Tản văn Anh trai, em gái

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Anh trai, em gái
Xin chép lại vài “sáng tác xuyên tạc” khác trong quyển sách Văn học “thần thánh” của anh trai mà tôi còn nhớ.

1. Bài Tây Tiến của Quang Dũng có câu: “Gục trên súng mũ bỏ quên đời”
Bị anh quậy của tui sửa thành: Gục trên sống mũi bỏ quên đời.
Kết quả, bạn ảnh mượn sách quay bài đã có một đoạn phân tích thế này: Hình ảnh anh bộ đội chết trên ngọn núi hình sống mũi thật bi thương, đau lòng…

2. Bài Nam quốc sơn hà
Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời​
Đã trở thành:

Chuồng xí nhà tao nhà tao **
Rành rành định phận tại góc vườn
Cớ sao lũ bay sang ** trộm?
Chúng bay sẽ bị xé tan quần.​
Tui không nhận được tag nhé. Giờ tui hiểu vì sao tính cách bà vậy rồi, được lão anh luyện từ nhỏ mà.
P/s: bà dám tuyên truyền bản phiêm bản chế của Tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước nhà nhá. Tội lớn, tội lớn!
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Anh trai, em gái
:)) :)) :)) :)) :)) :))
Em cười không nhặt được mồm luôn rồi chị ới...! :)) :)) :))
Hà hà, anh trai chị hài lắm em ạ.
Tui không nhận được tag nhé. Giờ tui hiểu vì sao tính cách bà vậy rồi, được lão anh luyện từ nhỏ mà.
P/s: bà dám tuyên truyền bản phiêm bản chế của Tuyên ngôm độc lập đầu tiên của nước nhà nhá. Tội lớn, tội lớn!
Hờ hờ, để tui bảo anh tui, tội anh em mình to lắm, một đứa xuyên tạc, một đứa tuyên truyền. Kiểu gì ổng chả qua cầu rút ván: ơ, anh có biết gì đâu?
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Anh trai, em gái
Có anh trai thật tốt.

Học kì hai lớp một, tôi được cô chủ nhiệm cho làm lớp trưởng, bạn lớp trưởng hồi học kì một bị cho xuống làm “thường dân” vì nghịch quá. Tôi thì sao cũng được, có điều cũng nghĩ bụng làm lớp trưởng thì càng oai chứ sao? Nhưng bạn lớp trưởng cũ (tôi quên xừ tên rồi, cứ tạm gọi là lớp trưởng cũ nhé) không phục vì quyết định của cô giáo. Nó đi rêu rao cả lớp là: Chi Nga nó là con giáo viên nên mới được ưu tiên. Thậm chí còn bảo là Chi Nga khóc lóc xin cô giáo cho nó làm lớp trưởng (giờ nghĩ lại không ngờ trẻ con thời ấy ghê gớm vậy).

Tôi nghe xong mà giận sôi máu nhưng không lao vào đánh vì mẹ dặn con gái không được đánh nhau, với lại tôi ở nhà đánh trận giả với tụi anh em họ toàn thua nên cũng không dám đánh con trai. Nhưng như thế không có nghĩa là tôi nhịn nhé, hôm sau tôi cầm cái thước kẻ to (loại thước gỗ dài, dày nửa phân, dài nửa mét chuyên phát cho lớp trưởng đi quản lớp ấy) thẳng tay vụt thằng lớp trưởng cũ với lí do hết sức chính xác: nói chuyện riêng trong giờ truy bài.

Có vậy thôi mà tôi gây thù chuốc oán.

Chiều đi bộ về, lúc đi qua triền đê, như thói quen tôi với mấy cô bạn cùng làng đứng nhìn bọn con trai chạy lao từ trên đê xuống. Trò này bọn con trai chơi mãi không chán nhưng con gái chỉ đứng nhìn thôi chứ không ai chơi. Đang mải nhìn thì bất ngờ có người xô tôi ngã chúi về phía trước. Tôi ngã và lăn tròn từ trên đê xuống. Vâng, lịch sử lặp lại bằng cách tôi lăn xuống ruộng lúa đầy bùn nước.

Năm ngoái mẹ cho tôi đi học sớm một tuổi nhưng vì chạy theo anh trai tới mức lăn xuống ruộng thành người bùn mà tôi xấu hổ, sau đó mẹ thuyết phục thế nào tôi cũng không đi học nữa. Vì thế mà phải đợi tới năm nay, khi tôi bằng tuổi các bạn cùng lớp mẹ mới cho tôi đi học lại. Thế mà mới học được mấy bữa tôi đã lại… lăn đê.

Lần đầu làm người bùn tôi còn lóp ngóp bò lên bờ cho anh trai dắt về, nhưng lần này tôi ngồi luôn dưới ruộng lúa mà khóc. Hồi năm tuổi tôi đã thích ăn mặc đẹp, đi học được hai buổi bị ngã thành người bùn tôi đã chẳng dám đi học vì xấu hổ. Bây giờ quen bao nhiêu bạn, lại thành người bùn, bị chê cười thì tôi xấu hổ chết mất. Tôi nhìn thấy thằng lớp trưởng cũ đứng trong đám con trai cùng lớp chỉ trỏ về phía tôi cười nhạo. Thế là tôi ngồi luôn trong ruộng lúa khóc lại càng to hơn.

Được một lúc thì anh trai với thằng em họ hơn tôi một tuổi từ đâu chạy tới. Cả hai gọi một hồi mà tôi vẫn cứ ngồi im trong ruộng lúa khóc, bèn tháo dép tổ ong cài lại với nhau đem cặp nách rồi lội xuống ruộng lôi tôi lên. Cứ thế mỗi người một trái, một phải kéo tôi về nhà. Vừa đi anh trai vừa làu bàu với giọng khó chịu:

- Ngu thế, đi thế nào mà lại lăn đê?

Tôi đang dấm dứt khóc thì lại ngoạc miệng khóc to. Mãi sau mới nói được câu:

- Thằng… thằng lớp trưởng cũ… nó đẩy… đẩy em.

Lần trước ngã, về đến nhà có mẹ, nhưng hôm nay mẹ đi đâu ấy. Tôi ngồi run cầm cập ở hiên nhà đợi mẹ. Mặt ướt đẫm chả biết là nước bùn hay nước mắt nữa. Đầu tóc, quần áo cáu bẩn quện với bùn bám vào da thịt vô cùng khó chịu.

Anh trai chạy quanh xóm gọi mà không tìm được mẹ, lúc về thấy tôi như vậy thì kéo ra giếng nước bên trái nhà. Thằng cu em họ thì xách nước, anh trai tôi đổ từng xô từng xô lên người tôi. Đổ được hai xô thì tôi bị sặc, vừa ho vừa khóc. Anh trai bảo:

- Ngu thế, lúc anh dội nước thì phải nín thở chứ?

Sau đó lại dội nước tiếp. Đến lúc thằng em họ kêu oai oái vì xách nước mỏi tay, còn môi tôi trở nên tím tái, cả người run như bị động kinh thì anh trai mới tha cho màn dội nước. Tiếp đó anh trai kéo tôi vào nhà, lục tủ quần áo của tôi lôi ra một bộ bắt tôi thay.

Lúc mẹ về thì tôi lên cơn sốt. Trời hơi lạnh, tôi dính bùn ướt đẫm người, về đến nhà đợi bao lâu mẹ không về, lại bị anh trai dội nước lạnh tới mười mấy xô mới cho vào thay đồ. Người ướt, tóc ướt mặc xong đồ mới thì vẫn như ướt nguyên. Mẹ xót tôi nên mắng um nhà, tí nữa thì cầm roi tét mông anh trai cái tội không biết trông em.

Cuối tuần về, bố biết chuyện, chẳng biết bố nói gì với anh trai ấy mà khi tôi đi học lại, anh trai dắt tôi đi. Chính xác là dắt đi nhé. Ổng mặc kệ trên đường mọi người nhìn, cứ cầm tay tôi dắt đi, đến trường cũng không thả, lôi tôi vào tận lớp 1A của tôi. Kể ra thì nếu không dắt như thế chắc tôi đi nửa đường thì lại chạy về nhà vì sợ bạn bè cười nhạo.

Anh trai đến tủ để đồ của lớp lấy ra cái thước gỗ của tôi. Cả lớp không ai dám ý kiến vì lớp trưởng là tôi im thin thít đứng cạnh anh, và cả một lũ lít nhít lớp một sao dám ý kiến với một anh lớp bốn? Nhất là nhìn ổng còn to con và có vẻ là “học sinh cá biệt” nữa chứ. Khi cả lớp đang tròn xoe mắt nhìn anh trai thì ổng kéo tôi đứng ở bục giảng, đập đánh đét cái thước vào bàn giáo viên quát:

- Thằng nào bắt nạt em ông, ông đập chết biết chưa?

Tôi len lén nhìn thấy thằng lớp trưởng cũ sợ xanh mặt thì có cảm giác vui lắm. Tự dưng nhớ ra buổi sáng lúc tôi tìm mọi lý do để trốn học, mẹ bảo:

- Có anh trai, không việc gì phải sợ hay xấu hổ biết chưa?

Tôi tưởng mọi chuyện sau màn dọa nạt ấy là tất cả, ai dè con bạn cùng lớp cùng làng lúc đi về còn bảo:

- Thằng lớp trưởng cũ sau hôm mày bị ngã ấy, bị một anh lớp năm, hai anh lớp bốn với một anh lớp hai đánh cho một trận, bắt quỳ ở trong ruộng lúa lạy đấy.

Nghe đến đây thì tôi cười to, một anh lớp năm, hai anh lớp bốn với một anh lớp hai thì ngoài hai đứa em nhà dì tôi, anh trai tôi với thằng em họ nhà chú thì còn ai vào đây? Thề rằng từ khi sinh ra, đến năm hai tuổi biết gọi rõ từ “anh trai” thì đến tận năm tôi sáu tuổi tôi mới biết: có anh trai thật tốt.

 
Chỉnh sửa lần cuối:

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Anh trai, em gái
Bà giống như hàng hiếm của dòng họ ấy nhể! Để mai mốt tui dạy thằng con tui phải biết bảo vệ em gái như anh bà (đương nhiên là trừ cái phần hành hạ ra). >.<
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Anh trai, em gái
Bà giống như hàng hiếm của dòng họ ấy nhể! Để mai mốt tui dạy thằng con tui phải biết bảo vệ em gái như anh bà (đương nhiên là trừ cái phần hành hạ ra). >.<
À tôi được gọi là: cột mốc của họ đấy bà ạ. Từ tuôi đổ lên trên thì toàn giặc làng, toàn con trai, còn từ tuôi đổ xuống dưới thì toàn thị mẹt với pham nhan (cách gọi quê tôi: pham nhan = thị mẹt, tui cũng chả hiểu làm sao mà có cách gọi ấy nữa). Thế nên hồi bé tuôi chỉ chơi cùng tụi con trai, đứa em gần tuôi nhất kém tuôi 3 tuổi thì chơi gì chứ?
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Anh trai, em gái
Cãi nhau
- Em mới nói có mấy câu nó đã gân cổ lên cãi, em là chị mà không nói được nó câu nào à?...

Chị dâu nước mắt ngắn nước mắt dài nói với anh trai khi anh vừa đi làm về, và chỉ tay về phía tôi. Điệu bộ đến tôi nhìn còn thấy đáng thương, lý do đến tôi nghe còn muốn lấy tay tát vào mặt mình rồi tự mắng: Con mất dạy, đối xử với chị dâu thế à?

Anh trai quay sang mắng tôi một hồi rồi kéo chị dâu lên phòng. Kì thực lúc nhìn thấy ánh mắt đắc thắng của chị tôi đã không tức như chị tưởng, tôi cảm thấy mệt mỏi. Anh trai tôi biết tôi vốn là đứa hiểu lí lẽ, nếu chuyện không quá đáng thì vì lí gì mà tôi cãi lại? Nhưng anh đến một câu hỏi tôi xem chuyện là như thế nào cũng không, trực tiếp mắng tôi sau khi nghe chị dâu tố cáo. Bị mắng mà tôi chỉ muốn cười to, nói với anh trai tôi rằng:

- Không phải khi nào người khóc lóc cũng là người oan uổng, chịu thiệt đâu anh.

Chà, đôi khi vấn đề nằm ở chỗ tuyến lệ của ai hoạt động tốt hơn.



Phòng của tôi ở tầng hai, tôi rất thích vị trí ấy. Có một ban công nho nhỏ và tủ sách be bé treo tường. Chị dâu mang bầu, đi lại khó khăn mà ngày nào cũng phải leo lên leo xuống từ tầng một lên tầng ba, tôi hơi vô tâm nên không nhận ra điều ấy. Tôi đi công tác mấy ngày, phòng của tôi đã được chuyển lên tầng ba. Khi quay về, tôi giận dữ trách móc thì mẹ tôi nói: Là mẹ chuyển phòng đấy, ý kiến gì?

Sao mẹ lại nói vậy nhỉ? Lâu này bận bịu ít có thời gian nói chuyện với mẹ nên mẹ đã cho rằng tôi trở thành đứa không hiểu chuyện? Tôi chẳng ý kiến gì, tôi chỉ muốn ít nhất cũng phải hỏi tôi một câu chứ? Chẳng nhẽ tôi sẽ từ chối? Chị chỉ cần thẳng thắn nói với tôi, sao phải mang mẹ ra dọa tôi, áp chế tôi? Tôi chẳng sợ, chỉ buồn.

Buổi tối anh trai tháo cái giá sách tầng hai đem lên lắp ở tầng ba, ổng biết tôi rất thích cái giá sách ấy. Tôi không cho lắp, bảo là phòng chật, không lắp nữa. Anh trai nghĩ rằng tôi vì việc chuyển phòng mà giận dỗi, nghĩ tôi ích kỉ, ổng ném cái giá sách ấy xuống chân tôi, động tác khá mạnh khiến nó bị vỡ. Tôi hốt hoảng ngồi thụp xuống nhặt nó lên. Anh trai nhìn tôi khó hiểu, tôi chẳng buồn giải thích, mặc tiếng bước chân của anh đi xuống tầng dưới.

Con Fami của tôi ba tháng tuổi, nghịch ngợm chạy khắp nhà nhưng vẫn được cho là ngoan vì lúc nào cũng đi vệ sinh vào toilet. Tôi cho nó ăn đồ ăn mua sẵn dành cho mèo để loại đi mùi hôi từ người nó và chất thải. Mặc dù sẽ bị nó cào xước hết tay nhưng tôi vẫn tắm cho nó hàng tuần. Và khi phải đi công tác vài ngày, người tôi nhờ tới cho mèo ăn là anh người yêu chứ ứ phải anh trai. Vì một lần tôi nghe chị dâu mắng anh:

- Cho nó ăn làm cái gì, lại đi vệ sinh, bẩn chết đi được. Em cấm anh cho nó ăn.

Chị dâu sinh em bé.

Con Fami của tôi bị trục xuất ra khỏi nhà vì: lông mèo ảnh hưởng tới hô hấp của trẻ sơ sinh. À, tôi học y đấy, nên tôi biết điều này đúng, nhưng đó là với nghiên cứu trên trẻ bị bệnh hen thôi, cháu tôi rõ ràng không mắc chứng này. Trẻ bình thường, chỉ cần hạn chế cho vật nuôi đi lại trong phòng bé là được. Nhưng tôi buộc phải đem con Fami cho anh người yêu nuôi. Anh trai tôi mở cửa cho tôi dắt xe máy ra đem con Fami đi, ánh mắt anh lẩn tránh tôi. Ừ, anh vốn vẫn biết tôi thích con Fami đến mức nào mà.

Thực ra tôi chẳng hiền lành, “ngứa mắt” là tôi “bật” lại ngay. Nhưng điều đó chỉ khiến anh trai tôi lâm vào tình huống khó xử. Tôi luôn tự nhủ: Có một bà vợ như vậy ổng chắc mệt mỏi lắm, thế nên tôi tốt nhất cố gắng tránh đem lại phiền phức cho ổng. Có điều tự nhủ thế nào tôi cũng không thể kìm được suy nghĩ: từ ngày anh trai lấy vợ, tôi như mất anh trai, mất đi chỗ thuộc về mình. Mặc dù biết mình không mắc chứng brother complex, nhưng rõ ràng tôi thấy một lỗ hổng trong tim và một nỗi mất mát cứ lan rộng trong lòng.

 
Chỉnh sửa lần cuối:

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Anh trai, em gái
Chị dâu của bà... e hèm...
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Anh trai, em gái

Phong Vu

Gà cận
Tham gia
13/9/14
Bài viết
387
Gạo
600,0
Re: Anh trai, em gái
Bên trên