Phàm nhân tu tiên - Chương 1578 - 1579

Chương 1578: Chân lân bản nguyên

“Ngươi rốt cuộc là ai mà có thể khống chế
phụ thân huyệt linh.”

Từ trong miệng Kỳ lân màu xanh truyền ra thanh
âm một nữ tử, mặc dù trong lời nói tràn ngập sự phẫn nộ nhưng vẫn dễ nghe dị
thường. Rõ ràng là thanh âm của Tiêm Tiêm.

Lúc trước, sau khi nàng tiến vào trong Chân
linh chi huyệt, chưa kịp tìm được vật cần thiết thì nam tử họ Khuê bỗng nhiên
xuất hiện, tiếp theo huyệt linh nguyên bản đang ngủ say đột nhiên sinh ra dị
biến, tỉnh dậy rồi há mồm một ngụm đem nàng nuốt vào trong cơ thể. Nếu lần này
không phải nàng đã chuẩn bị đầy đủ, lập tức ăn vào một loại bí dược đặc chế,
sau đó để Kỳ lân thi triển đãi thần thông phụ thân mà hoá thành hư ảnh Kỳ lân
trước mắt thì chỉ sợ thật sự đã bị huyệt linh cắn nuốt rồi.

“Ta mặc kệ ngươi có lai lịch gì, ta chỉ
muốn hỏi Chân lân bản nguyên trong Chân linh chi huyệt đâu?”

Nam tử họ Khuê lại lành lạnh hỏi.

“Hắc hắc, ta có lai lịch gì! Chân linh chi
huyệt này, các ngươi nghĩ xem còn có ai có thể biết được?”

Từ trong miệng cự đãi quái vật truyền đến
tiếng cười lạnh, có chút mơ hồ không rõ nhưng thanh âm âm trầm dị thường, làm
cho người ta cảm thấy mao cốt tùng nhiên.

Mà thân hình nguyên bản đã bạo liệt non nửa
trong một lát công phu liền có hắc quang chợt loé rồi khôi phục lại như thường,
giống như chưa hề có thương tổn nào cả.

Nam tử họ Khuê vừa nghe lời này thì sắc mặt
đãi biến mà Kỳ lân màu xanh cũng giật mình.

“Cái gì, ngươi cũng là... Không sai! Trừ bỏ
chúng ta thì đích xác là không có ai biết được sự tồn tại của Chân linh chi
huyệt này.”

Hư ảnh Kỳ lân nhìn nam tử họ Khuê liếc mắt
một cái, sau khi hít một hơi sâu nói.

“Hừ, ta và ngươi hoàn toàn không giống
nhau. Ngươi ký sinh vào một gã Tinh Tộc nhỏ yếu mà còn thất bại còn ta thì đã
ký sinh thành công vào một đầu ngân giao.”

Nam tử họ Khuê hai mắt loé lên không khách
khí nói.

Nghe nam tử họ Khuê nói như thế, trong mắt
hư ảnh Kỳ lân hiện lên một tia tức giận nhưng lại thản nhiên nói:

“Có thể ký sinh thành công cũng bất quá là
do may mắn mà thôi. Năm đó bọn ta đều là một trong mười vạn phân thần niệm chi
lực của bản tôn, có cái gì khác nhau đâu. Ta lại cảm thấy loại cộng sinh này
cũng không kém so với ký sinh là mấy. Chỉ cần Tinh Tộc nữ tử này có thể luyện
tới cảnh giới Độ Kiếp Kỳ phi thăng thì ta đồng dạng có thể khôi phục được thân
Chân Lân cùng pháp lực vô biên.”

“Phi thăng! Mơ mộng hão huyền. Chỉ là một
gã Tinh Tộc nhân mà cũng dám nghĩ đến việc này!”

Nam tử họ Khuê nhếch miệng lên châm chọc
nói.

“Có gì không thể chứ. Nếu có thể có được
Chân Lân bổn nguyên trong Chân linh chi huyệt, cho dù là một mẩu nhỏ thì ta vẫn
có một tia hy vọng phi thăng lên Tiên giới.”

Kỳ lân màu xanh có vẻ bình tĩnh dị thường
nói.

“Chân linh có thể sinh ra bản nguyên chi
lực bực này nếu cấp cho một gã Tinh Tộc thì đúng là lãng phí của trời. Nếu cấp
cho Ngân giao ta thì chỉ cần hơn một vạn năm có dư là ta có thể thoát khỏi Giao
thân mà biến thành thân thể Chân long.”

Nam tử họ Khuê không phủ nhận lời của hư
ảnh Kỳ lân nhưng vẫn khinh thường nói.

“Ngươi nói như vậy thì chẳng lẽ muốn ta đem
Chân Lân bản nguyên chắp tay dâng cho ngươi sao! Ngay cả lúc trước ta và ngươi
đều là nhất thể tồn tại nhưng nhiều năm như vậy qua đi, chúng ta sớm đã đều độc
lập, giống như hai người xa lạ vậy. Huống hồ cho dù là ta nguyện lui một bước
thì vị phía dưới này cũng sẽ không có cái tâm khiêm nhường như vậy. Vừa rồi ở
trong Chân linh chi huyệt chính nó đã muốn trực tiếp cắn nuốt ta và ngươi a.”

Kỳ lân màu xanh đầu tiên là nhằm cự đãi
quái vật phía dưới nhìn lướt qua rồi cười lạnh.

“Ta mặc kệ ngươi làm như thế nào mà phụ
thân được Huyệt linh cũng có tính toán gì. Hiện tại nhanh đem thực linh khí lấy
ra cho ta, ta liền lập tức xoay người rời đi, nếu không đừng trách ta không khách
khí.”

Nam tử họ Khuê tuy rằng nghe ra lời đối
phương có ý kích động châm ngòi nhưng khoé mắt sau khi hơi nhảy dựng lên thì
vẫn hướng xuống phía dưới lạnh lùng nói.

“Muốn có Chân Lân bản nguyên ư, đương nhiên
là có thể. Chỉ cần hai người các ngươi lại tiến vào trong bụng ta, cùng ta hoà
hợp thành một thể thì tự nhiên là có.”

Quái vật phát ra thanh âm cười cợt quái dị.

“Cái gì, đã muốn cắn nuốt rồi à, không
đúng, để có thể hấp thu Chân Lân bản nguyen thì phải có được thân thể thực sự,
lấy hư ảnh của Huyệt linh thì làm sao có thể làm được như vậy!”

Nam tử họ Khuê căn bản không tin.

“Ai nói cho các ngươi ta là Huyệt linh chi
khu. Hai người các ngươi thật ra không phải là nhóm đầu tiên tìm đến đây.”

Lúc này cự đãi quái vật trầm mặc một chút
rồi âm âm trả lời.

“Lời này có ý tứ gì?”

Kỳ lân màu xanh bên ngoài thanh quang chợt
loé, cũng có chút kinh nghi hỏi.

“Nói đúng ra là những tên gia hoả như các
ngươi ta đã sớm cắn nuốt đến ba bốn tên rồi. Hiện tại chỉ cần nuốt thêm hai
người các ngươi, cộng thêm vài loại Chân linh chi huyết nữa thì không lâu sau
ta có thể có được Chân linh thể. Về phần Chân Lân bản nguyên thì tự nhiên là ở
trong cơ thể ta. Tốt lắm, còn muốn biết cái gì nữa thì các ngươi cứ để cho ta
cắn nuốt, trở thành một bộ phận thân thể của ta thì tự nhiên cái gì cũng biết.”

Cự đãi quái vật tựa hồ không muốn nhiều
lời, bên ngoài thân hắc quang chợt loé, trong tiếng sấm lưỡng đão hắc sắc hồ
quang chợt loé bắn ra.

Xa nhìn lại giống như hai thanh cự thương
màu đen, dường như trái phải trực tiếp xuyên thủng hư ảnh Kỳ lân cùng Nam tử họ
Khuê. Nghe quái vật nói như vậy, nam tử họ Khuê sắc mặt trở nên khó coi dị
thường, nay lại thấy quái vật thật sự công kích thì trong lòng nổi giận, cũng
không thấy nó nói cái gì, thân hình nhoáng lên một cái rồi đột nhiên hoá thành
thân thể độc nhất vô nhị.

Nó giơ một tay lên, một đão ngân sắc phi
kiếm theo đó mà chém ra rồi biến thành một đão ngân sắc kiếm quang dài hơn mười
trượng, chợt loé lên đã đem đão điện quang đang hạ xuống trảm một trảm mà diệt.
Bên kia hư ảnh Kỳ lân màu xanh há to miệng, cái đầu đột nhiên cuồng trướng lên
mấy lần sau đó một ngụm trực tiếp đem hắc sắc hồ quang đang kích tới nuốt vào.

Thấy vây, nam tử họ Khuê ánh mắt chợt loé
lên rồi nói:

“Đãi Thôn Diệt Thuật! Xem ra thần thông của
ngươi dù sao cũng không yếu, có tư cách cùng ta liên thủ một lần. Chúng ta cùng
ra tay diệt sát quái vật này, sau khi có được Chân Lân bổn nguyen thì chia đều.
Quái vật kia tồn tại gì chứ, cho dù có cắn nuốt được thì căn bản cũng không có
khả năng hoàn toàn luyện hoá được.”

“Hảo, một lời đã định.”

Kỳ lân màu xanh sau khi hơi trầm ngâm thì
liền quyết đoán đáp ứng. Hiện giờ tuy nó và Tiêm Tiêm hoá thành một thể nên
khát vọng đối với Chân Lân bổn nguyên tưu nhiên rất lớn. Tuy đối với nam tử họ
Khuê kia nó cực kỳ kiêng kị nhưng tên quái vật phụ thân Huyệt linh kia cũng là đãi
địch không thể không diệt.

Tuỳ theo bên ngoài thân Kỳ lân màu xanh
thanh quang chợt loé, thân hình chợt loé lên rồi lại hoá to lên thành hơn trăm
trượng đồng thời một cỗ khí thế kinh người phóng lên cao. Nam tử họ Khuê thấy
vậy, lúc này ba cái hoá thân đồng thời nhoáng lên một cái, trên đỉnh đầu một
cái ngân quang chợt loé rồi một đão thật lớn dài hơn mười trượng thoáng cái
hiện ra. Một cái thì hay tay chà xát, một cái thì một đoàn hoả diễm đỏ đậm từ
hư không hiện ra bổn thể. Cái cuối cùng thì đứng tại chỗ quay tròn một cái,
nhất thời lắc đầu vẫy đuôi mà hiện ra bản thể ngân sắc Giao long.

Đối mặt với tồn tại quỷ dị phía dưới, hai
người đều bày trận sẵn sàng đón địch, không dám chậm trễ mảy may. Lúc này quái
vật phía dưới lại cười một trận quỷ dị:

“Các người các ngươi còn dám phản kháng.
Tốt lắm, không chạy thì cũng đỡ phiền phức cho ta, bất quá trước khi xử lý các
ngươi, ta phải đón tiếp hai vị khách không mời mà đến đã.”

Vừa dứt lời, hơn mười cái hắc sắc hồ quang
cùng tiếng sấm đột nhiên vang lên rồi không một chút dấu hiệu nhằm một nơi trên
hư không bổ đi. Hắc sắc hồ quang chưa thực sự hạ xuống mà linh áp thật lớn đã
đi trước như một cơn lốc áp xuống.

Mà bên kia, trong hư không có ngân ảnh chợt
loé lên rồi một cái bóng người thon thả hiện ra, sau đó nhoáng lên một cái liền
hoá thành một đão ngân hồng bắn đi. Nhưng vào lúc này, một tiếng sét thật lớn
nhằm thẳng đến không gian phụ cận ông ông tác hưởng, hơn mười đão hồ quang thô
to ngưng tụ lại thành một đoàn rồi biến ảo thành một thanh hắc sắc cự kiếm dài
hơn trăm trượng chợt hạ xuống đã đem đão ngân hồng vì bị sét đánh mà tốc độ
chậm lại một kích diệt sát. Thậm chí cái bóng thon thản mà trong ngân hông kia
một tiếng kêu thê lương cũng không kịp phát ra.

Nhân ảnh này tự nhiên chính là vị cao giai
ma thú Cửu Dạ biến hoá ra vốn vẫn dựa vào ẩn nặc thuật thần diệu mà truy tung
Hàn Lập đến đây. Nàng tuy có tu vi Luyện Hư trung kỳ nhưng dưới một kích của
hắc sắc cự kiếm thì không có một chút phản kháng nào.

Vừa thấy uy năng đáng sợ của kinh thiên cự
kiếm nọ, hoá thân của nam tử họ Khuê cùng hư ảnh Kỳ lân đồng thời cả kinh mà
hiện ra vẻ mặt ngưng trọng mà kiếm này sau khi đắc thủ thì không có ý phản hồi
trược tiếp công kích đối thủ đối diện mà lại nhoáng lên một cái hoá thành một đão
hắc hồng thật lớn hướng mặt đất phụ cận mà trảm xuống.

Điều này làm cho nam tử họ Khuê cùng Kỳ lân
màu xanh tự nhiên ngẩn ra. Mắt thấy hắc hồng hùng hổ rơi xuống, dù có thể đem
tất cả đãi địa tan vỡ thì dưới đất đột nhiên truyền ra một thanh âm sắc bén,
sau đó thanh quang chợt loé và dưới đất đột nhiên bắn ra bảy mươi hai thanh
tiểu kiếm màu xanh.

Phi kiếm này thoạt nhìn chỉ dài vài tấc
nhưng sau khi bắn ra thì đột nhiên hướng về trung gian tụ lại hoá thành một
thanh cự kiếm dài mấy trượng, đồng thời sau một tiếng sét đánh thì kim sắc hồ
quang chói mắt bắn ra, sau đó không chút yếu thế đón đỡ một kích của hắc sắc cự
kiếm.

“Ầm.” một tiếng kinh thiên động địa, kim
hắc hai sắc hồ quang đan vào nhau chớp động, hai cái ở trên tầng trời thấp
giằng co không dứt. Ngay cả hắc sắc cự kiếm có thể tích lớn kinh người nhưng cự
kiếm màu xanh phía dưới tựa hồ sắc bén dị thường, đồng thời kim sắc hồ quang
chợt toát ra cũng có uy năng vô cùng lớn nên bộ dáng không chút rơi xuống hạ
phong.

Quái vật trên mặt hiện ra một tia kinh ngạc
nhưng lập tức hừ lạnh một tiếng, bên ngoài thân hắc quang chợt loé, mấy mươi đão
hắc sắc hồ quang vọt lên, có vẻ như muốn bắn ra nhưng vào lúc này, “Sưu.” một
tiếng, phi kiếm màu xanh hạ xuống đồng thời có một đão thanh hồng kích ra.

Mà cơ hồ cùng lúc đó, hắc sắc cự kiếm đột
nhiên sáng ngời, một đão hắc sắc kiếm quang khác quỷ dị hiện lên, tiếp theo
chợt loé lên phía trên đão thanh hồng hung hăng trảm xuống.

“Đương.” một tiếng va chạm giòn vang lên.
Thanh hồng chợt tắt, ở chỗ cũ đột nhiên hiện ra một quầng sáng thuỷ tinh quỷ
dị. Kiếm quang khi trảm lên quầng sáng này thì đều bị trượt đi theo hai bên mà
lướt qua.

Mà ở trong quầng sáng thuỷ tinh có một đão
nhân ảnh đang đứng thẳng, hai tay để sau lưng. Rõ ràng là Hàn Lập lúc trước đã
bị chôn sâu dưới núi đá. Hắn đưa mắt nhìn quái vật, hoá thân nam tử họ Khuê
cùng với hư ảnh Kỳ lân màu xanh đảo qua rồi giơ một tay lên. Nhất thời từ cách
đó không xa dưới mặt đất có một đoá kim hoa to cỡ nắm tay bắn ra, sau khi loé
lên thì lướt về phía hắn.

Chương 1579: Linh chủng ma uy

Đúng là con Phệ Kim Trùng mà Hàn Lập phái
ra đi truy tung kia. Nó nhoáng lên một cái liền chui vào cổ tay áo Hàn Lập
không thấy bóng dáng mà lũ thần niệm phụ thân lên linh trùng trong nháy mắt
cũng quay trở về trong thần thức. Thần sắc Hàn Lập có chút âm u bất định.

Tất cả thông tin mà lũ thần niệm kia có
được đều được Hàn Lập thu trở về, những gì lúc trước Phệ Kim Trùng nghe được,
thấy được đều như chính bản thân trải qua. Mà quái vật kia thấy Hàn Lập thoải
mái đỡ được một kích của mình thì không có lập tức phát động công kích mà
giương đôi mắt chớp động nhìn Hàn Lập, tựa hồ có vài phần kiêng kị.

“Đầu Ma viên kia đã mất đi khí tức, chẳng
lẽ đã bị ngươi chém giết?”

Sau một lúc lâu, từ trong miệng nó truyền
ra lời nói.

“Nga, các hạ cảm ứng thật linh mẫn. Ta nếu
lúc này ở đây thì đầu Ma viên kia tự nhiên đã là không còn tồn tại trên thế
gian nữa.”

Hàn Lập hai mắt chợt loé lên mà từ từ trả
lời.

“Hừ, nhưng thật ra là đã tiện nghi cho
ngươi. Đầu Ma viên này đặt chân dưỡng thương ở đây là do ta dụ dỗ mà đến, ta
muốn sau này khi tu thành thân thể Chân linh thì đem nó biến thành linh đan
diệu dược đãi bổ một phen. Ma viên này còn tưởng rằng nơi đây vốn là thiên địa
sinh ra đã có ma khí tinh thuần như thế.”

Quái vật nói một câu.

Vừa nghe lời này, Hàn Lập biến sắc nhưng
lập tức như thường nói:

“Thì ra là thế. Ta tự hỏi tại sao nơi đây
ma khí tinh thuần như thế, Ma viên kia bị thương nên rất khó tự tập được.
Nguyên lai là các hạ ra tay. Bất quá, ngươi rốt cuộc là tồn tại gì, tại hạ cũng
có chút tò mò. Chẳng lẽ là một loại Thiên địa chi linh?”

“Cái gì mà Thiên địa chi linh? Bất quá là
mượn Chân linh chi lực mà sinh ra một lũ hư vô thận khí mà thôi. Nguyên bản nó
không có linh tính, chỉ là một xuẩn vật cái gì cũng không biết nhưng lại bị một
lũ ngoại lai chi lực khống chế phụ thân nên mới trở nên xảo trá như thế. Hàn
huynh nên cẩn thận một chút.”

Kỳ lân màu xanh bỗng nhiên mở miệng nói.

“Ngươi hiện tại là Tiêm tiên tử sao?”

Hàn Lập vừa nghe thấy Kỳ lân phát ra thanh
âm nữ tử dễ nghe thì thần sắc vừa động hỏi một câu.

“Đương nhiên là vãn bối. Bất quá trạng thái
hiện tại của ta có chút kỳ lạ, là lưỡng chủng thần niệm tạm thời hợp lại, đây
là Kỳ lân Pháp tướng nhưng lấy ý thức của ta là chính.”

Kỳ lân màu xanh thở dài một hơi, thành thật
trả lời.

“Nói như vậy, mục đích lần này đến đây kỳ
thật là vì cái gọi là Chân lân bản nguyên này. Việc dùng thánh giai ma hạch tu
bổ ma giáp có phải là một âm mưu không?”

Hàn Lập nhìn chằm chằm vào Kỳ lân màu xành,
thanh âm không hề có chút cảm tình hỏi.

“Đương nhiên không phải. Tu bổ Thiên ngoại
ma giáp đích xác cần có thánh giai ma hạch. Về phần Chân lân bản nguyên thì ta
thừa nhận xác thực là có lợi dụng đão hữu nhưng trên thực tế Hàn đão hữu cũng
không có tổn thất gì, ta chỉ mượn cơ hội làm việc mà thôi. Mà đầu thánh giai Ma
viên nếu đã bị đão hữu chém giết thì việc nó bị trọng thương cũ là thật.”

Thanh âm Tiêm Tiêm trở nên điềm đãm đáng
yêu nói.

“Đão hữu nói cũng không sai. Ta xác thực là
không có tổn thất cái gì nhưng hiện tại xem ra kế hoạch của tiên tử tựa hồ
không quá thuận lợi, không ít việc xảy ra ngoài ý muốn a.”

Hàn Lập nhìn ba cái hoá thân của nam tử họ
Khuê và quái vật phía dưới rồi trên mặt hiện lên một tia kỳ quái.

“Ta xác thực không nghĩ tới sự tình lại
biến thành như vậy nhưng chỉ cần trử bỏ Huyệt linh phía dưới là lấy được Chân
lân bản nguyên. Vật này là một phần bản nguyên chi lực do Chân linh kỳ lân lưu
lại lúc sinh ra. Mọi sinh linh có được nó đều có khả năng thoát thai hoán cốt, đãt
được chỗ tốt bất khả tư nghị. Việc khác không nói nhưng nếu Hàn huynh có được
một tia trong đó mà nói thì việc tiến lên Hợp Thể Kỳ tuyệt đối không thành vấn
đề.”

Nữ tử này cũng quyết đoán dị thường, trực
tiếp đem chân tướng sự việc công bố ra. Đối với nàng mà nói, nếu đã không độc
chiếm được vậy ấy, hơn nữa trong đám người thì mình là người yếu nhất nên tốt
nhất là mượn sức của Hàn Lập ứng phó người khác.

“Ngươi nói vậy là có ý tứ gì, muốn mang
Chân lân bản nguyên chia cho người này ư? Nếu thế ngươi đem phần của ngươi mà
phân, một nửa của ta sẽ không phân cho bất luận kẻ nào.”

Ngân giao do nam tử họ Khuê biến thành lành
lạnh nói.

“Hoàn toàn không có vấn đề gì. Hàn huynh,
ta cùng ngươi lại làm một cuộc giao dịch khác. Ngươi giúp ta đánh chết Huyệt
linh kia, ta sẽ đem Chân lân bản nguyên phân cho ngươi một phần. Đão hữu không
biết rõ Chân lân chi niệm, chỉ cần có một phần cũng đủ rồi, dùng nhiều quá mà
nói cũng vô ích. Hơn nữa, muốn luyện hoá được bản nguyên chi lực này còn cần
một loại phương pháp đặc thù. Đến lúc đó tiểu muội cũng sẽ bẩm báo chi tiết.”

Thanh âm của Tiêm Tiêm từ trong hư ảnh Kỳ
lân uyển chuyển truyền ra.

Hàn Lập nghe xong hai mắt nhíu lại. Có thể
làm cho hắn tiến giai lên Hợp Thể Kỳ? Chuyện này quả nhiên là vô cùng hấp dẫn,
bất quá chính là chuyện “Chân lân bản nguyên.”, hắn lần đầu tiên nghe nói đến
nên nói việc này tự nhiên là có chút bán tín bán nghi.

Bất quá không chờ Hàn Lập quyết định, quái
vật phía dưới lại đột nhiên phát ra từng đợt cười khó nghe dị thường.

“Chia chác Chân lân bản nguyên! Các ngươi
thực sự nghĩ là còn có cơ hội này sao, tính toán thời gian cũng tới lúc rồi!
Hai người các ngươi không cảm thấy thân thể có cái gì không thích hợp hay sao?”

Vừa nghe lời này, nam tử họ Khuê cùng Tiêm
Tiêm đồng thời cả kinh, tự nhiên theo bản năng cấp bách dùng thần niệm đảo qua,
muốn xem xét hết thảy tình huống trong cơ thể. Kết quả cơ hồ đồng thời, hai cái
hoá thân của nam tử họ Khuê hét thảm một tiếng rồi trong da thịt có vô số tế ti
màu xám bắn ra, một chút đã đem hai cái hoá thanh này xé rách thành vô số mảnh.

Hai luồng dị vật màu đen thật lớn nhất thời
hiện ra ở trên không trung nhưng lại phân hồn của hai cái hoá thân này cũng bị
ô ti xuyên thủng mà qua, không kịp đào tẩu mảy may. Tiếp theo, trong hắc quang
chớp động, hai luồn phân hồn đã bị hấp thu hết. Mà Ngân giao do bản thể nam tử
họ Khuê biến thành tyu không bị nổ tan xác mà chết nhưng trên lân phiến cũng
hiện lên một cây hắc ti, nó sau khi gầm nhẹ một tiếng thì liền cứng ngắc từ
trên không trung rơi thẳng xuống rồi ngã thật mạnh xuống mặt đất.

Về phần hư ảnh Kỳ lân màu xanh đồng dạng
cũng bị vô số hắc ti xuyên thủng, hình thể bị thu nhỏ lại hơn một trượng, cuối
cùng loé lên thì hiện ra nguyên hình thành Tiêm Tiêm. Chỉ là giờ phút này, bên
ngoài thân nàng hoàn toàn bị một đoàn thanh quang chói mắt bao lấy, vô số ô ti
co duỗi giằng co không ngừng.

Tinh tộc nữ tử này tuy không bị rớt thẳng
xuống dưới nhưng thân thể mềm mại run rẩy không ngừng, trên gương mặt xinh đẹp
tràn đầy vẻ thống khổ và không thể nhúc nhích được.

Hàn Lập thấy cảnh này thì ngẩn ra!

“Không có khả năng, ngươi động tay chân vào
trong cơ thể chúng ta lúc nào?”

Tiêm Tiêm cố nén dị biến trong cơ thể kinh
sợ quát hỏi.

“Khi nào ư? Tự nhiên là khi các ngươi chui
vào trong cơ thể bản tôn. Các ngươi có biết ta đã tiêu diệt những kẻ trước kia
tới đây lấy Chân lân bản nguyên như thế nào không? Chỉ cần tiến vào trong cơ
thể bản tôn thì ta muốn hạ linh chủng vào cơ thể các ngươi còn không phải là
chuyện dễ dàng sao. Các ngươi cho dù không chết thì hiện tại cũng không chạy đi
đâu được. Hiện giờ, chỉ cần ta giải quyết xong tên gây rối ngoài ý muốn ra là
coi như công đức viên mãn.”

Vừa nói xong, quái vật gầm lên, bên ngoài
thân đột nhiên có tiếng sấm nổ lớn, một đão hắc sắc hồ quang hoá thành vô số đão
hắc kiếm hùng hổ nhắm về phía Hàn Lập chém đến. Tuy nhiên chưa kịp tiếp cận chỗ
Hàn Lập thì hàng trăm cây hắc kiếm nọ đột nhiên tản đi, tiếp theo như máy xay
gió tự động xoay tròn đồng thời từng đão hắc hồ quang từ phía trên phun ra, sau
đó lại thi nhau gầm rú.

Trong chớp mắt, một cái hắc sắc cự võng cực
lớn hiện lên quanh thân Hàn Lập, từ bốn phương tám hướng đem Hàn Lập vây kín.

“Kiếm trận!”

Khoé mắt Hàn Lập nhíu lại rồi tự nói một
tiếng, lộ ra biểu tình quái dị. Tiếp theo, trong miệng quái vật truyền ra thanh
âm chú ngữ, nhất thời có tiếng sấm nổ lớn, hắc sắc hồ quang chợt hiện rồi điện
võng cùng mấy trăm cây hắc sắc lôi kiếm được thúc dục mà bắt đầu hướng vào
trung tâm chậm rãi chém tới.

Hàn Lập trên mặt dị sắc chợt loé qua, một
tay hướng một bên hư không đánh ra một trảo. Cự kiếm màu xanh nguyên bản đang ở
một chỗ khác nhoáng lên một cái, nhất thời biến mất không thấy đâu. Sau đó,
không gian trước người Hàn Lập dao động nhoáng lên một cái, cự kiếm màu xanh
bỗng nhiên hiện ra. Một tay hàn Lập hướng về phía cự kiếm nhẹ nhàng điểm ra.

Cự kiếm nhất hời thanh minh một tiếng như
rồng ngâm sau đó hoá thành bảy mươi hai khẩu phi kiếm quang màu xanh vây quanh
Hàn Lập mà bay múa. Hàn Lập trong lòng thúc giục pháp quyết. Chúng phi kiếm run
lên rồi bỗng nhiên một hoá thành hai, hai hoá bốn. Trong phút chốc mấy trăm đão
kiếm quang hiện lên, thanh quang đãi phóng mà hoá thành một đoá cự liên màu
xanh đem Hàn Lập bao vào trong.

Cánh hoa sen quay tròn chuyển động, nhất
thời lớp lớp kiếm quang màu xanh giống như mưa to kích bắn ra. Một trận thanh
âm trầm đục truyền đến, hắc sắc điện võng bị thanh quang điên cuồng chém tới
thì giống như gỗ mục vỡ tan ra nhưng trên mặt hắn còn chưa kịp tươi cười thì có
tiếng sấm vang lên, hắc sắc hồ quang vỡ vụn lại như thông linh tụ lại, ngay
trong hắc quang ngưng tụ thành hắc sắc đãi võng độc nhất vô nhị, vẫn dường như
không có việc gì nhắm Hàn Lập bay đến.

Sắc mặt Hàn Lập đãi biến. Cùng lúc đó, quái
vật đột nhiên nhe răng cười, thân hình khổng lồ vặn vẹo biến hình, ở trong hắc
quang đãi phóng mà sinh ra bốn cái chân tho to, thân hình cũng trở nên mập mạp
cao lớn trường tráng khác thường. Đó là hoá thân của một con Mặc kỳ lân toàn
thân quang mang mênh mông. Kỳ lân này cao chừng mấy trăm trượng, từ xa nhìn lại
giống như một ngọn núi lớn, tựa hồ so với hình thái lúc trước còn muốn lớn hơn
vài phần.

Khuôn mặt quái dị của nó nằm trên trán con
Mặc kỳ lân này, lúc này đang vặn vẹo trông đáng chú ý dị thường, làm cho nó lộ
ra vài phần khí tức yêu dị. Sau khi biến hoá xong, Mặc kỳ lân liền nhấc một chi
trước nhắm Hàn Lập đãp ra một cái.

Nhất thời trên không trung phía trên Hàn
Lập hơn mười trượng, không gian dao động kịch liệt, hắc quang chợt loé lên rồi
một cái cự túc (Chân lớn) liền như cột chống trời hiện lên. Mặc dù chưa thật sự
hạ xuống mà một cỗ vô hình cự lực đã ép xuống.

Thân ở trong kiếm quang màu xanh, Hàn Lập
chỉ cảm thấy bốn phía căng thẳng giống như có một đão cương tráo thật lớn đè
lên trên người, đem hắn trói buộc tại chỗ, bộ dáng như khoanh tay chịu chết.

Lúc này cái chân lớn mới rơi xuống đồng
thời hắc sắc cự võng cũng đã chớp động tới phụ cận. Hồ quang phát ra thanh âm
“Thử lạp.” giống như gần tới trong gang tấc. Trong lúc nguy cấp, nhưng trên mặt
Hàn Lập không có vẻ gì kinh hoảng mà hít sâu một hơi, trên người kim quang đãi
phóng, kim sắc lân phiến quỷ dị hiện lên trên da thịt, một đôi cánh tay màu
vàng rực rỡ đồng thời tả hữu hiện ra.

“Oanh.” một trận nổ liên miên trầm đục
truyền ra! Trói buộc bốn phía bị Hàn Lập dùng đãi cự lực ngạnh sinh đánh vỡ

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3