Phàm nhân tu tiên - Chương 1759 - 1760

Chương 1759: Lại thấy Ô Kim

Kế tiếp, Kim Diện nhân lại tiếp tục xuất ra
những vật phẩm đặc biệt nhất của Mộc tộc cùng Linh tộc.

Mấy thứ này đều có diệu dụng đặc biệt khiến
một số người trong đãi điện động tâm không thôi, sôi nổi xuất ra những vật phẩm
mà Hắc Vực cần để tiến hành trao đổi.

Sau đó lại có thêm vài kiện áp trục bảo vật
được Kim Diện nhân lấy ra.

Mỗi kiện đều là dị bảo thanh danh hiển
hách, thần thông không kém Tề Thiên La cùng Cổ phiên vừa rồi.

Các bảo vật này hoặc là phòng ngự kinh
người, hoặc là công kích nghịch thiên. Đối với cá nhân còn có giá trị thực tế
vượt trên hai vật trước, là thủ đoạn tuyệt hảo tăng cường thực lực bản thân!

Cho nên không khí bảo vật tranh đoạt trong đãi
điện càng nóng bỏng tới cực điểm.

Cuối cùng là một kiện Di Hải Phiến bài danh
phía trên trong Hỗn Độn Vạn Linh Bảng. Có uy lực di sơn đảo hải già không tế
nhật, khiến người khác khó có thể tưởng tượng nổi.

Lúc này có hơn hai mươi tồn tại lấy ra đủ
các loại tài liệu, không tiếc gia tài tranh sôi nổi đoạt không thôi.

Kết quả Kim Diện nhân chọn được trong đó
một người sở hữu nhiều tài liệu nhất, đối phương lại lấy ra thêm vài món bảo
vật bất phàm, mới có thể trao đổi kiện Di Hải Phiến kia.

Hàn Lập tự nhiên cũng liếc mắt chú ý tới
phiên này. Đáng tiếc vật Hắc Vực muốn đổi không phải linh dược mà là một số
tinh thạch quý hiếm trong truyền thuyết. Thứ này thì hắn không mảy may có chút
nào.

Sau khi trao đổi xong Di Hải Phiến, cũng là
lúc Hắc Vực đã lấy ra toàn bộ các vật phẩm trao đổi hết sạch.

Như vậy có thể thấy được trước đó Hắc Vực
đã chuẩn bị đầy đủ thế nào. Lại có thể đưa ra những vật phẩm cần thiết với đám
người ở đây.

“Bản vực phao chuyên dẫn ngọc (1), đã trao
đổi xong hết thảy vật phẩm. Phía sau là do các vị đão hữu tự thượng đài hoạt
động. Nếu còn có phẩm vật quý báu khiến bản vực vừa ý, mong rằng chư vị đão hữu
có thể ưu tiên trao đổi với tại hạ trước. Về phần quy củ thì vẫn như lần trước,
mỗi lần nhiều nhất chỉ có ba người lên triển lãm vật phẩm. Điều kiện trao đổi
đương nhiên do các vị đão hữu tự thương lượng, bản vực sẽ không mảy may nhúng
tay. Tốt, bổn tọa tuyên bố, tự do trao đổi bắt đầu!” Hiển nhiên thu hoạch vừa
rồi khiến Kim Diện nhân rất hài lòng, ở trên đài nói mấy câu liền tuyên bố mọi
người bắt đầu trao đổi tự do.

“Hắc hắc, nếu đão hữu như thế nói, vậy để
tại hạ bắt đầu trước.”

Kim Diện nhân vừa mới dứt lời thì một thanh
âm âm trầm chợt vang, tiếp theo một đão ô quang từ trong một tòa phi đình kích
bắn ra, chớp động mấy cái liền quỷ dị xuất hiện trong màn hào quang trên đài
cao.

Thì ra là một Hôi bào nhân ( người mặc áo
màu tro), toàn thân có vô số đão hắc quang quỷ dị xèn xẹt quấn quanh!

“Hừ, đão hữu thật nóng vội!”

“Nếu như vậy, tại hạ cũng muốn lên trước!”

...

Cơ hồ cùng lúc, cũng có vài đão độn quang
trong các phi đình bắn ra.

Bất quá thấy có hai đão độn quang. Một đão
đột nhiên tỏa ra hào quang chói lòa, thuấn di một chút tiêu thất hư không, ngay
sau đó xuất hiện trong màn hào quang.

Là một nữ tu thân ảnh yểu điệu được bao phủ
trong một tầng ngũ sắc quang hà.

Một đão độn quang khác thì phát ra một âm
thanh kỳ lạ, đột nhiên mơ hồ một chút rồi tốc độ nhanh hơn mấy lần. Không ngờ
lại nhanh hơn những người khác một bước hiện ra trên đài.

Hàn Lập thấy rõ người này thì khóe miệng
khẽ giật một chút, khó nén nổi vẻ ngạc nhiên trên mặt.

Người thứ ba này hình thể cực kỳ quái dị,
thân hình bất luận là chiều ngang hay chiều cao đều dài chừng một trượng, giống
như một viên cầu thịt thật lớn lăn tới nơi này.

Mà trên đỉnh Cầu thịt lại có một cái đầu
nam tử cũng hình tròn. Trên mặt không có thủ đoạn nào để che dấu vẻ đầy sầu
khổ.

Về phần mấy người độn quang tới sau, ngay
khi vừa tiếp xúc bạch sắc quang tráo thì phanh phanh bắn ngược về sau, không
thể tiến vào bên trong.

“Mấy vị đão hữu trước tiên mời trở về. Vòng
tiếp theo lên đài cũng không muộn .” Kim Diện nhân ôm quyền hướng mấy người bên
ngoài màn hào quang, khách khí nói.

Mấy người này tuy không cam lòng nhưng đành
hừ lạnh vài tiếng, bất đắc dĩ quay về.

Hôi bào nhân cướp được tư cách lên đài đầu
tiên, đắc ý cười to một trận.

Có thể lên đài trao đổi vật phẩm ở vòng đầu
tự nhiên rất có lợi. Nếu không vật phẩm cần đến bị người khác đi trước một bước
giành lấy, tự nhiên chỉ đành giương mắt mà nhìn.

Lúc này, ánh mắt Kim Diện nhân đảo qua trên
người “ Cầu Thịt “, khẽ cười một tiếng nói:

“Không ngờ Chúc huynh lại tới tham gia trao
đổi đãi hội lần này, hơn nữa còn lên trước một bước như thế. Xem ra sự thất
vọng vì lọt mất trọng bảo lần trước khiến đão hữu không cam lòng.”

“Hừ. Lần trước bị chậm bước mà để cho Bách
Tiết Châu bị người nọ thu về. Bất quá đáng buồn bực nhất chính là với hình thể
của ta. Tham gia trao đổi hội lần nào cũng người liếc mắt một cái đã nhận ra. Có
thi triển thủ đoạn che mắt gì cũng vô dụng.” Cầu thịt kia thở dài một hơi, tựa
hồ vẻ lo lắng trên mặt càng đậm vài phần.

“Ha ha. Chúc huynh tu luyện chính là huyền
công đỉnh đỉnh đãi danh thời thượng cổ. Tuy rằng không thể tùy tâm biến hóa
thân hình nhưng uy lực to lớn khiến người ta hâm mộ không thôi. Điểm thiếu hụt
ấy thì tính cái gì.”

Cầu thịt này tựa hồ có lai lịch rất lớn
khiến Kim Diện nhân có vẻ rất khách khí.

“Hắc hắc, lời các hạ thật khách khí nhưng
Chúc mỗ lại thích nghe. Hy vọng lần này ta sẽ có thu hoạch.” Cầu thịt vẫn là bộ
dáng buồn rầu trả lời.

Kim Diện nhân nghe vậy khẽ cười, lui về sau
vài chục bước. Liền đứng ở một góc kim sắc pháp trận không hề nói thêm điều gì.

“Chúc huynh đã trên đài, xin mời triển lãm
vật phẩm trước.” Hôi bào nhân cũng cực kỳ kiêng kị đối với Cầu thịt, ánh mắt
vừa chuyển liền hướng sang hắn ôm quyền nói.

Nữ tu được bao phủ trong ngũ sắc quang hà
đứng ở một bên, tuy không nói một lời nhưng thản nhiên gật đầu.

“Nếu nhị vị đão hữu khiêm nhượng như thế.
Chúc mỗ không khách khí “ Cầu thịt nhíu hai mắt, thản nhiên tiếp nhận.

Tiếp theo hắn vỗ vào cái bụng căng tròn như
cái trống, há mồm phun ra một cái bình nhỏ màu trắng tinh oánh, hư không một
trảo đem bắt về trong tay.

“Ba đão Kim Ô chân hỏa! Dùng đổi lấy Kim
Cốt Chi cùng Mạch Thảo ngoài hai vạn năm! Mỗi thứ chỉ có thể đổi một đão!” Cầu
thịt hướng sang bốn phía lớn tiếng nói.

“Kim Ô chân hỏa, đúng hay sai vậy? Sao hắn
có được loại chân Linh chi hỏa này?”

“Nếu hắn dám lấy ra ở đây, hơn phân nửa là
đúng.”

...

Một trận thanh âm bàn tán khe khẽ vang lên
trong hư không. Hàn Lập ngạc nhiên một chút, sau đó sờ cằm lộ vẻ suy nghĩ.

Phệ Linh chân hỏa của hắn khi trước ở Ma
Kim sơn mạch, hấp thu một đão chân hỏa trên người Yêu cầm. Kết quả là uy lực
của nó gia tăng không ít. Nếu là trong tay Yêu tu kia thực sự là chân hỏa. Hơn
nữa còn có ba đão thì có thể khiến uy lực của Phệ Linh chân hỏa tiến một bước
dài.

Đáng tiếc chính là ngữ khí của Cầu Thịt
kiên định như đinh đóng cột, nhất định phải đổi lấy linh dược cùng vật phẩm đã
nêu khiến Lâm Hiên không khỏi buồn bực một trận.

Lúc này Cầu thịt cẩn thận đem nắp bình mở
ra, tiếp theo bàn tay vỗ vào bình một cái!

Phốc phốc phốc ba tiếng. Ba đão bạch sắc
quang diễm theo trong bình bay ra, chớp động một cái liền hóa thành ba con quạ
lửa bay lượn trước người Cầu thịt.

Ba con quạ lửa này toàn thân trắng như
tuyết, trong lúc bay múa mơ hồ có phù văn màu bạc cuồng quyển quanh thân.

Độ nhiệt cực nóng tràn ngập bên trong khiến
tầng bạch sắc quang tráo chợt nổi lên một tầng hào quang màu trắng sữa để đối kháng
lại.

“Quả nhiên là Kim ô chân hỏa!”

“Người tu luyện thần thông hỏa thuộc tính
luyện hóa được chân hỏa này sẽ thu được ích lợi vô cùng.”

Lại một trận nói thầm hâm mộ từ mọi nơi
truyền ra, các ánh mắt tham lam sôi nổi chăm chú vào ba con Quạ lửa màu trắng
kia.

Thần niệm chịu hạn chế nhưng những người ở
đây đều có nhãn lực phi phàm. Khoảng cách xa như thế nhưng vẫn phân biệt được
Kim Ô chân hỏa này tám chín phần là thật.

“Ồ! Chỉ là Kim Ô chân hỏa còn nhạt!”

Trong mắt Hàn Lập chợt lóe lam quang, nhìn
thấy chân diện của Kim Ô chân hỏa trong thể nội của quạ lửa thì vẻ mặt có chút
kỳ quái vẻ nói thầm một câu.

Lời này cơ hồ thấp không thể nghe thấy.
Ngay cả hắc sa thị nữ số mười một đứng gần trong gang tấc cũng không nghe nổi.

Bất quá một tia buồn bực giữa mi tâm của
Hàn Lập tiêu tán hơn phân nửa, tiếp tục lạnh lùng quan sát sự tình trên đài
ngọc.

Lúc này Hôi bào nhân cũng xuất ra một đóa
Tam sắc Liên hoa băng thuộc tính, có thể đồng thời phóng thích ba loại Cực hàn
chi diễm, phối hợp cho người tu luyện công pháp băng thuộc tính thì uy lực vô
cùng, lại nói rõ là dùng đổi lấy dị bảo hỏa thuộc tính tương phản.

Nữ tu không biết tên trong ngũ sắc quang hà
thì xuất ra một viên cầu màu đỏ cỡ đầu người. Chính là trứng của man hoang cổ
thú Huyết Diễm Ưng nổi danh hung bạo.

Huyết Diễm Ưng sau khi trưởng thành thì hai
cánh dài chừng hơn mười trượng. Vô cùng am hiểu thần thông huyết thuộc tính
hiếm thấy. Tuy thiên phú bất đồng nhưng cuối cùng thể luyện tới thực lực Luyện
Hư kỳ, thậm chí là Hợp thể sơ kỳ.

Mà thú trứng này là do nữ tu thu được bên
trong sào huyệt của một đôi Diễm Huyết Ưng có thần thông Hợp thể kỳ, cho nên
nàng muốn dùng đổi lấy một kiện linh bảo.

Hai vật phẩm này tự nhiên khiến một số
người tu luyện công pháp băng thuộc tính cùng am hiểu linh thú vô cùng hứng
thú. Một lát sau đã có người bắt đầu xuất ra bảo vật để trao đổi.

Còn hai vật phẩm mà Cầu thịt yêu cầu thật
quá mức quý hiếm, những người có hứng thú với Kim Ô chân hỏa cũng đành giương
mắt nhìn mà không thể thể xuất ra.

Vật phẩm trong tay Hôi bào nhân cùng nữ tu
đã trao đổi xong, vẻ sầu khổ trên mặt Cầu thịt càng đậm thêm vài phần.

Tiếp qua một lát, mắt thấy còn ai thượng
đài trao đổi. Cầu thịt thở dài, đem ba con quạ lửa trước người thu lại rồi bay
ra khỏi màn hào quang, cứ thế về trong thạch đình của mình.

Hắn bỏ qua trao đổi lần này khiến mọi người
xôn xao một trận.

Lập tức lại có ba người một bước bay lên
đài ngọc, bắt đầu vòng trao đổi tiếp theo.

------------------------

Chú thích: (1) “Tung gạch hứng ngọc.”

Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Truyện
đăng lục Cảnh Đức – Quyển thứ mười.” của Thích Đạo Nguyên triều nhà
Tống.

Tương truyền, cao tăng Tùng Thẩm thiền
sư triều nhà Đường là người rất nghiêm khắc đối với các đồ đệ của
mình, khi tham thiền phải tĩnh tâm tọa thiền, gạt bỏ mọi quấy nhiễu,
đạt tới mức thân tâm bất động. Một hôm, trong khi đang tham thiền vào
ban đêm, Tùng Thẩm thiền sư muốn thử các đồ đệ có tâp trung chú ý
hay không mới nói rằng: “Đêm nay ta muốn hỏi ai có lý giải gì về
phật pháp thì hãy đứng ra.” Bấy giờ các đồ đệ đều tập trung tinh
lực tọa thiền, nên không ai nhúc nhích. Duy chỉ có một tiểu tăng chắp
tay đứng ra. Tùng Thẩm thiền sư nhìn tiểu tăng hồi lâu rồi nói: “Ta
vừa tung viên gạch ra để hứng ngọc, nhưng không ngờ lại hứng về một
cục đất còn kém hơn cả viên gạch.”

Về “Phao chuyên dẫn ngọc.” còn có một
truyện kể như sau: Một hôm, khi Triệu Hỗ nhà thơ triều nhà Đường đi du
ngoạn tại Ngô Địa, có một nhà thơ bản xứ tên là Thường Kiến rất
sùng bái ông, khi biết Triệu Hỗ thế nào cũng đến viếng chùa Linh
Nham, Thường Kiến bèn đến trước rồi viết trên tường hai câu thơ, hy
vọng Triệu Hỗ nhìn thấy sẽ viết thêm vào cho trọn bài. Quả nhiên,
sau khi nhìn thấy hai câu thơ này, Triệu Hỗ đã viết thêm vào hai câu
khiến nó trở thành một bài thơ rất hay. Nhưng do ý thơ của Triệu Hỗ
bóng bẩy hơn thơ của Thường Kiến, nên người ta mới gọi lối dùng thơ
kém để dẫn thơ hay này là “Phao chuyên dẫn ngọc.”

Hiện nay, người ta vẫn dùng câu thành
ngữ này để nói về bằng sự hiểu biết nông cạn hoặc tác phẩm chưa
thành thục để dẫn ra cao kiến hoặc giai tác của người khác.

Chương 1760 : Nghiệt Vân cùng Tịnh Minh Đan

Hàn Lập nheo mắt nhìn từng kiện kỳ trân,
lần lượt được nhân yêu lưỡng tộc xuất ra rồi lần lượt biết mất không thấy.

Người nào trao đổi thành công thì mặt mày
hớn hở. Trao đổi thất bại thì thất vọng, buồn bã từ trên đài tay không mà quay
về.

Nhưng nói tóm lại, hơn phân nửa số người
trao đổi đều đãt được những thứ mình muốn.

Có thể thấy, đấu giá hội lần này xuất hiện
các bảo vật thành phẩm có phẩm chất cao hơn lần đấu giá trước lớn rất nhiều.

Hiển nhiên tất cả mọi người ở đây đều vì
chuẩn bị cho việc Ma kiếp không lâu nữa sẽ phát sinh, nên đã tận lực mang những
tài liệu mà mình có trong tay, mau chóng đổi lấy các bảo vật thành phẩm có thể
sử dụng được ngay.

Dù sao tài liệu cho dù quý hiếm đến mấy mà
không thể luyện chế ra thành pháp khí, pháp bảo, khi ở trong ma kiếp cũng chỉ
là đồ vô dụng mà thôi.

Mà đối với nhân yêu lưỡng tộc ở đây, pháp
bảo bình thường cũng sẽ không lọt vào trong pháp nhãn của bọn họ. Cực phẩm bảo
vật thích hợp cho bọn họ, bình thường đều là loại được luyện chế từ mấy chục
tài liệu quí hiếm trở lên thậm chí trên trăm loại tài liệu quí hiếm mới có thể
thành.

Không nói tới trong quá trình luyện chế còn
có thể thất bại, với nhiều loại tài liệu như vậy, nếu một tồn tại bình thường
có khi phải mất tới vài trăm năm thậm chí vài nghìn năm thu thập mới có thể
hoàn thành.

Vì những nguyên nhân trên, đấu giá hội lần
trước vốn không thể xuất hiện được nhiều các loại tài liệu quí hiếm như lần
này.

Tại trong đấu giá đãi điện thời gian không
ngừng trôi qua, đã có hơn phân nửa người trong đãi điện lên trên đài mang các
đồ vật mà mình đã chuẩn bị ra trao đổi những vật cần thiết cho bản thân.

Mặc dù trong số đó có không ít những trọng
bảo làm Hàn Lập đỏ mắt, nhưng dưới tình huống những người đều muốn đổi lấy các
loại bảo vật thành phẩm, hắn cũng chỉ đỏ mắt đứng nhìn mà thôi.

Tuy nhiên không phải là hắn không có thu
hoạch.

Tại đây hắn không chỉ xuất ra một cây linh
dược có trong Quảng Hàn Giới để đổi lấy một bộ trận kỳ có uy lực vô cùng lớn.
Ngoài ra hắn còn dùng hai bình Hồng La Tiên Tửu để đổi lấy hơn mười loại linh
dược mầm mống mà trong tay hắn không có, từ một tên yêu tu thích rượu ở đây.

Tại lúc trước lên đài hắn xuất ra một ít
linh dược vạn năm, rồi chỉ tên những loại yêu thú tài liệu mà bản thân vẫn chưa
thu thập xong để trao đổi.

Kết quả từ trong tay vài yêu tộc tu sĩ rất
dễ dàng lấy được các tài liệu cần thiết. Điều này làm cho Hàn Lập thở dài nhẹ
nhõm, rốt cuộc sau này cũng yên tâm.

Như vậy chỉ cần sau khi vạn bảo đãi hội này
kết thúc, là hắn có thể bắt tay vào luyện chế toà Cực sơn thứ hai. Do đó thực
lực có thể tăng lên không ít.

Ngay khi Hàn Lập cảm thấy trao đổi sau đó
đối với hắn mà nói cũng không còn việc gì quan trọng nữa. Thì một gã toàn thân
được bao phủ trong hắc khí bay lên trên đài, rồi xuất ra một cái hắc sắc viên.

“Một mảnh Nghiệt Vân Hải ngưng tụ ngàn vạn
(10triệu) thú hồn, tại hạ có thể cam đoan thú hồn trong này đều là mãnh thú chi
hồn, trong đó có mười vạn (100 nghìn) thú hồn là yêu thú cấp thấp. Tại hạ muốn
dùng nghiệt vân này đổi lấy một kiện thông thiên linh bảo có tính công kích
được bài danh trên Hỗn Độn Vạn Linh Bảng.” Người này vừa mới mở miệng thì tất
cả mọi người ở đây, ngay cả Hàn Lập đều sắc mặt đãi biến. Các ánh mắt mang vẻ
kinh hãi, đồng thời chằm chặp nhìn vào đối phương.

Ngay cả tên Kim Diện Nhân lúc trước lui vào
trong một góc của kim sắc pháp trận, đang mỉm cười nhìn mọi người trao đổi mà
cũng biến đổi sắc mặt. Tinh quang trong mắt chợt loé, gắt gao nhìn chằm chặp
vào người trong hắc khí, Thần sắc hiện lên vẻ kinh nghi.

Nhưng mặc cho ánh mắt sắc bén của mọi
người, thần bí nhân trong hắc khí vẫn vững vàng đứng tại chỗ. Đồng thời một tay
khẽ động đem một cái bát tròn nhất thời nâng lên. Mà tay còn lại thì đem nắp mở
ra.

Trong nháy mắt, một trận quỉ khóc lang gào
vang vọng cả hư không, một cỗ âm vân tối đen như mực tựa như một cơn lốc từ
trong viên bát cuồn cuộn lao ra, sau đó tản ra xung quanh, trong chốc lát bao
phủ một mảnh rộng hơn một mẫu, đem hơn một nữa không gian trong đãi sảnh che
phủ.

Trong mắt Hàn Lập chợt hiện lam quang, nháy
mắt liền thấy rõ ràng chân diện mục của đám mây đen này.

Hoá ra đám mây đen này được hình thành do
vô số hư ảnh màu đen ngưng tụ mà thành. Những hư ảnh này chẳng những có lang
sói, hổ báo vô cùng quen thuộc, mà còn có hư ảnh của các loài thú với hình thù
cổ quái chưa thấy bao giờ cũng có trong đó.

Toàn bộ hư ảnh của các loài thú này cũng
không ngừng biến hoá, bọn chúng không ngừng cắn xé nhau. Chỉ trong nháy mắt hơn
phân nửa trong số đó tán loạn biến mất, rồi ngay sau đó lại ngưng tụ thành
hình. Nhưng vô luận là hình dạng loại nào thì cũng biểu hiện vẻ mặt vô cùng
hung dữ, cho dù thân hình của bọn chúng có bị cắn xé thành vô số mảnh, nhưng
chỉ trong nháy mắt liền ngưng tụ lại hình dạng như lúc ban đầu.

Những hư ảnh thú loại này chính là tinh hồn
của chúng bị người ta dùng phương pháp đặc thù để luyện chế. Nếu loại nghiệt
vân mà chỉ ngưng tụ ra hơn mười con, thậm chí là mấy trăm con đi nữa thì giá
trị cũng không cao. Nhưng một khi ngưng tụ lên tới trên vạn tinh hồn thì lập
tức giá trị tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Bởi vì loại nghiệt vân này, nếu ngưng tụ
càng nhiều linh hồn thì hiệu dụng hô ứng đặc thù càng lớn. Đương nhiên việc chế
tạo cũng càng khó.

Nếu nghiệt vân có thể ngưng tụ trên mười
vạn tinh hồn, cũng đủ làm cho những người tu luyện quỷ đão hoặc ma đão công
pháp tâm động không ngừng.

Về phần nghiệt vân ngưng tụ trên trăm vạn
tinh hồn thì cho dù là quỉ đão Hợp Thể Kỳ tu sĩ, cũng lâm vào điên cuồng tranh
đoạt.

Về phần nghiệt vân ngưng tụ ngàn vạn tinh
hồn, tựa hồ trong lịch sử lưỡng tộc cũng chỉ xuất hiện qua vài lần.

Nhưng đối với một số người tu luyên công
pháp liên quan mà nói, vô luận dùng cho bản thân tu luyện hay là trực tiếp dùng
để luyện chế quỷ khí pháp bảo, thì hiệu dụng to lớn khó có thể tưởng tượng
được.

Tuy nhiên loại nghiệt vân có cấp bậc như
vậy, không những phương pháp ngưng luyện sớm đã thất truyền, ngay cả biết đi
chăng nữa thì việc thu thập ngàn vạn tinh hồn cũng là việc cơ hồ không có khả
năng thực hiện.

Dù sao một người mà diệt sát ngàn vạn sinh
linh mà nói, dễ bị cỗ sát khí như vậy gây ra phản phệ. Cho dù là Hợp Thể tu sĩ
cũng vô pháp thừa nhận nổi.

Mà bởi vì nghiệt vân ngưng tụ vô số tinh
hồn, thực sự tổn hại thiên địa vô cùng lớn. Cho nên từ thời kỳ thượng cổ,
nghiệt vân chính là một trong những cấm vật mà lưỡng tộc nghiêm cấm luyện chế.
Một khi luyện chế ra nghiệt vân có trên vạn tinh hồn thì sẽ sinh thiên tượng.
Mà ngay cả việc luyện chế nghiệt vân trên trăm vạn tinh hồn thôi cũng khó tránh
khỏi tai mắt của người khác. cơ hồ Nghiệt Vân cũng chỉ có trong truyền thuyết
mà thôi.

Mà trước mắt người này lại nói có được
nghiệt vân do ngàn vạn thú hồn biến thành. làm sao mọi người không khỏi biến
sắc.

Nếu nơi này không phải là hắc vực mà là ở
bên ngoài. Chỉ sợ có người không nhịn được mà ngay lập tức ra tay cưỡng đoạt.

“Ngàn vạn thú hồn? lời đão hữu có thật
không! thoạt nhìn cũng không giống.” Một thanh âm khô khan kèm theo một tiếng
nuốt nước miếng vang lên, trong lời nói mơ hồ có chút hoài nghi.

“Chẳng qua ta mới chỉ thả ra hơn một trăm
thú hồn mà thôi. Nếu như muốn toàn bộ thả ra, với không gian nho nhỏ của đãi
điện này làm sao mà đủ chứa. Tuy nhiên nếu đão hữu muốn trao đổi, có thể tự
mình đến nghiệm chứng âm hồn có trong bát này, có phải thực sự có nhiều thú hồn
như vậy hay không.” Thân ảnh trong hắc khí không chút hoang mang nói.

“Thông thiên linh bảo có tên trên Hỗn Độn
Vạn Linh Bảng, còn muốn loại hình có tính công kích. Yêu cầu này của các hạ,
không khỏi quá cao. Không bằng như vậy, tại hạ dùng hai kiện mà không ba kiện
linh bảo cao cấp, đổi lấy nghiệt vân của các hạ.” Một người có chút vội vàng
nói.

“Ngoại trừ loại thông thiên linh bảo mang
tính công kích có trên vạn linh bảng ra, còn đối với các loại bảo vật khác tại
hạ không có hứng thú trao đổi.” Thân ảnh trong hắc khí thẳng thừng từ chối.

“Đão hữu lời này có chút quá nhanh, trước
tiên hãy nhìn xem trong tay của tại hạ có vật gì đã rồi mới quyết định cũng
không muộn.” Một thanh âm già nua của một lão giả khác chợt vang lên.

Tiếp theo một đão huyết quang chợt lóe rồi
hướng lên trên đài bay lên, hiện ra một nhân ảnh cao gầy được bao phủ trong một
tầng huyết quang. Sau đó gã vung tay ra, đem một chiếc bình ngọc trực tiếp ném
qua.

Thân ảnh trong hắc khí có chút miễn cưỡng
tiếp nhân bình ngọc, rồi mở nắp bình ra, hướng vào bên trong thoáng nhìn qua.
Ngay khi xem qua thân hình của hắn nhất thời khẽ giật mình một cái.

“Thế nào, khoả đan dược này đãi biểu cho
cái gì các hạ hẳn rất rõ ràng. Nếu không phải nghiệt vân này đối với tại hạ có
giá trị sử dụng lớn hơn một chút, thì ta cũng tuyệt đối không xuất ra khoả đan
dược này để trao đổi cùng các hạ.” nhân ảnh cao gầy nhìn bình dược trong tay
đối phương có vẻ tiếc nuối nói.

“Không được! Tại hạ vẫn cần muốn đổi lấy
thông thiên linh bảo hơn.” Thân ảnh trong hắc khí sau một hồi do dự, lại vẫn
lắc đầu rồi đem dược bình ném trở về.

“Đão hữu như thế nào lại không muốn trao
đổi. Trong bình của ta chính là một viên Tịnh Minh Đan có khả năng làm tăng xác
suất đột phá bình cảnh của tu sĩ Hợp Thể Kỳ.” Nhân ảnh cao gầy có chút ngạc
nhiên, tiếp theo có vẻ không tin lớn tiếng nói.

“Tịnh Minh Đan!”

“Ngay cả linh đan bực này cũng xuất hiện!”

“Đão hữu, ngươi có bằng lòng trao đổi Tịnh
Minh Đan lấy loại bảo vật khác được không. Ta nguyện ý trao đổi đan dược này
cùng ngươi.”

Vừa nghe tên Tịnh Minh Đan này, những gã
Hợp thể kỳ lão quái khác trong nhân yêu lưỡng tộc thoáng chốc trở lên náo động.

Ngay lập tức có mấy người không để ý người
khác lập tức hướng nhân ảnh cao gầy, trực tiếp lớn tiếng nói.

Xem ra đối với đan dược này, còn được hoan
nghênh hơn so với nghiệt vân kia.

Điều này cũng khó trách, cho dù nghiệt vân ngưng
tụ ra ngàn vạn tinh hồn kia là một kỳ vật trong truyền thuyết đi chăng nữa,
nhưng nó chỉ có tác dụng lớn đối với các tu sĩ ma tu và quỉ đão mà thôi. Còn
Tịnh Minh Đan được ghi trong điển tịch là một loại thánh dược có tác dụng đối
với tất cả tu sĩ hợp thể kỳ, điều này làm cho tất cả các lão quái hợp thể kỳ
nhiều năm chưa đột phá trở nên mất bình tĩnh.

“Hừ, các ngươi muốn đổi lấy Tịnh Minh Đan
của ta cũng được, nhưng trước tiên hãy giúp ta đổi lấy nghiệt vân của vị đão
hữu này đã, rồi sau đó ta sẽ lập tức dùng linh đan trao đổi lại.” Tựa hồ như
nghiệt vân trước mắt này đối với nhân ảnh cao gầy vô cùng trọng yếu, làm cho
trong mắt hắn khi nhìn Thân ảnh trong hắc khí thần bí vô cùng oán hận, liền nói
ra một lời như vậy.

Nghe thấy nhân ảnh cao gầy nói như vậy,
nhất thời làm cho cả gian đãi điện lâm vào trầm lặng không một tiếng động nào
phát ra.

Trong tay hợp thể kỳ lão quái ở đây, đối
với linh bảo bình thường cũng đều có vài món trong người. Nhưng đối với thông
thiên linh bảo bài danh trên hỗn độn vạn linh bảng, thì trong toàn bộ nhân yêu
lưỡng tộc tuyệt đối cũng không vượt qua mười món. Mà đối với loại thông thiên
linh bảo có tính công kích, may ra cũng chỉ có hai ba kiện mà thôi. Mà cho dù
có thì chủ nhân của nó cũng không nhất định tới tham gia hắc vực đãi hội lần
này.

Huống chi loại linh bảo có tên trên hỗn độn
vạn linh bảng, giá trị của nó so với Tịnh Minh Đan mà nói cũng không kém chút
nào. Ngoài ra có nguyện ý trao đổi lấy đan được này hay không, còn là một
chuyện khác.

Hàn lập nhìn dược bình trong tay nhân ảnh
cao gầy, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ âm trầm bất định.

Thân ảnh trong hắc khí, thấy thời gian dài
như vậy mà vẫn không có người mở miệng nói chuyện, tựa hồ như biết sẽ không có
người nào tiến hành trao đổi, vì vậy buồn bã giơ tay bắt quyết niệm thần chú,
nhất thời đem mây đen trên không trung thu lại, sau đó định rời khỏi thạch đài.

“Đão hữu chậm đã!”

Tên nhân ảnh cao gầy kia trở lên vô cùng
khẩn trương, liền giẫm chân xuống, thân hình chợt loé bay tới trước mặt thần bí
Thân ảnh trong hắc khí cản lại.

“Các hạ có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn cưỡng bức
tại hạ trao đổi chăng !” Thân ảnh trong hắc khí thấy vậy vô cùng giận dữ, toàn
thân đột nhiên tỏa ra một cỗ khí tức vô cùng băng hàn.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3