Đập tay phát... "Lạc trôi" trôi đi, trôi đi.... Nghe chẳng hiểu cái mô te gì, chỉ thấy mệt óc, nhức tai thôi. Ha ha.À già rồi mấy cái "lạc trôi" nghe lạc lối quá. Chả hiểu gì. Nên nghe có một lần à. Hihi. Nói lại một lần nữa là vụ phao câu quá đắt, không thể không lưu tâm được. Vậy đấy!
Ừ, rảnh rỗi vào đọc truyện mình giải trí để mình có thêm động lực viết tiếp chứ cũng oải lắm rồi. Viết mấy đoạn tình cảm khó chết đi được, hài còn nghĩ được mảng miếng chứ tình cảm thì chịu. Lần nào viết chương mới cũng phải dừng lại đúng đoạn sắp viết có tình cảm xen vào. Đến khi tác giả là mình "dồi dào tình cảm" rồi mới cố gắng đặt bút viết tiếp cho hết chương. Vậy nên bình thường một chương truyện đơn giản như này lẽ ra chỉ cần một, hai tiếng đồng hồ là viết xong thì mình kéo dài nó thành một ngày mới viết xong. Kiểu như chia làm hai giai đoạn á. Còn đối với truyện khác cũng không quá phức tạp, nhưng nếu cả chương đó không có tình cảm vào thì mình viết đúng 2 tiếng đồng hồ với miêu tả, kể nhiều và lời thoại ít. Có thời gian đọc lại sửa hoặc không. Về điểm này bạn làm tốt hơn mình rất nhiều. đọc truyện của bạn thấy sở trường của bạn là viết truyện tình cảm thì phải. Chắc mình phải học hỏi thêm ở bạn mới được. Hiu hiu...