Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?

Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?


  • Số lượng người bầu chọn
    29

Đạp Nguyệt Lưu Hương

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/16
Bài viết
404
Gạo
0,0
Cũng chẳng biết nói gì hơn ngoài mời mọi người bỏ chút thời gian cho câu hỏi khảo sát này.
Nếu có thời gian nhiều hơn mong có những ý kiến tranh luận hay giải thích lí do. Cám ơn!
 

A Thụy

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/10/16
Bài viết
358
Gạo
0,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Đã vote. 8onion38

Lí do cá nhân: bản thân tôi thích ngược, khoái ngược, cuồng ngược... nên kết càng thảm càng tốt. Hai nhân vật chính chết hết cũng được, mà một đứa chết đứa còn lại đau khổ cả đời cũng tốt.
Nói thật là ngày xửa ngày xưa đọc truyện cổ tích, cái gì mà... từ đó về sau hai người sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. Đúng là cổ tích. :))

Ngoài ra thì dù là truyện hay phim, một cái kết buồn sẽ khiến độc giả, khán giả nhớ lâu hơn. Đọc một câu chuyện vui có thể sẽ cảm thấy ngưỡng mộ hay vui vẻ. Nhưng đọc một tác phẩm buồn sẽ cảm nhận được nỗi đau và hạnh phúc chân thật hơn. Không phải câu chuyện có cái kết buồn thì sẽ ngập tràn nỗi đau. Cuộc sống luôn có hai mặt, không có nỗi đau thì hạnh phúc không tồn tại, cũng không có trọn vẹn ý nghĩa; và ngược lại.

Mấy lúc tôi đi xem giới thiệu tác phẩm mới và bình luận của độc giả trên các diễn đàn truyện, hay đọc được mấy câu như: "SE hay HE vậy? SE thì không đọc đâu", "truyện có kết thúc SE không, mình chỉ đọc truyện nào HE thôi"... đại khái vậy.

Chỉ có thể cảm thán, màu hồng được nhiều người chuộng hơn màu đen.

Thôi kệ, bản thân tôi kiên trì SE là tốt nhất! cuteonion38
 

spillingthewind

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/4/15
Bài viết
102
Gạo
0,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Coi phim, đọc truyện thì tui thích kết thúc có hậu hơn mấy kết thúc kia, đặc biệt tui ghét phim, truyện kết thúc mở nhưng mở vô duyên như kiểu tác giả làm vậy để cho nó sâu sắc hóa (ngu si còn tỏ ra nguy hiểm ó).

Tuy nhiên, tui thì tui vẫn tôn trọng bản thân câu chuyện, nó có phương hướng của nó. Nhiều khi tác giả muốn thế này thế kia theo ý ổng bả nhưng lại rất thiếu tự nhiên. Nhưng thôi, tùy ý mỗi tác giả vậy vì tác phẩm nghệ thuật luôn tiềm tàng những vấn đề rất cá nhân của nghệ sĩ.
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
5.662,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình thì không vote cho lựa chọn nào ở trên hết. HE, SE, OE hay gì đó không quan trọng, quan trọng là nó có phù hợp với mạch truyện không, có hợp lý không, có chân thật không, có ý nghĩa không.

Ví dụ mạch truyện đang diễn biến bình thường, đùng cái cho nhân vật chết, và sau đó... hết truyện. Wtf? Sao mà gượng ép quá vậy? Chết để làm gì? Có dụng ý gì? Truyền tải điều gì qua cái chết đấy hay chỉ đơn giản là chiêu trò để câu nước mắt của độc giả? Đã vậy lại còn làm không tới nữa thì càng cường điệu, phản cảm. -_-"

Hay ngược lại, mạch truyện đang rơi vào bế tắc, đùng cái tác giả dùng quyền năng thượng đế của mình để hóa phép, HE trong vòng một nốt nhạc và vài dòng viết ngắn gọn như trong truyện cổ tích. Kiểu như coi độc giả là con nít vậy đó. :))

Thế nên mới nói "kết thúc" không phải một điểm đến, mà là cả một hành trình. Các tình tiết câu chuyện cũng như bánh răng, cái này khớp cái kia, cùng chuyền động. Trơn tru sẽ đưa tới đích mà nó - sẽ - tới. Nhiệm vụ của tác giả là phải làm ra hệ thống bánh răng hoạt động tốt và hướng về phía mình mong muốn. Mà như vậy thì yêu cầu sự tỉ mỉ ở từng bánh răng một, bất cứ cái nào trật cũng sẽ làm lệch hướng, cố ép sẽ trở nên gượng gạo vô cùng.

Bản thân mình thì thích ngược, viết cũng hay viết ngược, nhưng tùy vào diễn biến cụ thể mà sẽ hướng chúng tới SE, HE hay OE. Nhưng dù HE, SE hay OE thì mình vẫn luôn muốn người đọc sẽ biết trân trọng thực tại và có niềm tin vào cuộc sống hơn là đẩy họ xuống đáy sâu của sự sợ hãi và bế tắc.
 

Đạp Nguyệt Lưu Hương

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/16
Bài viết
404
Gạo
0,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình thì không vote cho lựa chọn nào ở trên hết. HE, SE, OE hay gì đó không quan trọng, quan trọng là nó có phù hợp với mạch truyện không, có hợp lý không, có chân thật không, có ý nghĩa không.

Ví dụ mạch truyện đang diễn biến bình thường, đùng cái cho nhân vật chết, và sau đó... hết truyện. Wtf? Sao mà gượng ép quá vậy? Chết để làm gì? Có dụng ý gì? Truyền tải điều gì qua cái chết đấy hay chỉ đơn giản là chiêu trò để câu nước mắt của độc giả? Đã vậy lại còn làm không tới nữa thì càng cường điệu, phản cảm. -_-"

Hay ngược lại, mạch truyện đang rơi vào bế tắc, đùng cái tác giả dùng quyền năng thượng đế của mình để hóa phép, HE trong vòng một nốt nhạc và vài dòng viết ngắn gọn như trong truyện cổ tích. Kiểu như coi độc giả là con nít vậy đó. :))

Thế nên mới nói "kết thúc" không phải một điểm đến, mà là cả một hành trình. Các tình tiết câu chuyện cũng như bánh răng, cái này khớp cái kia, cùng chuyền động. Trơn tru sẽ đưa tới đích mà nó - sẽ - tới. Nhiệm vụ của tác giả là phải làm ra hệ thống bánh răng hoạt động tốt và hướng về phía mình mong muốn. Mà như vậy thì yêu cầu sự tỉ mỉ ở từng bánh răng một, bất cứ cái nào trật cũng sẽ làm lệch hướng, cố ép sẽ trở nên gượng gạo vô cùng.

Bản thân mình thì thích ngược, viết cũng hay viết ngược, nhưng tùy vào diễn biến cụ thể mà sẽ hướng chúng tới SE, HE hay OE. Nhưng dù HE, SE hay OE thì mình vẫn luôn muốn người đọc sẽ biết trân trọng thực tại và có niềm tin vào cuộc sống hơn là đẩy họ xuống đáy sâu của sự sợ hãi và bế tắc.

Trước khi bắt đầu một tác phẩm, tác giả đã luôn có ý tưởng về một cái kết cho câu truyện của mình. Cũng giống như cách quy nạp, cái kết đó sẽ là tiền đề để diễn giải câu truyện.
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
5.662,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Trước khi bắt đầu một tác phẩm, tác giả đã luôn có ý tưởng về một cái kết cho câu truyện của mình. Cũng giống như cách quy nạp, cái kết đó sẽ là tiền đề để diễn giải câu truyện.
Tùy mỗi tác giả sẽ có một cách riêng để thể hiện. Như mình thì không nghĩ trước cái kết rồi mới viết. Vì trong quá trình đặt bút, nó có thể thay đổi bất cứ lúc nào tùy theo sự thăng hoa của tác giả cũng như nhân vật.
 

Akaihane

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
6/8/16
Bài viết
214
Gạo
334,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình thích HE, cái lý dó của mình khá là đơn giản. 0w0
Đọc truyện có thể coi như một hình thức giải trí sau mệt mỏi, căng thẳng trong cuộc sống. 0w0 Cho nên mình thường không đọc truyện ngược. Giữa sống mà cứ u ám và sống vui vẻ lạc quan, thì mình chọn vế sau. Chẳng ai bắt bạn không được sống vui vẻ cả, nên mình cứ sống vui vẻ giải trí với những câu chuyện HE thôi. 0w0
Với lại, trong những câu chuyện HE không phải là dạng người tốt có kết quả tốt sao? Cũng có tính giáo dục mà. 0w0 Chẳng lẽ cứ đọc người tốt không có kết thúc có hậu để rồi không ai dám làm người tốt nữa sao? 0w0
Với mình thì cứ thoải mái đi, mọi chuyện sẽ có hướng để đi, không cần tự tìm ngược. Cứ đọc HE đi, tự bản thân mình phải yêu mình trước đã. =W=
 
Chỉnh sửa lần cuối:

YGinger

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
223
Gạo
560,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình coi trọng tính logic của mạch truyện hơn là một cái kết có hậu nhằm làm yên lòng độc giả.
Tùy vào dòng chảy của mỗi truyện mà tạo nên một điểm kết khác nhau. HE, SE hay OE gì cũng được, miễn sao toàn bộ câu chuyện không bị gọi là "lấy râu ông nọ chắp cằm bà kia". Cũng có thể đột phá, sáng tạo, nhưng chung quy phải hợp tình hợp lý, phù hợp với hoàn cảnh tác giả thai nghén đẻ ra tác phẩm đó.
Ví như truyện cổ tích Tấm Cám, nhiều người (thậm chí là có nhà phê bình văn học) đã nhận xét hành động của Tấm ở cuối truyện (muối Cám thành mắm/ luộc Cám) cho thấy Tấm cũng không khác gì loại người như mẹ con Cám. Nhưng bọn họ đã quên rằng đó là văn học dân gian, được hình thành từ ngày xửa ngày xưa. Không thể dùng quan niệm hiện đại để áp đặt lên tác phẩm không cùng thời với ta đó. Đối với Tấm Cám, cái kết như vậy mới là hợp tình hợp lý (Đang nói đến tác phẩm gốc).
Hay "Chí Phèo" của Nam Cao chẳng hạn. Bạn chỉ thích HE, bạn thấy kết thúc ấy quá bi thảm? Vậy bạn mong muốn điều gì? Muốn Chí Phèo và Thị Nở sống bên nhau trọn đời, sinh con đẻ cái. Bá Kiến bị sét đánh đầu thai làm thạch sùng? :))) Loại kết thúc biến thái như vậy nếu cụ Nam Cao viết thật thì chủ nghĩa hiện thực sẽ thành thứ vớ vẩn, ấu trĩ, rác rưởi rồi.
Cho nên, kết thúc trước hết phải phù hợp với logic truyện!
 

A Thụy

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/10/16
Bài viết
358
Gạo
0,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình thì không vote cho lựa chọn nào ở trên hết. HE, SE, OE hay gì đó không quan trọng, quan trọng là nó có phù hợp với mạch truyện không, có hợp lý không, có chân thật không, có ý nghĩa không.

Ví dụ mạch truyện đang diễn biến bình thường, đùng cái cho nhân vật chết, và sau đó... hết truyện. Wtf? Sao mà gượng ép quá vậy? Chết để làm gì? Có dụng ý gì? Truyền tải điều gì qua cái chết đấy hay chỉ đơn giản là chiêu trò để câu nước mắt của độc giả? Đã vậy lại còn làm không tới nữa thì càng cường điệu, phản cảm. -_-"

Hay ngược lại, mạch truyện đang rơi vào bế tắc, đùng cái tác giả dùng quyền năng thượng đế của mình để hóa phép, HE trong vòng một nốt nhạc và vài dòng viết ngắn gọn như trong truyện cổ tích. Kiểu như coi độc giả là con nít vậy đó. :))

Thế nên mới nói "kết thúc" không phải một điểm đến, mà là cả một hành trình. Các tình tiết câu chuyện cũng như bánh răng, cái này khớp cái kia, cùng chuyền động. Trơn tru sẽ đưa tới đích mà nó - sẽ - tới. Nhiệm vụ của tác giả là phải làm ra hệ thống bánh răng hoạt động tốt và hướng về phía mình mong muốn. Mà như vậy thì yêu cầu sự tỉ mỉ ở từng bánh răng một, bất cứ cái nào trật cũng sẽ làm lệch hướng, cố ép sẽ trở nên gượng gạo vô cùng.

Bản thân mình thì thích ngược, viết cũng hay viết ngược, nhưng tùy vào diễn biến cụ thể mà sẽ hướng chúng tới SE, HE hay OE. Nhưng dù HE, SE hay OE thì mình vẫn luôn muốn người đọc sẽ biết trân trọng thực tại và có niềm tin vào cuộc sống hơn là đẩy họ xuống đáy sâu của sự sợ hãi và bế tắc.

Tôi nghĩ là việc thích kết SE đơn thuần là sở thích thôi. Nhưng đã viết thì đương nhiên phải chân thật và phù hợp. Cũng như cậu spillingthewind cũng có nói, kết thúc OE nhưng không hợp lý thì sẽ rất vô duyên và... nhảm.

Nếu người viết đơn thuần viết cái kết theo ý chỉ để "câu like", làm màu... thì chẳng khác gì tự biến bản thân và đứa con của mình thành trò hề rồi.

Nói thế nào ấy nhỉ, tôi không biết những bạn thích ngược và SE vì lí do gì. Bản thân tôi thì cảm thấy những đau đớn, những góc tối trong cuộc đời chân thực hơn. Có câu, thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng mà.

Thích cái kết như thế nào là sở thích cá nhân của mỗi tác giả, mỗi độc giả. Đối với độc giả thì rất giản đơn, thích gì đọc nấy thôi. Nhưng với người viết, dù là muốn viết ra cái kết như thế nào, quan trọng phải đặt cái tâm của mình vào trước đã. Mấy chuyện kiểu viết chỉ để có cái mác "tác giả", viết để nổi tiếng... thì tôi cũng thấy ngán. He he.

Trước khi bắt đầu một tác phẩm, tác giả đã luôn có ý tưởng về một cái kết cho câu truyện của mình. Cũng giống như cách quy nạp, cái kết đó sẽ là tiền đề để diễn giải câu truyện.

Tôi cũng như cậu Nhâm, không nghĩ ra trước cái kết rồi mới viết. Thường là khi nảy ra ý tưởng sẽ bắt đầu định hình tính cách nhân vật và chủ đề câu chuyện, sau đó bắt đầu xây dựng từng bước giống như vẽ phát họa, vẽ nét chính, vẽ chi tiết, cuối cùng mới đánh bóng hoặc tô màu. Chứ không chọn màu trước rồi mới hình dung câu chuyện sao cho quy về cái kết.

Mỗi người một cách viết khác nhau mà.
 

A Thụy

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/10/16
Bài viết
358
Gạo
0,0
Re: Bạn thích kết thúc truyện như thế nào?
Mình thích HE, cái lý dó của mình khá là đơn giản. 0w0
Đọc truyện có thể coi như một hình thức giải trí sau mệt mỏi, căng thẳng trong cuộc sống. 0w0 Cho nên mình thường không đọc truyện ngược. Giữa sống mà cứ u ám và sống vui vẻ lạc quan, thì mình chọn vế sau. Chẳng ai bắt bạn không được sống vui vẻ cả, nên mình cứ sống vui vẻ giải trí với những câu chuyện HE thôi. 0w0
Với lại, trong những câu chuyện HE không phải là dạng người tốt có kết quả tốt sao? Cũng có tính giáo dục mà. 0w0 Chẳng lẽ cứ đọc người tốt không có kết thúc có hậu để rồi không ai dám làm người tốt nữa sao? 0w0
Với mình thì cứ thoải mái đi, mọi chuyện sẽ có hướng để đi, không cần tự tìm ngược. Cứ đọc HE đi, tự bản thân mình phải yêu mình trước đã. =W=

Tôi thích SE này, nhưng vẫn hứng thú với OE và HE với điều kiện phải hay. Chữ "hay" ở đây nếu lí giải cụ thể thì sâu xa lắm. Nên tạm thời chỉ nói gom ý vậy thôi.

"Với lại, trong những câu chuyện HE không phải là dạng người tốt có kết quả tốt sao? Cũng có tính giáo dục mà. 0w0 Chẳng lẽ cứ đọc người tốt không có kết thúc có hậu để rồi không ai dám làm người tốt nữa sao?"

Hm... này thì tôi hoàn toàn không đồng ý. Câu chuyện kết thúc buồn không có nghĩa là nhân vật chính là người tốt không có kết quả tốt để rồi độc giả đọc xong không dám làm người tốt nữa.

Trong cuộc sống, tất cả người tốt đều sống thọ, sống hạnh phúc mỹ mãn; là hoàn toàn không có. Sách hay phim ảnh cũng vậy, dù có những tình tiết không giống hệt như ngoài đời, nhưng ít nhiều vẫn sẽ phản ánh sự thật từ cuộc sống. Đúng là khi đọc sách, chúng ta học hỏi được rất rất nhiều, và cũng chịu ảnh hưởng từ nội dung những cuốn sách đã đọc. Nhưng nếu nói, đọc trong sách thấy người hiền mà không gặp lành, rồi chẳng dám làm người tốt nữa; thì rất khập khiễng. Đâu phải đọc truyện HE xong sẽ muốn làm người tốt? Hay đọc SE xong thì chán không muốn làm người hiền lành gì nữa? ^^!


Nói chung là vì sở thích trái nhau, nên những bạn thích cái kết HE và những ai thích cái kết SE sẽ có suy nghĩ khác biệt.

Giống như Akaihane (và có lẽ là hầu hết mọi người thích HE), hài lòng với những câu chuyện kết thúc có hậu bởi vì đọc những gì tốt đẹp sẽ cảm thấy vui vẻ, đọc những gì u ám sẽ cảm thấy tâm trạng bị kéo xuống theo. Còn cá nhân tôi thì hơi bị ngược lại, đọc những câu chuyện mà nhân vật chính trải qua những buồn đau, khó khăn, thậm chí là tuyệt vọng... thì tôi lại không hề cảm thấy u ám hay tuyệt vọng theo. Cái này rất khó diễn tả thành lời, bởi vì trải nghiệm cá nhân, nên với tôi mà nói, hạnh phúc chỉ có ý nghĩa khi đã nếm đủ niềm đau để biết giá trị những gì mình nhận được. Như là đi đến cuối con đường hầm mới có thể nhìn thấy ánh sáng.

Đọc những câu chuyện buồn, đặc biệt là những câu chuyện nhân vật có số phận bi thảm, không hẳn là không có tính giáo dục. (Mặc dù tôi không quan tâm mấy đến tính giáo dục của một câu chuyện). Không biết người khác thì thế nào, chứ tôi đọc thấy nhân vật trong truyện đau đớn, khổ sở thì tôi có cảm giác như là được... an ủi. "Bản thân mình hiện tại vẫn không đến nỗi nào, những khó khăn và rắc rối đang bủa vây thực ra cũng không đến mức tệ hại như mình cảm nhận, chỉ là do bản thân chưa đủ cố gắng" - trong đầu hay suy nghĩ như vậy. Giống như mọi người đi đường nhìn thấy người khuyết tật, cũng sẽ có ý nghĩ bản thân so với họ còn may mắn hơn nhiều lắm, được cuộc đời ưu ái hơn nhiều lắm, đúng không nào? ;)
 
Bên trên