Chương 10: Cuộc kiểm tra nhỏ (3)
Căn phòng có máy dò tìm đã hiện lên trước mắt, ông Hoàng Sơn và Pendi đi thêm một đoạn nữa rồi dừng lại ở phòng chờ. Nhận thấy cái lắc đầu ngao ngán của ông Hoàng Sơn, Pendi ngó qua vai ông và cô nhìn thấy Jonni và Jacki đang bàn luận về vấn đề gì đó (trông có vẻ thân thiết). Tobi chăm chú chúi đầu vào cái máy tính xách tay (không biết kiếm ở đâu ra). Bộ ba Billi, Anni và Xaori đang cãi vã một trận nảy lửa (không rõ lý do). Tất cả đều không phát hiện ra sự xuất hiện của hai người. Ông Hoàng Sơn tiến lại phía Billi, Anni và Xaori, hét toáng lên:
- Ba cái đứa này! Ồn ào quá! Không yên được một giây nào hết!
Căn phòng có máy dò tìm đã hiện lên trước mắt, ông Hoàng Sơn và Pendi đi thêm một đoạn nữa rồi dừng lại ở phòng chờ. Nhận thấy cái lắc đầu ngao ngán của ông Hoàng Sơn, Pendi ngó qua vai ông và cô nhìn thấy Jonni và Jacki đang bàn luận về vấn đề gì đó (trông có vẻ thân thiết). Tobi chăm chú chúi đầu vào cái máy tính xách tay (không biết kiếm ở đâu ra). Bộ ba Billi, Anni và Xaori đang cãi vã một trận nảy lửa (không rõ lý do). Tất cả đều không phát hiện ra sự xuất hiện của hai người. Ông Hoàng Sơn tiến lại phía Billi, Anni và Xaori, hét toáng lên:
- Ba cái đứa này! Ồn ào quá! Không yên được một giây nào hết!
Mọi người lúc đó mới để ý đến Pendi và ông Hoàng Sơn. Anni kêu lên:
- A, chị Pendi kiểm tra xong rồi hả? Nhanh ghê!
- Bà chị có bị sứt mẻ gì không đấy? - Billi lại giở giọng trêu ghẹo. Pendi cười hiền, tiến lại gần cả bọn rồi ngồi xuống một cái ghế trống:
- Có chuyện gì mà ba đứa cãi nhau ghê thế?
- Nhiều chuyện lắm! - Tobi trả lời thay, mắt vẫn không rời cái máy tính. - Toàn những chuyện thuộc về vấn đề ca nhạc, phim ảnh, bóng đá… Cuối cùng là em phải tra máy tính mới ra được kết quả đúng.
- Thế các vấn đề ca nhạc, phim ảnh… của thế giới nào?
- Trái Đất đó! - Anni nhanh nhảu, rồi nhận thấy Pendi đang tròn mắt ngạc nhiên, cô bé cười hí hửng. - Chị đừng có coi thường, em mặc dù ở thế giới Thông Minh nhưng lại biết tất cả về Trái Đất đấy!
- Đúng là không công bằng vì Trái Đất bọn tớ có biết gì về thế giới của cậu đâu cơ chứ. - Xaori xịu mặt.
- Biết làm sao được, thê giới Thông Minh hiện đại hơn cơ mà! - Anni cười hì hì trước cái nguýt dài của Xaori. Mặc hai cô bé chí chóe, Pendi quay sang cái máy tính mà Tobi lẫn Billi đang chúi đầu vào:
- Tobi đang làm gì thế?
- Chơi điện tử ạ! - Tobi tay gõ phím lia lịa, mắt chăm chăm nhìn vào màn hình, cất giọng trả lời. - Ở thế giới này có nhiều trò lạ mà hấp dẫn lắm, thú vị hơn ở Trái Đất nhiều.
- Em kiếm cái máy đó ở đâu vậy?
- Từ cánh cửa kia kìa! - Tobi chỉ về cánh cửa màu trắng nhỏ xíu. - Ở đó có nút “máy vi tính” đấy ạ!
Pendi quay đầu về phía cánh cửa nhỏ màu trắng, lẩm bẩm:
- Thú vị nhỉ!
Rồi cô ngó lại phía Jonni và Jacki, chưa kịp mở miệng hỏi thì ông Hoàng Sơn đã cất giọng trước:
- Bốn người còn lại chú ý! Do thời gian không còn nhiều nên hội đồng quyết định sẽ kiểm tra từng đôi một. Cặp đi trước sẽ là…
- Con và Xaori! - Anni vừa hét lên cắt ngang lời ông Hoàng Sơn vừa bật dậy, lôi xềnh xệch Xaori tiến về phía ba mình. Ông Hoàng Sơn gục gặc đầu dẫn hai cô bé ra cửa, Pendi nói với theo:
- Này! Hai nhóc định bỏ chị lại một mình à?
Anni ló đầu vào, cười hì hì:
- Chị đừng lo! Anh Jonni, anh Jacki và Tobi sẽ bảo vệ chị.
- Còn anh nữa mà, vứt đi đâu vậy! - Billi ngạc nhiên hỏi.
- Thì ở đây chỉ có mình anh Billi là nguy hiểm thôi. - Anni cười toe toét. Billi nhảy chồm dậy như ngồi phải lửa:
- Ê! Người ta đàng hoàng con nhà tử tế nha!
- Biết đâu đấy! Trông cái bản mặt gian thế kia! - Anni nói đến đó thì có tiếng Xaori í ới đằng xa - Ê, bồ! Có đi không đấy?
Anni rối rít:
- Có chứ! Có chứ! - Rồi quay đầu lại phòng, lè lưỡi chọc Billi sau đó phóng vụt đi. Billi lầu bầu gì đó rồi quay sang tiếp tục theo dõi cuộc chiến của Tobi với cái máy tính. Jonni và Jacki cũng bàn luận tiếp câu chuyện còn dang dở. Pendi thấy hai người say sưa nói chuyện, không nỡ làm phiền, nhẹ nhàng tiến lại phía cánh cửa nhỏ màu trắng. Pendi mở cánh cửa ra, săm soi từng nút một. Cuối cùng, cô quyết định ấn nút “máy nghe nhạc” và “tiểu thuyết”. Sau đó, Pendi vừa nghe nhạc không lời vừa cắm cúi đọc tiểu thuyết. Một lúc sau, ông Hoàng Sơn, Xaori và Anni xuất hiện trước cửa, Pendi gỡ tai nghe xuống, mỉm cười nhìn Anni và Xaori:
- Cuộc kiểm tra thế nào?
- Cũng bình thường thôi ạ! - Xaori đáp.
Ông Hoàng Sơn vẫn đứng ở cửa, đưa tay ngoắc Billi và Tobi:
- Hai cậu tách ra khỏi cái máy tính ấy được rồi đó! Nhanh lên giùm tôi, năm giờ sáng rồi!
Không dám chần chừ, Tobi tắt nhanh cái máy, đặt nó xuống bàn rồi cùng Billi vào ông Hoàng Sơn đi đến phòng kiểm tra. Còn lại năm người, Anni hớn hở:
- Có chuyện hay lắm, người có muốn nghe không?
- Không cần rào trước đón sau đâu! Em cứ kể đi! - Pendi rời mắt khỏi cuốn tiểu thuyết.
Jonni và Jacki cũng đã dừng cuộc trò chuyện, hướng ánh mắt về phía Anni. Khi Xaori đã an tọa trên một chiếc ghế ngọc trai thì Anni mới chậm chạp tiến lại, vừa ngồi xuống vừa cười một cách bí hiểm, cố ý làm cho người khác sốt ruột rồi mới chậm rãi kể:
- Sau khi bọn em đến “phòng họp” và làm quen với hội đồng tài trợ thì họ bắt đầu đặt câu hỏi. - Nói đến đây, Anni bỗng dừng lại, quay về phía Xaori với ánh mắt dò hỏi. Xaori khẽ gật đầu, giơ tay vớ lấy cái máy nghe nhạc trên bàn và chìm trong những bản nhạc không lời. Lúc đó Anni mới an tâm kể tiếp. - Việc đầu tiên mà hội đồng hỏi đương nhiên là những biểu hiện của siêu năng lực. Nhưng mọi người biết đó, khi Xaori trả lời suốt năm ngày qua không có gì bất thường xảy ra thì bà thư ký chu mỏ lên: “Quả là kỳ lạ! Hội đồng có cần tôi đưa cỗ máy dò tìm lên một lần nữa không?” Mọi người nghe giọng điệu của bà ta có tức không? Lúc đó em điên tiết lên định mở miệng cãi thì ông Đình Việt đã lên tiếng trước: “Cỗ máy không sai đâu, bà Thanh Hồng! Chỉ có bà là vô lý thôi! Cô bé không cần phải kiểm tra lại!” Bà thư ký cất giọng mỉa mai: “Không cần à? Rõ ràng là nó đâu có siêu năng lực!” Bà ta nói cứ như thể Xaori không có mặt ở đó vậy. Lúc ấy, ba em như muốn nổi xung lên, định động thủ với bà ta nhưng ông Văn Khoa đã ngăn lại, ông ấy nói: “Cô bé còn đang đứng ở đây, yêu cầu bà tôn trọng một chút.” Bà Ngọc Trâm cũng thêm vào: “Người khôn ngoan sẽ không bao giờ cất giọng mỉa mai người khác như vậy!” Tiếp đó là chị Dã Quỳ: “Có thể là Xaori có năng lực hết sức đặc biệt tiềm ẩn bên trong con người cô bé.” Cuối cùng, bà thư ký cứng họng, tái hết cả mặt mày, lại cúi xuống và sột soạt ghi chép.
- Tuyệt thật! Cả hội đồng đều đứng về phía Xaori. - Anni vừa dứt lời, Pendi đã lên tiếng. Jacki cũng cáu kỉnh:
- Vậy là không ai ưa cái bà thư ký đó cả! Sao người ta vẫn chưa tống cổ bà ta đi nhỉ?
- Chắc là vì lý do đặc biệt nào đó! Bà ta có năng lực thật sự hoặc là “con ông cháu cha” chẳng hạn! - Jonni chậm rãi phân tích.
- Có lý lắm! - Anni gật gù.
- Nhưng nếu lý do là con ông cháu cha thì cái hội đồng này cũng chẳng trong sạch gì. - Jacki mỉa mai.
- Cũng phải, nhưng đó chỉ là ví dụ thôi mà, còn nhiều lý do khác nữa. - Xaori đã thôi không nghe nhạc nữa mà tham gia vào câu chuyện…
Cuộc nói chuyện còn kéo dài một lúc nữa cho đến khi Pendi cất giọng:
- Bác Hoàng Sơn, Billi, Tobi, ba người đã về rồi à?
Bốn người kia đều quay lại phía cửa. Ông Hoàng Sơn đang cười tươi rói, gật đầu chào cả bọn. Billi với khuôn mặt bí xị có một chút tức tối, lặng lẽ bước vào phòng. Cuối cùng là Tobi vừa ngó bộ mặt của Billi vừa nhe răng cười. Nhận ra có việc bất thường, Billi vừa ngồi xuống, Anni đã kéo ghế sát lại, dò hỏi:
- Có vấn đề gì với bà thư ký hả anh Billi?
Billi khẽ lắc đầu. Xaori cất giọng:
- Hay là năng lực của anh có gì bất ổn?
Billi lại lắc đầu, Jonni nói bằng giọng ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ trúng gió!
Vẫn là cái lắc đầu nhẹ. Jacki nóng nảy:
- Có chuyện gì thì nói quách đi! Sốt cả ruột!
Tobi nãy đến giờ ngồi cười khúc khích, nhận ra sự nóng ruột của mọi người và cái nhìn dò hỏi của Pendi, mới trả lời thay Billi:
- Chẳng có gì to tát cả! Chỉ là vì khi mọi người đang đặt câu hỏi cho em thì anh Billi và bác Văn Khoa thi đố, anh ấy bị thua tơi bời nên mới hầm hầm từ nãy đến giờ đấy ạ.
Lúc đó mọi người mới ngã ngửa ra, Anni lầu bầu:
- Lý do lãng nhách như thế mà cũng bày đặt không nói, làm mọi người mất công lo lắng.
Billi mở miệng toan cãi thì ông Hoàng Sơn đã cắt ngang:
- Thôi nào mọi người! Đã 6 giờ kém rồi! Các bạn còn phải đến trường nữa. Tôi sẽ phổ biến nhanh một số việc. Đúng 0 giờ ngày mai, các bạn sẽ lại có mặt ở đây để xem kết quả xét nghiệm, nhớ đi ngủ sớm nhé! Và còn một việc nữa nhưng thôi, mai tôi sẽ nói. Bây giờ Anni sẽ tiễn mọi người về, tôi phải trở lại phòng họp gấp.
Ông Hoàng Sơn mở cửa, lùa hết mấy đứa ra ngoài, đóng cửa cẩn thận rồi bước vội đến dãy hành lang, bỏ lại cả bọn đều đang đứng ngẩn ra.
- Mọi người còn lưu luyến với ba em thế kia à? Nào, về nhanh kẻo trời sáng! - Vừa nói, Anni vừa ào ào đẩy sáu người kia ra phía “cửa về”.
Khi cả bọn đang sải bước trên con đường sương mù (Anni gọi thế), Jonni vừa đi vừa tần ngần ngắm mặt trời đang ló dạng, cất tiếng hỏi Anni:
- Trái Đất và thế giới này có cùng một mặt trời, cùng thời gian ngày đêm và cùng giờ giấc hả Anni?
- Không sai! - Anni cười toe toét.
- Vậy cái thế giới này và Trái Đất có điểm gì khác biệt không vậy? - Billi ngó đám cây cối mọc tùm lum hai bên đường đi, trông chẳng khác cây ở Trái Đất là mấy, thắc mắc.
- Nhiều chứ!- Anni làm bộ nghĩ ngợi rồi lại ào ào nói tiếp. - Ví dụ rõ nhất đây, Trái Đất là một khối hình tròn, đã được định hình, biết được kích thước… Thì thế giới Thông Minh là một dạng vô hình, dù khoa học có tiến bộ như thế nào vẫn không thể xác định được hình dạng thật sự của nó, không biết kích thước, không biết quá trình hình thành…
- Nói vậy là em không biết là mình đang sống ở một nơi như thế nào? - Pendi ngạc nhiên.
- Đúng vậy ạ! - Anni gật đầu trong khi Billi giơ tay hái một cái lá nhọn nhọn, thân cây chia thành nhiều đốt, đưa lên trước mặt, săm soi một hồi rồi hỏi Anni:
- Ở đây gọi cây này là cây gì?
- Cây trúc.
- A, trùng hợp nhỉ! Ở Trái Đất cũng gọi cây này là trúc. - Billi giả làm điệu bộ reo lên rồi bỗng hạ thấp giọng. - Vậy thì có khác quái gì nhau đâu!
- Không giống đâu! Ở Trái Đất cây trúc cũng có hoa và quả đúng không? Nhưng quả ở đó nhỏ xíu, quả trúc ở đây to bằng quả xoài ở đấy và còn ăn được nữa cơ! Vừa thơm vừa mát! Để hôm nào em sẽ mời mọi người ăn loại quả này. - Anni cười tít mắt.
Billi đã chán về vấn đề cây cối, anh chàng hỏi snag vấn đề khác:
- Tối nào cũng phải tập trung ở đây thì bọn anh làm sao mà ngủ? Liệu ngày mai có bị ngủ gật ở trường không? - Billi vừa dứt lời thì cả bọn đã đi đến cuối đường, sương mù bắt đầu ùa đến kéo sáu người đi. Anni nói vọng theo:
- Khi tỉnh dậy, mọi người sẽ có cảm giác vừa được ngủ một giấc ngon lành. Yên tâm đi!
- A, chị Pendi kiểm tra xong rồi hả? Nhanh ghê!
- Bà chị có bị sứt mẻ gì không đấy? - Billi lại giở giọng trêu ghẹo. Pendi cười hiền, tiến lại gần cả bọn rồi ngồi xuống một cái ghế trống:
- Có chuyện gì mà ba đứa cãi nhau ghê thế?
- Nhiều chuyện lắm! - Tobi trả lời thay, mắt vẫn không rời cái máy tính. - Toàn những chuyện thuộc về vấn đề ca nhạc, phim ảnh, bóng đá… Cuối cùng là em phải tra máy tính mới ra được kết quả đúng.
- Thế các vấn đề ca nhạc, phim ảnh… của thế giới nào?
- Trái Đất đó! - Anni nhanh nhảu, rồi nhận thấy Pendi đang tròn mắt ngạc nhiên, cô bé cười hí hửng. - Chị đừng có coi thường, em mặc dù ở thế giới Thông Minh nhưng lại biết tất cả về Trái Đất đấy!
- Đúng là không công bằng vì Trái Đất bọn tớ có biết gì về thế giới của cậu đâu cơ chứ. - Xaori xịu mặt.
- Biết làm sao được, thê giới Thông Minh hiện đại hơn cơ mà! - Anni cười hì hì trước cái nguýt dài của Xaori. Mặc hai cô bé chí chóe, Pendi quay sang cái máy tính mà Tobi lẫn Billi đang chúi đầu vào:
- Tobi đang làm gì thế?
- Chơi điện tử ạ! - Tobi tay gõ phím lia lịa, mắt chăm chăm nhìn vào màn hình, cất giọng trả lời. - Ở thế giới này có nhiều trò lạ mà hấp dẫn lắm, thú vị hơn ở Trái Đất nhiều.
- Em kiếm cái máy đó ở đâu vậy?
- Từ cánh cửa kia kìa! - Tobi chỉ về cánh cửa màu trắng nhỏ xíu. - Ở đó có nút “máy vi tính” đấy ạ!
Pendi quay đầu về phía cánh cửa nhỏ màu trắng, lẩm bẩm:
- Thú vị nhỉ!
Rồi cô ngó lại phía Jonni và Jacki, chưa kịp mở miệng hỏi thì ông Hoàng Sơn đã cất giọng trước:
- Bốn người còn lại chú ý! Do thời gian không còn nhiều nên hội đồng quyết định sẽ kiểm tra từng đôi một. Cặp đi trước sẽ là…
- Con và Xaori! - Anni vừa hét lên cắt ngang lời ông Hoàng Sơn vừa bật dậy, lôi xềnh xệch Xaori tiến về phía ba mình. Ông Hoàng Sơn gục gặc đầu dẫn hai cô bé ra cửa, Pendi nói với theo:
- Này! Hai nhóc định bỏ chị lại một mình à?
Anni ló đầu vào, cười hì hì:
- Chị đừng lo! Anh Jonni, anh Jacki và Tobi sẽ bảo vệ chị.
- Còn anh nữa mà, vứt đi đâu vậy! - Billi ngạc nhiên hỏi.
- Thì ở đây chỉ có mình anh Billi là nguy hiểm thôi. - Anni cười toe toét. Billi nhảy chồm dậy như ngồi phải lửa:
- Ê! Người ta đàng hoàng con nhà tử tế nha!
- Biết đâu đấy! Trông cái bản mặt gian thế kia! - Anni nói đến đó thì có tiếng Xaori í ới đằng xa - Ê, bồ! Có đi không đấy?
Anni rối rít:
- Có chứ! Có chứ! - Rồi quay đầu lại phòng, lè lưỡi chọc Billi sau đó phóng vụt đi. Billi lầu bầu gì đó rồi quay sang tiếp tục theo dõi cuộc chiến của Tobi với cái máy tính. Jonni và Jacki cũng bàn luận tiếp câu chuyện còn dang dở. Pendi thấy hai người say sưa nói chuyện, không nỡ làm phiền, nhẹ nhàng tiến lại phía cánh cửa nhỏ màu trắng. Pendi mở cánh cửa ra, săm soi từng nút một. Cuối cùng, cô quyết định ấn nút “máy nghe nhạc” và “tiểu thuyết”. Sau đó, Pendi vừa nghe nhạc không lời vừa cắm cúi đọc tiểu thuyết. Một lúc sau, ông Hoàng Sơn, Xaori và Anni xuất hiện trước cửa, Pendi gỡ tai nghe xuống, mỉm cười nhìn Anni và Xaori:
- Cuộc kiểm tra thế nào?
- Cũng bình thường thôi ạ! - Xaori đáp.
Ông Hoàng Sơn vẫn đứng ở cửa, đưa tay ngoắc Billi và Tobi:
- Hai cậu tách ra khỏi cái máy tính ấy được rồi đó! Nhanh lên giùm tôi, năm giờ sáng rồi!
Không dám chần chừ, Tobi tắt nhanh cái máy, đặt nó xuống bàn rồi cùng Billi vào ông Hoàng Sơn đi đến phòng kiểm tra. Còn lại năm người, Anni hớn hở:
- Có chuyện hay lắm, người có muốn nghe không?
- Không cần rào trước đón sau đâu! Em cứ kể đi! - Pendi rời mắt khỏi cuốn tiểu thuyết.
Jonni và Jacki cũng đã dừng cuộc trò chuyện, hướng ánh mắt về phía Anni. Khi Xaori đã an tọa trên một chiếc ghế ngọc trai thì Anni mới chậm chạp tiến lại, vừa ngồi xuống vừa cười một cách bí hiểm, cố ý làm cho người khác sốt ruột rồi mới chậm rãi kể:
- Sau khi bọn em đến “phòng họp” và làm quen với hội đồng tài trợ thì họ bắt đầu đặt câu hỏi. - Nói đến đây, Anni bỗng dừng lại, quay về phía Xaori với ánh mắt dò hỏi. Xaori khẽ gật đầu, giơ tay vớ lấy cái máy nghe nhạc trên bàn và chìm trong những bản nhạc không lời. Lúc đó Anni mới an tâm kể tiếp. - Việc đầu tiên mà hội đồng hỏi đương nhiên là những biểu hiện của siêu năng lực. Nhưng mọi người biết đó, khi Xaori trả lời suốt năm ngày qua không có gì bất thường xảy ra thì bà thư ký chu mỏ lên: “Quả là kỳ lạ! Hội đồng có cần tôi đưa cỗ máy dò tìm lên một lần nữa không?” Mọi người nghe giọng điệu của bà ta có tức không? Lúc đó em điên tiết lên định mở miệng cãi thì ông Đình Việt đã lên tiếng trước: “Cỗ máy không sai đâu, bà Thanh Hồng! Chỉ có bà là vô lý thôi! Cô bé không cần phải kiểm tra lại!” Bà thư ký cất giọng mỉa mai: “Không cần à? Rõ ràng là nó đâu có siêu năng lực!” Bà ta nói cứ như thể Xaori không có mặt ở đó vậy. Lúc ấy, ba em như muốn nổi xung lên, định động thủ với bà ta nhưng ông Văn Khoa đã ngăn lại, ông ấy nói: “Cô bé còn đang đứng ở đây, yêu cầu bà tôn trọng một chút.” Bà Ngọc Trâm cũng thêm vào: “Người khôn ngoan sẽ không bao giờ cất giọng mỉa mai người khác như vậy!” Tiếp đó là chị Dã Quỳ: “Có thể là Xaori có năng lực hết sức đặc biệt tiềm ẩn bên trong con người cô bé.” Cuối cùng, bà thư ký cứng họng, tái hết cả mặt mày, lại cúi xuống và sột soạt ghi chép.
- Tuyệt thật! Cả hội đồng đều đứng về phía Xaori. - Anni vừa dứt lời, Pendi đã lên tiếng. Jacki cũng cáu kỉnh:
- Vậy là không ai ưa cái bà thư ký đó cả! Sao người ta vẫn chưa tống cổ bà ta đi nhỉ?
- Chắc là vì lý do đặc biệt nào đó! Bà ta có năng lực thật sự hoặc là “con ông cháu cha” chẳng hạn! - Jonni chậm rãi phân tích.
- Có lý lắm! - Anni gật gù.
- Nhưng nếu lý do là con ông cháu cha thì cái hội đồng này cũng chẳng trong sạch gì. - Jacki mỉa mai.
- Cũng phải, nhưng đó chỉ là ví dụ thôi mà, còn nhiều lý do khác nữa. - Xaori đã thôi không nghe nhạc nữa mà tham gia vào câu chuyện…
Cuộc nói chuyện còn kéo dài một lúc nữa cho đến khi Pendi cất giọng:
- Bác Hoàng Sơn, Billi, Tobi, ba người đã về rồi à?
Bốn người kia đều quay lại phía cửa. Ông Hoàng Sơn đang cười tươi rói, gật đầu chào cả bọn. Billi với khuôn mặt bí xị có một chút tức tối, lặng lẽ bước vào phòng. Cuối cùng là Tobi vừa ngó bộ mặt của Billi vừa nhe răng cười. Nhận ra có việc bất thường, Billi vừa ngồi xuống, Anni đã kéo ghế sát lại, dò hỏi:
- Có vấn đề gì với bà thư ký hả anh Billi?
Billi khẽ lắc đầu. Xaori cất giọng:
- Hay là năng lực của anh có gì bất ổn?
Billi lại lắc đầu, Jonni nói bằng giọng ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ trúng gió!
Vẫn là cái lắc đầu nhẹ. Jacki nóng nảy:
- Có chuyện gì thì nói quách đi! Sốt cả ruột!
Tobi nãy đến giờ ngồi cười khúc khích, nhận ra sự nóng ruột của mọi người và cái nhìn dò hỏi của Pendi, mới trả lời thay Billi:
- Chẳng có gì to tát cả! Chỉ là vì khi mọi người đang đặt câu hỏi cho em thì anh Billi và bác Văn Khoa thi đố, anh ấy bị thua tơi bời nên mới hầm hầm từ nãy đến giờ đấy ạ.
Lúc đó mọi người mới ngã ngửa ra, Anni lầu bầu:
- Lý do lãng nhách như thế mà cũng bày đặt không nói, làm mọi người mất công lo lắng.
Billi mở miệng toan cãi thì ông Hoàng Sơn đã cắt ngang:
- Thôi nào mọi người! Đã 6 giờ kém rồi! Các bạn còn phải đến trường nữa. Tôi sẽ phổ biến nhanh một số việc. Đúng 0 giờ ngày mai, các bạn sẽ lại có mặt ở đây để xem kết quả xét nghiệm, nhớ đi ngủ sớm nhé! Và còn một việc nữa nhưng thôi, mai tôi sẽ nói. Bây giờ Anni sẽ tiễn mọi người về, tôi phải trở lại phòng họp gấp.
Ông Hoàng Sơn mở cửa, lùa hết mấy đứa ra ngoài, đóng cửa cẩn thận rồi bước vội đến dãy hành lang, bỏ lại cả bọn đều đang đứng ngẩn ra.
- Mọi người còn lưu luyến với ba em thế kia à? Nào, về nhanh kẻo trời sáng! - Vừa nói, Anni vừa ào ào đẩy sáu người kia ra phía “cửa về”.
Khi cả bọn đang sải bước trên con đường sương mù (Anni gọi thế), Jonni vừa đi vừa tần ngần ngắm mặt trời đang ló dạng, cất tiếng hỏi Anni:
- Trái Đất và thế giới này có cùng một mặt trời, cùng thời gian ngày đêm và cùng giờ giấc hả Anni?
- Không sai! - Anni cười toe toét.
- Vậy cái thế giới này và Trái Đất có điểm gì khác biệt không vậy? - Billi ngó đám cây cối mọc tùm lum hai bên đường đi, trông chẳng khác cây ở Trái Đất là mấy, thắc mắc.
- Nhiều chứ!- Anni làm bộ nghĩ ngợi rồi lại ào ào nói tiếp. - Ví dụ rõ nhất đây, Trái Đất là một khối hình tròn, đã được định hình, biết được kích thước… Thì thế giới Thông Minh là một dạng vô hình, dù khoa học có tiến bộ như thế nào vẫn không thể xác định được hình dạng thật sự của nó, không biết kích thước, không biết quá trình hình thành…
- Nói vậy là em không biết là mình đang sống ở một nơi như thế nào? - Pendi ngạc nhiên.
- Đúng vậy ạ! - Anni gật đầu trong khi Billi giơ tay hái một cái lá nhọn nhọn, thân cây chia thành nhiều đốt, đưa lên trước mặt, săm soi một hồi rồi hỏi Anni:
- Ở đây gọi cây này là cây gì?
- Cây trúc.
- A, trùng hợp nhỉ! Ở Trái Đất cũng gọi cây này là trúc. - Billi giả làm điệu bộ reo lên rồi bỗng hạ thấp giọng. - Vậy thì có khác quái gì nhau đâu!
- Không giống đâu! Ở Trái Đất cây trúc cũng có hoa và quả đúng không? Nhưng quả ở đó nhỏ xíu, quả trúc ở đây to bằng quả xoài ở đấy và còn ăn được nữa cơ! Vừa thơm vừa mát! Để hôm nào em sẽ mời mọi người ăn loại quả này. - Anni cười tít mắt.
Billi đã chán về vấn đề cây cối, anh chàng hỏi snag vấn đề khác:
- Tối nào cũng phải tập trung ở đây thì bọn anh làm sao mà ngủ? Liệu ngày mai có bị ngủ gật ở trường không? - Billi vừa dứt lời thì cả bọn đã đi đến cuối đường, sương mù bắt đầu ùa đến kéo sáu người đi. Anni nói vọng theo:
- Khi tỉnh dậy, mọi người sẽ có cảm giác vừa được ngủ một giấc ngon lành. Yên tâm đi!
Chỉnh sửa lần cuối: