nghiadiabuon
Gà con
Re:
Làm thế nào để viết truyện ngôn tình có tính biểu cảm ạ?
Xin một câu chuyện ngôn tình hay đọc cho biết cái nào.
Chỉnh sửa lần cuối:
Xin nói trước tôi biết mình đang nói sai chủ đề của chủ topic, nhưng bạn Hương đã đưa ra một vấn đề mà theo quan điểm của tôi là sai lệch: "Viết truyện ngôn tình dễ. " vì thế xin chủ topic cho phép tôi nói vài lời: Tôi không đồng ý với " sơ lược về cách viết truyện ngôn tình" của bạn, bạn đang áp dụng một khuôn mẫu sáo rỗng cho người mới học, bạn nói thứ bạn dạy người ta này là cách viết à? Hay đó chỉ là một công thức đi sao chép và nhặt nhạnh những thứ sẵn có trên điện ảnh, hay trên những tác phẩm của người khác, để rồi thứ người ta tạo ra qua lời dạy của bạn chỉ là một hỗn hợp chất xám sẵn có, trộn thêm chút uốn lượn của ngôn từ bản thân không hơn không kém?Xin trích nguyên văn cho bạn để bạn đọc kĩ một lần nữa: Em mới gia nhập vào đây, trước đó em cũng viết truyện trên một diễn đàn khác. Em tìm được đến nơi này là nhờ lang thang trên google tìm cách viết truyện ngôn tình,em lại ngu mấy thể loại ngọt, ai đó chỉ em với được không ạ?
Ý bạn ấy là bạn lang thang tìm cách viết truyện ngôn tình nhưng không tìm đươc vì ngu thể loại này. Ngu ở đây có thể do bạn không tìm được nội dung, cũng không biết cách ý tưởng, xây dựng nhân vật truyện ngôn tình. Hoặc ngu vì không biết cách viết cho nó hay. Mà muốn viết được truyện ngôn tình hay thì cũng phải biết cách xây dựng nội dung truyện ngôn tình như thế nào chứ nếu không cho dù năng lực viết có tốt thì cũng vứt. Hơn nữa, như mình đã chỉ ra, viết truyện tình cảm hay (còn tùy thuộc quan điểm của bạn như thế nào là hay) không khó, ra hồn không khó cái chính là bạn có đủ năng lực viết hay không. Và năng lực viết kém thì truyện gì cũng khó viết, năng lực tốt thì thể loại nào cũng viết được.
Cái thứ hai này là bạn đang bàn về cách viết đúng không? Mời bạn lội lên thêm tí nữa là có cái trình bày của mình về cách viết truyện ngôn tình một cách sơ lược và khái quát đó. Có dễ không? Hơn nữa, mình chẳng có gì đuối lí cả. Mình đưa ra sự khó khăn trong cách tạo nên một tác các thể loại khác để so sánh với cách tạo nên một tác phẩm ngôn tình và chỉ ra nó dễ hơn so với các tác phẩm còn lại. Quan trọng hơn là tôi đưa ra cách viết truyện ngôn tình, lí do tại sao nó dễ. Nhưng bạn muốn phản bác thì cần tại sao nó khó viết. Bạn lưu ý rằng, khó viết chứ không phải khó viết hay. Và bạn tuyệt không nên dùng "hay" theo quan điểm của bạn để áp dụng thành một tiêu chuẩn chung mà người khác phải tuân theo.
Như mình đã nói nhiều lần, đây là do năng lực người viết cơ truyền cảm cho người đọc hay không. Đồng dạng hai người đều miêu tả cảm xúc nhân vật nhưng một người chọn từ ngữ hay, phù hợp hoàn cảnh, một người lại chọn từ ngữ kém, không phù hợp. Ai hay ai dở ai cũng biết. Tại sao lại cơ sự khác biệt. Khác biệt nằm ở chỗ là cách lựa chọn từ ngữ. Trong lớp có 10 học sinh, bạn dạy cùng một bài, cùng cách dạy nhưng có học sinh kém, có những học sinh giỏi. Đó là do năng lực bản thân để tạo ra sự khác biệt, hay hay dở chứ không phụ thuộc vào bản chất của thể loại.
Bạn bàn đến cái khó của văn học người ta nói về chiều sâu. Đồng ý. Nhưng chủ đề đang bàn luận, tranh cãi ở đây không liên quan tới việc chiều sâu văn học và đang không đi đúng vào trọng tầm chủ đề. Ok?
Mình khá khắt khe về lựa chọn truyện đọc, đặc biết là truyện ngôn tình nên biết khá ít. Bạn có thể tìm đọc một số truyện như:Xin một câu chuyện ngôn tình hay đọc cho biết cái nào.
Viết truyện dễ khi nào?Cái này mình không đồng tình cho lắm. Cái khó của fantashy là bạn phải uống fishi nhiều, trí tưởng tượng phong phú và cốt truyện lớn và dàn nhân vật khủng, số lượng tình huống có thể lên tới hàng trăm, và làm sao có thể làm cho khối lượng tình huống không trùng lặp mới là vấn đề. Dòng trinh thám càng đòi hỏi cao, tập trung vào logic và xây dựng lẫn đan xem cốt truyện, đương nhiên cần có kiến thức cơ bản về nghiệp vụ hoặc không thì phải tham khảo nghiệp vụ khắp mọi nơi và chắc chắn cần người cố vấn, xây dựng vụ án cũng khó lắm để mà ráp nối mẩu chuyện với nhau vừa làm cho khán giả khó tìm, khó suy luận và cuối cùng làm cho người ta ồ một tiếng và cái kết cũng phải hợp lí. Sci-fi mặc dù có yếu tố giả tưởng bạn cũng cần phải dựa trên cơ sở khoa học chung chứ không thể nói thuyết tiến hoá là sai vì nó là khoa học viễn tưởng, thích chém thế nào thì chém bởi nó sang fanta ngay lập tức. Hơn nữa cho dù bạn không mô tả được cách thức lắp rắp, nghiên cứu nọ kia bạn cần phải mô tả công nghệ kĩ thuật, nguyên lí làm việc hay cách vận hành cũng phải theo giọng của khoa học và chắc chắn nếu không tham khảo và đọc hiểu thì cũng khó mà viết. Còn tình cảm thì sao? Nguồn có sẵn rất nhiều, chẳng cần kiếm ý tưởng đâu xa, lấy ngay chuyện của bản thân, phát triển nó lên theo mô típ có sẵn, phổ thông mà phim ảnh sách truyện tràn ngập mà lúc nào cũng đón nhận nồng nhiệt. Đương nhiên, có viết hay được không không chỉ xem thể loại mà còn phải phụ thuộc vào năng lực cá nhân nữa. Nhưng đa số truyện tình cảm viết dễ hơn và dễ kiếm ăn hơn nhiều.
Tôi không đồng tình quan điểm của bạn bởi truyện có hay không phụ thuộc vào năng lực cá nhân và nó ảnh hưởng tới mọi thể loại. Người ta viết truyện tình cảm dễ viết bởi vì gần gũi là có ý đúng, nhưng quan trọng là tìm nội dung, lên ý tưởng, xây dựng cốt truyện, tuyến nhân vật dễ dàng hơn nhiều so với các thể loại còn lại. Mặc dù tôi không chuyên viết thể loại tình cảm nhưng tôi cũng có thể viết được một truyện tình cảm ra hồn nhờ xem phim Hàn, đọc mấy câu chuyện tâm sự Eva trên báo điện tử lá cải mà không khó khăn gì và rõ ràng tôi chả thấy nó gần gũi gì cả. Tôi lặp lại lần cuối, bạn đang dùng "năng lực cá nhân" - một yếu tố chính để tác phẩm có hay hay không để bác bỏ luận điểm truyện tình cảm là dễ viết. Nếu với năng lực trung bình và bỏ qua về nhu cầu thị trường thì số lượng viết được truyện tình cảm mình tin còn nhiều hơn cả scifi, fantashy hay trinh thám.
Thế nghĩa là bạn Hương bảo ngôn tình viết dễ hơn thể loại khác vì chỉ cần viết theo mẫu bạn Hương đề ra là được, bạn Phong phản bác lại là dù ngôn tình hay thể loại nào cũng có cái khó vì phải có sáng tạo, không thể đi theo một khuôn mẫu của bạn Hương được.Muốn viết truyện ngôn tình dễ không.
1. Nhân vật.
Nhân vật truyện ngôn tình thường phổ biến như vậy. Nam chính lạnh lùng, thông minh, còn nhà giàu, làm chức nọ chức kia hoặc người "bá đạo" trong xã hội. Một nam thần hoàn mỹ. Nữ chính lại chia ra hai nhiều trường phái khác nhau. Nữ chính bánh bèo vô dụng. Nữ chính dạng thánh nữ. Nữ chính ngây thơ đến ngu người. Nữ chính thông minh cá tính. Nữ chính xấu xa. Tiếp đó là nam nữ phụ. Hai nhân vật nam nữ phụ này rất đơn giản. Bạn viết sao cho họ cái gì cũng tốt nhưng chỉ thua mỗi nam nữ chính. Ví dụ nam chính là giám đốc tài cao, nam phụ cũng tài giỏi nhưng chỉ là trợ lí thân cận. Nữ phụ tiểu thư giàu có hơn nữ chính nhưng không có tình yêu của nam chính.
2. Cốt truyện.
Cốt truyện của ngôn tình cũng rất đa dạng nhưng tự chung có vài trường phái theo cốt truyện khác nhau. Nhưng có ba dạng chính.
- Kiểu ngôn tình trả thù: kiểu này là nữ chính bị nam chính lừa tình sau đó yêu quá hoá hận kết hợp nam phụ yêu đơn phương mình để trả thù nam chính. Nữ phụ liên thủ với nam phụ để khiến nam nữ chính không yêu nhau và ở giữa nam nữ phụ đều cùng có lợi. Sau cùng qua bao nhiêu sóng gió, yêu hận tình thù các kiểu thì nữ chính yêu nam chính tới mức không còn tâm trí trả thù mà hai người lại hạnh phúc bên nhau. Happy Endding.
- Kiểu ngôn tình thứ hai là dạng nam nữ chính nhà giàu đẹp trai bao nhiêu gái theo nhưng lại đi yêu nữ chính bình dị bởi cái lí do "cô ấy có cái gì đó đặc biệt". Chuyện là có hai hướng, nam chính và nữ chính yêu nhau ngay như kiểu tình trong như đã mặt ngoài còn e và hai là nữ chính ban đầu ghét nhưng vì nam chính tán kinh quá nên bị khuất phục. Nhưng tựu chung hai hướng này đều dẫn đến một số chuyện như sau: gia đình ngăn cản, nữ phụ nam chính âm mưu thủ đoạn chia rẽ đôi lứa, hiểu lầm vớ vẩn nhưng sau tất cả... Lại trở về với nhau, dường như chưa bắt đầu... Nói chún là happy ending.
- Kiểu thứ ba là dạng bi kịch ngôn tình cốt truyện của nó là sự kết hợp của hai kiểu trên nhưng kết cục là sad ending hoặc kết thúc mở.
3. Nội dung.
Tình huống tích cực: Nội dung mà bạn cần phải đưa vào truyện là những cuộc hội thoại tìm hiểu nhau, trao nhau lời lẽ yêu nhau, thường nhau khi hai nhân vật đi dạo, đi ngắm cảnh (cảnh trời đêm đầy sao ở tầng thượng), đi ăn cùng nhau, nắm tay nhau dạo phố, đi mua sắm, vui chơi và nhắn tin chúc ngủ ngon.
Tình huống biến cố: Gia đình ngăn cản vì lí do này kia. Nam phụ yêu đơn phương nữ chính phá hoại, kì đà cản mũi. Nữ phụ ghét nữ chính tìm mọi cách gây hiểu lầm cho nữ chính . Nam nữ chính trở mặt, hiểu lầm. Bỏ ăn, bỏ uống, khóc lóc, buồn bã,...
* Bạn có thể sắp xen kẽ tình huống tích cực và tình huống biến cố. Hoặc để một loạt tích cực rồi một loạt biến cố. Rồi tùy theo kết thúc truyện mà bạn có thể lựa chọn tình huống tích cực hay biến cố.
4. Để làm được điều thứ 3 bạn cần phải có kĩ năng viết tốt, từ vựng nhiều ngôn từ hoa mỹ, viết những câu văn đẹp đẽ sáo rỗng và sến súa lẫn phải chắc tay về diễn biến tâm lí, miêu tả nhân vật và không gian xung quanh.
5. Để làm được điều 4, 3 và 2 bạn cần tràu dồi kĩ năng viết, xem nhiều phim tình cảm từ Việt Nam đến Hàn Xẻng hay thậm chí là Ấn Độ, Tây Tàu Mỹ Nhật,... Chỉ cần xem phim không cần đọc truyện bạn cũng sẽ làm được theo cách chuyển đổi hình ảnh, kịch bản phim sang văn viết.
Đây là cách viết truyện của bạn à? Tôi muốn cười vào mặt bạn quá. Bạn dường như hơi mất bình tĩnh khi viết những dòng trên và có lẽ bạn sẽ thất bại ngay khi viết những thể loại này với cách viết theo dòng trên dù cho năng lực có tốt. Tôi không muốn phản bác lại vì tôi đã có một cmt trình bày so sánh độ khó giữa các thể loại truyện.- Trinh thám: Cho hung thủ giết nạn nhân, để lại chứng cứ dễ thấy, cảnh sát tìm ra, hung thủ nhận tội. Hết!
- Viễn tưởng: Cho nhân vật chính có sức mạnh gì đó, sau đó đánh người xấu gì gì đó, rồi thắng. Hết!
Chính thế.Thế nghĩa là bạn Hương bảo ngôn tình viết dễ hơn thể loại khác vì chỉ cần viết theo mẫu bạn Hương đề ra là được
Cái người mà bạn ủng hộ sao có thể là đang phản bác lại mình được vì bạn ấy đang ngụy biện. Bởi a, thớt yêu cầu cách viết chứ không phải là cách viết hay, sáng tạo và b, sáng tạo nó chẳng liên quan gì tới việc cách viết truyện cả vì chúng ta cần phải tính đến những người viết có năng lực viết thấp và nếu bạn ấy muốn tác phẩm có chiều sâu bạn ấy nên lập topic khác như không phải vô đây để ngụy biện bằng cách hạ thấp giá trị của cách viết bằng vấn đề liên quan tới năng lực cá nhân và c, bạn ấy chưa đưa ra một phản bác chính đáng cái cách viết của tôi, sự so sánh của tôi về mức độ khó viết của các thể loại mà đã bỏ qua năng lực cá nhân hoặc năng lực cá nhân bằng nhau.bạn Phong phản bác lại là dù ngôn tình hay thể loại nào cũng có cái khó vì phải có sáng tạo, không thể đi theo một khuôn mẫu của bạn Hương được.
Ý bạn ấy là nếu viết theo khuôn mẫu thì truyện trinh thám, giả tưởng nó sẽ thành thế kia mất! Bạn ấy có nói là bạn ấy viết thế đâu nhỉ?Bạn Phong Phong lại đang lôi thôi cái gì vậy?
Bạn rõ ràng đang cố tình lái vấn đề sang một vấn đề khác? Nếu bạn thớt hỏi cách sáng tạo trong một tác phẩm ngôn tình thì có lẽ sự phản bác của bạn sẽ được tôi chấp nhận nhưng rõ ràng bạn thớt muốn hỏi cách viết truyện ngôn tình. Và như cách giải toán, tôi đưa ra một công thức, một khuôn mẫu thực hiện. Và bạn thấy nó có dễ viết hơn khi cứ theo khuôn mẫu công thức ấy không? Nếu có thì không nói làm gì, nhưng nếu không bạn phải chứng minh công thức, khuôn mẫu đó là sai và khó thực hiện và sai lè tè không thực tế.
Nhưng rõ ràng bạn đang kéo sang một chủ đề khác như đạo nhái, sáng tạo để phản biện về cách viết truyện ngôn tình là dễ và hai cái chủ đề đấy thì có liên quan tới nhau. Sáng tạo thì làm cho một tác phẩm hay hơn chứ sáng tạo chính là khiến người ta khó viết hơn nếu có năng lực cá nhân trung bình. Tôi xin lặp lại một lần nữa, chúng ta đang bàn về cách viết truyện chứ không phải là bàn về làm sao cho tác phẩm nó sáng tạo, hay là trở nên hay ho rung cảm lòng người bla bla các kiểu.
Tôi nói viết truyện tình cảm không khó, ngôn tình quá dễ chứ không nói viết truyện tình cảm, ngôn tình trở thành một tác phẩm hay, xuất sắc là dễ dàng bởi nó còn phụ thuộc vào năng lực của người viết. Nếu bạn thích bạn có thể lập topic về vấn đề này chứ xin đừng dùng nó ra để phản bác lại tôi một cách ngụy biện như vậy.
Nếu thích, bạn có thể bày ra cách viết truyện tình cảm, ngôn tình lên đây và xem cái nào dễ thực hiện, tốt hơn. Bạn đang đứng trên vị trí của một người có năng lực viết tốt để áp đặt viết truyện phải thế này thế kia.
Đây là cách viết truyện của bạn à? Tôi muốn cười vào mặt bạn quá. Bạn dường như hơi mất bình tĩnh khi viết những dòng trên và có lẽ bạn sẽ thất bại ngay khi viết những thể loại này với cách viết theo dòng trên dù cho năng lực có tốt. Tôi không muốn phản bác lại vì tôi đã có một cmt trình bày so sánh độ khó giữa các thể loại truyện.
Ở đây tôi muốn cho bạn một phương trình bao gồm X (ý tưởng, cốt truyện, nhân vật, tình huống, giải quyết tình huống) và Y là năng lực người viết (kĩ năng viết, lựa chọn từ ngữ, có phong cách nghệ thuật) và đơn vị là "hay". Và X, Y sẽ không quá 50% trong thang điểm 10.
Ta có:
(1) X1 + Y1 = ? hay
(2) X2 + Y2 = ? hay
Giả sử cho X1 = 3, Y1 = 3, X2 = 3, Y2 = 4.
Như vậy ta thấy rõ kết quả phương trình (1) 6 hay sẽ nhỏ hơn với kết quả phương trình (2) 7 hay. Chúng ta hoàn toàn nhận thấy năng lực người dùng ảnh hưởng tới kết quả so sánh thế nào. Đây là điều hiển nhiên.
Tiếp cho X1 = 3, Y = 5, X2 = 5, Y2 = 3. Và các bạn thấy X cũng đóng vài trò không kém trong việc tạo ra sự ảnh hưởng đến kết quả phương trình.
Vậy giả định rằng chúng ta là người viết có Y = 5 (tuyệt đối) vậy chúng ta hơn thua nhau sẽ quyết định vào X.
Z sẽ quyết định điểm X của bạn là bao nhiêu điểm. Z này chính là tham số (bạn có biết cách viết thể loại M này không). Nghĩa là cách viết thể loại M của bạn = 0, Z = 0 nên X của bạn = 0. Bạn biết cách viết thể loại truyện này như lòng bàn tay thì X = 5. Như vậy cuối cùng để đạt điểm "hay" cao thì còn phải xem Y của bạn là bao nhiêu. Y của bạn ở đây là năng lực viết. Năng lực viết bao hàm kĩ năng viết, chọn lọc câu từ và tính sáng tạo, khác biệt phong cách).
Chúng ta ở đây là đang bàn về X chứ không phải Y. Ok?
Nhưng phải là cách viết đúng cơ bạn Hương ơi! Mình thấy đồng tình với Phong vì cái hướng dẫn của bạn sai thật rồi! Bạn đang dạy người ta cách tạo ra một câu truyện cóp nhặt theo cái cốt bạn cho sẵn, cộng thêm sao chép phim Hàn, phim Trung ,... cách này dễ thật nhưng mình khó hình dung nổi khi viết thành truyện nó sẽ thành một tác phẩm hay truyện cóp nhặt!Chính thế.
Cái người mà bạn ủng hộ sao có thể là đang phản bác lại mình được vì bạn ấy đang ngụy biện. Bởi a, thớt yêu cầu cách viết chứ không phải là cách viết hay, sáng tạo và b, sáng tạo nó chẳng liên quan gì tới việc cách viết truyện cả vì chúng ta cần phải tính đến những người viết có năng lực viết thấp và nếu bạn ấy muốn tác phẩm có chiều sâu bạn ấy nên lập topic khác như không phải vô đây để ngụy biện bằng cách hạ thấp giá trị của cách viết bằng vấn đề liên quan tới năng lực cá nhân và c, bạn ấy chưa đưa ra một phản bác chính đáng cái cách viết của tôi, sự so sánh của tôi về mức độ khó viết của các thể loại mà đã bỏ qua năng lực cá nhân hoặc năng lực cá nhân bằng nhau.
Ý bạn ấy là nếu viết theo khuôn mẫu thì truyện trinh thám, giả tưởng nó sẽ thành thế kia mất! Bạn ấy có nói là bạn ấy viết thế đâu nhỉ?
Nhưng phải là cách viết đúng cơ bạn Hương ơi! Mình thấy đồng tình với Phong vì cái hướng dẫn của bạn sai thật rồi! Bạn đang dạy người ta cách tạo ra một câu truyện cóp nhặt theo cái cốt bạn cho sẵn, cộng thêm sao chép phim Hàn, phim Trung ,... cách này dễ thật nhưng mình khó hình dung nổi khi viết thành truyện nó sẽ thành một tác phẩm hay truyện cóp nhặt!
Viết truyện thì phải có sáng tạo chứ? Khuôn mẫu của bạn muốn bỏ qua phần sáng tạo thì đã không còn gì là " tác giả" hay " tác phẩm" nữa, mà thành người " đạo truyện" với " truyện đạo nhái" mất rồi! Chủ Topic muốn hỏi cách viết một tác phẩm, chứ không phải viết một truyện đạo nhái! ( Thật sự mình cảm giác người ngụy biện là bạn đấy!)
Bạn bảo là truyện viết mà cần sáng tạo thì rất khó, thì tất nhiên nó khó rồi! Thế nên mình mới đồng tình với Phong, bạn bảo viết truyện ngôn tình dễ chả là sai lè ra còn gì. Làm nghệ thuật thì luôn khó khăn, khó khăn chính bởi cần sáng tạo! Nếu bạn đưa ra một khuôn mẫu và coi nhẹ cái sáng tạo thì đâu còn là nghệ thuật nữa? Viết không sáng tạo rất dễ, vâng, rất dễ nên mới không còn là nghệ thuật! Bạn là người có kinh nghiệm, chọn cách dễ dàng để hướng dẫn người ta vốn là ý tốt, nhưng phải đúng theo quy tắc của nghệ thuật nữa!