Ngọc Sinh Yên
Gà tích cực
Re:
Cái giá phải trả
Góp ý chủ quan:
~> "em đã mang thai hơn hai tháng." (Hi hi, em hơi nhạy cảm với việc lặp từ "rồi" ở cuối.
)
Em góp ý là nên sửa thành "... với y học. Sau khi khám chữa ở rất nhiều nơi, vợ chồng tôi nhận được..."
Đoạn sau cuối tốt hơn hẳn, phần đầu còn nhàm chán, chưa thu hút lắm.
Một số câu giống văn nói, hơi luông tuồng, vài chỗ lủng củng.
Nhân vật nữ chỉ thật sự nổi bật trong đoạn kết, dù kể theo ngôi thứ nhất nhưng cô nàng khá mờ nhạt trong phần đầu.
Túm lại là em thích nội dung, nhưng chưa ưng lối diễn đạt lắm. Hơn nữa một chút cảm xúc đẩy đến cao trào khi kết truyện tuy thành công nhưng lại nhanh chóng tắt ngóm, khó đọng lại trong lòng, cần một chút ám ảnh rải đều lên toàn truyện. Bằng chứng là lúc đọc đến cuối em còn rưng rưng đấy, nhưng viết xong cmt thì em ngáp luôn rồi (không phải truyện chán, em đang buồn ngủ, nhưng thật sự là cảm xúc nó bay lẹ quá cơ).
~> Lặp "những". Em nghĩ nên sửa thành "... vài tia nắng...",...Ngoài cửa sổ, những tia nắng yếu ớt đang chiếu xuống hiên sau nhà, những mảng tuyết lớn đang dần nhỏ lại, đâm chồi vươn lên từ lớp băng mỏng là những mầm cây báo hiệu mùa xuân đã về.
~> Em thấy câu này không hợp lý cho lắm, vì "cứ ngỡ là không..." rồi "vậy mà... chưa lành..." Lẽ ra 2 vế này phải mang nghĩa tương phản chứ.ban đầu cứ ngỡ là không thể chịu đựng được vậy mà thời gian chẳng vì vết thương lòng của ai đó chưa lành mà ngừng trôi
~> "thời gian đó nên tôi ngồi dậy..." / "thời gian đó. Vậy nên tôi ngồi dậy..."trong khoảng thời gian đó vậy nên tôi ngồi dậy, gõ xuống bàn phím
Chi tiết này hơi gượng tí. Nếu như Reo không tự khai ra mình đặt tư vấn khi nào thì cô nàng này tắt đài luôn còn gì. Vì em hiếm khi tự nói ra chuyện ngày xưa sau khi đối phương bảo đã nhớ ra mình (họ nhớ ra rồi thì nói lại làm gì ^^) nên em thấy chỗ này hơi lấn cấn.lần trước em đặt lịch cho đứa em họ
~> "Gõ xuống" nghe kì kì, khó liên tưởng tới gõ chữ trên máy tính. Nếu được chị thay từ khác sẽ hay hơn.Tôi gõ xuống:
~> "Từ kết quả / việc tính kì kinh".Từ tính kì kinh, tôi biết em mang thai hơn hai tháng rồi
~> "em đã mang thai hơn hai tháng." (Hi hi, em hơi nhạy cảm với việc lặp từ "rồi" ở cuối.

~> Em nghĩ sắp xếp lại thành "những vết rạn sắp nứt toác trong tim mình" thì câu gọn hơn.Tôi day nhẹ tay lên ngực như thể muốn vỗ về những vết rạn trong con tim đang muốn nứt toác của mình
Đoạn này có thể rút ngắn lại không chị? Em thấy nó cung cấp thông tin hơi bị kĩ về quy trình làm công việc tư vấn, không hợp với truyện ngắn, làm nội dung chỗ này bị dài dòng.Trong tình huống này, việc tôi phải làm là giảng giải nguy cơ của việc phá thai để em cân nhắc lại và nếu em vẫn cương quyết với quyết định thì tôi sẽ cung cấp cho em địa chỉ và bảng giá của một số cơ sở y tế uy tín, dặn dò em cách chăm sóc bản thân sau khi phá thai
Vế "nên đã..." là gắn với vế đầu (vì khác thường nên mới đi khám) nhưng vài lần đọc đầu tiên em cứ gắn nó thành "có hiểu biết với y học" "nên đi khám" ~> bị lủng củng.Lần sẩy thai đầu tiên tôi đã nhận ra sự khác thường bởi bản thân có hiểu biết nhất định với y học nên đã đi khám rất nhiều nơi. Cuối cùng vợ chồng tôi nhận được chẩn đoán:
Em góp ý là nên sửa thành "... với y học. Sau khi khám chữa ở rất nhiều nơi, vợ chồng tôi nhận được..."
tôi hoảng sợ mà chạy trốn tới tận đất nước xa xôi này
Nguyên đoạn phía trên tính từ đầu truyện không thể hiện được cảm xúc "hoảng sợ", phấp phổng sâu trong nội tâm của nhân vật, chị nên "lộ hàng" một tí để chi tiết này nổi bật hơn.Kì nghỉ đầu tiên sau khi đi du học, tôi chán muốn chết
~> "... đến vậy, vì sao..."Mức độ hòa hợp về tính cách của chúng tôi lớn đến vậy vì sao về di truyền lại đối nghịch nhau cơ chứ?
Câu này kì kì ở "mỗi người" và "lan tới tôi", nhưng em không xác định được lý do. >_<Niềm vui của mỗi người luôn dễ dàng lan tới tôi
~> Bỏ từ "đã".Thế nên tôi đã nói
~> Lỗi type.Em hận người sinh ravà bỏ rơi mình lắm
~> "... mà ngày đêm vẫn..."mà vẫn ngày đêm bị mẹ chì chiết
Có lẽ cái tên bắt nguồn từ chi tiết này. Nhưng em không ưng tên này lắm vì chi tiết "cái giá" chỉ được đưa ra ở đoạn cuối, rất nhỏ so với toàn truyện, và không nổi bật, không có sức ám ảnh.không có con là cái giá cho việc mình được bên nhau
~> "mẹ chồng" thì hay hơn, rõ nghĩa hơn cho người đọc.những lời cay nghiệt của mẹ
Đoạn sau cuối tốt hơn hẳn, phần đầu còn nhàm chán, chưa thu hút lắm.
Một số câu giống văn nói, hơi luông tuồng, vài chỗ lủng củng.
Nhân vật nữ chỉ thật sự nổi bật trong đoạn kết, dù kể theo ngôi thứ nhất nhưng cô nàng khá mờ nhạt trong phần đầu.
Túm lại là em thích nội dung, nhưng chưa ưng lối diễn đạt lắm. Hơn nữa một chút cảm xúc đẩy đến cao trào khi kết truyện tuy thành công nhưng lại nhanh chóng tắt ngóm, khó đọng lại trong lòng, cần một chút ám ảnh rải đều lên toàn truyện. Bằng chứng là lúc đọc đến cuối em còn rưng rưng đấy, nhưng viết xong cmt thì em ngáp luôn rồi (không phải truyện chán, em đang buồn ngủ, nhưng thật sự là cảm xúc nó bay lẹ quá cơ).