Anh và em - Cập nhật - Đông Vũ

nước mắt tử thần

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/9/14
Bài viết
682
Gạo
500,0
Ta cũng chẳng nhận được thông báo gì cả đây! :( Cái vụ này ta bị mấy lần rồi đó!
 

Ktmb

Gà ngơ
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/2/14
Bài viết
2.766
Gạo
5.000,0
Ta cũng chẳng nhận được thông báo gì cả đây! :( Cái vụ này ta bị mấy lần rồi đó!
Tui cũng không biết luôn. Cũng bị như vậy mấy lần rồi. Chắc tại hệ thống.
Mấy bạn cứ bình tĩnh. Thấy im lâu quá thì chịu khó ghé qua xem giùm. Đừng vì thế mà ghét Duy, Ngọc và con mụ tác giả nha! :-*
 

Ring

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/8/14
Bài viết
479
Gạo
300,0
Không thấy thông báo, tự mò vào. Bà viết càng lúc càng cảm xúc. :3
 

Ring

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/8/14
Bài viết
479
Gạo
300,0

nước mắt tử thần

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/9/14
Bài viết
682
Gạo
500,0
Ờ... Tử thần bò tới, đang bệnh nên ta cực kì khó tính, và vì khó tính quá nên ta cảm thấy phần này cảm xúc đến với ta chỉ như 1... sự gãi mà chẳng đã ngứa. Về mặt ý nghĩa, ta thấy ổn, về mặt câu từ, thấy nó tốt, về mặc hiệu ứng thì chưa.

Sau lần đầu tiên Duy tới nhà Ngọc, mỗi quan hệ giữa họ đã trở nên vô cùng thân thiết.

(...) mỗi đêm thứ ba và thứ bảy hàng tuần được phép đưa cậu về đến cổng khu chung cư mà cậu đang sống. Mỗi đêm đưa cậu về...

Thầy là người em mang ơn suốt đời, dù em chưa từng nói với thấy điều đó trong suốt nhiều năm thầy dạy cho em.

Dường như mười ba năm qua trái tim em, con người em đã ngủ yên trong lớp băng đá và giờ em ấy xuất hiện, làm ấm lại thế giới của em bằng tình yêu thương, lớp băng ấy đã tới thời điểm phải tan ra.

Tụi em ôm nhau, lặng lẽ khóc vì mẹ, vì nhau.

Chỉ cần chúng nó khóc, người đọc sẽ tự suy diễn được.

Em ấy luôn giận và trách ba.
Nó bị thừa, vì nếu nàng xử lý đoạn trên tốt người ta tự khắc biết con bé ghét ba nó.

Em gái em thực sự giữ lời hứa. Từ ngày ấy trở đi đã chăm sóc cho em như người chị, người mẹ. Em ấy nấu ăn, dọn dẹp, dạy em giao tiếp và nói.

Câu này thừa vì nói lại đoạn trên đó.

Cậu cố nói, cố gượng nói cho bằng hết.

Cảm thấy nó không tăng tiến mà chỉ dây nhợt thêm dài.

Cậu nói với giọng trầm buồn, đôi khi ngắt quãng. Cậu cố nói, cố gượng nói cho bằng hết. Anh biết nói nhiều như vậy là việc vô cùng khó khăn với cậu nhưng anh quyết định không ngăn cản. Nói ra được, cậu sẽ bớt đi được trở ngại giao tiếp. Hơn nữa, cậu nói ra chuyện của bản thân, càng chứng tỏ rằng cậu tin tưởng vào anh, cậu đang mở lòng với anh. Đó là chuyện hạnh phúc đến cỡ nào chứ? Lắng nghe cậu, anh có hai trạng thái buồn vui lẫn lộn. Buồn vì những gì cậu phải trải qua khiến anh đau đớn, xót xa, vui vì cậu đã mở lòng với mình, một người xa lạ cậu mới chỉ quen có mấy tháng.
Có lẽ đây là đoạn nàng muốn có cảm xúc thăng hoa cho chương, nhưng mà... ta thấy những gì được nói thẳng ra thế này người đọc bị thụ động cảm xúc, nó đến vì tác giả nói và nó qua vì... hết đọc. Có lẽ đây là lý do chung khiến con bệnh ta thấy hiệu ứng hơi yếu, hoặc tại bệnh nên ta trở nên trơ tráo hơn cũng nên! :))

Khi cậu ngừng nói, khóe mắt đã ướt đẫm nhưng cậu không hề khóc, đôi bàn tay nắm chặt thành quyền và bờ vai run run.

Tả hơi thô 1 chút.

Anh ghé lại bên cậu, mở lòng bàn tay cậu, vuốt cho thật mềm rồi hôn lên đó.
Một phút bồng bột ta đã nghĩ: Anh đến bên cậu, nhẹ nhàng mở bàn tay đang nắm chặt, móng tay hằn sâu lên da cậu, anh khẽ vuốt rồi hôn lên đó.

Anh còn nhớ rõ lòng bàn tay cậu lành lạnh, thon gầy, những khớp xương nổi bật và làn da trắng xanh, mùi mồ hôi phảng phất, mùi của riêng cậu, khiến máu trong người anh chạy rần rật nhanh bất ngờ trong cơ thể và trái tim đã bị lỡ một nhịp không ngờ.

Làm nó tinh tế thêm nữa đi nàng, đoạn này ngọt ngào mà.

Ngọc quay người lên xe nổ máy, sương đêm ướt đẫm vai áo.


Người ấy chính là góc bình yên nhất của anh trên cuộc đời này, anh lẽ sống của đời anh.

Đấy, là thế đấy. Nếu là ta thì ta sẽ biến nó thành 1 đoạn angst, còn ý nàng chắc là muốn nó nhẹ nhàng nhỉ?
 

Tú Nô

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/6/14
Bài viết
111
Gạo
100,0
Vẫn chưa đến giai đoạn gay cấn nhỉ :3.
Hừng hực lên chứ cô gái. :))
Ta không rành nhặt sạn và nhận xét lắm, chỉ giỏi đọc thôi. :3 Cứ đau đớn giằng xé là ta thích. Hoho. :))
 
Bên trên