Không có gì em, chị cũng thay từ "đá" sang "đã" mà.Hèn gì em thấy câu đó quen quen mà không nhớ ra, hi hi, xin lỗi chị.
Không có gì em, chị cũng thay từ "đá" sang "đã" mà.Hèn gì em thấy câu đó quen quen mà không nhớ ra, hi hi, xin lỗi chị.
Bỏ qua đoạn hội thoại mẹ gọi đi, bỏ cả đoạn gia đình Quân. Liệt kê mướt tí nữa là xong. Vừa hay vừa gây tò mò vừa xinh. Cứ viết theo ý mình thích đừng lo ngắn hay dài hay bị áp lực muốn viết một bộ truyện. He..Mình sẵn sàng nhận gạch của bạn đây.
Hụ hụ, thế thì bỏ hết, kệ cho chương 1 chỉ khoảng vài trăm chữ thôi nhỉ?Bỏ qua đoạn hội thoại mẹ gọi đi, bỏ cả đoạn gia đình Quân. Liệt kê mướt tí nữa là xong. Vừa hay vừa gây tò mò vừa xinh. Cứ viết theo ý mình thích đừng lo ngắn hay dài hay bị áp lực muốn viết một bộ truyện. He..
Trên đường về nhà nhìn thấy mấy cặp đôi thì ngứa mắt. Thấy món quà tặng thì ném nó vào trong ngăn bàn. Bực mình vì thằng em bừa bộn. Bật một bản nhạc ra ban công. Cùng lắm thêm chi tiết đánh răng xong lên giường đếm cừu ngủ..Hụ hụ, thế thì bỏ hết, kệ cho chương 1 chỉ khoảng vài trăm chữ thôi nhỉ?
Chỉ ủng hộ chi tiết bực mình vì thằng em bừa bộn và bật nhạc thôi ợ, lên giường đi ngủ thì hết truyện mất.Trên đường về nhà nhìn thấy mấy cặp đôi thì ngứa mắt. Thấy món quà tặng thì ném nó vào trong ngăn bàn. Bực mình vì thằng em bừa bộn. Bật một bản nhạc ra ban công. Cùng lắm thêm chi tiết đánh răng xong lên giường đếm cừu ngủ..
Tên truyện: Cuối tuần
Tác giả: Lê La
Thể loại: tâm lí, xã hội
Tình trạng truyện: đang viết
Giới hạn độ tuổi đọc: không giới hạn
Cảnh báo về nội dung: Truyện không có yếu tố lãng mạn, gay cấn, hài hước...
Giới thiệu truyện:
Cuối tuần là thời gian để ta làm những gì ta thích và truyện này chỉ đơn giản kể về hai ngày cuối tuần của một cô gái có việc làm, có người yêu, có một căn phòng trọ với cậu em trai, có bố mẹ ở quê thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm tình hình hai chị em...
Lời tác giả:
Truyện chưa biết có bao nhiêu chương (chắc sẽ không quá 10 chương), mỗi chương chỉ trên dưới 1000 chữ.
Mình đang thử viết một truyện như thế này (mọi người đọc chương 1 để hình dung ạ) và không biết có thành công hay không, không biết mình có thể viết được đến đâu. Rất mong mọi người đọc và cho nhận xét.
Độ dài một chương "dài" như này làm mình nhớ đến 2 đứa con của mình, nhớ chúng lắm nhưng vì việc lớn đành gác lại., độ dài chỉ vậy thôi, trên dưới 1000 chữ cho người đọc đỡ chán.
=> và tài liệu của hai chị em.những cuốn giáo trình, tài liệu của hai chị em.
=> bé Ngọc đình có bắt rồi hình như em quên sửa.xắp bát đũa lên mâm
=> Ôm quần áo trên tay, mắt cô vẫn nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại./Cô ôm quần áo trên tay, mắt vẫn nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại.Trên tay cô ôm quần áo, mắt vẫn nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại.
Cậu không thấy tớ viết ngắn ngủn hay sao mà ngưỡng mộ được, lại còn phong "Thánh" cho tớ nữa chớ.Ôi... Thánh Lê La đào thêm hố mới rồi. Ngưỡng mộ sức viết và phong độ của thánh. Tớ có mỗi cái hố mà lúc thì bận đi chơi với giai, lúc thì bận tính lương... Tớ chậm chạp quá nàng ơi...
Xin phép được ngồi hóng truyện của nàng nhé. Thích phong cách của nàng lắm. Dịu dàng như hơi thở cuộc sống.