Chào bạn,
Thực ra mình không đọc truyện có yếu tố trinh thám trên nền là truyện lãng mạn tình cảm. (Trinh thám có yếu tố lãng mạn thì có) Bởi đó là 2 thể loại có logic viết khác nhau hoàn toàn: logic tâm lý và logic lý tính.
Nói như vậy để biết rằng mình sẽ không đánh giá cách viết của bạn là phù hợp hay không mà sẽ chỉ nêu những quan điểm rất cá nhân.
Với mình, một cuốn truyện tình yêu có pha thêm điều tra phá án thì nó phải nghiêng về tuyến tình cảm nhiều hơn. Nhưng qua 3,5 chương đầu tiên bạn chưa thể hiện được điều đó.
Cả 2 thể loại đang được trộn lẫn với tỷ lệ 5:5 và mình không biết nên thưởng thức nó với tư thế nào.
Về truyện tình cảm: Giọng văn bạn hay nhưng đọc không được thuận tai. Câu này bạn có thể thấy mâu thuẫn. Nhưng vì là một người chú trọng âm điệu nên khi đọc mình thấy nhịp ngang ngang, rất đều đặn và không có điểm nhấn. Mình luôn trong tình thế phải căng não để thu thập thông tin. Nói sau nhỉ. Giọng văn của bạn là sự pha trộn giữa tiểu thuyết dịch phương Tây và cả ngôn tình nhưng chưa được hài hòa, có thể vì cảm nhận này mình thấy khó tiếp nhận chăng?
Bạn viết khá lan man, có xu hướng muốn khai thác tất cả các tuyến nhân vật từ chính đến phụ. Mình không biết ai là cặp đôi chính. Có thể có 2 cặp đôi và nó không quan trọng, đúng không? Nhưng dù sao đi nữa thì việc khai thác góc nhìn liên tục xoay quanh cả 4 nhân vật vẫn khiến mình tương đối chóng mặt.
Có một vấn đề về tâm lý nhân vật. Mình có cảm giác khá thiếu chiều sâu khi bạn để nhân vật tự kể về nó. Cái này khó để giải thích nhưng mình đang có cảm giác nhân vật Hoàn Mỹ là cô gái bộc trực chứ không khép kín về nội tâm như miêu tả. Bởi ở ngôi 3, bạn thể hiện cảm xúc nhân vật ngay trên câu từ.
Về truyện trinh thám, điều tra: Bạn viết dàn trải trên tình tiết, thuộc typ câu chữ nhiều nhưng tình tiết không bao nhiêu. Từ phòng khám, quán ăn, bar, hiện trường... và nhiều hơn đó nữa. Mọi thứ đều đạt dung lượng lớn dù nó có thể được tóm lược bằng văn kể. Mình đã lướt qua vài đoạn vì thấy khá dài dòng, chấp nhận việc có thể để sót vài manh mối quan trọng.
Hình tượng nhân vật: Ở đây mình chỉ nói về Hoàn Mỹ. Việc cô nàng so sánh tử thi với ba chỉ không khiến thấy nàng thạo việc hay ngầu lòi mà chỉ thấy đó là một thanh niên đang cố tỏ ra nguy hiểm. Bởi nếu nhân vật sống khép kín, không quan tâm đến lời vàn ra tán vào liệu có để tâm và xử lý bằng câu thoại như vậy không? Đây là điểm mình thấy không được nhất quán với nhân vật.
Ở mảng truyện điều tra phá án, quan điểm của mình là tác giả chỉ thực sự thành công khi lôi kéo được độc giả cùng đặt giả thiết, suy luận và điều tra cùng nhân vật chính. Độc giả cần được trải nghiệm và đồng cảm những khó khăn của đội điều tra, cũng như thấy thỏa mãn khi hung thủ lộ diện.
Mình khá tiếc bởi chưa nghĩ gì được nhiều thì Thế Tân và Hoàn Mỹ đã giải quyết hết những khúc mắc rồi. Vì nhân vật tạo cảm giác "hoàn mỹ" nên bạn đã đánh đổi nó bằng sự hấp dẫn của vụ án mà sự hấp dẫn đó đáng ra có thể thu hút độc giả.
Cảm ơn và chúc bạn viết tốt hơn nữa. Cũng đừng vì khó khăn mà từ bỏ, bởi bạn đang phải tiếp xúc với thử thách hoàn toàn mới, nơi những kinh nghiệm cũng như tài năng của bạn chẳng thể phát huy.
Cố lên nhé. Đợi bạn ở những chương sau
P.S: Là áo blouse nhé bạn.
Thực ra mình không đọc truyện có yếu tố trinh thám trên nền là truyện lãng mạn tình cảm. (Trinh thám có yếu tố lãng mạn thì có) Bởi đó là 2 thể loại có logic viết khác nhau hoàn toàn: logic tâm lý và logic lý tính.
Nói như vậy để biết rằng mình sẽ không đánh giá cách viết của bạn là phù hợp hay không mà sẽ chỉ nêu những quan điểm rất cá nhân.
Với mình, một cuốn truyện tình yêu có pha thêm điều tra phá án thì nó phải nghiêng về tuyến tình cảm nhiều hơn. Nhưng qua 3,5 chương đầu tiên bạn chưa thể hiện được điều đó.
Cả 2 thể loại đang được trộn lẫn với tỷ lệ 5:5 và mình không biết nên thưởng thức nó với tư thế nào.
Về truyện tình cảm: Giọng văn bạn hay nhưng đọc không được thuận tai. Câu này bạn có thể thấy mâu thuẫn. Nhưng vì là một người chú trọng âm điệu nên khi đọc mình thấy nhịp ngang ngang, rất đều đặn và không có điểm nhấn. Mình luôn trong tình thế phải căng não để thu thập thông tin. Nói sau nhỉ. Giọng văn của bạn là sự pha trộn giữa tiểu thuyết dịch phương Tây và cả ngôn tình nhưng chưa được hài hòa, có thể vì cảm nhận này mình thấy khó tiếp nhận chăng?
Bạn viết khá lan man, có xu hướng muốn khai thác tất cả các tuyến nhân vật từ chính đến phụ. Mình không biết ai là cặp đôi chính. Có thể có 2 cặp đôi và nó không quan trọng, đúng không? Nhưng dù sao đi nữa thì việc khai thác góc nhìn liên tục xoay quanh cả 4 nhân vật vẫn khiến mình tương đối chóng mặt.
Có một vấn đề về tâm lý nhân vật. Mình có cảm giác khá thiếu chiều sâu khi bạn để nhân vật tự kể về nó. Cái này khó để giải thích nhưng mình đang có cảm giác nhân vật Hoàn Mỹ là cô gái bộc trực chứ không khép kín về nội tâm như miêu tả. Bởi ở ngôi 3, bạn thể hiện cảm xúc nhân vật ngay trên câu từ.
Về truyện trinh thám, điều tra: Bạn viết dàn trải trên tình tiết, thuộc typ câu chữ nhiều nhưng tình tiết không bao nhiêu. Từ phòng khám, quán ăn, bar, hiện trường... và nhiều hơn đó nữa. Mọi thứ đều đạt dung lượng lớn dù nó có thể được tóm lược bằng văn kể. Mình đã lướt qua vài đoạn vì thấy khá dài dòng, chấp nhận việc có thể để sót vài manh mối quan trọng.
Hình tượng nhân vật: Ở đây mình chỉ nói về Hoàn Mỹ. Việc cô nàng so sánh tử thi với ba chỉ không khiến thấy nàng thạo việc hay ngầu lòi mà chỉ thấy đó là một thanh niên đang cố tỏ ra nguy hiểm. Bởi nếu nhân vật sống khép kín, không quan tâm đến lời vàn ra tán vào liệu có để tâm và xử lý bằng câu thoại như vậy không? Đây là điểm mình thấy không được nhất quán với nhân vật.
Ở mảng truyện điều tra phá án, quan điểm của mình là tác giả chỉ thực sự thành công khi lôi kéo được độc giả cùng đặt giả thiết, suy luận và điều tra cùng nhân vật chính. Độc giả cần được trải nghiệm và đồng cảm những khó khăn của đội điều tra, cũng như thấy thỏa mãn khi hung thủ lộ diện.
Mình khá tiếc bởi chưa nghĩ gì được nhiều thì Thế Tân và Hoàn Mỹ đã giải quyết hết những khúc mắc rồi. Vì nhân vật tạo cảm giác "hoàn mỹ" nên bạn đã đánh đổi nó bằng sự hấp dẫn của vụ án mà sự hấp dẫn đó đáng ra có thể thu hút độc giả.
Cảm ơn và chúc bạn viết tốt hơn nữa. Cũng đừng vì khó khăn mà từ bỏ, bởi bạn đang phải tiếp xúc với thử thách hoàn toàn mới, nơi những kinh nghiệm cũng như tài năng của bạn chẳng thể phát huy.
Cố lên nhé. Đợi bạn ở những chương sau
P.S: Là áo blouse nhé bạn.
Chỉnh sửa lần cuối: