Hoàn thành Chọn quên - Hoàn thành - LSamSam

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
- Tên tác phẩm: Chọn quên
- Tác giả: Sam Sam
- Thể loại: Tình cảm
- Tình trạng (đang sáng tác/hoàn): Hoàn
- Giới hạn tuổi: Không giới hạn
- Giới thiệu (tóm tắt) tác phẩm:
"Cuốn nhật kí nhỏ về một tình yêu kì lạ tôi đã trải qua", về tình cảm của Sam Sam. Một lần yêu nồng nhiệt, gặp không ít khó khăn và đầy suy tư nhưng mang lại nhiều hi vọng và thay đổi. Một tình yêu với những cung bậc cảm xúc bình thường như tất cả tình yêu khác.
Thông điệp tôi muốn gửi đến tất cả bạn đọc: "Mọi tình yêu đều xuất phát từ cảm xúc và cần được nhìn nhận thật bình đẳng" và "sống là mình chính là điều hạnh phúc nhất".
Khi bạn chọn đọc tác phẩm của tôi, có suy ngẫm và cảm thông với người đồng tính, tôi cảm nhận thấy những đau khổ những người đi trước trong cộng đồng LGBT, và những khó khăn trong cuộc sống của người LGBT, được xoa dịu đi rất nhiều.
- Mục lục:

GẶP GỠ VÀ LỜI TỎ TÌNH VỘI
TIN TƯỞNG VÀ ĐẮN ĐO
YÊU
BÍ MẬT VÀ LO LẮNG
TRANH LUẬN
TỔN THƯƠNG
THƯƠNG
CHUYỆN THƯỜNG NGÀY
THÓI QUEN
ỐM
GHEN
KHÓC
TRỞ VỀ VÀ... RA ĐI
ĐÊM XUỐNG
ÍCH KỶ?
KHÔNG CÔ ĐƠN
XA
CÓ NHỮNG NGÀY TUYỆT VỌNG
VÀ LẠI NẮNG LÊN
MẤT MÁT VÀ NHỚ MONG
SỢ
EM VẪN Ở ĐÂY
“NÓ”
CÓ HẠNH PHÚC TỘT CÙNG
VÀ CÓ MỘT KẾT THÚC
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0


Người yêu à, nếu chúng ta hẹn nhau ở quán nước và tớ có im lặng luống cuống, cậu có thể cười nhưng nhìn tránh đi chỗ khác một chút được không? Cậu cứ cười và nhìn tớ, tớ sẽ ngượng và xỉu đấy.

Người yêu à, tớ không dám yêu xa đâu, tớ sẽ nhớ cậu chết mất nên đừng vội trách khi tớ muốn đem cậu về nhà nhốt vào phòng để ngắm, tớ sẽ bỏ cả ngày mê mải nằm nhà ôm cậu cho xem.

Người yêu à, đối với tớ, cậu sẽ là người xinh đẹp nhất. Vì vậy, đi cùng tớ, cậu không cần trang điểm nhiều, tớ không muốn mấy thứ đấy làm tổn thương da cậu.

Cậu có sợ béo không? Tớ sẽ nấu nhiều món ngon cho cậu ăn thử. Nếu chúng dám làm tích mỡ lên người yêu của tớ, tớ sẽ lôi cậu đi chơi bóng rổ và hôn trộm cậu để cậu đuổi tớ chạy vòng vòng.

Người yêu à, tớ không thích đi chợ, đi siêu thị, đi tới chỗ đông người một mình,... Cậu có thể thì đi cùng tớ được không? Cho tớ nắm chặt tay cậu nhé?

Cậu cứ nhõng nhẽo thoải mái thôi vì tớ là người yêu của cậu mà. Tớ sẽ cưng cậu như cưng mèo luôn nhé, dỗ dành xin, lỗi vô điều kiện. Tớ tin cậu sẽ không làm quá gì đâu. Nhưng nếu tớ im lặng, cậu sẽ nhường tớ một chút chứ? Tớ có lí do riêng của mình.

Nếu cậu có việc đi đâu, hãy chủ động gọi cho tớ. Tớ nhớ cậu lắm lắm và lo lắng rất nhiều, nhưng không dám gọi vì sợ cậu bận. Tớ đi đâu xa, tớ sẽ cố gắng gọi để nghe giọng nói của cậu. Vậy có được không?

Người yêu à, lúc đi chơi cùng bạn của cậu, thỉnh thoảng nhình tớ và cười được chứ? Để tớ khỏi thấy lạc lõng quá. Còn đi chơi với lũ bạn của tớ, cậu cứ nói chuyện với chúng thoải mái đi. Cậu biết tớ luôn dõi theo cậu mà, tớ im lặng thì cũng là đang ngồi ngắm cậu thôi.

Người yêu này, lũ bạn của tớ sẽ truy tìm cậu. Vì chúng tò mò người làm tớ ngồi cười một mình. Cũng có thể là một vài đứa không tin được là có người lay chuyển cả bề ngoài của tớ. Cậu yên tâm đi, bạn bè của tớ đều rất thân thiện. Với bạn cậu thì tớ sẽ luôn lịch thiệp, không chắc làm họ ngưỡng mộ đâu, nhưng tớ sẽ không làm cậu xấu hổ.

Cậu sẽ không bị ốm chứ? Lỡ như bị ốm, hãy gọi cho tớ. Tớ sẽ sắp xếp đến với cậu ngay. Chắc tớ chẳng làm gì được đâu nhưng ít nhất, tớ sẽ ôm cậu để cậu biết tớ đang ốm cùng cậu thế nào. Để tớ ốm với cậu nhé, sẽ đỡ mệt hơn mà.

Người yêu à, giận tớ đừng khóc một mình được không? Cũng đừng vung tay giận dữ mà đánh tớ hoặc ném cái gì vào tớ, tớ có lí do để không thích chuyện đó. Hãy cứ nói thẳng với tớ, có thể lúc đó tớ cũng cáu không nghe nhưng chắc chắn tớ sẽ suy nghĩ và trả lời cậu trong vòng hai tư tiếng. Mỗi người chúng ta sẽ nhường nhịn một chút và nói chuyện lúc bình tĩnh thôi.

Lúc cậu không vui, tớ sẽ ở bên cậu, để cậu được cắn, cào, cấu, nhéo,..., dùng lau nước mũi tùy ý. Tớ sẽ dính lấy cậu dù cậu có đẩy ra, không để cậu phải chạy đi đâu để tìm chỗ xả hết. Tớ sẽ ở bên cậu lúc cậu vui, đem cậu đi chơi, cho cậu vò tóc, nhéo má, nhõng nhẽo, kể cả vụ nằm đè lên tớ và lăn lóc mô phỏng xe lu,... làm thế nào đấy để cậu muốn cười thật nhiều là được rồi.

Người yêu à, đừng giành yêu nhiều hơn tớ, có được không? Tớ biết cuộc đời này không êm đẹp, chỉ riêng tình yêu của tớ thôi cũng vấp phải bao nhiêu sóng gió. Nếu một ngày một trong hai ta hết yêu, hoặc cậu không thể bên cạnh tớ được nữa, hãy ngồi xuống và nói chuyện, nhé? Sẽ chẳng dễ dàng gì cho cảm xúc, nhưng cũng không quá khó khăn cho về sau nữa. Tớ muốn giữ hình cậu lâu hơn, đau thêm cả một phần của cậu và muốn nhìn cậu hạnh phúc trước. Chỉ vì đã yêu, tớ sẽ yêu cậu thật nhiều.

...-...-...

Sam đã viết những điều này khá lâu rồi, trước cả khi gặp em. Rất thật, ngọt ngào và hồn nhiên cho cô người yêu mà Sam còn chưa biết là ai. Đó còn là một giấc mơ nữa. Sam viết về một tình yêu Sam mong muốn trong những ngày căng thẳng cuối cấp chỉ có học hành. Những điều Sam tự hứa với mình, cũng là cảm xúc rất thật của Sam.

Em đến lúc Sam không tin mấy vào thứ gọi là tình yêu và tự kết luận cả trái đất cả mấy tỉ người cũng chẳng có người yêu được mình, một kẻ khó hiểu và khó tính. Hơn nữa, sau hàng loạt tổn thương, Sam chưa đủ tự tin để yêu thật lòng ai cả.

Sam không tin vào tình cảm lắm. Cũng trải qua một vài người có thể cho Sam một chút cảm xúc, nhưng không muốn gọi là người yêu. Đã rất lâu, Sam chẳng nói yêu ai, cái gì cũng mới dừng lại ở từ thích. Nhưng từ lần đầu nói chuyện với em, Sam đã cảm thấy những điều kì lạ. Cô người yêu đầu tiên của Sam.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
GẶP GỠ VÀ LỜI TỎ TÌNH VỘI

Đã cắt tóc rồi. Tự tạo một bước ngoặt mới được rồi. Cố lên nào, mọi thứ sẽ ổn. Không thể để mình như thế được.

À, có một cô bé rất lạ nhắn tin, chẳng biết là ai cả, thậm chí còn không có bạn chung, tường Facebook có vẻ trống. Hình như mình chấp nhận lời mời của em ấy vào buổi sáng nay, do cái hình đại diện hoa màu tím có vẻ đẹp.

Tự nhiên đang ngồi viết thì em ấy nhắn đến bảo muốn hỏi mấy chuyện, kiểu nhờ tư vấn. Chắc tại trong Confession nào đó mình nổi hứng bình luận mấy câu, làm màu quá mà, người ta đọc được, tưởng mình biết biết tí chút nên kết bạn.

Người thì không rõ danh tính, tường Facebook thì có vẻ không có gì ngoài vài thông tin cơ bản, không thích lắm nhưng không mấy khi gặp người nhắn tin dấu má đầy đủ, giống mình. Câu chữ lại đàng hoàng, lễ phép, không dễ dãi, trả lời thông minh, còn biết tự giới thiệu, nên có chút cảm tình mà tiếp chuyện.

Cô bé mới mười sáu tuổi thôi, nhưng có vẻ đứng đắn, bọn cấp ba ở nhà chẳng còn nhoi nhoi nhoi đầy ra đấy. Em ấy đang đi du học rồi, chắc học giỏi lắm, và ở nước ngoài một-mình đấy, tự nhiên thấy hâm mộ quá. Cô bé chỉ hỏi mấy chuyện riêng, may mà mình cũng có thể hiểu được, khuyên được một chút. Mà nhận ra lâu rồi mình không chịu nói chuyện với ai.

Ha ha ha, bé con dễ thương quá. Nói chuyện thấy hợp nữa. Mới đầu tưởng giả nai, ai ngờ hỏi vặn một chút thì thấy cũng có mấy phần ngơ thật. Những câu chuyện thì chẳng buồn cười mấy, có cách nói với cách nghĩ của em nó buồn cười thôi. Vì em hồn nhiên, tốt bụng quá, kiểu gần như thấy ai xung quanh mình cũng tốt ấy, cả thật thà nữa chứ. Bé con, cuộc sống của em không tì vết gì phải không?

...-...-...

Nói chuyện với cô bé hôm qua. Là mình chủ động nhắn tin trước nữa chứ. Lạ lùng quá. Hay rảnh quá rồi sinh nông nổi đây? Sao tưởng mình lạnh lùng khó gần lắm cơ mà, chỉ vì chút ấn tượng ban đầu mà không cố tình gây khó dễ với em chút nào.

Nhưng phải công nhận là nói chuyện với em thoải mái, dễ chịu bất thường. Do cách nghĩ giống nhau chăng? Với hình như mình rung rinh đó à? Chuyện lạ, chuyện lạ nha, ha ha ha.

Vì nghĩ mình hơi thích nên bắt đầu giở giọng khó tính, móc mỉa tí. Sam không đánh giá em tệ đến mức sẽ bỏ chạy như mấy người khác nhưng cũng không ngờ em lại trả lời thật thà và thẳng thắn như không có chuyện gì thế này. Em quá thông minh hay ngốc đấy?

...-...-...

Hôm nay, thấy mình hơi kì lạ. Nhưng mà chuyện bắt đầu nghĩ về em mỗi giờ rảnh, đọc lại tin nhắn, thỉnh thoảng lại vô thức lôi em ra so sánh với một vài người, ngồi đọc cung hoàng đạo mà soi cả cung của em thì là điều không bình thường. Như kiểu nhớ ấy. Chẳng lẽ là thích em nhỉ?

Vô lí! Mình rất cẩn thận, hầu như chẳng biết gì về em ngoài những thông tin về câu chuyện hôm trước của em và những lần nói chuyện phiếm mấy hôm nay. Chỉ nhận là nói chuyện thấy hợp, vui vẻ và em rất đáng yêu... làm Sam nói nhiều và cười nhiều. Thích em bây giờ có chút kì quặc. Em đã bị loại ra ngay từ đầu khỏi danh sách cưa cẩm vì đang ở xa còn gì. Mà từ từ xem đã. Vẫn nhắn cho em.

...-...-...

Sam cứ nghiêng nghiêng về em quá nhanh. Không phải là chơi đùa gì đâu, Sam đang nghiêng về phía em thật đấy. Đã rất lâu rồi, Sam không có rung động với một ai. Tình cảm này nó to lớn, hơi... đáng kinh ngạc và không có gì đảm bảo rằng em cũng thích Sam. Sam cũng chưa biết gì về em cả. Sam ghét mấy thứ dễ gây tổn thương mà lại không chắc chắn lắm. Em lại không ở gần. Và có cả hàng nghìn cái nhỡ may này kia...

Sam, thứ cảm xúc này có phải bồng bột không? Sam đang nghĩ là mình thích em, hay cứ nói nhỉ? Nhưng nói bây giờ thì sớm quá. Không được, lâu lắm rồi mới có cảm xúc như thế này, cứ cho là mình vội vã...


“Này cô gái, hình như Sam thích em.”

“Đã thích rồi ư? Tại sao ạ?”

“Sam không biết. Em sẽ làm người yêu của Sam chứ?”

“Vâng.”

Thề với em, Sam đã nghĩ mình thất bại vì kiểu tỏ tình ngớ ngẩn và đường đột vội vã trên kia chẳng thể làm lung lay một ai. Vậy mà em lại đồng ý. Em đang đồng ý yêu một đứa không yêu ai, đơn thân lẻ bóng gần chục năm nay rồi đấy!

Sam chắc chắn mình thích em, đúng là bây giờ Sam chẳng biết gì về em cả, quyết định này không giống với “Sam Sam nguyên tắc”. Giờ nghĩ lại thấy mình ngu quá, lỡ em nghĩ Sam là đứa vớ vẩn mới biết nhau mấy ngày đã hỏi làm người yêu thì... Không nhưng em đã đồng ý. Vậy là em cũng đang đồng ý cho xong hay là em thật sự thích Sam? Em cũng biết về Sam mấy đâu? Tại sao?

Sam đang không ngủ được đây. Sam vui, đương nhiên rồi, lại còn thấy may mắn nữa. Sam vừa có người yêu. Nhưng sao lại có tình cảm nhanh và cái người đồng ý cũng nhanh thế này? Trước đây, cũng chưa có gọi ai là người yêu cả. Thành người yêu trong ba ngày? Sam vốn không phải kẻ nói thích vung vãi. Em mới là người thứ hai Sam tỏ tình, dù là Facebook, Sam vẫn nghiêm túc. Một từ thích cũng là có trách nhiệm trong đó. Liệu em có nghĩ như Sam không vậy?

Sam vừa đọc lại tin nhắn, đúng là Sam đã tỏ tình, không phải mơ. Từ lúc nào mình vớ vẩn với tình cảm của mình thế này? Mà lỡ em đùa chơi thì làm sao? Hừm, từ từ đã. Hay mình lại lây nhiễm thói trẻ trâu mạnh mồm mạnh miệng ấy? Đúng là thích, nhưng mà vội quá không? Thôi được rồi, sẽ nói chuyện và tìm hiểu thêm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
TIN TƯỞNG VÀ ĐẮN ĐO

Cuộc gọi đầu tiên. Em chủ động. Sam không đòi hỏi chuyện này bao giờ vì em có vẻ không thích. Cô gái bên kia bắt đầu với giọng nhỏ như mèo, còn ngượng ngập trong giọng cười. Còn Sam cũng ngại ngùng. Sam không nhớ được nhiều chi tiết cuộc nói chuyện. Tự nhận là do bị giọng nói trẻ con kia làm cho phân tâm. Những câu chuyện triền miên không hồi kết bàn về đủ mọi thứ ruồi muỗi rắn rết... vân vân mây mây nhưng không có tí trọng tâm nào. Nghĩ lại cũng thấy hơi ngớ ngẩn. Sam thường không có biểu hiện đó.

Sam chỉ nhớ nhất, em nói em coi người yêu cũng là bạn thân, em nói nhiều Sam có phiền không và em chơi cùng một con mèo nào đó và bị nó cào cho. Em nhanh chóng bảo không sao, lúc ấy, suýt chút nữa Sam đã bắt em đi tiêm phòng.

Hôm nay trời trong và nhiều sao, đèn đường thành phố nối nhau và hắt lên trời màu hồng nghệ. Hai dòng xe ngược chiều nhau trở nên đáng yêu hơn với một màu đỏ một màu vàng, không ồn ào, cũng không thấy phủ đầy bụi như ban ngày. Sam tới đây cũng lâu rồi, nhưng hôm nay mới để ý đến chúng đấy. Nhờ em, phải không? Sam thấy mình lạ quá.

...-...-...

“Sam, Sam biết mình như vậy từ lúc nào?”

“Từ nhỏ. Và Sam giấu đến tận bây giờ.”

“Sam đã thử yêu một người con trai nào chưa?”

“Rồi, nhưng không thể.”

“Sam có chắc không vậy?”

“Sam chắc.”

Sam bật cười, em lo đến vậy sao? Sam đang rất rất rất kiên nhẫn với em đấy. Sam hiểu nỗi sợ của em vì Sam cũng sợ bị lừa. Chỉ là câu chuyện này gắn với kí ức không đẹp. Có chuyện gì nhiệm màu đến mức khiến một người không rối loạn hooc môn tự nhận giới tính của mình không được “thẳng” trong xã hội này hay sao?

Sam không hỏi về giới tính của em, là sợ em cảm thấy tổn thương và Sam muốn tin tất cả những gì em đã và đang nói.

Em biết không? Sam đã nói chuyện với nhiều người giống mình. Đặc điểm chung là cùng có ba nỗi sợ lớn nhất. Đó là dư luận, gia đình và là mình. Những con người vốn chỉ im lặng vùi sâu tim mình thường hay yếu đuối, còn những nỗi sợ của họ lại là điều triền miên. Dám đứng dậy mà nói mình là người thế nào đã phải trải qua bao nhiêu trăn trở rồi. Có ai muốn đẩy mình vào khó khăn không? Sam cũng nghĩ, ít nhất, năm năm rồi.

Chẳng qua, Sam được may mắn hơn người khác vì đã biết mình như thế nào từ hồi bé, không phải trải qua giai đoạn tự-chấp-nhận-mình. Nhưng Sam sai ở phần xem bản thân mình là thiếu sót chỉ sau vài khó khăn và không dám đấu tranh với hai nỗi sợ còn lại. Nên mãi đến giờ, mới cho mình gặp người có thể yêu và tự giải thoát bản thân khỏi đống rắc rối bằng cách không nghĩ nữa, là chính mình.

...-...-...

Sam không nghĩ là mình lại đi hỏi một cô gái như em làm người yêu đâu. Vì em là người hoạt ngôn nói chuyện dễ thương và có điệu cười hiền, chưa cần nói chuyện trực tiếp cũng biết. Em nói em trông bình thường, chẳng nghiêng nước nghiêng thành, còn cận nặng nữa. Nhưng mà em ngoan, lại thông minh, “thằng” nào cũng chỉ thích thế thôi đấy.

Sam đang tìm hiểu rất nghiêm túc nên không thích chuyện cứ bị phân tâm bởi đối thủ. Trong khi đó, em lại có một “đống” người yêu. Toàn bọn không phải con nhà giàu thì học giỏi kinh khủng. Em xếp Sam vào dạng bình thường trong tất cả. Vâng, thật thà đến phát bực. Sam tự biết chuyện mình kém.

“Sao em không đi mà yêu chúng?”

“Nhưng em không thích.”

“Họ yêu em lắm cơ mà. Lại là con trai, tốt đủ mọi thứ, không cần bí mật hay sợ bị ngăn cấm đâu.”

“Yêu một người mình thích và thích mình phải tốt hơn chứ Sam.”

Sam chịu thua. Sam không biết nói gì vì em nói đúng. Sau đọc lại tin nhắn, Sam mới thấy mình nói có mùi ghen. Tin em vậy. Nhưng Sam không nghĩ chúng ta thành công. Nếu thấy có quá nhiều lỗi không hòa hợp nữa, Sam sẽ dừng lại.

...-...-...

Em không muốn Sam cho ai biết về em. Sam không hỏi lí do. Bởi vì Sam biết em chẳng dễ yêu Sam, chẳng dễ tin Sam như thế. Em đang không muốn ai biết về mối quan hệ này. Em đồng ý vì lí do gì? Hay Sam cũng như những người trước đây của em, thấy có chút vui nên em muốn bên cạnh? Sam đang cố chấp phải không? Sam không biết mình làm thế này là sai hay đúng. Nhưng mà, Sam muốn cố cho mối quan hệ này một chút nữa.

“Sam chiều được tất cả các ý muốn của em. Nhưng có một điều kiện em phải làm.”

“Sao ạ?”

“Có thể em có rất nhiều người tốt theo đuổi, nhưng Sam không muốn mình là một sự lựa chọn.”

“Sam, em không quen ai ngoài Sam đâu. Nhưng em có một thằng bạn, em nghĩ nếu nó tỏ tình em không thể nào quá phũ phàng được.”

“Tại sao?”

“Nó quá tốt với em. Sam biết lúc em đi nó không học hành được gì không?”

“Em có yêu nó không?”

“Không. Chỉ là một người bạn thôi Sam.”

“Thôi được. Đừng để xảy ra chuyện gì quá đáng là được.”

Sam đã rơi nhiều lần vào tình cảnh không thể quá phũ phàng. Sam hiểu điều khó xử của em. Sam biết, em chưa yêu Sam, em còn có thể lựa chọn nữa. Sam vẫn không vui, kiểu hơi có gì đó thất vọng với suy nghĩ em đang nắm trong tay một nắm thẻ chọn. Mong muốn chiếm hữu sẽ lớn lên mỗi ngày, vậy làm sao mà vẫn có thể để người đi?

...-...-...

“Em về rồi à, hôm nay mệt không?”

“Có ạ.”

“Em ăn chưa? Đi ăn đi, không được bỏ bữa như hôm trước đâu.”

“Sam, hôm nay có người hỏi em đi làm thêm. Công việc nhẹ nhàng, lương tháng cũng được.”

“Em đi làm thử đi, sẽ tốt nếu có thêm kinh nghiệm.”

“Nếu trường biết sẽ bị đuổi học đấy Sam. Với lại em bận lắm, em thấy như sắp không có thời gian để ngủ nữa.”

“Ồ, thế thì không đi làm được. Em xem có bỏ bớt đi một vài chuyện được không. Mà Sam chắc ngốn mất bao nhiêu thời gian của em rồi.”

“Không đâu, không có Sam em vẫn thế mà. Những chuyện em thấy quan trọng của em, em không thể bỏ được, Sam là một trong số đó.”

...-...-...

Sam vừa đi học về, máy điện thoại bắt được Wifi lập tức rung lên liên hồi. Cô gái bên kia đã về được hai tiếng rồi. Lướt trên danh sách, những cuộc gọi Viber dài cả mấy tiếng chỉ qua lại với một số điện thoại.

Sam lắc đầu cười, từ khi nào có cô gái kia khiến kẻ lười nói này chăm chỉ gọi điện đến vậy? Từ lâu rồi, từ lúc Sam tự cho phép mình thích một người không-có-gì-chắc-chắn, mọi vỏ bọc đã không còn. Tự Sam cho mình yêu một người không biết yêu mình hay không, chỉ vì cảm nhận thấy em sẽ là một trong những người đặc biệt nhất.

“Sam vừa đi học về.”

“Sam về muộn vậy, có mệt không?”

“Không, không muộn đâu, tại em về sớm đấy thôi.”

“Bây giờ Sam làm gì?”

“Sam nấu cơm.”

“Sam cũng biết nấu ăn á?”

“Ờ, em thích ăn gì? Sam học, sau nấu cho em ăn.”

“Em thích ăn nem chua rán, sữa chua dẻo,...”

“Không, là món ăn cơ, đấy là món ăn vặt chứ.”

“À, em thích canh chua lắm và cả...”

Đúng là Sam thường nấu ăn một mình. Có em ngôi nhà khác đi rất nhiều. Có bao nhiêu chuyện để nói và bao nhiêu chuyện vui để cười. Sam nói với em một ngày còn nhiều hơn cả mấy tháng Sam tới đây học. Thì cũng do hoàn cảnh, nhà toàn người ít nói, trường lớp cũng mới mà. Với lại gần đây, có vài chuyện hơi không ổn. Sam chưa nghĩ là lúc này phù hợp để chia sẻ với em về “nó”. Bởi nếu em có rời đi, thì “nó” không có quyền khiến em lo lắng về Sam một chút nào cả.

...-...-...

Sam biết mà, Sam biết bây giờ em chưa thật sự tin. Có khó gì mà không nhận ra được. Ta cũng chỉ mới quen nhau được mấy ngày. Em nói sợ cái gì đến nhanh thì cũng đi nhanh. Và sợ khi tình cảm quá nhiều thì chẳng thể dứt ra khi có chuyện làm sóng gió. Tất cả lời nói của em đầy sự lo lắng đó. Sam biết em cần sự chắc chắn hơn.

Giá như, mình không xa nhau.

...-...-...

Em ít nói về mình. Em không nói về những người thật gần bên cạnh em. Sam thấy không cần thiết lắm, chắc khi cần em sẽ nói thôi. Sam tin là thế.

Sam đưa cho em tên tài khoản Facebook chính, cho em có thể thấy những thông tin của Sam, kể cho em nghe về gia đình, bố mẹ, anh chị em... về trường lớp, về bạn bè. Sam không thể gặp em được, vì vậy Sam nghĩ mình nên tạo sự chắc chắn và yên tâm phần nào cho em. Bởi Sam cũng sợ bị lừa dối và bởi Sam đã nhiều lần thất vọng tới tột cùng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
YÊU

Sam đang hạn chế với em, Sam thấy không ổn. Mọi thứ phát triển quá nhanh không kiểm soát được, trong khi tình cảm của em lại không rõ ràng. Sam cần một lời khuyên.

- Mày, tao mới có người yêu rồi.

- Ừ, tao biết rồi? – Nó trả lời, nhanh và tỉnh bơ như không.

- Hở? Tao nói gì đâu.

- Nhìn mặt mày là rõ rồi. Sao, em ấy ra sao?

- Tên L, đang đi du học, kém tao hai tuổi, còn lại tao chưa biết.

- Thế mày đang như thế nào?

- Tao mới nhận làm người yêu, nhưng tao không nghĩ lần này là vớ vẩn. Ôi trời, tao không biết nữa. Tao chưa biết gì cả.

- Tao nghĩ mày yêu, nhưng không biết gì thì vẫn nên cẩn thận một chút.

- Mày không cản tao à? (Tưởng bị chửi cho một trận vì cái tội nóng vội chứ)

- Cản mày có nghe không đồ đần?

- Không.

- Đấy. Nhưng tao nghĩ nếu chưa biết gì thì đừng có đặt tình cảm vào quá nhiều. Cũng nên xác định tử tế, kẻo lại hại đời con nhà người ta.

- Này. Sao mày luôn đánh giá tao theo kiểu tệ hại thế?

Trên lí thuyết mọi chuyện là như thế. Sam cũng biết mình nên tiết chế tình cảm. Nhưng mà hình như mình đã vượt quá cái giới hạn thích từ lúc nào. Sam đã vui vẻ và hoạt bát hơn, là do em khiến Sam vui vẻ. Và khi một kẻ vai rất dày và lạnh lùng biết tựa vào bờ vai gầy và mảnh hơn, yêu thương, tin tưởng, cùng hạnh phúc sẽ mang những gánh nặng đi hết.

Sam đã ngủ ít hơn và nói chuyện được với nhiều người khác nữa. Sam đang thay đổi. Mọi thứ rất khó hiểu. Sam chưa từng rơi vào tình trạng như thế này. Thôi, cứ để mọi thứ thật tự nhiên. Kể cả tổn thương, chỉ cần đã yêu hết mình, Sam không hối hận.

...-...-...

Người yêu à, Sam chẳng chiều ai như em đâu. Vụ điều tra lí lịch, bình thường Sam sẽ là người hỏi trước nếu bản thân muốn một mối quan hệ lâu dài và chắc chắn. Nên mà dù hơi khó chịu khi cứ bị hỏi như là mình đang nói dối, Sam vẫn ngồi trả lời em chi tiết. Sam muốn em biết tất cả những điều Sam có thể nói được với em. Sam không muốn có bí mật.

- Sam, Sam đừng lúc nào cũng thật thà thế, Sam không sợ bị lừa sao?

- Không sợ em lừa. Em lừa Sam thì em được gì?

Sam chẳng thật thà như em nghĩ. Chỉ là do em rơi vào một trường hợp đặc biệt Sam không giải thích được. Sam nói thích em là do trong Sam thúc giục như thế. Tại sao lại thích em? Thích em kiểu càng giải thích tại sao lại thích thì nó lại quay lại với câu hỏi ban đầu. Sam không hiểu lắm về việc mình đang ở mức độ “cảm nắng” nào. Nhưng Sam thật sự có tình cảm, thật sự đấy.

...-...-...

Sam mệt mỏi, Sam không biết tại sao lại mệt mỏi thế này. Gần đây Sam suy nghĩ nhiều quá đi. Sam ở đoạn nào của cảm xúc vậy? Chúng ta như đang cầm chừng cho một cái gì đó. Nhưng Sam lại không muốn cầm chừng. Sam đang không tự tin hay em không cho Sam tự tin?

Sam đang nghĩ về em ngày một nhiều hơn, lo lắng hơn, quan tâm hơn. Không thể nào là yêu, chắc chỉ là thích thôi. Làm sao Sam có thể yêu một người mà mình không hề biết gì về thân thế được chứ? Thậm chí Sam còn chưa nhìn rõ mặt em. Yêu một người vì tính cách thì rất tốt. Nhưng như vậy là quá ngốc và không an toàn. Nếu nói yêu em chỉ vì tính cách của em thì Sam đã yêu em từ mấy hôm trước rồi. Ôi, không thể nào như thế.

Nhưng sao mà Sam tin em quá. Sam chưa từng tin một ai như thế. Kể cả khi Sam biết chẳng thể ngăn cấm em tới với lựa chọn khác, Sam vẫn dựng mối quan hệ với em mà Sam không hề có một chút phòng thủ nào. Sam luôn kiểm soát được suy nghĩ của mình cơ mà. Em đã làm gì Sam vậy? Giờ, Sam còn chẳng hiểu được chính Sam.

...-...-...

“Sam, Sam có em trai ạ?”

“Ừ. May ghê đấy. Không có nó, Sam còn khó xử tới độ nào. Mà Sam đoán nhé, em là con út phải không?”

“Không, em là con đầu.”

“Ơ, vậy bố mẹ em chắc còn trẻ lắm.”

“Không Sam, bố em gặp mẹ em muộn.”

“Em có em không?”

“Có ạ. Hai đứa em gái, em út của em còn nhỏ lắm.”

“Ồ. Này, vậy là khi bố mẹ em cao tuổi, em em vẫn đang đi học và em cũng phải có trách nhiệm lo cả cho hai nhóc tì nữa.”

“Vâng.”

“Nếu sau mình lấy nhau, về ở với bố mẹ em nhé?”

“Để làm gì ạ?”

“Ơ, hai bé em phải đi học rồi lấy chồng, em với Sam phải về chăm bố mẹ chứ làm gì nữa. Nhà Sam phải nhờ cậu em vậy.”

“A, hi hi, vâng. Cám ơn Sam.”

Sam đang đọc lại tin nhắn, hơi ngạc nhiên vì mình nói ra những lời này. Sam nhắn tin cho em như kiểu không suy nghĩ ấy. Ôi trời, Sam muốn biết chính xác mình đang ở mức độ nào trước khi nói về chuyện tương lai, nên mà chưa chuẩn bị gì cả. Chẳng hiểu làm sao lại nói trơn tru láng tuột được như thế. Em, hay đừng nghĩ gì nữa, cứ yêu nhau đại đi.

...-...-...

Sam có hơi cáu một chút, là do Sam đang rối trong cái đống bòng bong cảm xúc của mình. Sam đã bướng với em hay sao?

“Sam, cái kết hôn em viết ở trên Face không phải thật đâu Sam. Đó là bạn thân của em thôi.”

“Ơ, Sam không biết chuyện đó. Sam có xem xét tường nhà của em bao giờ đâu?

“Sao? Sam không xem ạ?”

“Ừ, em không thích người yêu biết quá nhiều về gia đình mà. Nếu xem tường, Sam nghĩ Sam sẽ biết hết.”

“Hi hi. Sam, chị bạn thân mà Sam hay kể ấy, Sam không có tình cảm với người ta đấy chứ?”

“Ngốc, nó với Sam làm sao mà yêu nhau được.” (Suốt ngày như chó với mèo)

“Sam, chị ấy có biết em không?”

“Có. Nhưng Sam không nói rõ.”

“Sao lại không rõ ạ?”

“Vì em không thích.”

“Sam, Sam cho bạn thân của Sam biết về mình được mà, chỉ đừng nói quá chi tiết thôi.”

“Sao hôm trước em nói là không muốn cho ai biết? Nó mới cằn nhằn Sam chuyện giấu em đấy. Sam cho em tên Facebook của nó rồi nhớ kết bạn nói chuyện với nó nhé.”

“Vâng.”

Tự nhiên Sam thấy lo lo. Sam không hiểu em lắm. Tính em cứ thất thường thế nào ấy. Em đang nghĩ gì vậy? Sam muốn hiểu em nhiều hơn, để dễ nói chuyện và để cho sau này. Bởi vì từ lúc nào, trong những cuộc nói chuyện, ngôi nhà và những đứa con đã xuất hiện rồi.

...-...-...

Em gửi cho Sam một bức ảnh chụp cận mặt. Thứ mà mấy ngày rồi, Sam lăn lóc đòi mãi mà không cho. Giờ không hỏi thì em gửi. Em rất hay khó hiểu.

- Ơ, sao lại gửi cho Sam? Em chẳng nhất quyết không cho cơ mà?

- Tại em muốn Sam tin em.

Sam cười. Giờ đúng là Sam đang khó chịu vì Sam đang khùng khùng, không hiểu được mình. Đâu phải nghi ngờ gì em. Sam nói tin em nghĩa là Sam tin em tất cả. Sao tự nhiên lại hành động quá sức dễ thương. Sam hơi khó xử. Sam đang suy nghĩ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
BÍ MẬT VÀ LO LẮNG

- Bố mẹ Sam là gì ạ?

- Công nhân viên chức.

- Sam, thật ra bố mẹ em là doanh nhân. Doanh nghiệp XXX, Sam có biết không?

- Sao? Vậy là em con nhà giàu có?

- Không, nhà em không giàu đâu Sam. Nhà em thường thôi mà.

Sam đang thấy cái tệ của không biết gì về nhau lúc đầu. BB, có một doanh nghiệp thì không thể gọi là bình thường như em nói được. Trước đây, vì đánh giá em rất cao nên Sam không nghĩ là bố mẹ đưa em đi nước ngoài và lo toan tất cả các chi phí. Sam đã mặc định là nhà em bình thường còn em thì học rất giỏi. Cũng bởi vì khi đó Sam chỉ quan tâm đến tìm hiểu em và đống cảm xúc của mình nên không để ý lắm.

Em, Sam đã nói với em nghành học của Sam, không liên quan gì đến ngành của em. Để mà giúp đỡ được em sau này, một cách chuyên nghiệp, thì thật khó. Em có biết bây giờ và cả những bước tiếp theo nữa, mình có thể không cân xứng. Em đòi Sam phải thật giỏi kiếm nhiều tiền để nuôi em, nhưng nuôi một công chúa, đâu phải chuyện dễ dàng. Sam không phải là hoàng tử con vua cũng không có tương lai hứa hẹn sáng như sao đâu em. Sam chỉ có cố gắng với đôi tay này thôi đấy.

Bởi vì mức sống bình thường của em hiện giờ so với nhiều người đã khác. Nếu để em thiếu thốn hơn lúc em ở với bố mẹ, Sam sẽ vì tự ái, vì không muốn em chịu thiệt thòi mà cãi nhau. Mà khi biết những điều này, em có chắc sẽ chọn ở bên Sam không?

...-...-...

Khi bố mẹ biết, mình phải làm sao đây? Mình đã có chút không cân xứng, tình cảm loại này dù đúng nhưng đang làm dậy sóng trong cả một cộng đồng với đủ thứ tranh cãi. Sam đã tự biết danh tiếng ảnh hưởng đến tiền đồ của một con người thế nào từ hồi nhỏ. Sam biết dư luận có thể nâng lên hoặc dìm con người xuống như thế nào. Em, ai cũng cần sự an toàn, đôi lúc là cả cộng sinh nữa. Có gì đảm bảo em sẽ không phải đi khỏi Sam?

Sam biết mình có nhiều đối thủ mạnh. Nhưng Sam chỉ thấy tình cảm của mình nhỏ bé so với tình cảm của bố mẹ dành cho em. Sam sợ mình không đủ tự tin để giữ chặt lấy lời yêu nếu bố mẹ muốn em dừng lại và bước ra khỏi tình cảm này. Còn em, em có thể ở lại được không?

Em tin tuyệt đối rằng bố mẹ em sẽ hiểu, Sam thì không. Nếu Sam đang là phụ huynh, con Sam đang yêu một người quen qua mạng, Sam có thể bỏ qua vấn đề về giới tính được, nhưng riêng chuyện không biết gia đình nhà bên kia là ai, không biết người yêu của con mặt mũi thế nào, nó đối xử với con Sam ra sao... thì Sam đã nhìn người yêu của con kiểu “người xấu” đang định lừa cục vàng cục bạc của Sam rồi.

...-...-...

Sam đã quá tổn thương vì lần yêu đầu. Sam không thể để lần hai bấp bênh. Sam muốn nói với em rằng Sam đang mệt mỏi lắm vì mọi thứ đều lộn xộn và lỏng lẻo. Nếu sơ sẩy, Sam sẽ mất em. Em chưa yêu thật lòng ai, em không biết. Còn Sam đã trải qua đến tận cùng đau khổ và không muốn nó xảy ra nữa.

Sao em lại có phần dửng dưng như thế? Cho Sam cảm giác em không có Sam thì sẽ có người khác. Còn Sam đang điên lên vì nhớ em, vật lộn với đống suy nghĩ yêu hay không yêu vì thấy một tương lai không bên nhau được.

Chắc em chưa từng trải qua cảm giác yêu một người không yêu mình. Chắc em cũng không biết cảm giác người mình tưởng chẳng bao giờ rời xa, chợt quay lưng với mình nó như thế nào. Em luôn đòi hỏi Sam cho em sự chắc chắn, rằng Sam yêu em, nhưng lại quên mất để lại cho Sam những điều đó. Em khiến Sam thấy không ổn. Nhưng tình cảm này, Sam không muốn rút lại chút nào.
 

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
TRANH LUẬN

Sam đang không chịu được với thái độ dửng dưng của em. Sam đã muốn nói với em “hãy thôi cư xử như kiểu không có Sam em sẽ có người khác đi” trong lúc cáu giận. Nhưng bằng tất cả tôn trọng và tình cảm riêng, Sam muốn nói chuyện với em như một người lớn.

Sam không trách em bởi những người có quá nhiều lựa chọn thường thế, quen với việc có quá nhiều tình cảm sắp hàng dài đợi được đồng ý và bị cuốn vào những mối quan hệ không tên cùng một đống rắc rối. Lăng nhăng là khi người ta quá nuông chiều mà cho đứa con cảm xúc của mình mà cư xử ngọt ngào vung vãi. Cuối cùng, người sống quá đào hoa sẽ bị bỏ lại. Tại sao ư? Vì chẳng ai thích một tình yêu bị chia năm xẻ bảy và Sam đã chứng kiến nhiều hậu quả rồi. Đối với Sam, họ là những kẻ đáng thương.

Không cần biết những người yêu em trước đây đã cưng chiều em như thế nào. Sam có tình cảm với em, Sam sẽ làm những điều tốt cho em. Sam biết, nói ra, sẽ không ổn, tại Sam trước đến giờ cũng cưng em quá nhiều. Sam chỉ mong, em có thể lắng nghe Sam. Nếu có tình cảm, em phải bỏ qua những suy nghĩ vị kỉ ai cũng có mà vì mối quan hệ này.

...-...-...

Sam đang nói với em những suy nghĩ của Sam với tinh thần xây dựng. Sam không phải đang kiếm cớ để có thể vứt bỏ tình cảm của mình. Sam đang nói với em rằng Sam đang điên lên vì lo lắng cho tương lai, em thì cứ hồn nhiên như không có chuyện gì hết. Mình đã phải ở quá xa nhau, em cứ vô tâm, mối liên kết của cả hai sẽ bị ảnh hưởng. Đó là điều chắc chắn.

Em đòi chia tay, vì tự ái, có lẽ thế. Sam không kinh ngạc, nhưng vẫn thất vọng. Sam không nghĩ ngoài Sam ra, có người khác đã thật tình nói với em những điều này. Sam để em đi. Sam không giữ em, bởi cố chấp bên em thì sau này cũng không thành gì được. Càng bên nhau lâu, chia tay vì lí do gì đi nữa cũng làm người ta đau khổ.

Sam không cần một cô người yêu bóng bẩy để đi bên cạnh, Sam cần một người để có cuộc sống sau này, một người biết lắng nghe yêu thương và chia sẻ với Sam. Ít nhất là tin Sam mà yêu không che giấu tình cảm của mình.

...-...-...

Sam đang chuẩn bị cho những ngày không em sắp tới. Chắc, nó sẽ khó khăn. Sam không ngăn được mình cảm thấy thiếu hụt và tiếc nuối bởi có em đã thành một thói quen, Sam không muốn bỏ. Sam không nghĩ đi học về mình lại có tin nhắn Viber nữa... bởi vì từ khi tải nó về, Sam chỉ dùng nó cho em.

“Sam, Sam muốn vậy thật sao?”

“Sam không thể duy trì mối quan hệ với một người không yêu Sam được.”

“Sao Sam biết em không yêu chứ?”

“Thái độ của em thế.”

“Sam, em cũng đã lo sợ, em cũng hi sinh mà. Em đã bỏ hết tất cả những mối quan hệ khác. Em không nhận hẹn đi chơi cũng vì muốn về sớm với Sam. Em đang không nghe lời bố mẹ. Em chẳng sợ, chẳng cần gì vì Sam cơ mà?”

“Em là người nói chia tay. Em là người muốn điều đó”

“Sam biết là em không muốn mà. Sam đừng vậy nữa.”

Thú thật, Sam hơi khó chịu bởi vì lần đầu tiên em chịu nói lên tình cảm của mình lại với một thái độ hơi cáu gắt. Em có nghĩ thật lòng sẽ tạo ra kết quả tốt không? Em nói ra, Sam chỉ cần có thế. Mặc dù em đã rất hư nhưng đó là chuyện cũ rồi.

- Em biết mình không đúng ở đâu rồi chứ. Không thế nữa nhé?

- Ưm.

- Vậy ở lại đây với Sam. Sam đói. Sáng giờ cãi nhau, Sam chẳng muốn ăn gì cả.

- Sam đi ăn đi.

- Đi nấu đã. Vào bếp với Sam.

- Sam, hôm nay Sam định nấu gì?

...-...-...

Bình vỡ thì nước tràn. Em vỡ đi cái vỏ bọc thì em càng đáng yêu, cả ngày tíu tít như con chim con. Mấy ngày rồi Sam chẳng viết gì, vì không có gì quan trọng để mà viết cả. Có chăng thì hôm nào cũng cảm thấy vui, sáng sớm dậy đã cười... Sam đang thấy mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
TỔN THƯƠNG

Thế là thế nào? Sam không hiểu? Sam còn chưa biết gì về em. Sam đã bỏ qua hết tất cả. Sam không nghĩ gì tới những điều không-đảm-bảo. Sam bỏ qua cả sự an toàn của cái khối vốn mềm oặt nơi lồng ngực và không nghi ngờ gì hết. Nhưng tại sao?

Bạn thân của em, thân kiểu gì lại có mật khẩu tài khoản Facebook của em hả? Cái người em gọi là người yêu này đây cũng chưa từng xem chi tiết trên tường Facebook của em vì biết em không thích. Tôi thất vọng, tôi thất vọng quá nhiều. Tôi không bằng nó. Tôi chưa được gặp em một lần nào. Tôi cũng không hiểu em như nó, có khi, tôi lại không là người yêu của em lâu như nó nữa cơ.

Em nói em không hề có tình cảm với nó? Em đang cố nói với nó là em yêu tôi? Vậy mà nó lại có cả tài khoản Facebook của em để nói chuyện với tôi thế này ư? À, không phải nói chuyện thường đâu. Thằng bé rất tức giận, như kiểu tôi đang điên lên đây. Em đang yêu hai người sao cô gái nhỏ? Em đang nói dối?

...-...-...

- Sam, thằng bạn em đã nhắn tin cho Sam à? Em không biết sao nó có được nick em...

Đúng như Sam nghĩ, em rất hốt hoảng. Giọng em gọi cho Sam lúc ấy còn lạc cả đi. Giọng nói lo lắng và bất lực... Giọng nói của em lúc này có thể dằn vặt một con người suốt cả cuộc đời, em biết không?

- Em gọi cho nó không được? Lỡ may nó có chuyện gì thì sao? Em lo lắng lắm, em không biết phải làm thế nào? Nó không nghe máy, làm sao em làm nó bình tĩnh được đây? Em chưa nói với nó, lỡ nó sốc...

- Đừng-có-nổi-cáu-nữa. (Tôi đang cố bình tĩnh đây) Em lo lắng cho nó vậy cơ à?

- Vâng. Sam biết nó rất...

- Và đó là tất cả nội dung em muốn nhắc đến?

- Vâng. Thật không biết làm sao nữa. Sam...

- Em hãy tự giải quyết đi. Tôi không muốn nói gì bây giờ cả.

Tôi không muốn nói gì nữa, tôi muốn kết thúc ngay lập tức mối quan hệ điên rồ này. Thì ra, em cũng thế thôi, tôi nhầm người rồi. Tôi cứ tưởng em cũng có tình cảm, thì ra tôi chẳng là gì... Tôi đã yêu em, tôi đã tin... để được gặp lại nỗi đau cũ. Cô lừa dối tôi.

...-...-...

Tôi không muốn nói gì hết. Để tôi yên, tôi không muốn nói chuyện với cô. Tôi đã mệt mỏi lắm rồi.

...-...-...

Để hiểu mình yêu một người như thế nào. Thì hãy cách xa người ấy. Sam không nghĩ mình đã yêu em như thế này. Ngay cả ngày hôm trước, khi đang điên lên cảm tưởng như có thể cho nổ tung cả quả đất được, Sam vẫn vội vã tắt máy để tránh nói những lời bực tức.

Sam đang bất lực với chính mình. Sau những tổn thương, sau những cố gắng sử dụng lí trí, thì gặp người Sam có thể yêu một lần nữa, Sam vẫn không thể lạnh lùng và phòng thủ hơn một chút nào. Hơn hai tư giờ không nói chuyện với em, nỗi nhớ đã át đi cơn tức giận, để Sam có thể nghĩ thông suốt hơn, nhìn vào cảm xúc của chính mình.

Sam biết mình không bằng được cậu kia. Nếu đó là sự thật, Sam muốn nghe em nói chia tay, giải thoát cho Sam. Một thứ vốn không thuộc về mình, giành lấy cũng chỉ gây thêm đau khổ cho nhiều người. Sam chỉ muốn mình mình tổn thương.

“Sam...”

“....”

“Sam em thật sự không biết nó vào được mà. Đáng lẽ em nên hỏi thăm Sam lúc đó, nhưng mà Sam, em tưởng Sam lớn hơn nên Sam sẽ hiểu.”

“Lớn hơn là tôi không biết ghen à?”

“Em xin lỗi.”

“Tôi đã nói rằng mình không muốn trở thành một trong những lựa chọn của em.”

“Không, Sam chưa từng là một lựa chọn.”

Sam vẫn tin em thế. Do Sam ngốc do Sam không đủ chính kiến hay quá dễ dãi không biết. Nhưng mà thật sự bây giờ, Sam chỉ muốn giữ lại mình ở đây. Sam sẽ tin em lần này nữa. Tha thứ lần này nữa. Cho dù là bướng bỉnh ngu ngốc, thì mãi về sau, nếu có chuyện gì, Sam cũng không hối hận.

“Nhớ, không chịu được.”

“Vâng. Nhưng Sam không cần quan tâm em nữa đâu. Em tự lo được mà. Em không làm phiền Sam nữa đâu.”

“Không phải là em. Mà là tôi nhớ em không thể chịu được. Bạn em sao rồi?”

“Nó vẫn không nghe máy của em. Nhưng chắc không sao đâu Sam.”

“Thằng bé chắc yêu em lắm. Mong là nó ổn. Còn em, vẫn ổn chứ?”

Có lẽ cậu kia yêu em chẳng kém Sam. Sam không muốn đôi co từng chút với một kẻ đang tổn thương, vì Sam hiểu được cảm giác đó. Dù không biết ai mới là người em yêu thật sự, Sam vẫn mang tình cảm này ra làm vật đảm bảo để tin em. Không an toàn, nhưng sẽ có em ở bên cạnh.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
THƯƠNG

Thương một người là bước chân chắc chắn nhất cho một tình yêu.

“BB, bạn Sam nhắn tin cho em đấy à?”

“Vâng.”

“Nó không nói gì em đấy chứ?”

“Không ạ.”

“Em đừng nghĩ gì nhé. Nó rất lo lắng vì Sam mới khỏi ốm.”

“Vâng. Sam, chị ấy nói gì em không?”

“Thì lúc ấy nó cáu lắm, Sam còn cáu em nữa là...Nhưng mà không sao đâu, nó là bạn thân của Sam nên nó hiểu được mà.”

“Tại chị ấy là bạn thân của Sam em mới lo đấy.”

“Em lo gì?”

“Lỡ chị ấy ghét em. Sam lại khó xử.”

“Ngốc, đừng lo, Sam biết nó quý em. Biết hôm Sam cáu em nó quát cả Sam không? Hiểu lầm thôi mà. Nó không giận lâu đâu. Em đừng nghĩ linh tinh, được chứ?”

“Vâng. Hi hi. Sam...”

...-...-...

“Sao Sam lại yêu em?”

“Sam không biết. (Sam đã nghĩ câu này cả tỉ lần rồi mà không ra). Vậy sao em yêu Sam?”

“Vì Sam yêu em mà chẳng biết gì về em cả. Những người yêu em toàn biết tường tận gia đình, em không thích. Như kiểu yêu cả gia đình em ấy. Bằng tuổi em, có nhiều gia đình đính hôn cho con rồi cơ. May mà bố mẹ em không thế.”

Nếu như thế, chúng ta sẽ ra sao đây? Em không thích người yêu biết nhiều về mình nhỉ. Sam nhớ rồi. Trừ em ra, Sam còn chẳng chịu nói chuyện với những người Sam không có thông tin cơ bản. Em à, ai cũng ghét tổn thương, ai cũng muốn mình đặt tình cảm vào một nơi nào đó chắc chắn. Sam không phủ nhận khi biết nhà em ở chỗ nào, gia đình em đang làm gì, Sam thoải mái hơn rất nhiều.

Nhưng cũng hay, đúng là Sam yêu em chỉ vì yêu em. Còn em, trước đây chắc cũng đã triền miên trong quá nhiều lựa chọn. Trước, Sam không thích vì em đã có quá nhiều mối quan hệ gọi là người yêu và quá nhiều người yêu thích. Chẳng những do em có một nền tảng cơ bản mà mọi phụ huynh đều cảm thấy hài lòng mà còn do em rất hoạt ngôn, hay cười và vui vẻ, với cả vẻ ngoài dễ thương khiến người ta có đủ lí do để thích và theo đuổi. Giờ mới thấy em đã suy nghĩ nhiều. Hoàn hảo quá cũng không tốt.

...-...-...

- Sam đọc cái em gửi Sam chưa?

- Rồi. Sao em?

- Sam, em là Song tử đấy.

Sam nhớ lại cái dòng bói toàn dài loằng ngoằng em gửi: Xếp hạng chỉ số lăng nhăng của mười hai chòm sao. Em đứng đầu tiên, Sam là Thiên Yết chiếm gần cuối. Từ khi nào cô nhỏ hồn nhiên lại lo lắng mấy chuyện này?

- Hờ, bói toán không phải lúc nào cũng trúng đâu em.

- Nhưng Sam, em thấy đúng, trước đây em cũng rất lăng nhăng.

- Giờ còn không?

- Chắc chắn là không rồi ạ.

- Thế thì còn lo gì nữa, ngốc.

Dù cho có lăng nhăng đi nữa, rồi một ngày, người ta cũng phải tìm kiếm chỗ dừng lại. Sam chẳng nghĩ nhiều. Bây giờ, Sam chỉ có yêu thương và lo học hành. Nếu Sam không phải người em muốn đi cùng đến hết cuộc sống, Sam cũng nhẹ nhàng vì đã yêu hết mình, không tiếc nuối. Em tự biết lựa chọn tốt cho riêng mình. Em lớn rồi, có những suy nghĩ rất xa, Sam tin em biết trân trọng yêu thương.

...-...-...

Ngày sinh nhật của Sam rớt trúng vào ngày nghỉ. Sinh nhật ở xa nhà thì một mình thôi. Em có Sam cả ngày. Tha hồ quấy.

“Sam...”

“Ơi, Sam đây.”

“Em thấy chị ấy rất thích Sam, lại còn hỏi Sam công khai như thế, tại sao Sam không đồng ý? Sao Sam lại chọn em?”

“Vì Sam quý cô ấy nhưng lại yêu em.”

“Sam... Sam đã yêu mấy người rồi?

“Hai.”

“Ai?”

Sam phì cười. Đúng là không nên thật thà làm gì. Cún con thường ngày đổi giọng sang sư tử.

“Một người nữa trước em.”

“Bao lâu?”

“Chắc gần bảy năm.”

“Kể đi.”

“Kể làm gì. Sam không có yêu người ta nữa đâu.”

“Sam kể không?”

“Thôi được rồi. Nhưng dài lắm, em nghe được không?”

“Sam kể đi.”

Bla... Bla....

“Sam Sam có yêu người đó nữa không?”

“Không, mọi chuyện đã dừng từ quá lâu rồi. Ai cũng có lúc phải tập quên chứ.”

“Sam. Nghe xong em yêu Sam hơn đó. Sam chung thủy quá.”

“Ngốc thì có. Toàn là chuyện buồn. Rồi tính cách Sam cứ méo mó thế này đây. Nhưng cũng nhờ thế mà Sam biết chắc chắn mình thế nào. Em thì sao?”

“Em ư? Sam có đủ can đảm nghe chuyện của em không?”

“Em kể đi. Sam không sao đâu.”

...

...-...-...

Em thường dừng lại giữa những câu chuyện để hỏi xem Sam có muốn nghe nữa không. Sam nghe chứ. Ai cũng có một quá khứ và có những nỗi đau riêng tùy theo cảm nhận. Chúng ta có hoàn cảnh khác nhau, Sam có thể chẳng hiểu hết được. Nhưng dù không thể ổn khi phải nghe chuyện người mình yêu đã từng buồn như thế nào, Sam vẫn sẽ nghe hết, phân tích những nỗi buồn của em để cố gắng không cho mình lặp lại những điều đó nữa.

Em à, thì ra, khi người ta tổn thương, hoặc là sẽ cố im lặng chôn vùi để nỗi buồn gặm nhấm bên trong, hoặc là sẽ nói thật nhiều, cố đẩy nó ra và chẳng bao giờ quên được nỗi đau ấy cả. Sam chợt thấy hối hận vì mình hỏi vào chuyện này. Có gì đó đang cuộn lên, đau đớn và giận dữ.
Sam chỉ muốn đập vỡ tan vẻ ngoài đôi lúc gượng cười vẫn tươi như hoa của em. Bởi đó là kết quả của những đau đớn về trước.

“Em có đau không?”

“Em không biết.”

“Sam khó chịu quá”

“Ha ha, em còn chưa khó chịu, Sam khó chịu gì chứ?”

Em thường nói như bất cần lúc khó chịu. Sam cũng thường hay thế. Nói không đau là cách che giấu cảm xúc tiêu cực... của những kẻ ương bướng cố bảo vệ cho phần yếu mềm của bản thân. Tự cười vào nỗi đau là cách tự vực mình lên đau khổ nhất. Nói cho Sam nghe, em đã cô đơn đến mức nào?

“Tại Sam cảm nhận được...”

“Em không cần thương hại.”

“Sam yêu em nên thương em, chuyện này Sam cảm thấy mình hiểu được một chút.”

“Sam đừng nghĩ mình hiểu hết được em.”

“Sam biết, Sam đang cố để hiểu thêm. Em đang không ổn. Em ngủ chút đi. Bạn Sam đang chờ, Sam về mình sẽ nói tiếp.”

Em luôn nhận lỗi về mình. Đó là lí do khiến em hay bị căng thẳng. Sam cần có thời gian để tìm cách trấn an cơn giận để nhìn thấu hai cái đầu rất bướng, và phải an ủi em thế nào. Sam không giỏi chuyện an ủi vuốt ve. Em cũng không có ở đây mà ôm hôn được. Đáng lẽ không nên đi lúc này nhưng Sam tin em bình tĩnh lại được. Em đang xù lông nhím lên. Nói thêm, Sam sợ mình sẽ tranh cãi.

Sam về sớm hơn dự định, Sam không yên tâm... Đây là lần đầu tiên em bộc phát cảm xúc. Em đang cáu Sam vô lí, Sam không muốn để em một mình lúc này.

“Em ổn hơn rồi chứ?”

“Vâng Sam. Sam vẫn muốn tiếp tục... với em sao?”

“Sam chỉ quan tâm việc bây giờ em là người yêu của Sam. Chỉ vì chút chuyện mà bỏ em, Sam còn ra loại người nào nữa. Em đừng nghĩ linh tinh. Giờ Sam chỉ cần có em thôi.”

Một tiếng sau mới có tin nhắn trả lời. Sam đợi cho em suy nghĩ. Chẳng phải tình yêu này cấu thành từ một người. Em, sau những tổn thương, chắc đã đủ lớn để cho mình một quyết định đúng đắn. Kể cả về sau, chúng ta vẫn yêu hoặc được gần nhau hơn nữa, có những điều Sam không thể giúp em hoàn thành, nhưng Sam sẽ bước cùng hoặc dừng lại đợi em. Nhưng mà, phải đợi một người đếm từng phút như thế này, thật sự không thoải mái.

“Em xin lỗi, sinh nhật Sam mà còn làm Sam buồn.”

“Cám ơn em đã chịu nói với Sam. Từ nay phải nói hết với Sam nghe chưa. Chuyện gì cũng không được ôm một mình nữa. Có người yêu để làm gì?”

“Ưm, em biết rồi.”

Cám ơn em đã gỡ bỏ những nụ cười để cho Sam biết em yêu đuối như thế nào. Sam đã quen. Cảm xúc của một người mình đã rất quen có nhiều cách để cảm nhận. Sam có thể hiểu em đang thế nào mà chỉ cần đọc tin nhắn và nghe giọng dù em cố giấu bao nhiêu. Nhưng em chịu nói ra, nghĩa là Sam là người có thể cho em tin tưởng được. Tin tưởng là bắt đầu của tất cả mối quan hệ sâu sắc, nhất là yêu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LSamSam

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/5/15
Bài viết
44
Gạo
0,0
CHUYỆN THƯỜNG NGÀY

Cô gái của tôi là một người hay cười đùa và trông rất vui vẻ. Tính em là thế.

Cô gái của tôi luôn tỏ ra mạnh mẽ hơn người yêu mình:

“Sam, em sẽ bảo vệ Sam. Em sẽ như Superman của Sam.”

Và lo lắng:

“Sam em là kẻ xấu, Sam vẫn yêu em sao?”

“Nếu nghe nói em là kẻ xấu mà bỏ chạy, thì Sam là gì?”

“Em còn cận với lùn nữa. Hu hu.”

“Lùn hơn cho dễ ôm, cận thì Sam mắt sáng.”

Thì ra cũng chỉ là đứa trẻ thường xuyên bị căng thẳng , đòi ôm lúc ngủ. Hồn nhiên, tốt bụng, hay ngại ngùng, dễ tổn thương, hay nhõng nhẽo và chuyên bắt nạt Sam.

“Sam ơi, em muốn ảnh...”

“Em cho Sam đi. Em có cho ảnh em bao giờ đâu.”

“Ứ, Sam nói là Sam chiều em cơ mà? Hôm nay em ngoan, dậy sớm còn gì nữa?”

“Sam không chiều em chỗ nào?”

“Sam không cho em ảnh.”

“Gì? Hôm nào Sam chẳng gửi. Sam ghét chụp ảnh lắm đó. Vậy là chiều em hết cỡ rồi.”

“Cho không? Em dỗi đấy.”

“Một lấy một. Ok?”

“Không. Nhanh đi, em buồn ngủ, mai em phải đi học nữa mà Sam... Sam không thương em gì cả.”

“Hừm, ba đổi một. Ok?”

“Ok. Sam gửi trước.”

Hí hửng. Chụp choẹt. Gửi, gửi, gửi...

“Hi hi, moa moa, Sam ngủ ngon nha.”

“Ya... Dậy ngay. Ảnh đâu? Dám lừa Sam.”

“Em ngủ rồi. Khò khò khò....”

Ngày hôm sau...

“Sam ơi, hình đi...”

“Hôm qua gửi ba cái rồi.”

“Nhưng đó là hôm qua, em muốn của hôm nay cơ.”

“Sam đang dỗi, không cho.”

“Thôi mà, Sam đừng dỗi nữa đi. Ba lấy một nha nha.”

“Xin lỗi, em làm mất hết lòng tin rồi. Hô hô.”

“Sam không thương em nữa phải không?”

“Ai nói vậy? Này, em không lừa được Sam nữa đâu.”

“Sam đanh đá lắm, mỗi cái ảnh cũng không cho. Em dỗi.”

“Em cứ dỗi đi. Ngủ ngon.”

Theo kinh nghiệm của Sam, mấy “nàng” mà dỗi thì, trời ơi, lâu lắm. Nhất là người thường xuyên được chiều và đang đòi hỏi một thứ không-vô-lí. Em thường không ngủ được về khuya, lại còn bướng bỉnh. Chủ ý trêu em thôi. Vì Sam không thích đi ngủ mà vẫn có chuyện bực mình. Chẳng biết em có nghĩ như mình không, nhưng Sam sẽ không để người yêu mình bị-khó-chịu như thế.

“Nè, Sao không chịu chúc lại người ta. Em bất lịch sự quá vậy?”

Xem chứ không trả lời.

“BB, ngoan đi.”

Tin nhắn Viber báo đã xem, vẫn không trả lời. Nhiều lúc em bướng, Sam thấy hư quá đi mất.

“Được rồi.” - Thở dài, gửi ảnh đi.

“Sam ngủ ngon. Hi hi. Ôm.”

Không biết từ lúc nào. Em đã phát hiện ra điểm yếu của Sam là sợ em dỗi và thường làm Sam bớt bực mình bằng cách... dỗi lại Sam. Và hầu như lần nào cũng thành công cả. Sam cứ bị lỗ hoài.

...-...-...

- Sam ơi.

- Sao em?

- Nói chuyện video với em...

- Hở?

- Sao? Sam không muốn à? Ghét em à?

- Không tại... tại Sam đang mụn nhiều lắm.

- Em cũng xấu lắm, Sam không phải lo. Chuẩn bị nghe máy của em đi.

Sam hơi bối rối, lần đầu gặp em mà. Với một cái đầu rối và khuôn mặt bất chợt nóng bừng, Sam đã rất ngại. Không biết tại sao. Sam nói thật. Dạo gần đây Sam không đòi ảnh nữa bởi vì em toàn đểu, cho mấy cái ảnh bị che mặt. Tự nhiên em đề nghị thế, Sam ngạc nhiên hết cỡ. Coi như lần đầu gặp nhau mà Sam chẳng chuẩn bị gì.

Trông em tự nhiên hơn trong mấy cái ảnh và hay cười. Cười rất hiền. Trước đây, Sam luôn trả lời em bằng câu "Sam không biết" lúc em thắc mắc "tại sao Sam yêu em?", hay Sam cứ xem nụ cười này là một lí do đi.

...-...-....

- Sam, Sam có chắc là Sam không đeo áp tròng không? Sao mắt Sam to thế?

- Chắc mà. Áp tròng sao tự nhiên thế này được hả ngốc?

- Em thấy mắt Sam cứ long lanh là sao?

- Tại ánh đèn đấy mà. Mắt Sam thường thôi. Kệ nó đi. Lại gần đây, gỡ kính ra cho Sam xem mắt em.

- Em không thích. Nó dại lắm.

- Để Sam xem. Đừng bướng.

- Một lần thôi đấy. Mà Sam không được cận đâu, nhà một đứa mắt kém thôi.

Tới sáng hôm sau. Sam vẫn nghĩ về đôi mắt của em. Sam không vui.

- Ê, mày làm sao mà nhìn tao ghê thế?

- Mày, mắt BB nhà tao cận nặng quá. Hôm qua tao đòi xem, mắt dại kinh khủng.

- Thương “ẻm” à? Thảo nào trông mày đần ra thế. Cận nặng vậy dại là đúng. Mày chăm chỉ chữa cho BB nhà mày. Kiểu nhìn lên nhìn xuống, nhìn hai bên ấy.

- Đỡ à? (Ngạc nhiên đến mức quên cãi lại nó luôn)

- Đỡ mà.

Sam bắt em tập. Em ngoan ngoãn làm theo. Nhưng rồi Sam nhận ra mình không đủ can đảm để nhìn em làm như thế mỗi ngày. Sam sẽ chuyển qua bắt em ăn rau, uống sữa vậy.

...-...-...

- Sam, Sam đang làm gì vậy?

- Sam đọc sách thôi. Em đang ở đâu, nghe lào xào ghê?

- Sam, em nhớ Sam.

- Em làm sao vậy? Giọng em làm sao thế? Có chuyện gì à?

- Sam ơi, em không muốn ở đây nữa, em muốn về...

- Kể Sam nghe nào. Ai làm gì em?

....

Em đã có một thời gian dài đề phòng và khó tính với Sam. Mặc dù để yêu em rất khó khăn, Sam vẫn mừng vì biết đề phòng sẽ giúp ích cho em vì em ở xa một mình. Thì ra, cô gái nhỏ của Sam không phòng thủ được với những người em yêu quý. Bé con, điều đó có thể sẽ làm em buồn nhiều. Nhưng sau bao nhiêu lộn xộn của mười sáu năm, em vẫn có nhiều phần trong sáng thế.

- Em đừng nghĩ nhiều. Đời lắm loại người mà.

- Em thất vọng lắm. Em đã rất tốt mà.

- BB, em sẽ lớn lên sau những chuyện như vậy. Đừng lo, Sam ở đây với em. Em không sai. Em đừng buồn nhiều quá. Hôm nay ngủ sớm đi. Sam trông.

- Sam ngủ cùng em.

- Hôm nay Sam trông mà. Sam chưa buồn ngủ.

- Nằm với em đi. Em muốn ôm.

- Được rồi. Em ngủ đi. Ngủ ngon.

Nhìn màn hình máy tính của em tối dần, Sam lại khó chịu. Chuyện mình ở xa nhau càng ngày càng bất tiện. Sam phải làm sao đây? Sam ghét chuyện cứ ngồi đây mà nói mấy câu trống rỗng, viết vớ vẩn vài dòng trong khi luôn để em một mình như thế. Sam không thích mình bất lực như thế này.

...-...-...

- Sam, Sam có chắc Sam yêu con gái không đấy?

- Đến bây giờ em vẫn chưa chịu tin à?

- Không phải mà... Tại em thấy Sam xinh lắm, với lại hiền nữa, còn biết nấu ăn, còn nữ tính...

- Xinh gì mà xinh. Xinh mà ế đến giờ mới có người yêu à? Em toàn nghĩ linh tinh.

- Sam nói dối em.

- Sam có nói dối em cái gì chưa?

- Chưa. Hi hi.

Sam biết mình yêu em, rất nhiều. Cũng vì lẽ đó mà Sam luôn nhẹ nhàng cưng chiều em. Em không ở đây nên em chẳng biết Sam lạnh lùng như thế nào, cũng không biết Sam chỉ cưng chiều với mỗi mình người yêu Sam như thế. Đừng lo lắng nữa, Sam không thích em lúc nào cũng phải hỏi Sam có yêu em không.

Có thể em sợ ngọt ngào này thành thói quen em quen được ôm mỗi ngày rồi bất chợt biến mất để lại quá nhiều tổn thương. Nhưng BB, cho đến khi em hết yêu Sam hoặc bỏ rơi Sam, Sam không có lí do gì để quay lưng với em cả.

...-...-...

Thỉnh thoảng, giữa những bài học khuya, Sam lại ngồi ngắm bầu trời thành phố, và chợt muốn gọi điện cho người mình đã bắt đi ngủ từ lâu. Vì đôi lúc, kẻ lạnh lùng, già cỗi này lại muốn bắt chước kiểu lãng mạn trong phim một chút: Cùng em ngắm sao.

Nhưng mà, ở đây, làm gì có sao. Từ hướng này nhìn ra đường phố, lúc nào cũng một khung cảnh. Những lớp bụi cuối ngày cuốn theo ánh đèn đường lên bầu trời, nhìn như lớp lân tinh màu vàng nghệ cũ, xen với những tòa nhà đồ sộ, kiêu hãnh xiên qua vài đám mây màu bạc, hững hờ. Thành phố bao lấy một vùng trời.

Sam có một mong muốn, đó là cùng người mình yêu ngắm sao trên quê Sam, vào một khuya mùa thu trời ít mây. Trước đây, Sam thường ngồi đấy một mình, vào những đêm mà cafe cũng không đủ chống chọi với thiếu ngủ tháng ôn thi. Em biết không? Chỉ lúc ấy, Sam mới toàn tâm nghĩ đến một người yêu trong tương lai. Là em, bây giờ.

Trong một không gian tĩnh lặng, côn trùng đã ngủ. Đường rất ít ánh sáng, đèn của đứa trẻ học muộn cũng đã tắt, mắt mười trên mười của Sam cũng không thấy được chân mình trong bóng tối. Chỗ ngồi vắt vẻo, gió thơm từ đồng lúa tràn vào luồn qua tóc, chui vào lưng áo, len qua kẽ tay, nâng đỡ đôi chân trần. Ngước nhìn lên, Sam thấy mình ngồi dưới những vì sao!

Những đốm sáng không trật tự có vô số các tia ngắn dài lơ lửng trong một tấm lụa rất óng. Màu đen bóng sáng dịu dàng phủ lên vai Sam. Bầu trời và mặt đất cùng một màu như hòa với vũ trụ. Tin Sam đi, không sợ cô đơn đâu. Thiên nhiên hùng vĩ nhưng đậm mùi lúa quê ấy cho ta cảm giác bảo bọc. Nơi này đầy những kí ức, những nẻo đường, những con người mà Sam rất quen thuộc. Ngày Việt Nam rung lên trong phẫn nộ bị xâm lấn, Sam biết, nếu bất ổn vấy lên nơi đây, mình có thể hi sinh cho bầu trời này được. Sam muốn mang em về nơi Sam yêu thương nhất, chỉ cho em những cảm nhận tuyệt vời nhất của Sam.

Em thường chăm chú nhìn ánh sáng trong mắt Sam rồi thốt lên nó lấp lánh và ríu rít ngưỡng mộ. Đôi mắt Sam, có thể không đẹp, nhưng nó luôn là biểu hiện ấm áp nhất của hạnh phúc. Ai bảo mắt em không long lanh? Sam vẫn bị mê mẩn ánh sáng trong mắt em mà.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên