Phàm nhân tu tiên - Chương 1817 - 1818

Chương 1817: Ma triều mãnh liệt

Một số kẻ còn chưa biến thân, vừa thấy bộ dáng đồng bọn như thế thì phân
nửa đều dùng ánh mắt xem thường quét qua.

Còn có một số người, tuy bộ dáng bình tĩnh nhưng khi đưa mắt nhìn bốn phía
thì trên mặt mơ hồ hiện vẻ kích động.

Trong đó có mộ lão giả tóc đỏ mũi ưng, nhìn cảnh sắc xanh biếc xa xa thì
thần sắc phức tạp, lại dùng thanh âm thấp không thể nghe thấy tự nói hai câu:

“Không ngờ khi lão phu sinh thời lại một lần nữa được thấy những thứ này.
Như thế dù chết trận nơi đây cũng không gì tiếc nuối.”

“Sa huynh, sao ngươi lại bi quan như thế. Không phải Thánh tổ đãi nhân đã
sớm truyền lệnh. Lần này rất khác biệt với những thánh tế trước kia. Có thể nói
thánh tộc có cơ hội chiếm cứ hoàn toàn Linh Giới. Nếu lập được công lớn trong
thánh tế, liền có thể xin lưu lại nơi đây. Đối với những tu sĩ phi thăng lên Ma
giới từ Nhân giới như chúng ta, có thể là cơ hội ngàn năm một thuở.”

Thanh âm của lão giả tóc đỏ tuy cực thấp nhưng đã bị một lão giả thân mặc
hắc sắc ma bào nghe thấy. Lão này lưng mang một cái đai kim sắc, cười hắc hắc
nói.

“Lời này của Tam Dương huynh rất đúng! Ta đã phi thăng đến Chân Ma giới thì
cũng là một thành viên của thánh tộc. Bất quá sau đãi chiến, nếu có thể ở lại
Linh Giới thì thật là thiên đãi cơ duyên.” Thần sắc lão giả tóc đỏ vừa động gật
đầu.

Một số người đang xì xào bàn tán thì lúc này trong cự tháp bỗng truyền ra
tiếng vang ầm ầm, tiếp theo tiếng bước chân cực kỳ nặng nề nối tiếp truyền ra.

Bốn phía chợt lóe ngân sắc phù văn, từ giữa đi ra một đội ma vật chưa bao
giờ thấy qua.

Đám ma vật này da thịt xám trắng khô nứt, toàn thân không có một cọng lông
tóc nào, giống như quái vật do các khối nham thạch tạo thành, miễn cưỡng nhìn
ra hình người nhưng trên đầu vai có mọc bốn cánh tay thô to. Mỗi lần bước đi là
khiến mặt đất phụ cận đều bị rung lên, nguyên cả một đám có sức nặng kinh
người.

Thạch Ma cao chừng hơn mười trượng. Từ trong mỗi tòa cự tháp đi ra đông đúc
tới cả ngàn tên, chúng thành thành thật thật xếp từng hàng bất động phía trước
tháp.

Nhưng khi một gã ma vật gầm nhẹ. Toàn thân Thạch Ma chớp động hào quang màu
xám tro, thân hình nhìn như cứng rắn dị thường lại biến thành bùn đất nhão, ào
ào nhập vào mặt đất không thấy bóng dáng.

Một lát sau, toàn bộ mặt đất trong phạm vi ngàn dặm bỗng nhiên chấn động,
tiếp theo ở nơi nào đó chợt ầm ầm toác ra.

Hoàng quang chớp động trong tiếng tiêm minh, tức thời những dãy tường đất
đột ngột hiện lên liên miên không dứt. Sau thời gian uống cạn một tuần trà thì
một bức tường thật lớn dài chừng trăm dặm mọc lên từ mặt đất.

Tường này cao tới trăm trượng mặt ngoài thô sơ dị thường, lại không ngừng
có đất cát rơi xuống, một bộ lắc lư như sắp đổ.

Nhưng vào lúc này, phía trước chớp động linh quang. Những Thạch Ma màu xám
trắng đột ngột chui lên từ dưới đất. Bốn cánh tay huy động, không ngừng chụp về
phía tường đất.

Một màn kinh người xuất hiện!

Từng cột sáng to như cái bát bắn tới, ầm ầm đánh vào các nơi trên tường
đất.

Trong phút chốc, những tiếng phốc phốc nổi lên!

Cột sáng đánh vào đâu là quang hoa xám trắng nở rộ rồi lan tràn bốn hướng
xung quanh. Linh quang màu xám trắng cuốn qua chỗ nào, đất cát xốp vụn nơi đó
lại biến thành thiết thạch cứng rắn màu xám trắng.

Như vậy là đám Thạch Ma này có được thần thông hóa đất thành đá.

Kể từ đó, dưới vũ điệu của đông đảo cánh tay Thạch Ma, trong khoảnh khắc
tường đất dài tới cả trăm dặm liền hóa thành tường thành không chê vào đâu
được.

Ở phương hướng còn lại cũng có tiếng gầm rú không ngừng, một đám Thạch Ma
khác cũng dùng thủ pháp tương tự dễ dàng xây nên một bức tường thành khác.

Ngắn ngủi trong một canh giờ, hết thảy không gian trong phạm vi mấy vạn dặm
đều bị thạch tường thành vây lại.

Lúc này, trong các cự tháp hình tam giác lại bay ra các đàn quỷ ảnh mơ hồ
bị hắc khí bao phủ.

Đám quỷ ảnh lướt nhẹ như gió thoảng, giống như là vô hình chi thể. Nhất
nhất bay đến tường thành rồi thân mình dán vào trong đó. Trên vách tường bỗng
hiện ra một đám pháp trận lớn nhỏ không đều. Kiểu dáng giống hệt nhau, như là
cùng một người ấn ký vào.

Làm xong hết thảy, các quỷ ảnh lại chui ra trên tường thành, không quan tâm
tới đám Ma tộc khác mà như ong vỡ tổ quay trở về trong cự tháp.

Liền như vậy theo thời gian, một đãi thành sừng sững dựng lên ở phía dưới
ma hải.

Lấy trăm tòa cự tháp làm trung tâm, đám Thạch Ma không biết mệt mỏi kiến
tu, nhất nhất dựng lên thêm một số kiến trúc kiểu dáng kỳ lạ.

Cũng có một số Ma tộc cấp cao chậm rãi bố
trí những cấm chế huyền diệu. Từng tầng cấm chế dao động, không lâu sau liền
bao phủ toàn đãi thành.

Bỗng tòa cự tháp gần trung tâm đãi thành
nhất chợt lóe linh quang, lại quỷ dị khai mở ra.

Tiếng vang ầm ầm nổi lên, một tế đàn thật
lớn màu đỏ thẫm giống như dùng máu tươi tưới lên chậm rãi dâng cao tại nơi đó.

Bốn phía tế đàn minh ấn những văn tự cổ đãi
không thể hiểu được, lúc này có thể cảm nhận được một cỗ huyết tinh khí nồng
đậm xộc thẳng vào mũi.

Càng thêm quỷ dị chính là, có một đãi nhân
ảnh cả người bị một tầng huyết quang bao phủ đứng thẳng tắp ở trung tâm tế đàn.

Vừa thấy nhân ảnh này xuất hiện, không kể
Ma tộc cảnh giới bốn phía hay là đám có thân phận cao cấp đều cung kính quỳ
xuống thi lễ.

Những Ma tộc ở chỗ xa hơn thấy bộ dáng
những kẻ khác như vậy, tự nhiên cũng giật mình quỳ thấp người khúm núm.

“Bái kiến Huyết Quang Thánh Tổ!”

Một lát sau, một thanh âm thẳng hướng lên
chín tầng mây vang vọng khắp tòa đãi thành không dứt.

Có điều nhân ảnh trong huyết quang trên tế
đàn lại thờ ơ, chỉ dùng ánh mắt thản nhiên quét bốn phía một chút, hai mắt liền
nhíu lại nhìn Ma Hải trên trời cao.

Ánh mắt vô cùng chói lóa, giống như hai ánh
tàn nguyệt lưu lại trên không khiến người không thể quên. Đột nhiên một cánh
tay vừa nhấc, một bàn tay tinh oánh lộ ra tùy ý phất một cái.

Ầm ầm một tiếng kinh thiên động địa.

Ma hải trên cao giống như bị một bàn tay vô
hình khổng lồ trên trời hung hăng trảo xuống. ma khí lại kịch liệt cuồng động.
Hào quang chợt lóe rồi một cây Ô trượng đầu quỷ thân giao, quanh thân trải rộng
hoa văn quỷ dị, trực tiếp từ chỗ cao rơi xuống tế đàn.

Ánh mắt Huyết ảnh chợt lóe, bàn tay tinh
oánh co lại, năm ngón tay thoáng động.

Tức thời Ô trượng lớn tới cả hơn trăm
trượng lưu chuyển phù văn xung quanh, ngay khi đang rơi chợt thu nhỏ chỉ còn
hai trượng, hạ vào trong tay Huyết Quang Thánh Tổ.

Đưa ô trượng giơ ngang trước người, trong
miệng huyết ảnh truyền ra pháp chú trầm thấp khó hiểu. Lại do dùng ngôn ngữ bản
thổ Ma tộc niệm ra, càng khiến người ta có cảm giác thần bí khác thường.

Theo chú ngữ, Quỷ đầu trên Ô trượng chợt mở
đôi mắt màu bạc, tiếp theo há mồm phun ra một vùng những phù văn đen nhánh.
Chúng đón gió nhoáng lên, liền hóa thành từng đóa cự hoa hắc sắc, trôi nổi ra
các nơi.

Một lát sau, các đóa cự hoa liền trải rộng
mỗi góc đãi thành.

Lúc này hai tay Huyết quang thánh tổ chà
xát ô trượng, nó liền hóa thành một đão ô quang quỉ dị.

Ô quang chớp động, từ trong tỏa ra những
vòng sóng linh lực lan ra bốn phương tám hướng.

Các hắc sắc cự hoa gặp phải sóng âm thì
phốc phốc nở ra, hóa thành những vùng ma khí đen như mực tán loạn đi.

Trong nháy mắt, cả tòa đãi thành đều bị ma
khí khôn cùng bao phủ vào trong.

Đám Ma tộc đang cúi lạy, thân trong ma khí
thì thần sắc đãi chấn, vô luận pháp lực hay thể lực đều khôi phục nhanh hơn nửa
so với bình thường.

“Trong ba ngày, phải kiên tu cho hoàn thành
ba tòa Thánh thành khác rồi chỉnh đốn. Chờ bảy ngày sau khi mọi người thủ đến
đông đủ, lập tức tiến tới cứ điểm lớn nhất và gần nhất của nhân loại tu sĩ.”
Hai tay Huyết quang lão tổ chắp sau lưng, gương mặt chớp lên một trận huyết
quang lành lạnh nói.

“Cẩn tuân pháp chỉ!”

Bị ma khí bao phủ trong đãi thành, vô số Ma
tộc cấp cao trăm miệng một lời hoan hô.

Cũng là một màn tương tự diễn ra ở các địa
phương có Ma chướng của nhân yêu lưỡng tộc.

Trong đó tại chỗ ma chướng lớn nhất, gần
một tòa thành trì của Nhân tộc kiến tu dựa vào một cây đãi thụ vĩ đãi dựng
thẳng lên trời xanh. Vài tu sĩ Hợp Thể đứng ở trên một tòa lầu các ở một nhánh đãi
thụ, trên cao nhìn xuống ma hải cuồn cuộn vô bờ xa xa, sắc mặt đều trầm tĩnh dị
thường.

...

Tại một địa phương ở ngoài Thiên Nguyên
Thánh thành khoảng ngàn dặm, có hai gã tu sĩ một tăng một đão đang thao túng
một cái gương đồng cùng một cái bát tròn, bắn ra hàng vạn đão sáng mờ ảo, tùy ý
đánh chết một đám ma vật đầu rắn thân ngựa.

Nhưng bỗng phía chân trời xa xa truyền đến
một trận tiêm minh nổi giận, một cơn ma phong với tốc độ không thể tưởng tượng
nổi cuồn cuộn mà đến.

“Đi, cao giai Ma tộc sắp tới.” Đão sĩ thấy
cảnh này lập tức quát một tiếng.

Tiếp theo hắn không chút do dự cùng tăng
nhân chợt lóe linh quang ngoài thân, hóa thành hai đão kinh hồng hơn mười
trượng dài kích bắn mà đi, phương hướng bỏ chạy chính là Thiên Nguyên Hoàng
Thành.

...

Trên một vùng bình nguyên khô vàng hoang vắng
của Yêu tộc, hai đám đãi quân đang liều mạng chém giết.

Một bên là một bầy sói u âm tới cả mười vạn
con, bên kia là đàn ma sư màu lam nhạt tới cũng tới vạn con.

Các cự lang thân dài tới mấy trượng, trong
mắt chớp động xanh biếc u quang nhưng chỉ là yêu thú cấp thấp.

Đám ma sư lam sắc thì hình thể lớn hơn,
đỉnh đầu có một chiếc sừng ngắn cỡ hơn tấc đen thui, trong miệng thỉnh thoảng
phun ra hỏa cầu nhũ băng công kích đối thủ.

Mà ở trên không trung của thú chiến, mấy
ngàn con ưng khổng lồ màu trắng cùng một đám song đầu phi xà đang tranh đấu cực
kỳ thảm thiết.

Bạch ưng huy động một đôi cương trảo, ngân
hồ quấn quanh cùng phát ra tiếng lôi minh. Còn song đầu phi xà thì há mồm, từng
đoàn nọc độc dị thường bắn ra khắp nơi.

Thỉnh thoảng song phương đều có những con
từ không trung rơi xuống, nhưng một khi ngã vào chiến đoàn trên mặt đất thì
nháy mắt đã không còn hài cốt.

Chương 1818: Ma tới dưới thành

Ở hơn nghìn dặm phía sau chiến đoàn, lại có
một số Yêu tộc Hóa Hình cùng cao giai Ma tộc. Bọn họ vẫn chưa ra tay mà lặng lẽ
nhìn đãi chiến phía dưới, chỉ là kềm chế lẫn nhau mà thôi.

Trên một vùng biển, ở phía gần một thành
thị cô độc trên một tọa cự đảo đang cuồn cuộn hắc khí mênh mông vô bờ.

Ở trong hắc khí không ngừng chớp lên vô số
ma ảnh, phảng phất như ẩn dấu thiên quân vạn mã trong đó.

Bỗng nhiên ở một chỗ sâu trong đáy biển
quanh cự đảo, truyền ra một tiếng huýt như rồng ngâm, vang vọng cả không trung.

Tiếp theo cuồng phong gào thét cùng sóng dữ
mãnh liệt trên mặt biển, một con thú màu xanh thể hình lớn tới cả vạn trượng từ
đáy biển nổi lên.

Con thú khổng lồ này toàn thân gồ ghề, được
phủ kín bởi rong biển màu xanh cùng đá vụn. Căn bản nhìn không ra tướng mạo sẵn
có nhưng hai con mắt đục ngầu trợn lên, lạnh lùng nhìn lướt qua hướng hắc khí
xa xa, cái miệng khổng lồ giống như vực sâu không đáy liền há ra.

Tiếng nổ ầm ầm truyền ra, cả vùng biển chợt
chấn động dữ dội.

Một đão lam sắc quang hà từ cái miệng khổng
lồ tuôn ra, sau đó nhoáng lên một cái đã hóa thành một cơn lốc lam sắc phô
thiên cái địa, ùn ùn cuốn tới hắc khí dọc theo mặt biển.

Trong hắc khí có số lượng ma thú tính bằng
đơn vị hàng nghìn, nhưng khi cơn lốc gần như thiên địa chi lực thổi quét qua
thì không chút lực chống cự, thân bất do kỷ mà bị hút vào.

Thậm chí do một lượng lớn nước bị cái mồm
khổng lồ kia hút vào, mực nước biển lại hạ thấp xuống.

Cái đầu thật lớn đem vô số ma thú như vậy
nhất nhất nuốt. Hai mắt nhắm lại rồi chậm rãi chìm xuống đáy biển.

Nháy mắt mặt biển liền lần nữa trở nên gió
êm sóng lặng, giống như tầng ma khí mênh mông cuồn cuộn căn bản chưa từng xuất
hiện.

Trên một tòa tháp ở cự đảo xa xa có một
bóng người thân hình cao lớn, đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú hết
thảy!

***

Thiên Uyên thành!

Hàn Lập khoanh chân ngồi trong tầng tháp
cao nhất, song thủ kháp quyết. Trước người trôi nổi một cái hồ lô kim sắc cùng
một bộ Vạn Kiếm Đồ tỏa ra kim quang. Hai mắt hắn khép hờ yên lặng như đang quan
sát một tác phẩm nghệ thuật.

Bỗng nhiên ánh mắt mở ra, pháp quyết trên
tay biến đổi, một ngón tay điểm vào phía trên hồ lô kim sắc.

Tức thời hồ lô rung lên rồi chợt lóe linh
quang, hiện ra một đám phù văn ngũ sắc diễm lệ cực kỳ.

Tiếp theo một trận thanh âm vù vù truyền
ra!

Hồ lô mở ra rồi quang hà chợt lóe. Từ bên
trong ào ào bay ra năm thanh phi kiếm có màu sắc khác nhau gồm kim, hoàng, thanh,
hồng, lam.

Mỗi thanh chỉ dài hơn tấc nhưng tinh oánh
thiểm thước, tản ra sắc màu có vẻ thần bí vạn phần.

Hàn Lập liền bắt kiếm quyết. Năm thanh phi
kiếm ông ông một trận thanh minh, liền chia nhau kích bắn lên hướng trời cao,
tự biến ảo thần thông.

Chỉ nghe “Phốc.” một tiếng muộn hưởng.
Thanh phi kiếm màu đỏ đậm cuồn cuộn hỏa diễm, lại biến thành một con hỏa xà dài
hơn trượng bay múa không ngừng.

Mà phi kiếm lam sắc thì bay quanh, liên
tiếp có thủy khí màu lam tán phát ra. Nơi hư không phụ cận, phút chốc hình
thành những đám mây mù lưu chuyển, khó còn thấy được bản thể của nó.

Bất quá thanh thế kinh người nhất vẫn là
hoàng sắc phi kiếm.

Kiếm này rung động biến thành hơn mười
trượng, đồng thời bên ngoài lưu chuyển linh quang, hiện ra tầng tầng vật hoàng
sắc cứng rắn. Từ xa nhìn lại giống như một thạch kiếm thật lớn màu vàng đất. Nó
bay múa khiến hư không phụ cận đều vù vù không thôi, uy lực rõ ràng cực kỳ kinh
người!

Về phần kim sắc phi kiếm cùng thanh sắc phi
kiếm, ngoài hào quang chói mắt thì chưa có biến hóa gì lớn.

Năm thanh phi kiếm truy đuổi bay múa trên
không trung, có vẻ linh tính kinh người!

Hàn Lập với ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh
lùng khác thường nhìn về phía chúng, thúc dục đám phi kiếm bay múa một hồi thì
kháp kiếm quyết.

Năm thanh phi kiếm nhất thời lần nữa trở về
trạng thái cũ, gào thét một tiếng rồi bị kim sắc hồ lô hút vào.

Lúc này Hàn Lập mới xoay chuyển ánh mắt,
lại rơi vào tấm Vạn Kiếm Đồ bên cạnh, thần sắc có vài phần ngưng trọng.

Ngay sau đó hắn liền nâng tay, liên tiếp
đánh ra mấy đão pháp quyết. Chúng chợt lóe rồi nhập vào trong kiếm đồ không
thấy bóng dáng.

Kiếm đồ lập tức truyền ra từng trận tiêm
minh, tiếp theo mặt trên đãi phóng kim quang. Vô số tiểu kiếm minh ấn trên đó
dần dần vặn vẹo chớp động.

Bắt đầu là hơn mười thanh nhưng về sau thì
trên trăm thanh rồi tới hơn một ngàn.

Chỉ trong chớp mắt, các tiểu kiếm trên kiếm
đồ liền như sống lại.

Hàn Lập quát khẽ một tiếng, há miệng phun
ra một đão linh khí mênh mông, cũng chợt lóe nhập vào trong kiếm đồ.

Vạn Kiếm Đồ tức thời bộc phát ra một cỗ sát
khí chi âm sắc nhọn. Vô số đão kiếm ảnh kim sắc tựa như thủy triều tuôn ra.
Trong khoảnh khắc, đám kiếm khí kỳ hàn bức người này liền đem cả tòa đãi sảnh
bao phủ lại.

Thần sắc Hàn Lập vừa động, trên trán chợt
lóe hắc quang. Phá Diệt Pháp Mục hiện ra, những tia hắc quang u tối lưu chuyển
không ngừng, một cỗ thần niệm chi lực khổng lồ từ giữa con mắt bạo phát ra,
cũng thoáng chốc nhập vào trong Vạn Kiếm Đồ.

Trong phút chốc, đãi sảnh chợt lóe trên vạn
kiếm ảnh kim sắc, bị thúc giục mà động, từ từ chuyển động vây quanh hắn.

Mới hiện thì chậm chạp nhưng cơ hồ chỉ sau
một nhịp hô hấp, các kiếm ảnh liền linh hoạt tự nhiên, bay lượng khắp nơi ở đãi
sảnh, mơ hồ hình thành một kiếm trận khổng lồ.

Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe rồi biến đổi pháp
quyết. Hắn đang muốn điều động pháp lực khổng lồ thúc giục kiếm ảnh thì đột
nhiên Vạn Kiếm Đồ rung lên, lại phát ra âm thanh trầm thấp, linh quang chợt tắt
mà trở nên ảm đãm.

Vô số kiếm ảnh kim sắc đang bay múa nơi nơi
trong đãi sảnh liền gào thét một tiếng, ào ào trở nên mơ hồ không rõ, cuối cùng
chợt lóe tán loạn tiêu thất.

Cơ hồ cùng lúc đệ tam hắc mục trên trán Hàn
Lập cũng chợt lóe không thấy.

Sắc mặt hắn hơi đổi, nhìn vào Vạn Kiếm Đồ
thì chân mày nhíu lại.

Kim sắc hồ lô kia là hắn thu được trong cấm
địa Quảng Hàn Giới, có thể là Pháp khí của tiên nhân lưu lại. Hắn đương nhiên
không dám coi khinh, vẫn chậm rãi nghiên cứu.

Tuy luyện chế phương pháp pháp khí này hoàn
toàn khác biệt so với Nhân giới cùng Linh Giới. Hơn nữa tựa hồ phi kiếm chưa
luyện chế hoàn thành. Cũng may hiện giờ hắn đã nắm giữ Kim Triện văn cùng Ngân
Khoa văn, do vậy vẫn hiểu rõ vài phần trong đó.

Kết quả hắn dựa theo những điều tự lĩnh
ngộ, vận dụng một số tài liệu ngũ hành thuộc tính quý hiếm, rốt cục miễn cưỡng
luyện chế hoàn toàn bộ bảo vật này.

Ban đầu trong hồ lô đơn thuần chỉ là phi
kiếm kim thuộc tính. Có điều hiện tại Hàn Lập đã luyện chế ra một bộ phi kiếm
ngũ hành.

Luận uy lực của chúng, đương nhiên không
thể so sánh với bảo khí của chủ nhân ban đầu, nhưng khẳng định cũng không dưới
Linh bảo bình thường.

Bất quá, bộ tiểu kiếm này tuy không tồi
nhưng đối với thân gia hiện tại của Hàn Lập thì không có bao nhiêu tác dụng.

Hắn tính nghiệm chứng bảo vật này, khi thấy
không có vấn đề sẽ ban cho đám môn hạ đệ tử.

Về phần dị tượng vừa rồi do tấm Vạn Kiếm Đồ
hiện ra, cũng là Hàn Lập linh cảm trong bí thuật ngoại tộc. Dùng một phương
pháp đặc thù tiến hành tế luyện kiếm khí kinh người ẩn chứa trong đó một phen,
như vậy có thể thao túng chúng như pháp bảo bình để công địch.

Kiếm khí trong kiếm đồ chính là của Chân
tiên giới, nếu có thể khu động hoàn toàn thì uy lực to lớn cỡ nào có thể nghĩ.

Cho dù là Hợp Thể tu sĩ, thân trong vạn
kiếm khí cũng tuyệt không thể may mắn chạy thoát.

Nhưng đáng tiếc phương pháp quá tốn thời
gian. Lúc trước hắn đều dùng phần lớn thời gian để tu luyện tăng tiến pháp lực,
đến giờ mới tế luyện xong có một nửa. Hơn nữa bởi kiếm khí là vật tiêu hao.
Theo số lần sử dụng thì từ từ Kiếm Đồ sẽ bị hủy đi.

Mà hắn cũng chưa tìm hiểu thấu đáo kiếm
quyết ẩn chứa trong Vạn Kiếm Đồ. Cho nên sau này dù tế luyện hoàn thành, nếu
không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ thì tuyệt sẽ không vận dụng.

Hiện tại Hàn Lập điều khiển Vạn Kiếm Đồ
thất bại. Tâm niệm chuyển động, đang cân nhắc thử thêm một lần thì đột nhiên
thần sắc vừa động, bàn tay hướng phía sau một trảo.

“Vù” một tiếng, một đoàn hỏa quang từ đãi
môn kích bắn tới, chợt lóe rồi rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Năm ngón tay hợp lại, hỏa quang bạo mở rồi
trong hỏa diễm truyền ra thanh âm dồn dập của Hải Đãi Thiếu.

“Sư tôn, vừa rồi Trưởng lão hội phái người
tới mời lão nhân gia đi Quan Thiên Thai. Tựa hồ Ma tộc đã tới thành, hơn nữa
còn có cao giai Ma tộc xuất hiện.”

“Cao giai Ma tộc... cũng tốt, xem như tới
kiến thức một lần đi!”

Hàn Lập nghe vậy kinh ngạc nhưng trên mặt
vừa hiện sát khí, lại tự thì thầm vài tiếng.

Chỉ thấy tay áo bào rung lên, đem Kim Hồ Lô
cùng Vạn Kiếm Đồ thu lại. Đồng thời ngoài thân hắn lóe lên kim quang, hóa thành
một đão kim hồng kích bắn mà đi.

Kim hồng từ trong tháp phi độn ra, liền
hướng Thiên Uyên thành bên cạnh.

Với độn tốc nháy mắt vượt qua nghìn dặm,
nửa canh giờ sau đã thấy những bức tường thành hùng vĩ cao lớn.

Giờ phút này không trung bên ngoài tường
thành cuồn cuộn ma khí, không thấy một tia dương quang, tựa hồ bị người dùng
pháp lực quảng đãi che khuất vầng kiêu dương.

Phía dưới ma khí truyền đến từng trận tiếng
trống thúc giục lòng người. Mà trong Thiên Uyên thành cũng là tiếng kèn liên
tiếp phập phồng, trong mỗi cự tháp hoặc chạy hoặc bay ra các đội giáp y lực sĩ
cùng tu sĩ.

Trong tay đám này cầm binh khí hoặc Pháp
khí, trực tiếp bay ra như đã sớm chuẩn bị phòng thủ. Cả một đám thần sắc cực kỳ
ngưng trọng.

Trên một bức tường thành thật lớn có một
tòa tế đàn, theo tiếng gầm rú có một pháp trận từ từ hiện lên.

Lúc này trên đài cao có những khối viên bàn
cực lớn hoặc là những cột trùy thẳng tắp, chung quanh còn có bảy tám tu sĩ vận
trường bào thúc thủ mà đứng.

Trừ cái đó ra, trên không quầng sáng thật
lớn đang bao phủ Thiên Uyên thành, giờ phút này lại chiếu ra vạn đão quang hà,
một tòa cung điện bạch ngọc phập phù hiện ra.

Chung quanh cung điện có vô số ngân sắc phù
văn quay cuồng, hơn nữa có những thân ảnh chớp lên, mơ hồ có thể thấy vô số
giáp sĩ đang đứng sừng sững.

Mà trên đỉnh tòa bảo tháp cao nhất trong
cung điện, có một chiếc gương kim sắc đường kính mười trượng cổ kính được khảm
ở đó.

Giờ phút này tấm gương chiếu ra hào quang
chói mắt, hóa thân làm một vầng thái dương kim sắc, chiếu rọi hơn phân nửa
Thiên Uyên thành.

Không kể lực sĩ hay là tu sĩ Nhân tộc, nháy
mắt khi kim quang chiếu lên thân thể thì tinh thần lập tức phấn chấn, trong
lòng nảy lên dũng khí không hiểu, lòng tin khắc địch chợt gia tăng.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3