Chào, xin chân thành được làm quen nha. Gọi mình là Konny, còn bạn.Diễn đàn nào cũng có một nơi dành riêng cho việc tán nhảm nhỉ?![]()
Rất hân hạnh! Tôi là Yoshiharu.Chào, xin chân thành được làm quen nha. Gọi mình là Konny, còn bạn.
Cái nhỏ này muốn chết ư. Ta chém.Chào, xin làm mà cho quen. Tui cũng chẳng biết mình là thành viên mới hay cũ nữa. Mà tui có lời cảnh báo nha. Ở gác này có kẻ nguy hiểm lắm (Konny), có tiền sử ở bệnh viện tâm thần đấy, xa lánh đi. Ha ha ha. *Cười cười.*
Hì, chào Yoshiharu, bạn cũng thức khuya quá. Đã 00giờ 09phút rồi.Rất hân hạnh! Tôi là Yoshiharu.
Cám ơn vì đã quan tâm. Điều chắc chắn là tôi luôn ngủ đủ giấc mỗi ngày theo lời khuyên của các nhà nghiên cứu sức khoẻ, bởi tác hại của việc thiếu ngủ có thể được lập thành một bản danh sách nằm trên tờ giấy khổ A4. ~Hì, chào Yoshiharu, bạn cũng thức khuya quá. Đã 00giờ 09phút rồi.
Hì, bạn thuyết lý hay thật. Đối với tôi điều đó không quan trọng, chỉ cần một ngày ngủ tám tiếng là được rồiCám ơn vì đã quan tâm. Điều chắc chắn là tôi luôn ngủ đủ giấc mỗi ngày theo lời khuyên của các nhà nghiên cứu sức khoẻ, bởi tác hại của việc thiếu ngủ có thể được lập thành một bản danh sách nằm trên tờ giấy khổ A4. ~
Chúng ta dùng thời gian vào những việc khác nhau trong lúc thức, nhưng một khi đã chìm vào giấc ngủ thì không khác biệt mấy.
Đùa thế đủ rồi. Sự thật là tôi phải hoàn thành sản phẩm để bàn giao cho khách hàng vào sáng mai nếu không muốn phải nộp đơn xin nghỉ việc. Nhưng cho đến một tiếng trước thì tôi nhận ra dù cố gắng thế nào cũng bó tay trước lượng công việc cần phải giải quyết chất cao như núi.Hì, bạn thuyết lý hay thật. Đối với tôi điều đó không quan trọng, chỉ cần một ngày ngủ tám tiếng là được rồi
Ôi, đứa trẻ ngây thơ này đã bị sự ảnh hưởng của bà thiếm già kia mất rồi. Muốn tạo phản ư? Cá bè một lưới, đồng hội đồng thuyền. Nếu thích ta cho toại nguyện. Hội thuyền chìm chết chung, cá bè gì đó ta mang chiêng giòn chấm mắm me.Nè, bà thiếm. Mami xấu xa, xấu xí đến vậy ư. Phải hùa nhau xa lánh mới được. Cái này người ta gọi là xa lánh hội đồng phải hông bà thiếm?
Tội cho bạn, tội cho những người trưởng thành. Tôi cảm thấy cuộc đời học sinh của mình hạnh phúc thật, tôi học lớp 10, ngoài việc học ra tôi chẳng cần làm gì cả. Cũng chẳng phải lo ngày mai ra sao, cứ ung dung mà sống. Và tôi cũng chẳng biết, khi tôi trưởng thành tôi có thể theo đuổi được giấc mơ với nghành sư phạm văn hay không, còn hai năm học nữa là tôi sẽ hoàn thành chương trình THPT. Chắc bạn lớn hơn tôi nhiều tuổi lắm, bạn cũng là cha chú của tôi. Bọn trẻ chúng tôi cảm thấy sợ lắm và hoang mang khi thấy những đàn anh học xong đại học về làm công nhân. Chúng tôi sợ sau này mình cũng thế.Đùa thế đủ rồi. Sự thật là tôi phải hoàn thành sản phẩm để bàn giao cho khách hàng vào sáng mai nếu không muốn phải nộp đơn xin nghỉ việc. Nhưng cho đến một tiếng trước thì tôi nhận ra dù cố gắng thế nào cũng bó tay trước lượng công việc cần phải giải quyết chất cao như núi.