độ này tự nhiên là không có khả năng thật sự có thể trói
buộc bọn họ thi triển độn thuật. Bất quá chỉ là hao phí thêm một chút pháp lực
mà thôi

Mà Hàn Lập cũng không có chần chờ, mục
quang sau khi đảo qua trên pháp trận một cái thì hơi do dự một chút rồi bỗng
nhiên tay áo bào run lên, một đão thanh quang bắn ra bay xung quanh pháp trận
một vòng.”bang bang.” hai tiếng động truyền ra, thanh quang trong nháy mắt đã
chém pháp trận nát vụn sau đó lóe lên quay về. Lúc này, bên ngoài Hàn Lập tinh
quang lóe lên rồi bay ra ngoài

Thân hình hắn vừa ra tới cửa đá thì thấy cả
quảng trường giờ phút này là một mảnh hỗn loạn, các tộc nhân đang nhằm bốn phía
chạy tự tán mà trên không quảng trường không biết khi nào đã xuất hiện một tầng
sáng màu lam nhạt đem cả toàn thành thị bao phủ lấy đồng thời từ phía trên cao,
không biết ở chỗ nào đang có vô số bạch sắc quang cầu trút xuống như mưa

Phía ngoài quầng sáng liên tiếp xuất hiện
âm thanh bùng nổ cùng ánh sáng chói mắt khiến cho vòng bảo hộ kịch liệt chớp
lên không thôi, bộ dáng miễn cưỡng chống đỡ. Hàn Lập kinh hãi vội vàng ngẩng
đầu nhìn ra phía ngoài quầng sáng, trong mắt lam mang chợt hiện. Kết quả một
lát sau, khóe mắt Hàn Lập giật giật vài cái và hít thật sâu một ngụm lương khí.
Bằng linh mục thần thông hắn đã nhìn rõ các loại công kích này. Trên cao ba bốn
nghìn trượng có xuất hiện một cái “Ngân đảo.”

Đúng vậy đây là một cái “Ngân đảo.” toàn
thân lập lòe, giống như là được làm từ bạc tinh khiết, bộ dáng to chừng gần vạn
trượng. Mà dưới đáy tòa Ngân đảo này có vô số bạch sắc tinh trụ, phù văn mặt
ngoài thiểm động không ngừng và từ chính nơi này đang có đoàn đoàn quang cầu
rơi xuống

“Không tốt, đây chính là đãi chiến thuyền
của Giác Xi Tộc. Điều này sao có thể, chẳng lẽ đãi quân Giác Xi Tộc đã tới rồi.”
Dị tộc nhân đầu to không biết khi nào đã lấy ra một cái gương có mặt màu xanh,
sau khi ngưng thần nhìn vài lần thì thất thanh kêu lên

“Hiện tại nói việc này còn có tác dụng gì,
chúng ta nhanh chạy đi thôi. Nguyên huynh, ngươi tọa trấn thành này nhiều năm
như vậy khẳng định là biết mấy cái mật đão trốn khỏi thành chứ” Dị tộc nhân da
màu xanh nhạt cũng đã tới phụ cận, vừa nghe lời ấy biết tình thế cấp bách hỏi

“tại hạ xác thực biết một cái mật đão có
thể lặng yên đi ra ngoài phía Tây thành hơn mười dặm. Bất quá trong thành còn
nhiều đồng đão các tộc như vậy, cũng không thể cứ bỏ mặc không hỏi như vậy. Ta
sẽ lập tức bảo mọi người ra cửa thành tập hợp rồi trông chờ vào thiên mệnh mà
chạy đi thôi. Nếu vận khí tốt nói không chừng là một bộ phận người có thể chạy
thoát.” Gã dị tộc đầu to trên mặt thoáng do dự sau đó lập tức cắn răng một cái
nói.” Hảo, cứ thế mà làm.” Gã dị tộc toàn thân có hồng quang kia đang chạy đến
nghe được lời này thì cũng liên thanh đồng ý nói. Hàn Lập cùng dị tộc nhân da
màu xanh nhạt thì hoàn toàn không dị nghị gì. Gã đầu to thấy vạy thì cũng không
dám chậm trễ nữa!

Bên ngoài thân hắn hoàng quang chợt lóe lên
rồi đột nhiên một đão hoàng quang từ trên người bắn ra, nhoáng lên một cái đã
hóa thành một cái hư ảnh cao hơn trăm trượng thật lớn. Dung nhan phục sức đều
không khác gì gã dị tộc đầu to ban đầu. Hư ảnh này lớn như thế cộng thêm toàn
thân hoàng quang sáng chói nên tự nhiên là cực kỳ bắt mắt

Bỗng nhiên trong miệng hư ảnh khẽ quát một
tiếng nhưng thanh âm giống như tiếng chuông rung lên, tất cả ai nghe được thanh
âm này thì đều cảm thấy thần thức chấn động, tâm thần đang kinh hoảng bất giác
thanh tỉnh lại. Nhất thời trong quảng trường hàng vạn ánh mắt đều hướng về phía
hư ảnh trên trời cao do gã dị tộc đầu to biến hóa thành. Lúc này hư ảnh thần
sắc nghiêm nghị nói: “Các vị đồng đão không cần kích động, đãi trận phòng hộ
của bản thành đủ có thể chống đỡ một đoạn thời gian dài nữa, sẽ không lập tức
bị phá.”

Hiện tại mọi người nhanh chóng đi tới cửa
thành tụ tập. Một khắc sau, ta sẽ lập tức hủy bỏ một chỗ cấm chế tại cửa thành
để cho các bị đão hữu tự chạy đi. Bất quá trước khi chạy trốn ta cảnh cáo chư
vị đồng đão một câu, lần này Giác Xi Tộc đột nhiên bắt đầu cuộc chiến không báo
trước, như vậy là đã phát tâm diệt tộc đối với Thiên Vân mười ba tộc chúng ta,
mọi người cũng đừng có nghĩ đến cái gì đầu nhập vào hay tạm thời ủy khuất chi
tâm. Theo ta được biết, những ai bị bắt giữ nếu không phải bị đưa đến Băng hỏa
hắc ngục của Giác Xi Tộc làm nô lệ thì cũng bị sưu hồn trừu anh để luyện đan
luyện khí.” Giọng nói của hư ảnh đầu to âm trầm dị thường!

Đám dị tộc nhân trên quảng trường đầu tiên
là hai mặt nhìn nhau sau đó không biết có kẻ nào kêu to một tiếng thì nhất thời
lập tức giải tán chạy tán loạn. Sau khi ly khai quảng trường thì mọi người lập
tức hóa thành vô số độn quang nhằm hướng cửa thành chạy đến

Gã dị tộc đầu to bấm quyết, hư ảnh trên
không lập tức lóe lên rồi tán loạn tiêu thất đi. Sau đó hắn quay đầu nhìn ba
người hướng Hàn Lập nói: “Chư vị đão hữu theo ta đi. Chúng ta là mục tiêu thật
lớn nên không thể ở cùng bọn họ được.”

Những người khác tự nhiên đều gật đầu

Vì thế một hàng bốn người trực tiếp hóa
thành bốn đão hào quang trong nháy mắt bay ra khỏi quảng trường. Lúc này quầng
sáng màu xanh phía trên thành thị bị quang cầu bắn phá kịch liệt mà bắt đầu
phát ra thanh âm vù vù, đây đúng là biểu hiện khi đãi trận vận chuyển tới cực
hạn. Dị tộc đầu to vừa phi độn vừa không ngừng hướng lên không trung nhìn lại,
trên mặt lộ ra một tia chua xót “Như thế nào, Vô huynh còn có chút luyến tiếc
ư”. Gã dị tộc nhân trong hồng quang thản nhiên hỏi một câu

“Vô mỗ tọa trấn tại Lục Quang Thành hơn
ngàn năm, tất cả cấm chế pháp trận trong thành này đều do tại hạ tự tay bố trí,
hiện giờ phải bỏ mà đi, trong lòng tự nhiên có chút luyến tiếc.” Gã dị tộc đầu
to cũng không có ý che dấu, khẽ thở dài một hơi nói

“Nguyên huynh không cần luyến tiếc như thế,
cho dù Giác Xi Tộc thế đãi nhưng Thiên Vân mười ba tộc chúng ta liên thủ lại
thưc lực cũng đâu có yếu nhược. Nói không chừng, còn có cơ hội đoạt lại.” Gã dị
tộc trong hồng quang an ủi vài câu

“Hy vọng là như thế.” Gã dị tộc đầu to cười
khổ một tiếng nói

“Nguyên huynh, sao đãi quân Giác Xi Tộc lại
tới nhanh như thế, hai ngày trước thám tử chúng ta phái ra không phải đã nói là
chúng nó còn hai ngày lộ trình nữa. Như thế nào mà hôm nay chiến thuyền của
Giác Xi Tộc đã tới dưới thành. Chẳng lẽ đây là do quân tiên phong của Giác Xi
Tộc giở trò quỷ”. Gã dị tộc nhân da màu xanh nhạt bỗng nhiên mở miệng hỏi.

“Ta cũng không rõ lắm sao lại thế này. Lúc
trước quân tiên phong của Giác Xi Tộc vẫn không mang theo pháp bảo gì cùng bậc
với “chiến thuyền.”, cái này là không giả. Mà hiện tại nơi đây chiến thuyền của
Giác Xi Tộc này đã có trình độ gần với chí bảo chiến thuyền cấp “vực cấp.” và
thánh cấp, bên trong có thể có tồn tại tu vi thánh tộc tam giai. Là nhân vật
căn bản không phải chúng ta có thể chống lại.” Dị tộc đầu to họ Nguyên lắc đầu,
thần sắc âm trầm xuống

“Hừ, cho dù không có cấp bậc thánh tộc tồn
tại nhưng trong đãi chiến thuyền như vây, khẳng định là số lượng tồn tại cùng
giai với chúng ta cũng tuyệt không phải là ít. Chúng ta đều chỉ có thể chạy
trối chết mà thôi. Chỉ hy vọng tồn tại thượng giai trên chiến thuyền không chú
ý tới chúng ta, bên cạnh đó để đám người kia chạy trối chết mà hấp dẫn sự chú ý.”
Gã dị tộc trong hồng quang cười hắc hắc nói

Hàn Lập nghe đến đó thì ngẩn ra, không khỏi
nhìn dị tộc đầu to họ Nguyên liếc mắt một cái, thấy thần sắc của hắn vẫn lạnh
nhạt cũng không có ý tứ phản bác thì trong lòng có chút giật mình!

Nguyên lại lúc vừa rồi một phen hướng dẫn
những người khác chạy trối chết kỳ thật bổn ý là muốn đem bọn họ làm mồi hấp
dẫn sự chú ý của Giác Xi Tộc, để cho bọn họ thi triển kế kim thiền thoát xác
lặng yên rời đi

Bất quá tuy Hàn Lập trong lòng hơi rùng
mình nhưng cũng không nói gì. Đối mặt với việc tự cứu cái mạng nhỏ thì tự nhiên
không thể nói cử động này của đối phương có gì không đúng

Bất quá trong lòng Hàn Lập đối với ba gã dị
tộc này cũng bất giác cẩn thận thêm mấy phần. Lấy tu vi của bốn người thì thời
gian phi hành đến chỗ trạm canh gác dĩ nhiên là cực nhanh, chỉ trong một khắc
công phu bọn họ đã đến một cái lầu các nhìn như bình thường. Đãi môn lầu các
đóng chặt!

Gã dị tộc họ Nguyên không chờ độn quang hạ
xuống, đứng trên không trung tay áo bào khẽ run lên, một cỗ cuồng phong thổi
đi. Cánh cửa lớn giống như bị cỗ cự lực đánh trúng tấc tấc vỡ vụn ra biến thành
hư ảo

Đám người Hàn Lập sau khi chớp động mấy cái
thì liền trực tiếp từ bên ngoài chạy vào trong lầu cá. Trong tầng một của lầu
các có vẻ trống rỗng, ngoại trừ mấy cái bàn thì cũng chỉ có một cái thần tượng
cao mấy trượng không biết tên là gì đang dựa lưng vào vách tường.

Thần tượng này toàn thân đen thui ngồi dưới
đất, bụng béo phệ, bốn mắt bốn tay, hai chân thon thả, nhìn có vẻ có chút quái
dị

Đám người Hàn Lập sau khi đảo mắt nhìn mọi
nơi thì cũng không thấy cửa vào thông đão đâu thì không nhịn được đồng loạt
nhìn về phía gã dị tộc họ Nguyên. Tuy nhiên hắn đối với cái nhìn của đám người
Hàn Lập lại tỏ vẻ như không thấy mà chậm rãi đi tới trước thần tượng rồi há mồm
ra, nhất thời phun ra một viên tinh thạch màu vàng, viên tinh thạch này chợt
lóe lên rồi nhập vào trong thần tượng không thấy bóng dáng.

“Thử lạp.” một tiếng, hào quang chói mắt
chợt lóe lên rồi bề ngoài thần tượng như có một tầng nước gợn sóng nhộn nhạo
một hòi. Thần tượng vốn đang trầm lặng lúc này bốn mắt hoàng quang chợt lóe
lên, bốn cánh tay hạ xuống rồi ầm một tiếng. Thần tượng này dĩ nhiên là một con
khôi lỗi

Trong mắt đám người Hàn Lập đều toát ra kỳ
quang. Tiếp theo gã dị tộc đầu to hai tay bấm quyết thúc dục khổi lỗi và một
màn kinh người xuất hiện

Chỉ thấy khôi lỗi múa may bốn tay một chút,
hoàng mang phóng ra thì hình thể mỗi lúc một to ra, thân hình cơ hồ đã choán
hết không gian lầu một, lại tiếp theo hai cánh tay đồng thời hướng vào bụng vỗ
một cái

Linh quang chợt lóe, một cái phù trận quỷ
dị hiện ra, tiếp theo là thanh âm “răng rắc.”, nơi bụng thần tượng lộ ra một
cái cửa nhỏ để lộ ra một không gian rộng vài trương ở trước mặt mọi người. Mà ở
trong không gian nọ rõ ràng có một tòa Truyền Tống pháp trận loại nhỏ!

Gã dị tộc họ Nguyên không chút do dự tiến
lên đi vào trong bụng khôi lỗi rồi đứng vào Truyền Tống trận.

Chương 1502: Truy binh

“Chư vị đão hữu, pháp trận này nối thẳng
tới mật đão, ta đi trước.” Gã dị tộc họ Nguyên cười, nâng tay đánh ra một đão
pháp quyết lên trên Truyền Tống Trận. Pháp trận liền lóe lên một mảnh bạch
quang, thân hình gã dị tộc này chợt mơ hồ rồi bỗng nhiên biến mất vô tung vô
ảnh.

Chỉ còn lại cái thần tương khôi lỗi ngơ
ngác nằm tại chỗ cũ

“Nguyên huynh thật đúng là kỳ tư diệu
tưởng, dĩ nhiên đem Truyền Tống trận thiết kế nằm trong cơ thể khôi lỗi.” dị
tộc nhân làn da màu xanh nở nụ cười rồi cũng nhanh chóng đuổi theo sau, đồng
dạng giơ tay lên kích phát pháp trận và cũng được truyền tống đi ra ngoài.

“Hàn huynh, mời ngươi đi trước đi.” Dị tộc
nhân trong hồng quang đảo mắt trên người Hàn Lập một cái rồi dĩ nhiên khiêm
nhượng nói một câu

Hàn Lập nghe vậy thì có chút ngoài ý muốn
nhưng trên mặt không lộ dị sắc mà gật gật đầu, thân hình nhoáng lên một cái
tiến lên. Truyền tống phi thường nhanh! Hàn Lập thậm chí cũng không cảm thấy có
gì mệt mỏi thì người đã xuất hiện tai một cái động quật

Ánh mắt đảo qua một vòng thì thấy động quật
này diện tích cũng không lớn, chỉ hơn mười trượng mà thôi, nhưng trên đỉnh động
quật có khảm một khối tinh thạch chiếu sáng, đem hết thảy nơi đây chiếu sáng rõ
ràng.

Mà một bên vách tường có một cái thông đão
cao chừng một trượng thông ra tứ phương mà gã dị tộc đầu to cùng dị tộc nhân
làn da màu xanh đang đứng ở một bên. Trong đó thần sắc của gã đầu to đang ngưng
trọng nhìn vào mặt cái pháp bàn trong tay, ánh mắt chớp động nhưng không biết
đang cân nhắc cái gì

Hàn Lập thân hình vừa động liền đi ra dưới
chân Truyền Tống trận. Một lát sau, trong pháp trận có ánh bạch quang lóe lên
rồi gá dị tộc trong hồng quang cũng hiện ra

Vừa thấy nhân thủ đông đủ, gã đầu to ngẩng
đầu nhìn mấy người nở nụ cười đang muốn mở miệng nói cái gì đó bỗng nhiên một
trận âm thanh trầm đục từ bốn phương tám hướng truyền đến khiến cho cả gian
động quật hơi run lên

Nhất thời trong động quật, sắc mặt mọi
người đều khẽ biến đổi

“Đừng chậm trễ nữa, chúng ta nhanh chạy đi
thôi. Vòng bảo hộ trong thành chỉ sợ không chịu được bao lâu nữa.” Gã dị tộc
nhân làn da màu xanh có chút cấp bách nói…

“Ân, thời gian cũng không sai biệt lắm. Ta
đem cấm chế tại bốn cửa thành mở ra, để cho những người khác chạy đi trước đã.”

Gã đầu to thần sắc nghiêm nghị gật gật đầu
rồi cầm pháp bàn trong tay ném lên không trung đồng thời hai tay bắt quyết.
Từng đão pháp quyết màu sắc khác nhau chợt lóe lên rồi nhập vào trong pháp bàn

Một lát sau, pháp bàn liền phát ra một trận
âm thanh trầm thấp, phía mặt ngoài phát ra một trận quang mang kỳ lạ lưu chuyển
cuối cùng “Phanh.” một tiếng rồi tiêu thất mất

Một màn này lại làm cho ba người còn lại
đồng thời ngẩn ra

Khống chế pháp khí tự bạo, cái này tựa hồ
không chỉ đơn giản là giải trừ cấm chế

“Ta muốn khởi động một cái tự bạo pháp
thuật trong Lục Quang Thành. Một lúc nữa, cả tòa thành thị này sẽ hóa thành tro
tàn.” Gã đầu to tựa hồ nhìn ra vẻ kinh nghi ủa ba người nên trong miệng cười
hắc hắc nói

“tự bạo pháp trận.” vừa nghe lời này, Hàn
Lập trong lòng phát lạnh

Gã ngày thật đúng là tâm ngoan thủ lạt a!

Tuy rằng đãi đa số đã chạy tới bốn cửa
thành tụ tập nhưng trong thành khẳng định là vẫn còn không ít phàm nhân cùng
một ít tu luyện giả ẩn nấp trong thành chưa chịu rời đi. Theo đó, xem như toàn
bộ đều bị chôn trong Lục Quang Thành này

Hai gã dị tộc còn lại nghe vậy thì cũng cảm
thấy ngoài ý muốn liếc mắt nhìn nhau một cái

Nhưng ba người cũng không nói thêm cái gì.
Bởi vì gã đầu to sau khi nói xong thì liền hóa thành độn quang nhằm cửa thông đão
bắn nhanh đi. Đám người Hàn Lập tự nhiên là cũng lập tức độn quang cùng nhau đi
theo

Giờ phút này, trên không trung phía trên
Lục Quang Thành chỗ bốn cửa thành, quầng sáng nguyên bản bao phủ cả thành thị
đột nhiên hiện ra một cái lỗ hổng lớn đường kính hơn trăm trượng

Vô số dị tộc nhân sớm tụ tập ở cửa thành
lập tức hóa thành vô số hào quang bắn nhanh đi, giống như lưu tinh độn quang
chớp động liền chạy tứ tán ra ngoài thành rồi trong nháy mắt, có độn quang
hướng xuống lòng đất trầm xuống chui vào bùn thổ không thấy bóng dáng. Có kẻ
lăn lộn trên cỏ tìm cách ẩn nặc thân hình vô tung vô ảnh

Đây đúng là đám dị tộc nhân tinh thông thổ
mộc độn thuật còn đãi đa số đều khu động các loại phi hành khí vật dưới chân
tại tầng trời thấp điên cuồng phi hành mà đi

Cơ hồ tất cả mọi người trước đó có quan hệ
có vẻ tốt đẹp nay đều tự động tách ra mà chạy trối chết, không có tụ tập cùng
nhau để hành động.

Lúc này cao tầng Giác Xi Tộc trên trời cao
trong tòa “Ngân đảo.” hiển nhiên cũng phát hiện ra người trong thành đào tẩu.
Chỉ thấy mặt ngoài cái “Ngân đảo.” ngân quang lóe lên một trận rồi từ phía trên
bay ra từng đàn song đầu ưng màu trắng hình thể thật lớn.

Những con chim ưng này hình thể khổng lồ,
chẳng những có hai đầu mà hình thể to đến ba bốn trượng, ở trên người còn mang
theo một tầng chiến giáp màu trắng, trên hai cự trảo cũng được bọc một bộ chỉ
sáo bằng kim chúc, sắc bén dị thường, phía trên có hàn mang chớp động kinh
người

Số lượng đàn ưng khổng lồ này phải đến hơn
ngàn con, sau khi từ trên “Ngân đảo.” bay ra thì lập tức hai cánh cuồng triển
nhằm thẳng về phía đám người của Lục Quanh Thành đang bôn đào mà đánh tới với
tốc độ cực nhanh, không thua kém tu sĩ cấp kim đan chút nào

Mà sau khi đàn ưng khổng lồ này bay ra,
phía trên Ngân đảo vẫn có linh quang chớp động rồi có rất nhiều đồ vật gì đó
bay ra. Đồ vật này là một cái độc mộc màu đen dài hơn mười trượng, phía trên có
phù ấn đen nhánh, trên thuyền có một đám giáp sĩ mặc ngan sắc chiến giáp ngồi
ngay ngắn

Số lượng độc mộc này một hơi bay ra trên
trăm cái, độn quang so với đám ưng khổng lồ kia thì hơi chậm hơn một ít nhưng
chỉ một cái chớp động cũng có thể ra xa tám chín trượng, nói chung là tốc độ
cực nhanh hơn xa tuyệt đãi bộ phận dị tộc nhân đang phi độn chạy trốn kia

Truy quân của Giác Xi Tộc sau khi bay ra
thì trên “Ngân đảo.” kia im ắng một chút, nhưng sau đó không lâu, chợt có mấy
tiếng long ngâm phát ra rồi bảy tám cái thân ảnh thật lớn bỗng nhiên từ trong
bay ra. Mấy thân ảnh này là một đám hình thể dài hơn mười trượng, trên lưng có
một đôi cánh màu ngũ sắc. Nhìn kỹ thì đúng là một đàn giao long hai cánh!

Ngoại trừ đôi cánh diễm lệ dị thường và
toàn thân kim quang chói mắt ra thì đàn giao long này cũng không có gì khác so
với giao long bình thường. Chúng sau khi bay ra thì thân hình khổng lồ nhoáng
lên một cái đã mơ hồ biến mất rồi ngay sau đó, đám kim giao này đã hiện ra cách
đó ba bốn mươi trượng, độn tốc cực nhanh làm cho người ta trợn mắt cứng lưỡi

Truy binh từ trên “Ngân đảo.” trước sau bay
ra nhằm về hướng đám dị tộc nhân bỏ chạy xa xa đuổi theo

Đám dị tộc nhân này số lượng có đến hàng
vạn nhưng tu vi lại không đồng đều. Số có tu vi cao hơn một chút thì sớm đã độn
ra ngoài mấy chục dặm, lúc này nhìn chỉ thấy là một đám điểm đen nhỏ còn đám có
tu vi kém cỏi nhất thì mới chỉ bay ra khỏi Lục Quang Thành bất quá hơn mười dặm
mà thôi. Hơn nữa những người này lại chiếm số lượng nhiều nhất, cơ hồ trong
nháy mắt công phu đã bị đám song đầu ưng khổng lồ đuổi kịp

Đám ưng khổng lồ này lao xuống dưới, mang
theo một cỗ cuồng phong cuốn xuống tầng trời thấp. Một đôi chỉ sáo sắc bén dễ
dàng xuyên thủng hộ thân linh quang cùng một ít phòng ngự pháp khí cấp thấp của
dị tộc nhân sau đó hung hăng vặn vai dùng lực xé rách hoặc hướng lên không
trung ném đi

Dị tộc nhân trong nháy mắt có kẻ thân thể
trực tiếp bị xé rách làm hai mảnh, máu tươi rơi xuống đất như mưa, có kẻ bị
khống chế mà bị ném lên cao, bị mấy con ưng khác đang chờ sẵn đánh tới, thân
thể trong nháy mắt thủng ba bốn cái lỗ máu đồng dạng đi đời nhà ma

Đương nhiên là đám dị tộc nhân này không
cam lòng cứ như vậy khoanh tay chịu chết, không ít người tụ tập lại cùng nhaum
hoăc thả ra pháp khí hoặc thi triển công pháp, nhất thời vô số công kích màu
sắc khác nhau đánh về phía song đầu ưng đang lao xuống

Bất quá, công kích của những người này uy
năng quá thấp, mà những con ưng khổng lồ này lại được mặc chiến giáp màu trắng
có lực phòng ngự cực kỳ cường đãi

Ngoại trừ ít ỏi hơn mười con do không kịp
phòng ngự bị đánh trúng chỗ yếu hại mà rơi xuống thì các công kích còn lại đánh
lên thân thể song đầu ưng khổng lồ đều bị chiến giáp cản lại mà đám ưng khổng
lồ này sau khi bị công kích thì lại như bị chọc giận, trong miệng phát ra thanh
âm tiêm minh chói ta rồi nhất loạt lao xuống, công kích càng thêm hung mãnh dị
thường

Trong nháy mắt vô số tiếng kêu thảm thiết
vang lên, trên mặt đất xuất hiện mấy trăm tàn thi vết máu loang lổ. Lúc này,
đám độc mộc màu đen từ phía sau cũng phi hành tới. Chỉ thấy đám giáp sĩ ở trên
liên tục huy động các loại binh khí trong tay, vô số ngân mang từ trên không
trung bắn xuống, phàm kẻ nào bị đánh trúng thân thể đều tứ phân ngũ liệt, căn
bản không thể ngăn cản được chút nào.

Nhưng cũng may đám giáp sĩ này không thèm
đem đám tu sĩ cấp thấp này vào mắt, độc mộc màu đen liên tiếp chớp động rồi hạ
xuống tầng trời thấp mà đuổi theo đám dị tộc có tu vi cao đang chạy phía trước.

Về phần mấy đầu quái giao bay ra cuối cùng
ngay từ đầu vẫn chưa dừng lại chút nào mà nhằm lên tầng trời cao mà truy đuổi
đám dị tộc nhân có tu vi cao nhất. Lấy độn tốc của bọn chúng, việc đuổi kịp đám
cao giai dị tộc này cũng chỉ là chuyện trong phúc chốc

Trong lúc nhất thời, lấy Lục Quang Thành
làm trung tâm, một màn đuổi giết cùng phản kích đuổi giết đã diễn ra trên quy
mô lớn. Cùng lúc đó, trong một sơn cốc tại một ngọn núi nhỏ vô danh cách Lục
Quang Thành hơn mười dặm, tại một mặt thạch bích nhìn như bình thường đột nhiên
có ánh thanh quang chợt lóe lên rồi phát ra một thanh âm trầm muộn mà vỡ ra

Sau khi nó vỡ ra thì để lộ ra một cái đãi
động trên thạch bích. Tiếp theo có thanh âm “Sưu, sưu.” từ trong động truyền ra
rồi có vài đão kinh hồng từ bên trong bắn nhanh ra, sau khi xoay quanh một cái
thì độn quang chợt tắt, hiện ra bốn gã tướng mạo khác nhau

Đúng là đám người Hàn Lập!

Tuy nơi đây hẻo lánh dị thường, hơn nữa bởi
vì không nằm cùng phương hướng với bốn cửa thành cho nên còn chưa có truy binh
của Giác Xi Tộc xuất hiện nhưng đám người này vẫn lộ ra vẻ cẩn thận, vội vàng
đem thần niệm đảo qua phụ cận rồi lại lập tức thu trở về

“Giác Xi Tộc vẫn chưa xuất hiện tại phụ
cận, chúng ta nên lập tức rời đi thôi. Sau đây chúng tao tách ra mà hành động,
tự tìm sinh lộ. Tụ lại cùng một chỗ mà nói, chỉ sợ rất khó giấu diếm được Giác
Xi Tộc.” Gã dị tộc nhân có làn da màu xanh thần sắc vui vẻ dẫn đầu nói

“Việc này là đương nhiên. Bất quá trước khi
chư vị đão hữu rời đi, tại hạ còn có một chuyện muốn giải bày một chút. Mong
chư vị đão hữu không nên cự tuyệt!”. Gã đầu to gật gật đầu, ánh mắt sau khi đảo
qua ba người còn lại, sau khi do dự một chút thì bỗng nhiên nói như vậy

“Hỗ trợ, hỗ trợ cái gì?” Gã dị tộc trong
hồng quang nghe vậy thì có chút kinh ngạc hỏi. Hàn Lập cùng gã dị tộc nhân làn
da màu xanh trên mặt cũng lộ vẻ kỳ quái

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3