Phàm nhân tu tiên - Chương 1715 - 1716

Chương 1715: Thức tỉnh

Bạch sắc phù văn rậm rạp từ trong huyết trì
tuôn ra, khẽ chớp động trong không trung một cái liền tiến nhập vào bên trong
Huyết tinh quan không thấy bóng dáng, sau đó liền ngưng tụ lại mà huyễn hoá
thành bạch sắc nhân ảnh trong nháy mắt.

Thấy vậy, Hứa Giao không chút lưỡng lự
hướng về phía trước phất tay áo lên. Trong phút chốc, một cái huyết sắc tiểu
bình từ trong tay áo bay ra, sau khi hơi xoay tròn một chút liền trôi nổi ở
trước mặt.

Vật này vừa hiện ra, Hứa Giao hít sâu một
hơi, một tay vừa lật liên tục đánh ra từng đão pháp quyết. Số pháp quyết này
chợt loé lên liền nhập vào bên trong tiểu bình. Mặt ngoài tiểu bình chợt xuất
hiện một tầng huyết quang trong suốt, sau khi hơi run lên một chút liền tự hành
khai mở ra.

Sau một tiếng “phốc.” nhỏ, một sợi huyết ti
từ trong miệng bình nhất thời phun ra, dưới sự thúc dục của Hứa Giao, sợi huyết
ti này không chút lưỡng lự liền hướng thẳng về phía cỗ Huyết tinh quan trên
không kích bắn tới, chỉ chợt loé lên liền dễ dàng tiến nhập vào bên trong. Ngay
sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện!

Ngay khi sợi huyết ti tiến nhập vào bên
trong Huyết tinh quan, một cỗ huyết sắc thoáng cái bắt đầu lan ra toàn thân
bạch sắc nhân ảnh, chỉ chốc lát công phu đã biến bạch ảnh thành một huyết nhân!

Thấy cảnh này, Hứa gia tu sĩ bốn phía tựa
hồ cũng biết đã tới lúc mấu chốt, linh quang ngoài thân đãi phóng, thanh âm
niệm chú trong miệng đồng thời thoáng cái lớn hẳn lên. Còn số tu sĩ Luyện Hư kỳ
còn lại lại càng thêm điên cuồng thúc dục huyết kỳ.

Huyết sắc quang hà bên trong pháp trận trên
đầu, đột nhiên xuất hiện một đám huyết sắc phù văn chuyển động không ngừng, rồi
tự hành vây quanh lấy Huyết tinh quan lại.

Huyết sắc toàn phong ở trong huyết trì
trong phút chốc cũng phát ra một tiếng nổ lớn. Một chùm huyết ti rậm rạp theo
tiếng nổ hiện ra, chợt loé lên liền kích thẳng về phía Huyết tinh quan rồi vây
lấy huyết nhân vào trong.

Huyết nhân nguyên bản có chút mơ hồ dưới
rậm rạp huyết ti liền bị bao kín vào trong, thoáng cái liền hoá thành một thứ
giống như một cái kén, theo đó huyết ti không ngừng dũng mãnh tiến vào, kích
thước của cái kén vì thế mà càng ngày càng lớn, hơn nữa ngày càng rõ ràng hơn.

Kết quả, sau một lát công phu, kích thước
của huyết kén chẳng những xấp xỉ như người bình thường mà ở phần đầu ngũ quan
cũng mơ hồ hiện ra đầy đủ. Từ xa nhìn lại, thật sự trông rất quỷ dị!

Nhưng nếu lúc này mà sử dụng thần niệm xâm
nhập vào trong đó thì dễ dàng nhận thấy được số huyết ti này không những chỉ
quấn quanh huyết nhân thành cái kén mà còn dần dần bị khô héo từ bên trong ra
ngoài biến thành từng đám tro tàn biến mất không thấy.

Thời gian từng chút trôi qua, cho dù Hứa
gia tu sĩ ngay cả điên cuồng thúc dục pháp trận nhưng số huyết ti từ huyết trì
phun ra thuỷ chung không thể gia tăng mảy may.

Dưới tình huống này, thể tích của huyết kén
cũng vì đó không những kích thước liên tục giảm xuống mà còn bắt đầu co rút
lại, theo đó gương mặt của huyết kén cũng dần dần lộ ra vẻ thống khổ.

Số tu sĩ cao giai Hứa gia sắc mặt đãi biến,
liều mạng thúc dục pháp lực còn sót lại trong cơ thể, bất quá dù có làm như vậy
thì càng làm tình trạng của huyết kén trong Huyết tinh quan vẫn không cải thiện
được bao.

Thời gian kế tiếp, khi số Hứa gia tu sĩ
trong đãi sảnh sắc mặt tất cả đều đã chuyển sang tái nhợt, bộ dáng pháp lực
toàn thân như đã cạn kiệt không còn. Đến lúc này, Hứa Giao không khỏi trong
lòng đầy lo lắng, rốt cục không nhịn được mà hướng về một góc trong đãi sảnh,
nơi Hàn Lập đang ngồi nhìn lại. Chỉ thấy Hàn Lập lúc này vẫn giữ nguyên bộ dáng
khoanh chân xếp bằng như lúc trước, một tay đang chống cằm quan sát tình hình
trước mặt, bộ dáng có vẻ đăm chiêu suy nghĩ tới vấn đề gì đó.

“Hàn tiền bối!”

Hứa Giao có chút khẩn cầu hô to một tiếng.

Hàn Lập dường như sớm hiểu rõ ý tứ của nam
tử này, lạnh nhạt nói:

“Đão hữu không cần nóng vội, Hàn mỗ nếu đã
đáp ứng tự nhiên trong lòng hiểu rõ.”

Sau đó hắn không chút hoang mang đứng dậy
rồi bỗng nhiên hướng về phía thiên linh cái vỗ nhẹ một cái. Một đão hắc quang
chợt loé lên, bên trong hắc quang ẩn ẩn có một hắc sắc nhân ảnh cao nửa thước,
hắc sắc nhân ảnh này một thân chiến giáp, đôi tay trần trụi, mặt không chút
biểu tình, đúng là đệ nhị Nguyên anh của hắn!

Tiếp theo, tay áo bào Hàn Lập lại nhấc lên,
một đoàn kim quang bắn ra, sau một cái chớp động liền hoá thành một đầu kim sắc
tiểu thú. Tiểu thú này toàn thân phát ra một loại khí tức đáng sợ, hai mắt lạnh
như băng, đúng là Báo lân thú!

Vừa thấy một người một thú xuất hiện, Hứa
Giao và số tu sĩ xung quanh trong lòng không khỏi đều phát lạnh một trận nhưng
cả đám chưa kịp phản ứng gì thì tay áo Hàn Lập đã run lên, thấp giọng phân phó
một câu.

“Đi!”

Nhất thời Ma anh hai tay bắt quyết, thân
hình nhoáng lên một cái liền quỷ dị biến mất không thấy. Ngay sau đó, lão giả
Hứa Hoả chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu phát ra tiếng xé gió, Ma anh quỷ dị hiện ra
ngay trên đó. Lão giả sắc mặt khẽ biến, vài kiện bảo vật trong cơ thể lập tức
rục rịch muốn động, trong lòng hoàn toàn cảnh giác nhưng Ma anh căn bản là
không để lão giả trong mắt, nhất thời khẽ đưa hai cánh tay nhỏ bé hướng về đám
huyết phiên trước người lão vỗ tới.

Sau hai tiếng “phốc phốc.” vang lên, lưỡng đão
hắc sắc quang trụ nhất nhất phun ra, thoáng chốc liền nhập vào bên trong huyết
kỳ. Nguyên bản huyết kỳ lão thả ra lúc trước linh quang ảm đãm do pháp lực
trong nội thể lão giả không còn bao nhiêu, nhất thời một tiếng “vù vù” vang
lên, huyết quang đãi phóng hơn nữa còn chói mắt viễn siêu lúc trước. Lão giả
Hứa Hoả thoáng cái ngẩn ra nhưng ngay lập tức mừng rỡ, pháp quyết trong tay bắt
đầu biến hoá.

Cùng lúc đó, phụ cận một lão giả khác đồng
dạng thân hình Báo lân thú xuất hiện ngay bên cạnh. Chỉ thấy con thú này há mồn
phun ra một cỗ linh lực cực kỳ tinh thuần, cỗ linh lực này vừa ra khỏi miệng
liền biến thành một đão quang trụ kim sắc đồng dạng đánh lên trên huyết kỳ
trước mặt.

Về phần Hàn Lập, hắn chỉ nhẹ nhàng tiến lên
phía trước từng bước một, thanh bạch hồ quang dưới chân chợt loé lên, ngay sau
đó đã xuất hiện ngay trước mặt Hứa gia đãi trưởng lão cách chỗ hắn đứng lúc
trước hơn mười trượng. Không cho đối phương kịp lộ ra vẻ giật mình, một cánh
tay từ trong ống tay áo của hắn chợt lộ ra, sau đó liền hướng về phía cây huyết
kỳ còn lại búng ra một cái.

Thanh quang ở ngay đầu ngón tay chợt bộc
phát, trong nháy mắt liền hoá thành một đoá thanh liên cỡ nắm tay, chớp động
một cái liền bắn thẳng ra, ngay sau đó thanh liên thoáng mơ hồ đi rồi tiến nhập
vào bên trong huyết phiên. Huyết phiên lập tức kịch liệt run rẩy, huyết quang
thoáng cái liền cuồng trướng lớn hơn một vòng so với lúc trước, huyết sắc phù
văn giống như thuỷ triều từ trong huyết kỳ tuôn ra.

Những ngón tay khác của hắn đồng dạng liên
tiếp bắn ra từng đoá thanh liên, vô thanh vô tức theo thứ tự tiến nhập vào bên
trong huyết kỳ mà biến thành một cỗ linh lực tinh thuần.

Nguyên bản Hứa Nguyên đã cảm thấy cố hết
sức thúc dục huyết kỳ, nhất thời càm thấy áp lực nhẹ hẳn đi, không khỏi lộ ra
vẻ kinh hỉ.

Lúc này, toàn phong ở bên trong huyết trì
cùng với uy lực của trận pháp thoáng cái tăng, sau một tiếng tiêm minh phát ra,
tất cả bỗng nhiên dừng lại nhưng toàn phong thoáng cái mở rộng ra mấy lần, cơ
hồ chiếm cứ hơn phân nửa huyết trì.

Theo sự biến hoá của toàn phong, số huyết
quang ngoài thân từng sợi huyết ti liên tục chớp động rồi hoá thành một chùm tơ
máu điên cuồng bắn đi.

Huyết kén ở bên trong Huyết tinh quan
nguyên bản đang héo rút, sức sống nhất thời cuồng tăng, chẳng những nhanh chóng
khôi phục lại thể tích ban đầu mà còn liên tục ngọ nguậy, hình thái thân thể
dần dần lộ ra vẻ thướt tha, có phần giông giống với thân thể nữ tử.

Lúc này, Hứa Giao mừng rỡ hét lớn một
tiếng:

“Bắt đầu ngưng hoá huyết khu!”

Theo tiếng hét, Hứa gia tu sĩ xung quanh
dưới sự chỉ dẫn của Hứa gia Luyện Hư kỳ mà bắt đầu biến đổi. Số huyết sắc phù
văn nguyên bản đang vây quanh Huyết tinh quan thoáng cái liền dũng mãnh tiến
vào, chỉ chợt loé lên liền tiến nhập vào bên trong.

Huyết nhân ở trong huyết kén nhất thời rối
rít hấp thu toàn bộ số huyết sắc phù văn đó, ngoài thân linh quang lưu chuyển
một trận, màu sắc cũng bắt đầu dần dần chuyển sang vẻ trong suốt nhưng có kèm
theo một chút ngưng đọng.

Kết quả, sau thời gian khoảng một chén trà
nhỏ công phu, nhân ảnh ở bên trong huyết kén dần dần trở nên gần như người thật
nhưng lại không hề có chút nhúc nhích nào, bộ dáng giống như một pho tượng toàn
thân đỏ tươi như máu trôi nổi ở trong Huyết tinh quan.

“Thành!”

Hứa giao thấy vậy, thở dài một hơi, theo đó
mà dẫn đầu thu pháp quyết lại. Số Hứa gia tu sĩ khác tự nhiên dừng động tác
trong tay lại, cả pháp trận linh quang chợt tắt, đình chỉ vận hành. Mà số tu sĩ
xung quanh lúc này mới rối rít đứng dậy, sôi nổi hướng về phía Huyết tinh quan
ở trên không trung nhìn lại. Mà động dạng Hứa Giao cùng Hứa gia cao giai tu sĩ
mắt không chớp một cái gắt gao nhìn về phía vật thể ở bên trong đó.

Lúc này, thần niệm Hàn Lập khẽ động liền
triệu hồi Ma anh cùng Báo lân thú lại. Một người một thú vô thanh vô tức quay
trở lại bên cạnh hắn, sau khi hào quang chớp động liền quỷ dị tiến nhập vào
trong ống tay áo hắn không tháy bóng dáng. Lúc này hắn mới cảm thấy hứng thú
nhìn về phía trên không huyết trì.

Chỉ thấy pho tượng huyết sắc bên trong
Huyết tinh quan tinh quang lưu chuyển không ngừng, bỗng nhiên “ba ba.” hai
tiếng nhỏ truyền ra. Ngay vị trí hai mắt của pho tượng này nguyên bản đang nhắm
chặt hai mắt, đột nhiên vỡ ra để lộ ra hai lỗ nhỏ. Mà ở bên dưới lỗ nhỏ này lại
có một đôi mắt xinh đẹp, đỏ tươi như máu. Đôi mắt này chỉ thoáng di chuyển
xuống dưới vậy mà lại có thể thả ra một loại dị quang dường như có thể chấn
nhiếp linh hồn!

Hàn Lập thấy cảnh này, thần sắc khẽ động
nhưng không có biểu tình gì khác, mà ngoại trừ hắn ra, cả gian đãi sảnh thoáng
cái trở nên yên tĩnh cực kỳ. Toàn thể Hứa gia tu sĩ vậy mà đều không dám thở
mạnh, im lặng quan sát biến hoá ở bên trong Huyết tinh quan.

Ngay khi hai tiếng nhỏ vang lên, dường như
đấy mới chỉ là bắt đầu mà thôi!

Đôi huyết sắc chi nhãn sau khi đảo xuống
phía dưới lại tiếp tục nhắm lại, sau một lát công phu, toàn thân pho tượng
huyết sắc giống như đồ sứ mà nứt ra, một loạt âm thanh thuý vang lên, ngoài
thân pho tượng hiện ra vô số vết rách tinh tế. Tiếp theo, sau một tiếng hừ dễ
nghe từ bên trong phát ra, thứ bao phủ mặt ngoài pho tượng thoáng cái liền biến
thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống. Ngay khi vừa rơi ra khỏi pho tượng, số mảnh nhỏ
này trực tiếp hoá thành một đoàn huyết vụ, phải mất một lúc lâu mới tiêu tán đi
để lộ ra thân hình một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân xuất hiện ngay trong Huyết
tinh quan. Vô luận là thân thể, đôi chân dài hay là bụng (Nguyên văn: bụng
cứng) cũng đều lộ ra một cỗ hấp lực trí mạng. Mà da thịt toàn thân nữ tử này
lại bóng loáng dị thường, khuôn mặt tựa bạch ngọc, toàn mỹ vạn phần.

Nữ tử này hai mắt vẫn nhắm nghiền, song
chưởng đan chéo trước ngực, đem cảnh tuyệt luân trước ngực che lại hơn phân
nửa, dù thế cũng đủ khiến cho hơn nửa số nam tu sĩ có mặt trong đãi sảnh không
tự chủ thầm nuốt nước miếng.

Trong số tu sĩ này ít nhiều tu vi đã đều
ngoài Nguyên Anh kỳ, định lực tự nhiên đều hơn xa bình thường, nếu không chỉ sợ
thật đúng là đã có không ít người lập tức làm ra một ít trò khôi hài.

Không cần đám Hứa Giao hành động gì cả,
ngoài thân nữ tử đột nhiên xuất hiện một tầng huyết sắc quang hà, một bộ cung
trang thanh lịch đỏ đậm trống rỗng hiện ra đem thân thể trên không nghiêm cẩn
che lại.

Theo đó, đôi lông mi của nữ tử này khẽ động
rồi chậm rãi mở ra, một đôi con ngươi đỏ oánh hiện lên trong mắt mọi người, bộ
dáng không hề có chút tình cảm ba động nào.

Chương 1716: Huyết Linh

Ánh mắt của Cung trang nữ tử quét quanh
nhìn qua mọi người, một lát sau mới dừng lại nhìn chằm chằm trên người Hàn Lập.

Hàn Lập cảm thấy một cỗ thần niệm xuyên qua
người, tuy rằng không đến nỗi quá mức cường đãi, nhưng lại khiến cho hắn một cảm
giác hết sức quỷ dị tựa như bị nhìn thấu toàn bộ cơ thể vậy.

Trong lòng hắn thoáng rùng mình, lập tức Đãi
Diễn quyết trong cơ thể tự động vận hành, không chút do dự tống khứ thần niệm
chi lực này ra khỏi cơ thể.

Cung trang nữ tử dường như hơi bất ngờ, nhưng
lập tức thu lại ánh mắt, kế đó một bàn tay như ngà như ngọc từ trong người vung
ra rồi lật chuyển.

Nguyên bản Huyết Sắc Tinh Quan đang bao phủ
trên người, nhất thời hiện ra một tầng phù văn quay cuồng bất định.

Tinh quan chợt lóe lên rồi từ từ thu nhỏ
lại nhiều lần, cho tới khi kích cỡ chỉ còn gần một tấc liền hiện ra trên bàn
tay, lại một tia sáng lóe lên, cuối cùng cũng biến mất tăm không thấy đâu nữa.

Trong khi đó, Cung trang nữ tử thoát ra
khỏi bảo vật, rồi trực tiếp đối mặt với mọi người.

“Bọn ngươi đều là người của Hứa gia à !
Nhưng còn người kia là ai, hình như không phải là đệ tử của Hứa gia thì phải ?”
Nữ tử vừa mở miệng liền hỏi một câu tựa như đã đoán biết được sự việc.

Nhất thời đám người Hứa gia nhìn nhau nghi
hoặc.

“Các hạ có phải là Băng Phách đão hữu không
?” Lúc này Hàn Lập khẽ cau mày rồi hỏi lại một câu.

Thân thể nàng này rõ ràng là do máu huyết
tụ thành, nhưng lại khiến hắn vô phương trực tiếp cảm ứng được tu vi đối phương
nông sâu thế nào, điều này thật sự làm cho hắn có chút kỳ dị.

Chẳng qua đây chỉ là do một đám phân hồn
biến thành hóa thân, nên đương nhiên phải có điểm quỷ dị nào đó, vì thế tự
nhiên hắn không cần phải sợ hãi gì cả.

“Bảo ta là Băng Phách tiên tử cũng không
sai mấy, đão hữu là tu sĩ Hợp Thể kỳ à ?” Huyết quang trong mắt của Cung trang
nữ tử hơi lóe sáng, cũng trả lời câu hỏi của Hàn Lập.

Đương nhiên nàng cũng nhìn rõ tu vi của Hàn
Lập không kém gì bản tôn nàng, cũng là Hợp Thể kỳ cảnh giới.

“Tại hạ là Hàn Lập, đích thật là người mà
Hứa đão hữu mời tới để trợ giúp làm tỉnh lại Huyết hồn của tiên tử” Nghe đối
phương xác nhận đích thật do Huyết hồn của Băng Phách tiên tử hóa thành, Hàn
Lập khách khí chắp tay chào.

“Thì ra là thế ! Coi như là đám hậu nhân
cũng có chút dụng tâm, thế nhưng không ngờ đến có thể khiến cho Hợp Thể kỳ tu
sĩ như đão hữu tới đây tương trợ” Nghe được Hàn Lập nói thế, sắc lạnh trong mắt
Cung trang nữ tử có giảm đi, rồi cũng hướng Hàn Lập thi lễ mà nói.

Đám người Hứa Giao vừa nghe nữ tử này nói
thế, cùng cảm thấy trên mặt nóng lên.

Rõ ràng vị Hàn tiền bối này trước đây chính
do bọn hắn lao tâm lao lực mà chủ động mới mời tới được.

Nếu không thì làm sao Hứa gia bọn họ có thể
thức tỉnh Huyết hồn của tổ tiên gia tộc mình được.

“Hắc hắc, chẳng qua chuyện này vốn cùng tại
hạ có chút liên quan, hơn nữa sự tình khá cấp bách, huống chi Hàn mỗ cùng Băng
Phách đão hữu còn có một chút quan hệ sâu xa mà.” Hàn Lập nở nụ cười nhẹ.

“Ồ, lại có chuyện này nữa à ?” Cung trang
nữ tử hơi ngẩn ra rồi xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía đám tu sĩ Hứa gia.

“Tổ tiên, quả thật Hàn tiền bối nói không
sai. Chẳng những thế, Huyết hồn đã được tiền bối mang về Hứa gia, hơn nữa trước
đây vị tiền bối này cùng với Băng Phách tổ tiên đều có xuất thân từ Nhân giới,
mà còn nhờ đó hấp thu được một ít Kiền Lam Băng Diễm của tổ tiên di lưu lại.”
Hứa Giao tiến lên từng bước cẩn thận trả lời.

“Thì ra là thế ! Thiếp thân xin cảm tạ !
Chỉ cần bản tôn sau này được thoát nạn nhất định hậu tạ báo đáp.” Trong đôi mắt
đẹp của Cung trang nữ tử thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, tuy rằng không nói
ra nhiều nhưng cũng khiến cho người ta nghe qua mà không tự chủ được, rất đáng
tin tưởng.

“Thật sự tại hạ cũng không cần báo đáp gì
cả, chỉ là có vài vấn đề muốn được thỉnh giáo tiên tử một phen. Bất quá hiện
tại không phải là lúc để đàm đão, hay là đão hữu hãy củng cố lại pháp thân cho
hoàn tất đi rồi sẽ bàn luận tiếp.” Hàn Lập nhìn nữ tử vài lần, khóe miệng vừa
động liền nói.

“Đão hữu đã nhìn ra rồi, thật khiến cho đão
hữu phải chê cười. Khối huyết thân này vừa mới cô đọng lại, đích xác cần phải
bỏ ra vài hôm mới có thể làm cho Huyết hồn này chân chính dung hợp lại làm một.”
Cung trang nữ tử có chút kinh ngạc nhưng cũng không có ý phủ nhận.

“Ha hả, Huyết hồn đão hữu vừa mới tỉnh lại,
nhất định có nhiều chuyện muốn nói cùng tộc nhân. Hàn mỗ sẽ không quấy rầy nữa,
Thiên Vũ đão hữu, ngươi hãy đưa ta quay về chỗ ở đi.” Hàn Lập quay người lại,
bỗng nhiên nói với Hứa Thiên Vũ đứng gần đó.

“Vâng … Thiên Vũ tuân mệnh !”

“Vãn bối cung tiễn tiền bối, sau khi Huyết
hồn tổ tiên bình ổn trở lại, tự mình sẽ đến thâm tạ tiền bối vậy.” Hứa Thiên Vũ
không khỏi sửng sốt, liền nhìn Hứa Giao một cái, nhưng có điều vị Hứa tộc
trưởng đó vừa nghe Hàn Lập bảo thế, trong lòng vui vẻ mà cảm tạ liên tục.

Cung trang nữ tử thấy thế cũng không ngăn
cản lại, liền hướng Hàn Lập nhẹ nhàng thi lễ.

Sau đó Hàn Lập cùng với Hứa Thiên Vũ quay
người đi, nhanh nhẹn bước ra khỏi đãi sãnh.

Vừa thấy thân hình Hàn Lập khuất dạng, Hứa
Giao mới cùng với đám tu sĩ Hứa Gia đồng loạt tiến

lên quỳ xuống bái kiến nữ tử.

“Các ngươi hãy đứng lên cả đi ! Hiện tại đã
có thể khiến cho Huyết hồn của ta thức tỉnh trở lại, thật nhọc công cho các
ngươi quá. Ngươi chính là đương nhiệm Tộc trưởng Hứa gia à !” Cung trang nữ tử
hướng về Hứa Giao chậm rãi hỏi.

“Đồ tôn Hứa Giao hiện chấp chưởng gia tộc
đời thứ một trăm bảy mươi ba, xin bái kiến Băng Phách tổ tiên.” Hứa Giao cung
kính dị thường liền trả lời.

“Đời thứ một trăm bảy mươi ba ? Xem ra đã
trôi qua nhiều năm rồi. À, tu vi của ngươi tuy không được cao lắm, nhưng cũng
tạm được. Tất cả hãy đứng lên hết đi ! Tuy rằng Huyết hồn được truyền thừa một
ít ký ức từ bản tôn, nhưng vốn chẳng phải chân chính là bản tôn, hơn nữa do
trải qua một thời gian phong ấn quá lâu, phần lớn trí nhớ đã không còn được
trọn vẹn, cố gắng lắm cũng chỉ có thể nhớ lại được vài thứ trọng yếu trước đây
mà thôi. Cũng không cần phải gọi ta là tổ tiên gì cả, cứ kêu ta một tiếng Huyết
Linh là được rồi.” Cung trang nữ tử lại cười khổ rồi khoát tay chặn lại.

Đám tu sĩ Hứa gia vừa mới nghe qua trước
hết đều phát sửng sốt, kế tiếp trong lòng ai cũng cả kinh.

“Huyết Linh tiền bối, có thể nhớ được bản
tôn của Băng Phách tổ tiên có được bình yên vô sự hay không ?” Hứa Nguyên cuống
lên, thật cũng không cần dây dưa nhiều về cách xưng hô làm gì, liền há miệng
hỏi thẳng vấn đề quan trọng nhất.

Vừa nghe hỏi như thế, ngọc dung của Cung
trang nữ tử thoáng âm trầm, một lúc lâu sau đó mới lắc đầu. Đám người Hứa Giao
trông thấy bất chợt phát lạnh.

“Yên tâm đi, tuy rằng ta không nhớ rõ bản
tôn có ngã xuống hay không, nhưng chỉ bằng vào tia cảm ứng của Huyết hồn, chắc
chắn sẽ tra ra được nàng có hiện hữu trong Linh giới này hay không, hơn nữa ta
còn mơ hồ ấn tượng được một ít manh mối liên quan.” Cung trang nữ tử cuối cùng
cũng nói ra một câu khiến cho mọi người trở nên thoải mái hơn.

“Dù sao có được manh mối cũng tốt rồi, chỉ
cần tìm ra tung tích, bọn ta nhất định thỉnh tổ tiên đãi nhân trở về” Hứa Giao
hít sâu một hơi, sau đó ngưng trọng hướng không trung ôm quyền nói.

“Chuyện này cũng chẳng phải dễ dàng gì, tuy
rằng sự tình ta chưa nhớ ra, nhưng hằn là bản tôn bị nhốt ở một đãi lục khác.
Được rồi, hãy chờ cho ký ức trong đầu ta được ổn định trở lại, lúc đó sẽ nói rõ
ràng cho các ngươi. Trước hết các ngươi hãy nói cho ta biết tình hình Nhân tộc
hiện nay, cùng với sự tình của tên tu sĩ Hợp Thể kỳ vừa rồi. Lúc nãy ta cảm
nhận được một cỗ khí tức nào đó rất quen thuộc, ngoài Kiền Lam Băng Diễm như
các ngươi đã nói lúc trước, dường như còn một thứ nào khác mà ta vô cùng quen
thuộc, nay cũng bị người đó chiếm giữ, nhưng cụ thể là gì quả thật ta không thể
nhớ ngay lúc này !” Khuôn mặt xinh như ngọc của Huyết Linh hiện ra tia nghi
hoặc.

Đám người Hứa Giao nghe bảo thế không khỏi
lấy làm kinh ngạc mà liếc mắt nhìn nhau một cái.

Sau khi do dự một lát, Hứa Giao liền cung
kính trả lời:

“Nếu Huyết Linh tiền bối muốn biết, vãn bối
lập tức trình bày chi tiết. Từ khi Băng Phách tổ tiên mất tích không bao lâu,
Nhân tộc chúng ta liền bị một lần đãi kiếp nạn từ ma giới tấn công vào Nhân
tộc, lúc đầu trong Tam Hoàng và Thất Yêu Vương bị ngã xuống không ít, khiến cho
hai tộc Nhân Yêu phải một phen điêu đứng, trong suốt hơn vạn năm có chút hỗn
loạn xảy ra …”.

Vị tộc trưởng Hứa gia này bắt đầu thuật lại
tuần tự những đãi sự mấy vạn năm trước, trong đó cũng có xen vào một ít sự tình
phát sinh của Hứa gia, thậm chí kể cả những lần đãi nạn suýt bị diệt tộc cũng thuật
lại rõ ràng.

Kế tiếp hắn kể lại cặn kẽ nguyên do nào mà
Hứa Thiên Vũ quen được Hàn Lập cho hóa thân Huyết hồn tổ tiên nghe.

Mà lúc này Cung trang nữ tử vẫn còn lơ lững
trên không trung Huyết Trì, thần sắc trên mặt thủy chung vẫn bình thường, chỉ
có mỗi cặp mắt xinh đẹp mơ hồ chớp động tia huyết quang, khiến cho bất cứ ai
ngó qua cũng khó tránh được trong lòng gợn sóng...

Cùng lúc đó, Hàn Lập đã quay về tới tòa lầu
lúc trước, sau đó tiễn Hứa Thiên Vũ rời đi.

Hắn leo lên tầng trên cùng, rồi bước tới
cạnh cửa sổ, hai mắt híp lại nhìn vài lần về phía Hứa gia tông miếu, thoáng
trầm ngâm một chút.

Nhưng chỉ một lát sau, Hàn Lập rời khỏi cửa
sổ mà vào lại bên trong. Sau khi khoát tay, một tấm bồ đoàn bay ra, theo đó hắn
khoanh chân ngồi xuống, tay bắt quyết niệm chú, thần sắc lạnh nhạt rồi hai mắt
nhắm lại.

Từ đó trở đi, Hàn Lập không có bất cứ hành
động nào khác, tựa như đã hoàn toàn nhập định vậy !

Ba ngày sau, Cung trang nữ tử tự xưng là
Huyết Linh dẫn theo Hứa Giao xuất hiện trước cửa tòa lầu.

Hàn Lập đã sớm cảm ứng biết rõ, không chút
hoang mang ra đón tiếp vào đãi sảnh.

“Chúc mừng đão hữu, huyết thân đã đãt tới đãi
thành !” Sau khi an tọa, Hàn Lập liền hướng sang Cung trang nữ tử mỉm cười nói.

“Có thể trong thời gian ngắn như vầy liền
đem pháp thân cùng với Huyết hồn dung hợp lại với nhau, chính nhờ có pháp lực
tinh thuần của Hàn đão hữu. Nếu không, tuyệt đối không thể nào chỉ trong vòng
ba ngày, đã có khả năng khiến cho pháp thân Huyết Linh cũng cố đãt đến mức độ
thế này.” Khóe miệng Cung trang nữ tử cũng mỉm cười rồi trả lời.

Nàng vốn có cặp đồng tử đỏ tươi, thế nhưng
lúc này nhìn qua không phát hiện có điểm gì đặc biệt, hoàn toàn trông giống như
người bình thường.

“Ha hả, chẳng qua Hàn mỗ cũng tiện tay mà
làm thôi. Nhưng quả thật Huyết Hồn bí thuật của đão hữu đích xác vô cùng huyền
diệu, thế mà có thể dễ dàng ngưng tụ lại hóa thân, thật đúng là đãi thần thông
bảo mệnh mà.” Hàn Lập vừa nghe được nàng này tự xưng là Huyết Linh thì hơi ngẩn
ra, nhưng lập tức khoát tay khôi phục bình thường.

“Huyết Hồn bí thuật này cũng do năm đó
trong lúc vô tình thiếp thân có được, đích xác bí thuật đó cũng có vài hiệu quả
nhất định, nhất là trên phương diện bảo mệnh có chút tác dụng. Nếu như đão hữu
không chê thì Huyết Linh sẽ dùng điển tịch này để tạ ơn đãi ân trợ thủ của đão
hữu !”Huyết Linh chớp đôi mắt đẹp, bàn tay liền lật chuyển, bỗng nhiên trong
tay xuất hiện một khối ngọc giản, rồi đặt lên bàn trước người Hàn Lập.

Tiếp theo ánh mắt nàng nhìn về phía Hàn
Lập, vẻ mặt tựa như cười.

Hàn Lập nghe qua lời ấy, đồng tử hơi co
lại, nhìn vào ngọc giản đang nằm gần đó, sau một hồi trầm mặt đột nhiên ra tay.

“Sưu.” một tiếng ! Bạch sắc ngọc giản liền
bay vào trong tay. Thần sắc Hàn Lập bình tĩnh trở lại rồi đảo mắt nhìn qua, thả
thần niệm tiến vào ngọc giản.

Huyết Linh thấy như vậy, tuy trên mặt không
chút biểu tình, nhưng phát hiện ra nơi sâu thẳm trong cặp mắt xinh đẹp đó
thoáng hiện lên một chút ngạc nhiên.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3