Phàm nhân tu tiên - Chương 1815 - 1816
Chương 1815: Thiếu niên cùng cự hán
Tầng tầng sóng âm từ trên hư không tỏa ra
giống như biển thét sóng gầm dữ dội. Không trung đang vặn vẹo trong nháy mắt
lại phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Nhất thời trên tầng Ma chướng, phập phù
hiện ra mấy dải sáng như những dòng sông bạc thật dài. Tiếp theo ở âm ba không
ngừng cuồn cuộn lan tỏa, lại một trận thanh âm thanh thúy như tiếng pha lê vỡ
vang lên.
Những dải sáng bạc kia lại nhanh chóng bạo
mở, tạo thành những tia sáng chiếu ra khắp bốn phương tám hướng, tiếp theo cả
không trung như hoàn toàn vỡ tan.
Ma khí đen thui giống như nước bị vỡ đê
tràn ra, thoáng chốc rồi tuôn xuống, nháy mắt hình thành một vùng Ma hải tối
đen. Cũng bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi cuồng bạo lan khắp bốn phương
tám hướng.
Chi chít những con Ma dơi hỗn loạn vỗ cánh
bay ra từ trong đó, chúng điên cuồng phát ra những tiếng thét chói tai.
Ngoài thân đám này không ngừng lưu chuyển
huyết quang. Từ xa nhìn lại, từ trong Ma Hải giống như có vô số đoàn huyết diễm
tỏa ra, nhắm ra bốn phía kích bắn mà đi.
Càng kinh người chính là, lúc này chỗ sâu
trong ma chướng đã hóa thành một cái hắc động thật lớn, mơ hồ truyền ra thanh
âm gầm nhẹ nhưng khiến người sợ hãi. Dường như có thêm những đám ma thú muốn
chen chúc tiến vào Linh Giới.
“Không ổn, Ma tộc đã xâm nhập Linh Giới.
Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, lập tức truyền tống trở về!” Ở xa xa, rốt cục
kim giáp đãi hán theo đã tỉnh táo lại sau khi ma chướng bạo mở, thanh âm kinh
hoàng chưa phát hoàn toàn đã bị nén thấp tới cực điểm, hướng sang lão giả nói.
“Lập tức truyền tống, lập tức trở về!” Lão
giả thấp bé cũng hoảng sợ trong lòng, vội phân phó một tiếng, tiếp theo hai tay
lập tức kháp quyết, đánh ra từng đão pháp quyết vào một pháp trận nhỏ dưới
chân.
Vài tên hắc giáp vệ sĩ đứng phía sau cũng
cuống quít, thân hình chớp lên tới bên cạnh lão giả, đồng thời thi pháp phụ
trợ.
Nhất thời chiếc Phi Chu kim sắc lập tức cúi
mũi thuyền, truyền ra những thanh âm vù vù. Đồng thời hàng trăm phù văn hiện ra
lưu chuyển phía dưới, bắt đầu hình thành một cái quang trận màu nhũ bạc.
Phi Chu chớp động ở trong quang trận, bắt
đầu phát ra các tia kim quang chói mắt, giống như có thể lập tức truyền tống mà
đi.
Một cái Kim Chu khác thì sớm đã khởi động.
Đứng ở trên kim chu, kim giáp đãi hán thấy thế thì thở dài một hơi, vẻ mặt trở
nên buông lỏng.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một thanh âm
hùng hậu, từ trên không rừng rậm mà bọn họ đang ẩn nấp truyền xuống:
“Không tồi, vừa tiến vào Linh Giới đã phát
hiện hai tu sĩ Luyện Hư kỳ. Vừa lúc để cho bản tôn giả hoạt động tay chân!”
Đãi hán cùng lão giả nghe mà cả kinh, đồng
thời nhìn lại chỗ truyền ra thanh âm. Chỉ thấy trên trời cao cách hai chiếc Kim
Chu hơn ba mươi trượng, không biết từ khi nào đã có một thiếu niên đen đúa xấu
xí thấp bé đang lơ lửng.
Kẻ này khuôn mặt dữ tợn, hai mắt xanh biếc,
sau lưng có một đôi cánh dơi còn lớn hơn thân hình tới ba phần, thoạt nhìn có
bảy tám phân tương cùng đám Ma dơi nhưng trên thân lại phát ra khí tức cường đãi
hơn tới cả trăm ngàn lần.
“Không ổn, là Ma tộc cao cấp!”
Đãi hán cùng lão giả thoáng đã nhận ra thân phận thiếu niên xấu xí, trở nên
kinh hãi thất sắc.
Vừa rồi hai người vẫn chú ý đến biến hóa kinh người của ma chướng, đối
phương tới gần như vậy mà bọn họ không cảm ứng được chút hành tung.
Bất quá dù sao cũng là tồn tại Luyện Hư kỳ. Cơ hồ khi giật mình, cả hai lại
không chút do dự đồng thời ra tay.
Một người vỗ vào sau ót. Nhất thời hơn mười thanh tiểu kiếm ngân sắc kích
bắn ra, khẽ rung lên thì liền hóa thành mười mấy đão ngân hồng điên cuồng trảm
tới.
Người kia thì giơ đơn chưởng lên. Một chiếc vòng ngũ sắc bắn ra, chớp động
một cái liền biến thành vô số ảnh hoàn ngũ sắc, đồng thời đem hai chiếc kim chu
bao phủ vào trong.
Hai người vừa ra tay một công một thủ nhịp nhàng, hiển nhiên từng liên thủ
đối địch không chỉ một lần.
Đối với bọn hắn, không cần đánh bại Ma tộc cao cấp trước mắt, chỉ cần ngăn
cản công kích của đối phương một thoáng là đủ.
Nhưng thiếu niên có cánh trên trời cao lại âm trầm nhếch miệng, lộ ra đám
răng nanh nhỏ sắc nhọn, không thèm tránh né mười mấy đão ngân hồng linh quang
kinh người mà chỉ khẽ há mồm.
Từ miệng hắn phun ra những luồng âm ba kim sắc, tản ra một chút đã đem mười
mấy đão kiếm quang quấn vào trong.
Dị biến xuất hiện!
Mười mấy đão kiếm quang gào thét một tiếng rồi ngân quang ngoài thân chợt
tắt, nhanh chóng trở thành những tiểu kiếm như cũ. Tiếp theo lắc lư trong âm
ba, từ trên không rơi xuống.
Kim giáp đãi hán thấy thế thì sắc mặt không còn chút máu.
Liên hệ với hơn mười kiện bổn mạng pháp bảo khổ tu mấy ngàn năm đã mất, hắn
chưa còn kịp thi pháp tao túng phi kiếm trở về thì ở phía trên không, cánh dơi
sau lưng thiếu niên đột nhiên vỗ một cái.
Tiếng sấm nổ mạnh nổi lên!
Thiếu niên thân hình thoáng mơ hồ rồi quỷ dị biến mất tại chỗ, chớp lên rồi
hiện ra cách hai chiếc kim chu gần trong gang tấc, không chút do dự tung song
quyền đánh tới hoàn ảnh đầy trời.
“Oanh.”“ Oanh.” hai tiếng. Chỉ một kích mà hai quyền đầu được bao phủ bởi
huyết quang nhàn nhạt lại đánh cho đám ảnh hoàn dày đặc kia tán loạn.
Thiếu niên lại vỗ cánh một cái, thân hình liền như tia chớp xuất hiện sau
lưng đãi hán, một tay thoáng mơ hồ, liền quỷ dị xuyên thủng qua lưng đối
phương.
Kim sắc chiến giáp vốn cứng cỏi dị thường
mà không thể chống được mảy may.
“A.”
Mấy tên hắc giáp vệ sĩ trên cùng Kim chu
thấy cảnh này thì hồn phi phách tán, bộ dáng cả đám như muốn độn quang chạy
trốn.
Thiếu niên xấu xí cũng không quay đầu. Một
cánh dơi vỗ lên, một đão quang nhận hắc sắc lớn tới cả trên trăm trượng xuất
hiện. Tốc độ cực nhanh, chợt lóe qua một vòng.
Các hắc sắc giáp sĩ hét thảm một tiếng,
nhanh chóng bị hóa thành từng đoàn huyết vũ rơi xuống, ngay cả Nguyên Anh cũng
bị trảm diệt.
Tiếp theo thân hình thiếu niên lại nhoáng
lên, liền hóa thành một đoàn huyết quang hướng bay tới chiếc Kim chu còn lại.
Hắn chưa tới mà một cỗ huyết tinh khí đã
xông vào mũi.
Lão giả thấp bé căn bản không kịp phản ứng,
sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.
Nhưng vừa kịp lúc này, truyền tống pháp
trận đột nhiên chợt lóe bạch quang. Chiếc Kim chu trong sát na đã được truyền
tống đi.
Huyết quang do thiếu niên biến thành bắn
vào khoảng không, hào quang chợt tắt liền lần nữa khôi phục chân diện.
Hắn nhìn truyền tống quang trận trên còn
sót lại không trung, trên mặt không khỏi hiện một tia ảo não. Một cánh dơi run
lên, nhất thời một đão cự phong đem tàn dư của quang trận quét sạch không còn.
“Ha ha, Bức Liệt, chỉ là hai gã Luyện Hư kỳ
Nhân tộc mà ngươi cũng không thể lưu lại. Khiến ta ở một bên còn phải cố gắng
xem một hồi hí kịch a!” Bỗng nhiên một tiếng cười to thô kệch từ sau một gốc đãi
thụ truyền ra, ngữ khí tràn ngập vẻ châm chọc.
“Mông Man, là ngươi! Ngươi tới lúc nào.
Không phải Lôi Ngưu nhất tộc thuộc nhóm thứ hai mới được vào Linh Giới sao? Hừ,
nếu những người đó nếu không có Pháp khí truyền tống, sao có thể chạy trốn
trong tay bổn tôn giả” Thiếu niên xấu xí nghe vậy thì giận dữ, đưa ánh mắt quét
qua cự thụ kia.
Chỉ thấy cây đãi thụ nhìn bình thường đột
nhiên vặn vẹo một chút, lại quỷ dị biến thành một cự hán thân cao năm sáu
trượng, cả người da thịt xanh biếc.
Cự hán này trên đầu có một đôi sừng sắc
nhọn, trên mặt được bao phủ bởi một lớp lông vàng, một tấm bì giáp hắc sắc thật
lớn bao bọc lấy thân hình hắn, sau lưng có một một đôi đoản phủ kim sắc, đang
dùng trào phúng ánh mắt nhìn thiếu niên.
Thấy thiếu niên hung tợn trừng lại nhưng
hắn vẫn cười dữ tợn, không chút hoang mang trả lời:
“Vừa mới không lâu, Lôi Ngưu tộc chúng ta
đã nhận được lệnh của thánh tổ đãi nhân, cùng Ma Bức Tộc các ngươi sẽ là nhóm
đầu tiên tiến vào Linh Giới. Hiện tại của ta tộc nhân cũng đã phá giới mà vào.”
Nói xong lời này, ngưu đầu ma nhân thản
nhiên hướng một tay về xa xa trên trời cao điểm một cái.
“Có chuyện này!” Thiếu niên được gọi lại
Bức Liệt cả kinh, vội vàng lướt trở lại.
Chỉ thấy cái động lớn đen ngòm kia đã vỡ
tan, tỏa ra ma khí cuồn cuộn. Ngoài những đóa huyết sắc quang diễm bên ngoài
thì có còn một con trâu rất lớn màu xanh dài tới mười trượng.
Cự ngưu này ngoài hình thể kinh người thì
trên thân còn phủ đầy những ngân sắc hoa văn quái dị, gây cho người ta một cảm
giác cực kỳ thần bí.
“Hừ, nếu là mệnh lệnh của thánh tổ đãi nhân
thì không nói. Bất quá bản tôn sẽ không hành động cùng đám Man Ngưu chậm chạp
các ngươi. Với tốc độ của Huyết Bức nhất tộc chúng ta, chỉ cần mấy ngày là có
thể quét sạch mọi tu sĩ nhân tộc chung quanh. Khi đó thánh tổ đãi nhân có thể
trực tiếp kiến tu Ma thành “ Thiếu niên hừ một tiếng phẫn nộ.
“Ồ, điều của Bức tôn giả nóicũng là ý của
ta. Bằng thực lực huyết bức nhất tộc các ngươi, có thể diệt sạch đám tồn tại
nhân tộc cấp thấp. Bất quá đụng tới cứ điểm Nhân tộc khó chơi một chút thì các
ngươi chỉ là vật hi sinh mà thôi, há lại có thể so sánh với Lôi Ngưu nhất tộc
chúng ta.” Cự hán cười lạnh một tiếng nói.
“Vậy sao, chờ xem ba ngày sau, tộc nào
chúng ta sẽ tiêu diệt tu sĩ Nhân tộc nhiều hơn!” Thiếu niên giận dữ nói.
“Hảo, Mông mỗ đáp ứng, nếu tộc nào thua thì
thu hoạch nơi tam thành Linh Giới sẽ giao cho tộc còn lại.” Trong mắt Ngưu đầu
cự hán chợt lóe hàn quang nói.
“Kích chưởng vi thệ!” Hai hàng lông mày
thiếu niên dựng thẳng lành lạnh nói, cánh dơi sau lưng vỗ một cái, thân hình
liền xuất hiện gần cự hán. Chìa một chưởng chớp động huyết quang vỗ tới.
Cự hán cười âm trầm, một bàn tay như cái
quạt bồ lớn đưa tới vỗ một cái.
“Phanh.”phanh.” phanh.”
Ba tiếng trầm đục!
Hai thủ chưởng một lớn một nhỏ tiếp xúc,
nháy mắt bộc phát ra kỳ quang hai màu xanh hồng, thân hình hai người đều tự
chớp lên vài cái, liền như gặp phải độc xà bắn ra.
“Ngũ Bức đâu!” Thiếu niên vừa ổn định thân
hình trên hư không, liền quát một tiếng chói tai đầy sát khí!
“Tham kiến Đãi thống lĩnh!”
Vừa dứt lời, trong hư không phụ cận truyền
ra dao động nhộn nhạo, năm con Huyết Ma Dơi hình thể to lớn dị thường giống như
một trận cuồng phong hiện ra.
Những con Cự Bức này mở hai cánh dài hơn
mười trượng, hình thể lớn đến mức đáng sợ cực kỳ.
“Đi, trước tiên bắt lấy vài phàm nhân nhân
tộc!” Thiếu niên phân phó một tiếng.
Chương 1816: Quần ma sơ hiện
“Vâng, đãi nhân.” Năm con Cự Bức đồng thời
mở miệng nhận mệnh. Hai cánh liền vỗ một cái, hóa thành năm luồng khinh phong
biến mất.
Ngưu đầu cự hán thấy thế thì cười lạnh một
tiếng, một tay vừa lật, trong tay đột nhiên có một cái Tù Và màu vàng kim, đưa
lên miệng dùng sức khẽ thổi.
Nhất thời một tiếng trầm thấp thương tạp
truyền ra vang vọng, khắp bầu trời tràn ngập khí tức man hoang nói không nên
lời.
Đám cự ngưu màu xanh đang lẫn trong bầy
Huyết Bức, vừa nghe thì đều mở hai mắt màu đỏ, miệng phun bạch khí đồng thời
phát ra tiếng gầm nhẹ. Trong hắc khí cuồn cuộn chạy thẳng đến hội tụ quanh cự
hán.
Tiếng tù và trong miệng cự hán biến đổi,
trầm thấp một chút rồi phát ra tiếng boong boong sắc bén. Sau đó thân hình hắn
vừa động, liền hóa thành một đão ngân quang hướng phía xa bay đi.
Ở phía sau hắn, số lượng Lôi Ngưu tính bằng
đơn vị hàng nghìn hóa thành một vùng thủy triều, với khí thế không thể đỡ nổi
cuồn cuộn đi theo.
Thiếu niên xấu xí thấy cảnh này thì khóe
miệng run rẩy một chút, nhưng lập tức cũng phát ra một tiếng tiêm minh.
Đám Huyết Bức vừa nghe thì cũng xôn xao một
trận, tiếp theo như nhận được mệnh lệnh. Ào ào hóa thành hơn mười đám huyết
vân, nhằm bốn phương tám hướng ầm ĩ bay đi.
Số lượng Huyết Bức lớn gấp Lôi Ngưu mấy
chục lần, dù hóa thành hơn mười nhưng mỗi đội đều có trên vạn con Huyết Bức.
Trong đó lại có hai đội Huyết Bức ngông
nghênh theo đuổi theo phương hướng mà đám Lôi Ngưu vừa đi. Dường như không chút
lo lắng rằng sẽ bị đối phương phát hiện.
Mà thiếu niên thì thu hai cánh, cũng hóa
thành một đão huyết quang nhập vào trong một vầng huyết vân lớn nhất, chợt lóe
không thấy bóng dáng.
Ma khí vẫn tuôn ra bốn phía trên trời cao,
sau khi hai chủng ma thú rời đi thì nơi đây trở về yên tĩnh không một tiếng
động.
Bất quá sau thời gian cạn một tuần trà. Ma
khí kịch liệt quay cuồng một trận, bên trong truyền ra những tiếng vù vù xé gió.
Lại hiện ra một đám mãng xà cực lớn toàn thân đen thui dài ngắn không đều. Dài
thì ngoài trăm trượng mà nhỏ cũng cỡ hai ba mươi trượng.
Hơn nữa trên trán Cự Mãng có một con mắt
màu đỏ tươi, đúng là một đám tam nhãn ma mãng hiếm thấy.
Số lượng Cự Mãng tuy kém xa Huyết Bức cùng
Lôi Ngưu, chỉ có năm sáu ngàn con nhưng khi tụ cùng một chỗ. Không ngờ lại tản
mát ra khí tức đáng sợ còn vượt cả hai chủng ma thú kia.
Trên lưng một con ma mãng thể hình lớn nhất
hơn ba trăm trượng vượt trội, có một gã Ma tộc cấp cao mang mặt nạ đen thui,
mặc thanh giáp.
Hắn khoanh tay mà tay, lạnh lùng hướng sang
bốn phía đánh giá, Tựa hồ vì không thấy bóng dáng hai chủng ma thú trước mà
tròng mắt hơi co rụt như có chút bất ngờ.
Đột nhiên hắn giẫm vào Ma mãng dưới chân
một cái.
Con Ma mãng này lập tức dựng nửa thân trên,
miệng phát ra tiếng lôi minh trầm thấp, theo sau trên trán nó chợt lóe huyết
quang, tức thời mọc ra hai cái sừng đỏ như máu cực kỳ cổ quái. Đồng thời trên
lưng cũng vặn vẹo một trận, tiếp theo mọc ra một đôi cánh màu xanh.
Đám Tam Nhãn Ma Mãng thấy thế thì thân hình
chớp động ma khí, cũng ngẩng đầu rống vang, giống như đang chiêm ngưỡng vương
giả của chúng.
Chỉ có thanh giáp Ma tộc kia vẫn đứng bất
động trên đỉnh đầu Cự Mãng, hai mắt chiếu ra tia sáng cực kỳ băng hàn.
“Bất quá chỉ vạn năm không thấy, con bổn
mạng thần mãng này của Vệ huynh lại tiến giai, chỉ sợ hiện giờ đã ngang với một
tồn tại thánh giai sơ kỳ rồi!”
Lúc này chợt một thanh âm nam tử lanh lảnh
truyền ra. Tiếp theo một cỗ ác phong cuốn tới, một con Quái trùng dài tới hơn
hai trượng từ trong hắc khí hiện ra.
Quái trùng này từ đầu đến đuôi đều được bao
phủ bởi những chiếc gai tua màu tím, trong miệng lộ ra răng nanh, chân trước
như lưỡi dao thật lớn, bộ dáng giống như một con bọ ngựa thật lớn.
Mà trên người cự trùng cũng có một tiểu
nhân cao ba tấc đang đứng.
Tiểu nhân này nhìn bất quá chỉ bảy tám
tuổi, trên đầu có một bím tóc nhỏ hướng lên trời, thân mặc một bộ đão bào màu
lục nhạt. Trên đầu vai còn cắm ba thanh kim sắc tiểu kiếm, hai con mắt phân
minh trắng đen rõ, có vẻ cực kỳ đáng yêu.
“Nguyên lai là Hồn Châu huynh. Mấy năm
trước ta vô tình có được một gốc linh dược quý hiếm, cấp cho bổn mạng linh mãng
ăn vào thì nó mới có thể đột phá đến cảnh giới trước mắt. Chỉ mấy năm nay không
gặp mà một thân tu vi của đão hữu ngày càng tinh thuần!” Ánh mắt đầy hàn quang
của thanh giáp Ma tộc đảo qua đứa ấu đồng, thanh âm lạnh như băng nói.
“Vì hành trình lần này tới Linh Giới, bổn
vương đã chuẩn bị nhiều năm, tu vi tự nhiên cũng đột phá một chút.” Ấu đồng
cười ha hả trả lời.
“Nếu tộc nhân của Hồn đão hữu đã tới thì
hãy cùng hành sự chăng, cho dù phụ cận nơi đây có thứ gì khó chơi, cũng tuyệt
không thể ngăn cản lưỡng tộc chúng ta liên thủ.” Thanh giáp Ma tộc thản nhiên
đề nghị.
“Bổn vương cũng có ý đó. Đám hài tử. Đều đi
ra cho ta!” Ấu đồng nghe vậy thì vui vẻ ra mặt đáp ứng, tiếp theo quay đầu
hướng về ma khí quát một tiếng chói tai!
Vừa dứt lời, trong Ma Hải lại vang lên
tiếng động vù vù, ban đầu còn nhỏ nhưng sau một lát liền giống như sóng dữ mãnh
liệt.
Hằng hà sa số ma trùng chi chít từ trong
hắc khí tuôn ra.
Đám ma trùng này tuy thể hình nhỏ hơn nhưng
có bộ dáng giống hệt con bọ ngựa cực lớn dưới chân Ấu đồng kia. Số lượng lại
đông đúc phô thiên cái địa. Liên miên không dứt trào ra từ trong ma khí, sau
thời gian một bữa cơm mới chấm dứt.
Lúc này ma trùng cơ hồ trải rộng khắp tầng
trời thấp, từng đôi cánh tím ngắn chấn động. Số lượng chừng bảy tám chục vạn.
Đàn ma trùng khổng lồ như thế. Từ xa nhìn lại thì cho dù tu sĩ Hợp Thể cũng
tuyệt phải hoảng sợ!
Thanh giáp Ma tộc lại coi như thường, trong
miệng quát khẽ một tiếng. Đám Tam Nhãn Cự Mãng vây quanh ào ào kích bắn xuống
mặt đất. Linh quang chớp động liền quỷ dị nhập vào trong đất, không thấy bóng
dáng.
Còn hắn thì dùng mũi chân điểm một cái, Cự
Mãng dưới chân liền hóa thành một đão thanh quang bắn xuống mặt đất.
Ấu đồng thấy thế thì cười hắc hắc, trong
miệng phát ra một tiếng thét dài. Trùng đàn cực kỳ đáng sợ được nghe thì xôn
xao một trận. Sau đó hóa thành một đám trùng hải khổng lồ đuổi theo.
Thời gian kế tiếp lại có những đàn ma thú
khác nhau, liên tiếp từ trong ma khí lao ra. Những đám này đều do Ma tộc cao
cấp cầm đầu dẫn dắt, cực kỳ hứng thú tràn ra các phương hướng khác nhau.
Theo hành động của chúng thì xem ra không
có mục tiêu cố định.
Chừng mười ba đợt ma thú triều bay đi, trời
cao cuồn cuộn ma khí rồi khôi phục sự bình lặng.
Nhưng sau nửa canh giờ, trong ma khí lại
truyền đến động tĩnh. Bên trong mơ hồ truyền ra từng trận trống đánh trầm thấp,
tiếp theo tiếng gầm rú nổi lên. Khắp ma hải trở nên quay cuồng, từng đão điện
hồ màu bạc chợt lóe lên cùng tiếng sấm nổ ầm vang.
Đồng thời không gian kịch liệt dao động, ở
chỗ sâu tiếp tục truyền ra ma khí. Ma hải rộng lớn lại uốn khúc rồi mở rộng hơn
tới ba phần.
Tiếp theo từ bên trong bắn ra hàng trăm ma
vật vô cùng khổng lồ.
Đám này toàn thân đen nhánh, ngoài thân
minh ấn những phù văn màu bạc lóng lánh thật lớn. Chúng có hình những cự tháp
hình tam giác. Nguyên cái đáy đã to chừng trăm dặm. Kịch liệt dao động phá giới
mà đến, giống như một tòa thành nhỏ từ trên trời giáng xuống.
Bất quá đám khổng lồ này hàng lâm không
phải dễ. Mỗi tòa tháp vừa hiện ra trong nháy mắt, đồng loạt bị các đão điện hồ
màu bạc trong ma khí không ngừng cuồng kích, khiến chúng xoay tròn vặn vẹo như
muốn tan ra.
Có điều đám phù văn ở ba mặt của cự tháp
chớp động một hồi, đã triệt tiêu hết thảy công kích, sau đó trong tiếng nổ ầm
ầm đã rơi xuống trên mặt đất.
Nơi chúng hạ xuống, không kẻ là đồi núi hay
là ao hồ rừng rậm, nháy mắt đều bị biến mất.
Thanh thế cực kỳ kinh người!
Chừng hơn nửa canh giờ sau, đám cự vật mới
nhất nhất rơi xuống hết.
Tiếp theo tiếng gầm rú lại vang lên!
Trên vách đá của cự tháp hình tam giác, phù
văn màu bạc chớp động rồi một cánh cửa cực lớn màu bạc cũng xuất hiện, sau đó
mới chậm rãi mở ra.
Từ trong cự tháp truyền ra tiếng trống trận
cùng những tiếng ầm vang. Tiếp theo những chiếc Chiến chu một cột đen thui từ
cánh cửa cực lớn trong chen chúc mà ra.
Các chiến chu dài hơn mười trượng được một
tầng hắc quang bao phủ, ở hai bên thành thuyền có minh ấn một đám pho tượng ma thần
dữ tợn dị thường, đồng thời có mấy chục lưỡi dao rất dài, sắc bén sắc bén dị
thường mọc ra.
Xuyên thấu qua hắc quang, mơ hồ có thể thấy
được bên trong có năm sáu tên Ma tộc mặc hắc y hoặc thanh giáp. Cả một đám cầm
trong tay lưỡi dao sắc bén ngồi ngay ngắn.
Đám chiến chu xoay quanh bay lượng trên
không, vây quanh cự tháp.
Mà sau khi các cự tháp thả ra trên trăm
chiến chu màu đen thì từng đội Ma tộc giáp sĩ mặc hồng giáp, sau lưng có mọc
hai cánh bay ra. Trong tay bọn họ hoặc cầm trường mâu hoặc cung tên.
Linh quang nơi cánh cửa lại chợt lóe, lại
thêm vô số đão kinh hồng màu sắc khác nhau kích bắn ra.
Độn quang chợt tắt, một đám bộ dáng giống
hệ nhân tộc hiện ra giữa không trung.
Những người này nam có nữ có phục sức khác
nhau, có trường bào đoản bào, thậm chí còn có kẻ trực tiếp ở trần.
Nhưng trên người đám này quay cuồng ma khí,
trong mắt lóe ra hàn quang. Có mấy người lập tức nhoáng lên rồi thân hình chấn
động. Răng rắc loạn hưởng một hồi liền biến thành bốn cánh tay cùng cái đầu thứ
hai, gương mặt dữ tợn đáng sợ giống như quỷ quái.
Sau khi biến thân thì đám ma nhân này cực
kỳ hưng phấn, lưỡng thủ giương lên trời cao phát ra những tiếng gầm nhẹ. Không
gian tràn ngập mùi máu tanh, giống như khó có thể nhẫn nại ý giết chóc.